Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em đến đây, ngồi giải đề thi số 29 cho tôi xem!"–Min YoonGi xoay người nhìn Jung Kook đang đứng nhăn mặt nhíu mày, lên tiếng nói.

''Dạ!''–Jung Kook líu ríu đi đến lấy tập sách rồi ngồi xuống cái bàn nhỏ cách xa anh mới thở phào một hơi rồi cầm viết lên làm bài.

Trong phòng sách là một khung cảnh yên bình đến mức quỷ dị, thầy giáo tôn quý ngồi trên chiếc bàn gỗ to vừa làm việc vừa trông chừng học trò của mình làm bài y hệt như giám thị đang coi thi, thỉnh thoảng vị giám thị nào đó nhân lúc cậu học trò của mình đang chú tâm làm bài mà ngắm nhìn khuôn mặt thông minh xinh đẹp của cậu rồi khẽ mỉm cười.

Đó là ở trong phòng sách, còn ở ngoài phòng khách thì sao???

Sau khi nhìn Jung Kook một thân một mình bước vào đầm hùm hang cọp, Byun Baek Hyun không một giây yên lòng, cậu có cảm giác tay chân ngứa ngáy, thậm chí cậu muốn đạp cửa lao vào phòng sách kéo Jung Kook nhà cậu ra nhưng tên ôn thần nào đó lại không cho cậu có thời gian thực hiện nguyện vọng.

"Em có thể cho tôi xem tập của em được không?"

"Đây nè! Anh kiểm bài nhanh lên, tôi còn phải vào trong kia cứu Jung Kook nhà tôi ra nữa!"– Byun Baek Hyun nhăn mặt đẩy cuốn tập của mình về phía Park Chan Yeol rồi gấp gáp nói.

"Jeon Jung Kook ở cùng Min YoonGi trong đó sẽ không có gì xảy ra đâu?"– Park Chan Yeol lên tiếng trấn an.

''Làm sao anh biết? Anh ta là hắc lang thì sao? Tôi không tin tưởng được tên sói đói đó..."– Byun Baek Hyun không kiêng nể đáp trả.

"Em làm bài sai rồi nè, chỗ này không đúng, mau sửa lại đi!" – Park Chan Yeol nhanh chóng di dời sự chú ý của Baek Hyun vào việc khác.

"Sai chỗ nào?"– Baek Hyun vội vàng nhìn vào cuốn tập của mình kiểm tra xem cậu đã làm sai chỗ nào mà không biết rằng mình đã bị tên nam thần nào đó cho vào rọ.

''Phương trình này em giải sai rồi!"– Park Chan Yeol mím môi cố nén nụ cười hài lòng của mình xuống, anh bày ra vẻ mặt nghiêm túc rồi bắt đầu chỉ ra những chỗ Baek Hyun làm sai.

Min YoonGi và Park Chan Yeol là bạn thân của nhau, vậy nên khi Park Chan Yeol vừa từ Thụy Điển trở về, khi biết tin Min YoonGi không thèm ngó ngàng gì đến hôn ước với vị hôn thê mới mà vẫn giữ hôn ước cùng vị hôn thê tai tiếng đầy mình, Park Chan Yeol đã nổi hứng tò mò.

Anh chưa kịp hành động thì tên Min YoonGi kia lại điện thoại đề nghị sẽ đi cùng anh đến gặp Jeon Hyun bàn về chương trình từ thiện, anh biết tỏng tên Min hồ ly kia viện cớ để gặp vợ tương lai nên cũng vui lòng hợp tác.

Anh không ngờ lần đến Jeon gia này anh lại gặp được một con mèo nhỏ đáng yêu.

Xem như lần này anh may mắn.

Park Chan Yeol cảm thấy mình may mắn bao nhiêu thì Baek Hyun lại cảm thấy hôm nay là một ngày u ám và xui xẻo bấy nhiêu.

Tên họ Park này thực sự rất giỏi a!

Những bài nó làm sai, Jung Kook cũng từng nói qua, nhưng do thời gian nó không đụng đến sách vở lâu quá nên có những kiến thức nó đã quên mất, dù biết là mình làm sai nhưng nó lại không biết mình phải sửa như thế nào nên đành để đó nghiên cứu sau.

Tên nam thần ánh trăng này lại chỉ ra những chỗ nó làm sai một cách nhanh chóng và hướng dẫn nó cách làm đúng một cách cực kỳ dễ hiểu, quả thật là nhân tài nha.

Cậu ngồi ngẩn suy nghĩ...

Nhắc đến nữ chính và vị trí của các nam thần kia, Jeon Jung Kook cậu thấy thật đáng tiếc cho số phận của họ a~.

Cậu mải mê xua đuổi vầng trăng tai họa mà không hề biết rằng cái vầng trăng nguy hiểm kia đã khắc sâu những biểu cảm và vẻ mặt của cậu vào đôi mắt của mình.

Mặt trời rọi những tia nhẹ nhàng xuống sân và len lỏi vào trong phòng ngủ.


"MỞ CỬA RA CHO NẮNG SỚM VÀO PHÒNG, NẮNG CÙNG EM HÁT VÀ CÙNG CHƠI MÚA VÒNG~"– Tiếng nhạc làm Jung Kook đang ngủ nhíu chặt mày lại, bực bội giựt nịt mắt ngồi bật dậy.

"Jung Kook à, dậy đi học thôi con trễ rồi đó!"

Hấp tấp đứng dậy với bộ dạng chật vật Jung Kook nói vọng xuống:

"CON DẬY RỒI ĐÂY !!!"

Chưa hề tỉnh ngủ vươn vai làm vài động tác thể dục buổi sáng, vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt sạch sẽ, lại đi ra tủ lấy bộ đồng phục vào nhà tắm thay.

Bước ra khỏi nhà vệ sinh là một chàng hoàng tử đẹp trai, thong thả xuống nhà bếp ngồi ăn sáng với mẹ. Ba Jeon có việc gấp nên đã rời đi từ sớm còn hai mẹ con ngồi ăn sáng với nhau không khí vẫn yên lặng cho tới khi Jeon Jung Kook phải đi học.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro