[crisney] ngôn ngữ của hoa hồng xanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

OOC warning

____________________________________

Đó là một buổi sáng hoàn hảo.

Ánh nắng xuyên qua những tấm rèm đung đưa, cơn gió luồn qua khe cửa sổ sau khi cái nóng khủng khiếp qua đi, thật mát mẻ dễ chịu. Sự khởi đầu của một ngày bắt đầu giống như một cảnh trong phim và cho bạn cảm giác rằng mọi thứ sẽ diễn ra tốt đẹp.

Cuộc sống của Cristiano Ronaldo luôn như vậy. Anh là trung tâm của mọi thứ, và anh là người cân bằng mọi thứ. Cristiano Ronaldo biết rất rõ rằng những sinh vật được sinh ra đã 'khác' thì không có cách nào thay đổi số phận. Nếu bạn đưa tay ra, bạn có thể lấy bất cứ thứ gì, và mọi người dễ dàng bị mê hoặc bởi một cái nhìn của bạn. Nếu có một thứ gọi là một cuộc sống hoàn hảo, thì đó có lẽ là một từ được tạo ra chỉ dành cho anh, và anh đã coi đó là điều hiển nhiên.

Có lẽ, cho đến nay.

Vào một buổi sáng gần như hoàn hảo, Cris thức dậy, đi tắm, mặc một chiếc áo sơ mi và quần jean nhàu nát mà bình thường anh không mặc. Đó cũng là một trong những cuộc sống bí mật của Cristiano Ronaldo, người luôn để tóc chải thẳng và mặc bộ vest bó sát trước mọi người. Tuy nhiên, Cris không ngần ngại mặc những bộ quần áo đơn giản như vậy, như thể anh cũng tự biết rằng ngay cả những bộ đồ đó cũng đủ để thu hút mọi người.

"Làm ơn, tôi xin em, hãy nghe tôi nói."

Chuyển động nhẹ nhàng của đôi tay dừng lại khi nghe giọng nói phát ra từ TV. Cris, vốn đã vào bếp để làm bữa sáng và đang đứng trước bếp từ, ngay lập tức cúi đầu xuống. Quả trứng tuột khỏi tay anh và vỡ vụn, lăn lóc với vụn vỏ bầy hầy trên chảo rán. Thật lãng phí, Cris nghĩ vậy và vuốt tóc. Anh bình tĩnh gỡ bỏ quả trứng hỏng và lấy một quả mới. Tuy nhiên, đã lâu lắm rồi ánh mắt anh mới hướng về chiếc TV nơi có giọng nói quen thuộc tự nhiên phát ra. Trên TV, có một bộ phim đang phát sóng mà tỷ suất người xem đã tăng lên gần đây. Không hẳn là quá bất ngờ, vì phần casting của bộ phim đó cũng là một chủ đề đáng nói. Bởi vì Neymar Jr, người chưa bao giờ đóng phim tình cảm, đã được chọn. Tuy là vai phụ nhưng tính điện ảnh cũng đủ dùng. Ngay cả bây giờ, anh cũng đứng đó xem bộ phim đó.

"Tôi yêu em."

Đột nhiên, ngay cả quả trứng gà anh đang cầm cũng rơi xuống sàn và vỡ tan tành. Nhưng Cris biết rằng không chỉ có quả trứng rơi. Chỉ một câu thoại thôi cũng khiến tim anh thắt lại. Anh đã từng tưởng tượng những từ 'anh yêu em' phát ra từ đôi môi của Neymar Jr. Trên màn hình, Neymar nắm lấy tay áo của nhân vật chính và thì thầm rằng cậu yêu cô, một cách buồn bã. Nếu Cris đang đứng trước mặt cậu ta chứ không phải nhân vật chính, thì Cris sẽ đồng ý lời tỏ tình ấy. Thật buồn vui lẫn lộn khi bị rung động chỉ bởi một câu thoại trong một bộ phim truyền hình. Tình yêu đến thật bất ngờ, đâu đó có chua, có đắng cay nhưng lại ngọt ngào đến mức quên đi tất cả.

Như bây giờ.

"Ngay buổi sáng… tôi không gặp may rồi."

Cris lẩm bẩm điều đó trong khi nhìn vào đống trứng lộn xộn hoàn toàn. Anh thở dài nông và luồn tay vào tóc, cảm thấy như thể anh đang nhìn vào chính mình. Tình yêu luôn rung động vào những thời khắc không thể đoán trước. Anh vô tình nghĩ rằng nếu anh đập vỡ được những quả trứng này, anh cũng sẽ đập vỡ được tình cảm của mình, mặc dù Cris biết là không thể. Bộ phim truyền hình đã kết thúc, và anh còn chưa có một bữa sáng ngon lành. Buổi sáng hoàn hảo biến mất, như khuôn mặt Neymar trên màn hình TV, và chỉ có nhịp tim thình thịch lấp đầy khoảng trống vào buổi sáng.

Cris biết rằng tất cả những điều này là do Neymar. Cảm xúc của anh tràn ngập bất kể anh cố gắng cân bằng chúng như thế nào. Như quả trứng ấy, buổi sáng gần như hoàn hảo của anh đã vỡ tan, là do Neymar, nhân vật trong bộ phim của anh. Và anh, nhân vật chính.

Anh đang yêu.

____________________________________

Nhận ra cảm giác của tình yêu không đòi hỏi một dịp đặc biệt. Cris đã bắt lấy mọi cơ hội anh có được, kết quả của việc anh theo đuổi Neymar cuồng nhiệt trong ba tháng thật thảm hại. Trái tim, sự tồn tại của Neymar được bọc sắt, và Cris không bao giờ có thể mở nó ra bằng tâm trí hoàn hảo của mình.

Mọi thứ trong cuộc sống của Cristiano đều dễ dàng. Khả năng diễn xuất bẩm sinh, ngoại hình xinh đẹp, khả năng tài chính, cách cư xử, không có gì là không dễ dàng. Bất cứ điều gì anh muốn đã vào tay anh ngay từ đầu, và ngay cả khi Cris không muốn nó, nó vẫn ở trong tay anh. Tình yêu và sự lãng mạn cũng vậy. Anh đặt mọi người bên cạnh anh theo ý muốn, và anh để họ ra đi một cách dễ dàng. Sau một thời gian trôi qua, một trong những cái tên bám theo Cris không gì khác chính là 'người tạo scandal'. Một số người nói anh là một thằng đĩ, những người khác nói rằng anh thật quyến rũ, nhưng Cris không quan tâm.

Nếu bạn tin những gì bạn muốn tin, thì sự thật là gì cũng không thành vấn đề.

Dù sao, khi người ta hỏi anh là người như thế nào, dường như rất khó để nghiêng trục về phía là một người tốt. Anh hấp dẫn, nhưng anh không phải là một chàng trai tốt. Cris bình tĩnh đánh giá bản thân theo cách riêng của mình và bước vào trường quay.

"Ney."

Nghe giọng nói của anh, người diễn viên nhỏ bé đang nói chuyện với đạo diễn quay đầu lại. Làn da bánh mật nõn nà, trang điểm nhẹ nhàng và đôi môi tô son nhẹ khiến Cris tự hỏi tại sao em ấy lại cần trang điểm. Thấy mình, em hơi mở to mắt như ngượng, rồi nhíu mày như một thói quen. Vị đạo diễn tìm thấy Cris và đã chào đón anh theo một cách khác thường, nhưng nhanh chóng nhận ra Ney và Cris cần không gian riêng nên đã chuồn đi. Neymar quay lại và đối mặt với anh mà không che giấu sự khó chịu của mình. Neymar sẽ không bao giờ biết được cảm giác hồi hộp của anh khi nhìn thấy đôi mắt sáng của em. Cris trở nên bất lực như thế nào trước ánh mắt của người mà anh phải lòng.

"Trò đùa gì đây?"

Neymar nghĩ đó là một trò đùa tồi tệ. Nó còn tệ hơn ba tháng trước khi anh ta gặp cậu lần đầu và dành cho cậu sự quan tâm không cần thiết. Nghĩ vậy, Neymar liếc nhìn người đàn ông đang giơ bó hoa hồng xanh trước mặt mình. Ngôi sao tỏa sáng nhất trên bầu trời đêm mà mọi người đều ghen tị, tràn đầy sự điềm tĩnh đến mức khó chịu. Người đàn ông ấy đang nhìn cậu với nụ cười thoải mái trên khuôn mặt như mọi khi. Trước lời nói của cậu, anh hạ thấp lông mày và vai xuống một cách thái quá, làm vẻ mặt buồn bã. Anh là một diễn viên bẩm sinh dở tệ, Cristiano Ronaldo.

"Thật buồn khi em coi sự chân thành của tôi như một trò đùa."

"Chuyện này không phải đã kết thúc rồi sao?"

"Chuyện gì cơ?"

Nụ cười thẳng thắn, nhẹ nhàng trên khuôn mặt anh ta thật đẹp. Nếu bạn nhìn thấy một nụ cười như thế này, cho dù bạn có bao nhiêu kiêu ngạo đi chăng nữa, bạn không thể nói rằng anh ta xấu xí. Đôi mắt màu nâu đậm với một vòng xoắn bí ẩn, mái tóc đen xoăn óng ánh vài phần vàng khi có ánh sáng chiếu vào và những đường nét tao nhã, một người có thể hớp hồn bất cứ ai chỉ bằng một cái nhìn. Tại sao một người đàn ông như vậy không ngừng chơi những trò đùa trẻ con với cậu? Neymar không thể hiểu được.

Có rất nhiều tin đồn xung quanh Cristiano Ronaldo. Cris đã tiết lộ rằng nửa kia của anh vẫn chưa xuất hiện, nhưng bê bối của anh thì chồng chất. Vào khoảng thời gian Neymar mới ra mắt, Cristiano đã hành động như một tay chơi, giống như cách anh đang làm ngay lúc này. Ngay từ đầu Neymar đã biết đó là diễn kịch, và cậu nhận ra ngay rằng đó không phải là chân thành. Đối với anh, tình yêu là một trò chơi và là thứ để anh chơi đùa. Anh dễ dàng yêu và dễ dàng buông tay. Và, ngay cả khi nhắm mắt đặt sự thật đó sang một bên, cậu cũng không có ý định trở thành một trong vô số vụ bê bối của Cristiano Ronaldo. Mặc dù cậu rất tò mò về lý do tại sao một người tỏa sáng như vậy lại chú ý đến cậu. Cậu biết rằng tất cả chỉ là một trò đùa của anh ta. Ba tháng trước, sau này. Ngay cả bây giờ.

"Tôi không có hứng chơi với trò đùa của anh."

"Rồi, rốt cuộc em có muốn nhận lời tỏ tình của tôi không?"

"Vớ vẩn. Dừng lại và đi về lại studio của anh kìa."

"Từ đã-!"

Cris nói vậy và nắm lấy cổ tay của Neymar khi em quay đi. Trái ngược với suy nghĩ rằng em sẽ quyết liệt rũ bỏ nó, Neymar dừng bước và chỉ nhìn chằm chằm vào chính anh. Trái tim Cris lỗi nhịp trước ánh mắt đó, ánh mắt nhìn thẳng ấy như chứa đựng một ngọn lửa đẹp đẽ. Anh có thể làm gì đây, dù ai nói gì đi chăng nữa, anh đã đánh mất trái tim trước chàng diễn viên nhỏ bé này, và không thể tránh khỏi những lúc chỉ một cử chỉ nhỏ thôi cũng khiến trái tim anh rung động. Có lẽ ý thức được những ánh nhìn xung quanh, thay vì đẩy anh ra, Neymar chỉ vặn tay và trốn thoát. Chuyện gì thế này, cái cách em ấy thì thầm với anh bằng cái miệng hư hỏng ấy có vẻ rất dễ thương. Lạ nhỉ, đôi khi em cũng cao bằng nhiều người khác Cris từng gặp mà sao lại thấy đáng yêu thế cơ chứ? Sự cân bằng tiếp tục bị phá vỡ. Một vị đắng vụt qua đầu lưỡi Cris.

"Xin em ít nhất hãy nhận hoa."

Không có gì sai với hoa, phải không? Nói rồi, anh chìa bó hoa hồng xanh trước ngực ra, và trong khi ánh mắt Neymar lườm anh sắc lẻm, đôi tay em lại ôm bó hoa trong tay như thể không gì có thể giựt lấy nó từ em. Em vẫn luôn như vậy, em cứ khiến tôi mong chờ mà không cho tôi cơ hội. Ví dụ như bây giờ, Cris luôn rung động trước cách em nhận bó hoa anh tặng trong khi đẩy anh ra. Em có cười không nếu anh nói với em rằng anh muốn nhảy say sưa trong một giấc mơ mặc dù anh biết đó là một giấc mơ ngu ngốc? Nếu anh đặt một điều ước vào bó hoa mỗi ngày và gửi nó cho em, liệu nó có thể đến được với em vào một ngày nào đó không? Cách em nhìn, hành động của em và cách em đối xử với anh, khiến anh cứ mơ tưởng về một ngày nào đó.

"...chỉ đến hôm nay thôi. Không có lần sau đâu."

Ngay bây giờ, Cris trong mắt em có lẽ là một đối tượng 'bạn tình' tốt. Nhưng chỉ như thế vẫn chưa đủ để trở thành 'người bạn đời tốt'. Nhưng đối với Neymar, anh có thể đợi.

"Hôm nay, chúng ta có thể gặp nhau lúc hoàng hôn được không?"

Quay người lại, anh quay sang phía sau lưng Neymar và hỏi. Cris không mong đợi một câu trả lời trở lại. Anh chỉ ném câu hỏi đó ra vì anh muốn tiếp cận em. Dẫu biết là chưa thể, chỉ mong một phép màu tình cờ trong dự đoán anh đã gieo. Và ngay sau đó, theo lời của anh, Neymar đột ngột dừng lại. Khoảnh khắc em chậm rãi quay đầu và nhìn lại anh giống như một bộ phim dài. Giống như sẽ là những ngày đầu của mãi mãi.

Neymar đang đứng với cơ thể hoàn toàn quay lại, nhìn anh với khuôn mặt vô cảm. Trong đôi mắt em, anh không thể đọc được bất cứ điều gì, câu trả lời sau một tiếng cười ngắn thật tuyệt vời, đủ để làm rung động trái tim của Cris.

"Hôm nay có một cảnh quay qua đêm."

"..."

"Nếu anh có đủ tự tin để đợi đến lúc đó, tại sao không đợi?"

Anh sắp phát điên mất, Cris nghĩ vậy và cười khi vò đầu bứt tóc. Tình yêu không bao giờ cho anh một khoảng cách. Nó kéo mình vào mà không cho mình đi. Làm sao anh có thể không yêu một sự tồn tại như em, người đột nhiên nhảy vào giữa những ngày nhàm chán tưởng chừng như vĩnh cửu. Trong phần đời còn lại, Cris có cảm giác rằng mình sẽ không bao giờ có thể từ bỏ em.

"Tôi sẵn sàng đợi."

Nghe những lời đó, Neymar quay lại và dường như đang mỉm cười.

____________________________________

Người đàn ông hoàn hảo. Đó là một trong nhiều câu nói thể hiện Cris. Đồng thời trong tất cả các biệt danh, đó là thứ khiến Neymar nghĩ đến Cris đầu tiên. Mọi người bị thu hút, mê hoặc và quyến rũ bởi người đàn ông hoàn hảo.

Ngoại trừ một người.

...

Như em ấy nói, bộ phim của Neymar được thực hiện không ngừng từ chiều đến nửa đêm. Đã quá nửa đêm khi Cris trở lại trường quay của Neymar sau khi tất cả các cảnh quay cho bộ phim của anh đã kết thúc. Thật khó để nói rằng anh đã thật sự chờ đợi, nhưng thành thật mà nói, hình ảnh của Neymar quay đi quay lại trong suốt quá trình quay phim vẫn còn trong tâm trí anh và anh không thể tập trung được. Neymar sẽ không thể tưởng tượng một Cris như thế này, và không ai khác cũng vậy.

Ngay khi bộ phim của Neymar kết thúc, một chiếc máy quay đã chờ sẵn chặn đường của cậu. Người quản lý bày tỏ sự không đồng ý với cuộc phỏng vấn trên chương trình giải trí ngay sau đó, nhưng Neymar đã chấp nhận cuộc phỏng vấn mà không thay đổi biểu cảm. Quản lý của Neymar, Cris có thể nhận ra người đó. Cậu ta tên là Lionel Messi. Thật khó để chạm vào Neymar khi có cậu ta bên cạnh.

Rồi mắt anh và em gặp nhau qua camera, như thể em đã phát hiện ra Cris đã đợi em từ xa. Cris cười một chút, thấy rằng lông mày của Neymar nhíu lại khi em cười như thường lệ.

"Mẫu người lý tưởng của Neymar Jr là gì?"

Cuộc phỏng vấn bắt đầu với một chiếc ghế ở góc trường quay rất đơn giản. Đó là về bộ phim gần đây đã trở thành một chủ đề nóng, và người phỏng vấn đang cố gắng tìm ra điểm tương đồng giữa dàn diễn viên và Neymar.

Neymar đã trả lời phỏng vấn bằng một nụ cười nhợt nhạt thay vì vẻ mặt vô cảm hay ủ rũ mà em thể hiện với Cris, thật không quen thuộc. Và đồng thời, nó thật đáng yêu. Thực tế là sự tồn tại của Neymar luôn khiến anh cảm thấy tốt hơn, hẳn là vì anh đang yêu. Cris nghĩ vậy, và với khuôn mặt đỏ bừng liếc nhìn người phỏng vấn bên cạnh Neymar. Cris dựa người vào tường và nghiêng người về phía Neymar. Một câu hỏi không đặc biệt mà người ta đã hỏi vô số lần để thu hút sự chú ý của anh đã được ném vào Neymar.

"...Không có thứ gọi là mẫu người lý tưởng, nhưng có một điều chắc chắn."

...

"Tôi không bị thu hút bởi những người hoàn hảo."

Là do Cris hay do sự thật là Neymar đang nhìn chằm chằm vào anh? Em đã thấy tôi nên mới trả lời như vậy hay sao? Em đã nghĩ gì khi em nói điều đó? Biết rằng tôi đang lắng nghe chăng? Vẫn luôn là như vậy, những khi Cris cảm thấy họ đã gần nhau hơn một chút, thì em lại lùi đi xa hơn. Và tưởng chừng như ta chỉ cách vài bước chân, sự thật là dài như vô tận. Ở đằng xa, một giọng nói thông báo kết thúc cuộc phỏng vấn. Giọng nói đầy tiếc nuối thuộc về người phỏng vấn, và giọng nói thể hiện sự hối tiếc thuộc về Neymar.

Có thể câu trả lời không phải là về bản thân anh, nhưng Cris đã bật ra một tràng cười trống rỗng và cảm thấy thất bại. Anh không bận tâm đến việc mái tóc rối bù vì buổi chụp hình. Neymar có biết rằng em có thể làm rung chuyển thế giới của anh chỉ bằng một từ không? Một từ vô nghĩa khuấy động, khiến thế giới của anh đảo lộn.

"Anh thực sự đã chờ."

Em mở to mắt như thể em ngạc nhiên, nhưng sau đó em cười như thể em đang chết lặng. Em là người khuấy động tâm trạng của anh chỉ bằng một từ duy nhất và nhìn anh với đôi mắt đẹp như thể em không biết gì cả. Em trả lời dửng dưng, không biết giữ lời, nhưng em không ngần ngại rút ngắn khoảng cách với anh, người vẫn luôn đợi em.

"Anh muốn gì ở tôi?"

Cris không thể không yêu.

____________________________________

Đó là khoảng 2 giờ sáng khi lịch trình của Neymar kết thúc. Ngạc nhiên thay, Neymar đã quyết định lên xe riêng của Cris thay vì xe của người quản lý. Bất chấp vẻ mặt bối rối của Leo, Neymar không quan tâm và đút tay vào túi áo khoác,nhìn chằm chằm vào Cris mà không nói lời nào. Em, đã đẩy anh đi xa trong một thời gian dài, giờ đột nhiên thu hẹp khoảng cách. Một cảm giác hồi hộp chạy dọc cơ thể anh như thể anh bị điện giật bởi ánh mắt đó.

"Tôi sẽ đưa em ấy đến đó. Đừng lo lắng."

Cris đáp lại với một nụ cười có thể quyến rũ bất cứ ai. Thấy vậy, Neymar nhíu mày và tiếp tục chờ, sau khi xác nhận quản lý của em cho phép, Cris cười nhẹ và tiến về phía Neymar đang đợi anh. Neymar của ngày hôm nay mặc một chiếc áo khoác màu xanh đậm, cổ đan màu rượu vang, quần màu be và đôi bốt Chelsea màu đen. Hai mươi tư tuổi, một thân hình cân đối gần như hoàn hảo và vẻ đẹp mê hồn bao trùm lấy em.

Em không biết rằng mỗi khi em nhìn anh như vậy, một làn sóng nhỏ lại xuất hiện trong thế giới của anh. Màu sắc của em tràn ngập thế giới màu xám trắng từng tĩnh lặng và buồn tẻ một cách lộng lẫy biết bao. Nó tô điểm cho thế giới của anh đẹp biết bao. Em, con người thờ ơ, sẽ không bao giờ biết anh đang nghĩ gì khi nhìn em.

"Trời lạnh, nhanh lên."

"Haha.."

Thật tốt khi những lời nói và hành động lịch sự của Neymar, vốn luôn thờ ơ với anh, đã sụp đổ. Cảm giác như thể một chút vàng nhỏ đang được khắc trên bức tường mà anh đã xây dựng. Bất chấp những gì người khác có thể nói là mơ mộng hão huyền, Cris cảm thấy tốt hơn. Anh mở cửa xe, nhìn thấy Neymar ngồi ở ghế phụ như thể đó là điều đương nhiên, khóe miệng của anh dường như không ngừng sụp xuống. Chắc đợi đến rạng sáng cũng bõ công, nghĩ vậy, Cris ngồi vào ghế lái. Neymar tao nhã thắt dây an toàn và nhìn Cris với khuôn mặt thờ ơ đó. Đôi má em hơi ửng hồng vì đứng ngoài lạnh quá lâu, cũng đáng yêu như màu bông hồng anh tặng em hôm nay.

"Anh có làm điều này với người khác không?"

Tim Cris đập thình thịch, mặc dù anh biết rằng câu hỏi đó không có chủ đích. Giả vờ thoải mái, Cris nhấn ga, nhưng tất cả những gì nhận lại được là sự im lặng của Neymar. Khi ra khỏi bãi đậu xe, thứ mở ra là bóng tối dày đặc của đêm khuya và vô số ánh đèn chiếu vào. Đi giữa những ánh đèn lung linh, Cris liếc nhìn khuôn mặt nghiêng của Neymar đang ngồi cạnh mình. Khuôn mặt với cái bóng lướt qua đẹp đến nỗi anh muốn nhìn nó không ngừng. Ánh sáng chiếu lên những đường cong duyên dáng trên khuôn mặt em, những vệt dài trên hàng mi và đôi môi đỏ mọng hơi hé mở.

"Đừng đùa nữa."

"Tôi đã nói với em, tôi..."

"Như tôi đã nói rồi, tôi không có ý định trở thành đồng phạm của anh trong một vụ bê bối."

Cris cắn môi trong sự lo lắng vô tình. Sau khi dừng lại một lúc trước tín hiệu đèn giao thông đã chuyển sang màu đỏ, anh quay đầu sang và nhìn vào chiếc ghế bên cạnh mình. Trước khi kịp nhận ra, anh hoàn toàn bắt gặp ánh mắt kia đang nhìn thẳng vào mình. Cris hít một hơi thật sâu khi tim anh đập như thể anh đã chạy hết sức. Tiếng tim đập của anh thình thịch như vậy, sao cửa vào tim em không mở? Làm sao anh có thể thoát khỏi khoảng cách không thể thu hẹp này và ôm lấy em? Sẽ thật tuyệt nếu anh có thể cho em thấy trái tim của anh. Giá như anh có thể cho em thấy thứ tình cảm mà chỉ cần em nhìn anh thôi cũng đã căng trào.
Nếu đã thấy rồi, câu trả lời em sẽ cho anh là gì?

"Tôi luôn chân thành, với em."

"Tôi chắc rằng anh đã nói điều đó với người khác."

Như đoá hồng đầy gai ấy, Neymar cũng ngoảnh mặt đi, lấp lửng lời nói. Ánh sáng tràn qua ánh mắt hơi cụp xuống, trong khoảnh khắc nào đó, nó trở thành một biểu cảm đau buồn. Cris muốn nhìn nó nhiều hơn một chút, anh muốn rút ngắn khoảng cách hơn một chút, nhưng trước tín hiệu giao thông thay đổi đột ngột, Cris thở dài nông cạn và nhấn ga. Mặc dù đã biết đường đến nhà Neymar, nhưng Cris vẫn nắm lấy tay lái, hy vọng rằng em sẽ không nhận thấy rằng anh đã cố tình đi một quãng đường dài, chỉ để níu kéo em thêm một chút.

Ngay cả ở một số lần đèn đỏ khác, bên trong xe vẫn tràn ngập sự im lặng. Neymar thậm chí không cười trước những lời mà anh bắt chuyện, chỉ thỉnh thoảng nhíu mày. Bất cứ ai khác sẽ từ bỏ một cách dễ dàng. Vì tình yêu là một trò chơi và một vở kịch nên Cris thích hợp để đối mặt với những thử thách khó khăn bằng cái đầu của mình. Tuy nhiên, với Neymar thì khác. Em không dễ dàng rơi vào tay anh, và dường như em là một sự tồn tại không thể với tới. Thật khó khăn. Đó là một trò chơi mà Cris chưa bao giờ nghĩ đến việc gặp bất lợi. Nếu anh nói rằng anh sẽ đặt cược tất cả vào một trò chơi mà chiến thắng không chắc chắn, thì Cristiano Ronaldo của quá khứ chắc chắn sẽ cười nhạo anh. Nhưng bây giờ. Anh không thể làm thế, nó đã trở thành một trò chơi mà anh không thể lùi bước. Sự lãng mạn này, tình yêu này, Cris chỉ muốn chạm tay vào nó cho dù phải mạo hiểm tất cả.

Cris chưa bao giờ cảm thấy nao núng như vậy. Chưa từng có ai khiến anh hồi hộp và lo lắng đến thế. Chỉ có Neymar nói với anh tất cả những cảm xúc lạ lùng này. Đôi mắt đẹp đến mức anh muốn nhìn vào chúng mãi mãi. Hãy tưởng tượng những lời 'em yêu anh' rơi ra từ đầu môi của Neymar. Cris nghĩ anh sẽ sung sướng biết bao nếu em có thể nói với anh những lời mà anh chỉ có thể nghe thấy trên TV. Neymar có thực sự khao khát được anh yêu không? Cris nuốt xuống những gì anh muốn hỏi và đạp phanh gần nhà Neymar.

"Ney."

Trái ngược với lời nói của anh, giọng nói của Neymar rất bình tĩnh. Như thể em đã biết nó sẽ như thế này. Có rất nhiều điều muốn nói mà Cris không thể đếm hết, nhưng anh lại nản lòng vì không biết phải nói gì trước. Cris luôn vụng về trước mặt Neymar. Những lời nói ra tự nhiên trước mặt người khác, sự phóng túng và trơ trẽn đều biến mất, chỉ còn tồn tại một người đàn ông yếu đuối, chùn bước trước tình yêu mà thôi. Sự hoàn hảo mà em nói đến không còn nữa, nhưng tại sao em cứ nhìn anh như thế này? Cris nới lỏng chiếc thắt lưng đang buộc người và quay lại đối mặt với Neymar. Anh khắc sâu em vào mắt anh, nhìn chằm chằm vào anh là đôi mắt trong veo không thể đọc được bất kỳ cảm xúc nào.

"Ney, tôi yêu em."

Trước những lời của Cris, Neymar nhìn chằm chằm vào anh mà không nói lời nào. Khi những cái nhìn không rõ xuất hiện, Cris từ từ đưa tay ra và nắm lấy vai của em. Muốn đẩy ra cũng chỉ là lúc này, Neymar hơi nghiêng đầu trước lời thì thầm mơ hồ. Và em tự nhiên nhắm mắt lại trước cái bóng đang đến gần. Lông mi, nhìn gần, dài, và đôi môi chạm vào nhau mềm mại hơn anh tưởng tượng, đồng thời cũng cực kỳ nóng bỏng. Như để lại ngọn lửa vĩnh cửu trên môi, lần đầu tiên vụng về nhóm lại, hơi nóng bốc lên. Chỉ sau khi cắn nhẹ vào môi đến hơi thở cuối cùng, Cris mới cắn vào cơ thể em. Anh sắp phát điên lên rồi, thật đấy. Cris trở lại chỗ ngồi và vùi mình vào ghế, siết chặt bàn tay với mong muốn được ôm em ngay bây giờ.

"Tôi đã nói với anh, Cris."

Neymar chậm rãi nói sau khi im lặng một chút. Đôi mắt thẳng vẫn nhìn chằm chằm vào anh, chỉ chứa chính anh trong con ngươi, trong bóng tối. Làm anh nhớ đến diễn xuất của Neymar trên TV. Em luôn nhìn đối phương bằng ánh mắt đó hay em chỉ cho phép mình? Ngay cả trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, chàng trai tội nghiệp rơi vào tình yêu không được đáp lại đã bất lực tin vào nó. Ngay cả với những kỳ vọng gần như là một phép màu, anh cũng không thể từ bỏ kỳ vọng.

"Tôi không bị thu hút bởi những người 'hoàn hảo'."

"Ney, tôi-..."

"Nghĩ kỹ đi. Như vậy là có ý gì?"

Tạm biệt, Cris. Neymar thì thầm và hôn nhẹ lên má Cris. Anh ngạc nhiên chưa kịp nói gì thì em đã mím môi cười nhạt trước khi nhẹ nhàng bước xuống xe. Cris chỉ ngồi đó một lúc, đưa tay lên một bên má đã bỏng rát từ lâu, nhìn em quay lưng về nhà. Tim anh đập nhanh hơn nụ hôn mà anh đã thực hiện, nụ hôn ngắn ngủi đó chỉ chạm vào má rồi rơi xuống.

Anh muốn ôm em trong giấc mơ và chìm vào giấc ngủ đêm nay.

Anh đã nghĩ về điều đó trong khi cảm nhận hơi ấm của em vẫn còn thoang thoảng trên má anh.

____________________________________

"Tôi không bị thu hút bởi những người 'hoàn hảo'."

Giấc ngủ không đến dễ dàng. Đó là bởi vì hơi nóng còn lại trên má Cris như bùng cháy cho đến tận bình minh. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng một nụ hôn đặt lên má, một hành động thậm chí không thể gọi là hôn, lại khiến tim anh đập nhanh đến vậy. 

Anh muốn gặp em vào ngày mai, chỉ hai chúng ta mà thôi. Nhưng cho dù anh có nghĩ về em nhiều đến mấy, cánh cửa tim em vẫn sẽ không mở, nhưng vẫn vậy. Những suy nghĩ về em liên tục chiếm lấy tâm trí của Cris. Neymar. Chỉ nghĩ thôi cũng đã khiến tim anh đập nhanh.

Chúng ta có thể gặp nhau vào ngày mai không?

Neymar dường như đang ngủ. Điện thoại di động im lặng cho đến khi bình minh ló dạng. Đó cũng là lần đầu tiên Cris thức trắng đêm để chờ tin nhằn của ai đó. Tình yêu là như vậy, anh không biết diễn tả như thế nào. Nhưng Cris cảm tưởng như anh đang rất buồn, anh đã nghĩ về Neymar cả đêm đến mức không thể dứt ra được. Cảm xúc dâng trào lúc bình minh, chỉ có bản thân xấu xí vẫn không thể cân bằng. Em ấy là một người hoàn toàn khác với những người Cris đã gặp cho đến nay. Neymar khác với những người tình của anh trong quá khứ. Anh có thể trao hàng ngàn cái hôn, cái ôm cho họ, nhưng anh lại không biết ngỏ lời thế nào trước mặt em. Một tồn tại hoàn toàn toả sáng lại bỗng trở nên lép vế trước một người.

Chỉ một người mà thôi.

Tôi có buổi quay.

Trong tích tắc, tâm trạng Cris đi xuống không một chút thương tiếc. Cris chống cằm nhìn xuống chiếc điện thoại di động đang rung vì tin nhắn. Anh thẫn thờ nhìn dòng chữ ngắn gọn và lạnh lùng giống người gửi.

Cuối tuần cũng được.

Với những từ ngắn gọn đó, tâm trạng Cris lại tăng vọt. Em luôn luôn như thế này. Ngay cả khi Cris muốn từ bỏ, Neymar lại khiến anh không thể bỏ cuộc. Cris nhìn ra ngoài cửa sổ. Bệ cửa sổ phủ đầy sương, sáng lên trong suốt dưới ánh nắng mặt trời.

____________________________________

"Đáng lẽ tôi nên bảo anh đừng đùa nữa."

Nhìn bó hoa hồng chìa ra trước mặt, Neymar liền bắn một phát đạn vào người anh như vậy. Tuy nhiên, Cris biết rằng, cuối cùng thì em cũng nhận bông hoa của anh. Neymar nhìn chằm chằm vào anh một lúc lâu mà không nói lời nào, nhưng cuối cùng cũng nhận bó hoa và khiến Cris mỉm cười.

Khi nào em sẽ nhận thấy sự chân thành của tôi ẩn giấu trong những cành hoa?

Mỗi lần đến gặp em, tôi đều tặng hoa, tưởng rằng em chấp nhận tôi, nhưng tất cả đều chỉ là ảo tưởng.

Khi nào thì em mới để ý đến tôi?

"Anh định chơi trò này bao lâu nữa?"

"Cho đến khi em nhận ra rằng đây không phải là đùa."

Đây là một mối tình đơn phương khủng khiếp mà kẻ yêu thì cứ mơ mộng, còn kẻ được yêu thì chối bỏ. Cris nhìn Neymar chạm nhẹ những cánh hoa với đầu hơi cũi xuống một lúc. Gương mặt trong veo không trang điểm đẹp đến không ngờ. Đường cong nghiêng nghiêng ngây ngất, đôi môi màu đẹp dù không có chút sắc son, và hàng mi dài đổ bóng mỗi khi chuyển động. Em không biết tất cả những mảnh vỡ của em làm xáo trộn tâm trí tôi như thế nào đâu.

Cris vô cớ vuốt ngực một lần và bắt gặp ảnh mắt của Neymar đang ngước nhìn anh. Đôi mắt sâu thẩm mà anh vẫn không thể đọc được đang chiếu vào anh. Và Cris nghe thấy giọng nhân viên gọi Neymar từ xa.

"Tôi sẽ đến đó sớm thôi."

Neymar hét lên về hướng giọng nói phát ra, và quay đầu lại nhìn chằm chằm vào Cris. Mỗi khi ánh mắt cả hai chạm nhau, trái tim anh cứ thắt lại. Anh cố gắng lấy lại hơi thở và đối mặt với Neymar, nhưng Cris nghĩ rằng mắt anh chắc đang run lên.

"Tôi đã nói rồi, tôi không định trở thành scandal của anh."

Vẻ mặt của Neymar nhìn hơi phức tạp. Em im lặng nhìn anh với đôi lông mày hơi nhíu lại, và em đặt bó hoa xuống, thu hẹp khoảng cách giữa em và Cris. Trong khi Cris do dự trước khoảng cách đột ngột bị thu hẹp, những đầu ngón tay của em tao nhã đáp xuống áo khoác của Cris. Đó là một bộ trang phục hoàn hảo. Mái tóc sáng màu chải nửa đầu, sơ mi và áo khoác vừa vặn với một bộ côm lê, quần tây không nếp nhăn và đôi giày sành điệu. Như thế bất cứ ai cũng sẽ yêu anh, người đàn ông ăn mặc như thể hôm nào anh cũng trông thật hoàn hảo.

"Giống như những cảnh tỏ tình trên phim truyền hình."

Neymar nói rồi đẩy nhẹ bàn tay lúc này đang đặt trên ngực Cris. Cris ngập ngừng lùi lại trước cú chạm bất ngờ, Neymar đặt bó hồng mà anh đã tặng em vào tay anh và đi về hướng mà nhân viên đã gọi.

"Tôi đã nói với anh lần trước là lần cuối cùng."

Cris đứng đó một lúc lâu và anh lại nhìn vào tấm lưng của Neymar.

Tôi không bị thu hút bởi những người hoàn hảo.

Giọng nói của Neymar dường như vang vảng bên tai Cris. Em đang nghĩ cái quái gì vậy? Cris cân nhắc về cái nhìn thoáng qua trên biểu hiện của Neymar khi em nói điều đó. Ánh mắt nhìn em đâu đó chua xót và đáng thương khắc sâu trên ngực.

Mọi thứ về Neymar đều để lại dấu ấn trong trái tim anh như một dấu chấm hỏi. Anh lần theo những dấu chấm hỏi rải rác mà Neymar để lại trên ngực anh. Cris luôn đứng ở trung tâm của mọi thứ. Mọi thứ anh muốn hoặc không muốn đều dễ dàng có được. Tình yêu cũng vậy. Đúng như biệt danh "người tạo scandal", Cris dược dân tình vây kín. Với một vài cái nhìn và một vài cử chỉ, mọi người sẵn sàng tôn thờ và khao khát anh. Cris đã quá quen với sự quan tâm ngọt ngào đó nên cũng nhẹ dạ.

Nhưng cảm giác này quá kì lạ.

Dù anh có nói những lời ngon ngọt thế nào, dù có dụ dỗ trắng trợn thế nào, trái tim em vẫn không thể lay chuyến. Trái tim em, giống như một tòa lâu đài bằng sắt, không hề có dấu hiệu mở ra.

"Cảm ơn anh về những bông hoa."

____________________________________

Thức dậy sớm vào buổi sáng để chuẩn bị cho ngày mới, hai ngày còn lại cho đến cuối tuần thật khó khăn. Đến mức Cris nghĩ thật may mắn khi có những bộ phim truyền hình, những buổi chụp hình tạp chí và những lịch trình không ngừng nghỉ. Ít nhất, tại thời điểm khi đang làm việc, anh đã có thể quên đi Neymar trong một thời gian. Điều đó cũng có nghĩa là tất cả thời gian khác đã bị Neymar xói mòn. Kể từ khi nào, cái tên Neymar Jr bắt đầu xuất hiện trong tất cả những ngày của anh.

Đó là một ngày cuối tuần hiếm hoi khi Cris không có lịch trình gì. Và cả Neymar cũng không. Vì vậy anh rất phấn khích. Anh đã bao giờ rất phấn khích khi gặp ai đó chưa? Khi Cris nhớ lại, anh đã không cảm thấy như vậy ngay cả trong buổi hẹn hò đầu tiên của cuộc đời. Đó là một cảm giác kỳ lạ. Bàn tay chuẩn bị bữa sáng cứ trượt đi. Không quen thuộc, nhưng đó là một sự phấn khích dễ chịu.

"Sao em không biết lòng tôi?"

Khuôn mặt của Neymar tiếp tục lấp đầy màn hình. Cris không quen với Neymar này, người thể hiện quá nhiều cảm xúc. Neymar bám lấy nhân vật chính với vẻ mặt đau khổ, buồn bã như thể em đang níu kéo. Một lần nữa, trái tim Cris lỗi nhịp. Trái tim đang đập thình thịch của anh dường như tăng tốc chỉ bằng cách nhìn vào em. Giờ đây còn không thể kiểm soát được. Trên màn hình, Neymar đang nhìn người khác với vẻ mặt như thể em ấy sẽ khóc bất cứ lúc nào. Bụng Cris quặng lên vi tim anh đập quá nhanh.

"Hãy cho tôi một cơ hội, lúc trước tôi đã đánh mất lời nói này, nhưng tôi sẽ không đánh mất nó nữa. Tôi yêu em..."

Nhân vật chính trong bộ phim có vẻ bực bội, nhưng cô ta vẫn cảm thấy xấu hổ khi tiết lộ cảm xúc của mình. Chẳng lẽ em cũng nghĩ như vậy sao? Em có xa lánh tôi vì quá khứ và những tin đồn ấy của tôi không?

"Tôi yêu em, chỉ duy nhất em. Chỉ một mình em thôi."

Trên màn hình, Neymar thì thầm và ôm nhân vật chính. Dù biết rằng đó là diễn xuất, nhưng một phần trong lòng Cris cảm thấy khó chịu. Ngay cả khi người anh hẹn hò có scandal với người khác, hay kể cả khi họ nói rằng họ đã có người khác, anh cũng chưa bao giờ tò mò về người đó. Cris ra đi khi đã chán, những người thất vọng về anh cũng ra đi, nhưng chẳng mấy chốc những người mới đã tìm đến anh. Không cần phải cố gắng, không có lý do gì để ghen tị. Nhưng Neymar thì khác. Em khiến người ta ghen tị, khiến Cris ghen tị dù chỉ là bạn diễn.

Rồi Neymar trong màn hình TV nhắm mắt lại, thứ gì đó như một nụ hôn ẩn hiện và Cris vội vàng tắt TV.

Ghen tị thật.

...

Người duy nhất.

____________________________________

Neymar của ngày hôm nay vẫn tỏa sáng như thường lệ. Mái tóc đen bồng bềnh nhẹ nhàng, khuôn mặt sáng bừng dù không trang điểm, mặc áo khoác xanh navy, quần jean bó đen và giày bốt Chelsea, trông em vẫn trẻ trung như ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau. Hai gò má hơi ửng hồng trong tiết trời khá se lạnh. Khuôn mặt bánh mật nhợt nhạt vẫn xinh đẹp như ngày nào và ngay lập tức thu hút ánh nhìn của Cris. Tiếng tim anh đập thình thịch, vô hồn đập nhanh mà không biết rằng bao lâu sẽ lụi tàn.

"Cris..?"

Không có một nếp nhăn nào trên cổ áo của Cris vì anh đã chuẩn bị từ sáng. Chiếc áo sơ mi và áo khoác màu rượu vang mà anh đã kiểm tra lại rất nhiều lần, chiếc quần có đường viên sắc nét, đôi giày mà anh đã chọn từ lâu và mái tóc màu đen xen lúa mì được chải gọn gàng. Cris tặng Neymar một bó hoa như thường lệ, nở nụ cười quyến rũ giống như người ta nói về anh trên các tạp chí. Đó là khoảnh khắc anh đã chuẩn bị tử lúc bình minh. Giấu đôi bàn tay run rẩy của mình dưới những bông hoa, Cris nhìn Neymar, người đang đứng trước mặt anh chỉ với đôi mắt chớp chớp. Sau khi do dự một lúc như thể hơi khó xử, Cris chỉ thở phào nhẹ nhõm sau khi Neymar đưa tay ra và nhận bó hoa anh tặng.

Em thật dễ thương, Cris nhếch mép nói. Thật đáng yêu khi em ấy nhíu mày như thể bị xúc phạm bởi những lời đó, nhưng không trả lại bó hoa cho anh. Lúc nào cũng vậy, em luôn khiến tôi mất thăng bằng và khiến mọi thứ nghiêng về phía em. Trọng lực gãy và tâm trí tôi nghiêng sang một bên như mọi khi. Bó hoa như chào đón mùa xuân sớm với hoa cát tường hồng nhạt. Cris cảm thấy tiếc vì không có hoa hồng xanh, nhưng anh ấy khá hài lòng với trang phục của Neymar hôm nay, em dùng đầu ngón tay chạm vào những cánh hoa mỏng manh, rồi từ từ hướng ánh mắt về phía Cris.

Một khuôn mặt sạch sẽ xuất hiện đầu tiên. Mái tóc được chải hoàn hảo và những đường nét đẹp đẽ của em, như thể bất cứ ai cũng sẽ yêu em. Rồi Neymar khẽ lắc đầu và kéo bó hoa vào sâu hơn trong vòng tay của mình. Cris cười nhẹ khi nghe tiếng giấy gói sột soạt. Em có thích nó không? Lòng anh nhột nhột trước hương hoa thoang thoảng. Đó là một cảm giác kỳ lạ.

"Hãy nhận nó nhé, không phải hoa hồng như thường lệ đâu."

"Sáng sớm đã mua hoa, siêng thật."

"Vì đi hẹn hò với người mình yêu mà. Tôi phải chuẩn bị cho em."

Cris mỉm cười khi nói điều đó. Thật đẹp khi thấy anh ta cười tươi. Đó là nụ cười để lộ hàm răng trắng bóng và khiến người đối diện cũng cảm thấy sảng khoái. Neymar cố nén một tiếng cười gần như bật ra, và chỉ chạm vào bông hoa trong vòng tay. Nói thật là đêm hôm trước nhắn tin cậu không tài nào chợp mắt được. Buổi hẹn hò với diễn viên nổi tiếng. Một buổi hẹn hò.

Khác với sự phấn khích rạo rực, điều dâng lên cùng lúc là sự lo lắng trong một góc tim. Về mối quan hệ giữa Cris và cậu, cậu vẫn chưa thể nói thành lời. Anh ấy tán tỉnh cậu, tặng hoa cho cậu, rủ cậu đi chơi, nhưng cả hai không hẹn hò. Cris vẫn chưa bao giờ nói với cậu sự thật. Có lẽ đây chỉ là một trò đùa. Có lẽ anh vẫn nghĩ về cậu giống như những bạn tình trước đây của anh. Có lẽ bởi vì cậu khác với những người dễ dàng sà vào lòng tay anh, nên bây giờ anh chỉ đang muốn trải nghiệm cảm giác khác lạ. Không có gì là chắc chắn, nhưng không có gì có thể xóa bỏ những nghi ngờ len lỏi.

Mối quan hệ giữa anh, người hoàn hảo. Và Neymar, người không thích sự hoàn hảo.

"Ney, em đang nghĩ gì vậy?"

Cris luôn tốt bụng. Kể cả trong những câu chuyện tầm phào dễ bắt gặp trong làng giải trí. Anh ấy nổi tiếng với sự lãng mạn nhẹ nhàng. Những lời nói ngọt ngào và những hành động khiến đối phương rung động.

"Không có gì."

Neymar nói vậy và mỉm cười. Cris do dự một lúc trong khi nhìn chính mình đang nở một nụ cười. Nhìn chằm chằm vào Neymar đang ôm bó hoa bằng tay, Cris lặng lẽ dưa tay ra và nắm lấy tay còn lại của em. Trước sự đụng chạm thận trọng khác thường. Neymar không nói nên lời trong giây lát và nhìn vào bàn tay đan vào nhau của cả hai. Nghĩ về việc anh đã gặp bao nhiêu người với đôi bàn tay này, Neymar khẽ cắn môi.

Đó là buổi hẹn hò đầu tiên của Neymar.

...

Buổi hẹn hò đầu tiên diễn ra hoàn hảo, họ thuê nguyên một nhà hàng và ăn một mình. Trong suốt bữa ăn, Neymar luôn nhíu mày mỗi khi từ "hẹn hò" xuất hiện. Sau bữa ăn, em vô tư leo lên xe. Hồi hộp lạ thường, tay anh nắm chặt vô lăng ướt đẫm mồ hôi, mùi hoa cát tường đặt ở bằng ghế sau tràn ngập trong xe một cảm giác hư ảo. Cris tình cờ liếc nhìn Neymar đang ngồi ở ghế phụ. Em có biết rằng sắc đẹp không chỉ lấy đi đôi mắt của một người mà còn thu hút sự chú ý của tất cả mọi người không? Đó là lý do tại sao tôi luôn nhìn em và tôi rất ghen tị khi những người khác nhìn em.

Cris nói chung là một con người không có lòng tham. Giống như một con người dễ dàng nắm bắt bất cứ điều gì trong cuộc sống của mình. Anh không muốn níu kéo gì và cũng không muốn níu kéo ai. Đó là tình yêu của Cristiano Ronaldo. Nhưng, bây giờ thì sao?

Cris dừng xe một lúc theo tín hiệu và quay đầu lại nhìn Neymar. Tư thế không hề thay đổi nhìn thẳng về phía trước, nhưng ánh mắt ấy vẫn không dành cho anh.

"Rạp phim đông quá, em muốn đi đâu?"

Cris là người phá vỡ sự im lặng trước. Sau bữa ăn, cả hai lang thang khắp Real Madrid, lạc đường. Đó là một ngày cuối tuần đầy người ở khắp mọi nơi. Vì hai người họ nổi bật và vì anh không muốn Neymar quan tâm đến con mắt của người khác, Cris đã tinh tế nhất có thể. Cris từ lâu đã quen với việc chuẩn bị mọi thứ cho chính mình. Anh chưa từng một lần quan tâm người khác. Có lẽ Cristiano của một tháng trước sẽ cười vào mặt anh khi thấy một Cristiano lụy tình thế này. Nhưng bây giờ anh không quan tâm. Vì Neymar, anh sẽ làm tất cả. Kể cả thay đổi bản thân.

"Nhà."

Gì? Cris vội vàng dừng xe bên đường, hầu như không thể chịu đựng được sự bối rối và trong khoảnh khắc ấy anh suýt nhấn phanh gấp. Cris đã điên nên nghe nhầm sao? Giọng của Neymar nghe nghiêm túc, nhưng điều đó không thành vấn đề. Cris phải kiểm tra ngay xem anh có nghe nhầm điều em nói thành điều ước của anh không. Tim anh đập nhanh. Như người vận động viên vừa chạy xong 1000m, như phát điên. Tuy nhiên, nhân vật chính gây ra tất cả những điều này lại rất bình tĩnh. Với khuôn mặt vô cảm như mọi khi, em chỉ nhìn anh một cách cộc lốc.

"Đùa thôi, Đi đâu cũng được miễn là yên tĩnh."

"Không, đợi đã. Chờ một chút, Ney."

Neymar bình tĩnh trả lời, nhưng Cris thì không. Anh đưa tay ra và nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay của Neymar, cố gắng hết sức để xoa dịu trái tim đang kích động của anh. Neymar quay đầu nhìn Cris trước hành động bất ngờ. Neymar bất giác nuốt nước bọt khô khốc và im lặng. Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy một Cris như thế này. Một Cris, không thể trả lời những lời của cậu và đỏ mặt tía tai, không biết phải làm gì khi bị chọc ghẹo, thật bất ngờ.

"Em nghiêm túc chứ?"

"Gì?"

Ý tôi là đi đến nhà tôi. Tôi không biết anh đang nghĩ gì, ngay cả cái gáy trắng nõn ấy cũng nhuộm đỏ nhìn tôi. Giống như một cậu con trai lần đầu tiên biết yêu, đỏ mặt như vậy. Neymar chỉ muốn bỏ mặc cảm xúc ngả nghiêng của mình và vờ như không biết những lời 'chân thành' của anh. Anh là người duy nhất khiến cậu trở nên yếu đuối, cậu là duy nhất đối với anh sao? Dù Neymar có cố gắng kìm nén trái tim đang đập thình thịch của mình thế nào cũng không hiệu quả, và cậu siết chặt bàn tay vụng về của anh trước khi cuối cùng cũng bắt gặp ánh mắt của anh và mỉm cười. Nụ cười thường giả dối che giấu sự thật trên khóe miệng anh hôm nay đặc biệt kì lạ. Nó... nhìn rất tự nhiên.

"Tôi đã nói ở đâu không quan trọng, miễn là yên tĩnh."

Bất kể đó là đâu, Cris vội vàng quay lại và nhấn ga theo lời của Neymar. Ở đâu? Anh mỉm cười khi liếc nhìn em, người đang nắm chặt dây an toàn như thể cảm thấy xấu hổ vì sự ra đi đột ngột của tay anh. Một nụ cười không phải là nụ cười trộn lẫn với sự thật, không phải là nụ cười mà anh dễ cho đi để mua lấy ấn tượng tốt, bắt gặp trên môi anh mà anh không hề nhận ra. Đó là khoảnh khắc mà Neymar, người luôn giữ khoảng cách, tuyên bố rằng em sẽ bước vào không gian của anh lần đầu tiên. Và Cris không bao giờ có thể bỏ lỡ cơ hội đó, khoảnh khắc đó.

"Nhà của tôi."

Xoa dịu trái tim đang đập thình thịch của mình, Cris chỉ kịp thốt ra lời đó trước khi đạp ga. Vì phải nhìn về phía trước nên Cris không biết rằng tai của Neymar đang đỏ bừng.

____________________________________

Trên xe về nhà Cris, Neymar im lặng. Cậu mím chặt môi trong khi thỉnh thoảng liếc nhìn Cris bằng cách hướng ánh mắt về phía trước. Cậu nhìn khuôn mặt nghiêng của Cris khi anh tập trung lái xe. Một khuôn mặt đẹp tự nhiên và bắt mắt. Bực mình vì điều đó, và bực bội vì không thể rời mắt khỏi anh, Neymar nhíu mày và quay đầu đi. Cậu đã nói đùa là muốn về nhà, nhưng cậu không biết rằng họ sẽ thực sự về nhà của anh. Mồ hôi túa ra từ hai bàn tay siết chặt. Một sự căng thẳng kỳ lạ chạy dọc sống lưng. Neymar không muốn thừa nhận rằng cậu đã run rẩy khi bước vào không gian riêng tư của Cris.

Neymar nhớ về một ngày nọ, cậu bỗng dưng nghĩ về một bức ảnh đã được nói đến trên các phương tiện truyền thông. Bóng của hai người nào đó đứng trước nhà của Cris, vụ bê bối về tình yêu. Có lẽ đó là anh ta và một trong vô số những người tình của anh. Đôi khi Neymar tự hỏi liệu anh ấy có thật sự quan tâm đến cậu không, và nếu cậu yêu anh, anh có bỏ rơi cậu không?

Neymar nghĩ vậy và nhìn ra ngoài cửa sổ. Bóng tối đã ập xuống trước khi cậu chợt nhận ra nó đang nhấn chìm bầu trời trong ánh sáng màu tím.

"Đến rồi, Ney."

Cris tháo dây an toàn trong khi cố gắng che giấu giọng nói căng thẳng của mình. Mặc dù anh là người đã nắm lấy lời đề nghị của Neymar, chắc hẳn đó chỉ là đùa, nhưng anh không thể giữ bình tĩnh khi nghĩ đến việc mời em vào nhà mình. Chống lại mong muốn ôm em vào lòng và hôn em ngay bây giờ, Cris ra khỏi xe và mở cửa cho em. Như một thói quen, Neymar bước xuống xe, nhẹ nhàng phớt lờ bàn tay đang chìa ra của anh, chỉ đứng yên và nhìn Cris chằm chằm. Cris mỉm cười lặng lẽ trước biểu hiện của người diễn viên trẻ.

Neymar bước vào không gian của Cris. Neymar có biết điều đó có nghĩa là gì không? Việc Cris mở không gian riêng của mình và cho phép em ấy có ý nghĩa gì? Và, điều đó có ý nghĩa gì đối với em? Cris lặng lẽ chùi bàn tay hơi ươn ướt vào áo sơ mi, rồi quay lại và mỉm cười. Nụ cười giả vờ thoải mái không ngừng mất đi sức mạnh trước mặt em. Anh có thể tự tin diễn xuất, ngay cả khi không đứng trước máy quay. Anh có thể đánh lừa đối thủ của mình bất cứ khi nào anh muốn. Nhưng chỉ có Neymar là người duy nhất khiến tất cả những điều đó trở nên vô ích. 

Rồi em cười.

Trên nền khung cảnh hoàng hôn quen thuộc, em không cười với ánh mắt lạnh lùng như mọi khi. Tôi hy vọng em cười vì tôi. Tôi ích kỷ biết bao khi muốn em thay đổi, chỉ vì tôi là tôi. Tôi của quá khứ không thể được coi là một đối tượng hẹn hò tốt, mặc dù không có cách nào tôi sẽ đột nhiên trở thành một người tốt vào ngày mai hay trong hôm nay, nhưng em luôn làm tôi muốn trở thành một người tốt. Em sẽ làm biểu cảm gì nếu em biết những cảm xúc ẩn dưới nụ cười thoải mái của tôi và những gì tôi đang nghĩ?

Em nói rằng lời tỏ tình của tôi là một trò đùa và gạt bỏ nó. Biến khoảng cách giữa hai ta trở thành một bức tường vô hình. Và tình yêu của tôi trở thành tình đơn phương.

____________________________________

"Xin lỗi, hơi lộn xộn... Tôi sẽ dọn dẹp ngay."

"Không sao đâu. Chỉ là hơi... bất ngờ thôi."

Nhìn quần áo rải rác đây đó vì vội vã ra ngoài vào buổi sáng, Neymar có vẻ hơi ngạc nhiên. Cris vội vàng thu dọn quần áo của mình, và em ngồi vào chiếc sô pha giữa phòng. Khi cậu nghĩ về vẻ ngoài thường ngày của anh, cậu đã nghĩ ngôi nhà sẽ sạch sẽ như một xưởng vẽ, nhưng khung cảnh mở ra trước mắt cậu hoàn toàn khác với những gì cậu nghĩ. Tất nhiên, nội thất được trang trí kiểu cách như một studio, nhưng quần áo vương vãi trên nó là một cảnh tượng lạ lẫm. Nghĩ rằng đó là khuyết điểm của một người đàn ông hoàn hảo bằng cách nào đó khiến Neymar cảm thấy dễ chịu, và cậu cười nhẹ.

"...anh có mặc quần áo như thế này không?"

"...thỉnh thoảng."

Neymar hỏi, chỉ vào chiếc áo sơ mi nhàu nát và chiếc quần jean cũ kỹ của anh. Cris trả lời một cách nửa vời, nhưng Neymar đã cười thành tiếng vì anh có vẻ hơi xấu hổ. Cậu đã nghĩ anh luôn mặc một chiếc quần thẳng, sắc nét và một chiếc áo sơ mi không có nếp nhăn. Dù có có tưởng tượng, Neymar cũng khẽ lắc đầu trước bộ quần áo nhàu nát không ra dáng của anh. Thế rồi, sự độc chiếm khốc liệt cứ ngóc đầu dậy cùng nhau bóp méo sự tưởng tượng đó. Sẽ thật tuyệt nếu cậu có thể biết anh là người như thế nào. Không phải là bức tranh hoàn hảo mà anh cho người khác xem. Giá như cậu có thể biết khuôn mặt thật của Cris ẩn sau nụ cười nhàn nhã đó.

"Em có thấy mới lạ không? Một Cristiano như thế này."

Cris tình cờ ngồi cạnh Neymar và bắt đầu nói chuyện. Em chậm rãi chớp mắt trước hơi ấm đến từ bên cạnh, nhưng không đẩy anh ra. Có lẽ nghĩ rằng đó là một sự cho phép bất thành văn, cánh tay đang ngập ngừng trong giây lát đã đặt lên vai Neymar. Nhịp tim anh đập thình thịch, đều đặn và tăng nhanh. Một sự im lặng vô nghĩa tràn ngập phòng khách. Hình bóng của hai người được phản chiếu rõ ràng phía trên chiếc TV đã tắt. 

Một chiếc áo sơ mi bởi nhàu nát, mái tóc rối mù, không được chải ngược ra sau khiến bộ dạng được chăm sóc từ sáng sớm trở nên bạc màu, nhưng cũng không đến nỗi tệ. Anh chuyển ảnh mắt sang Neymar trong vòng tay của minh.

Có lúc Cris đã muốn từ bỏ mối tình đơn phương vô vọng này, giá như anh chỉ nhẹ nhàng đối xử với em như trước có phải sẽ dễ dàng hơn một chút không? Đã có lúc anh muốn chạy trốn vì sợ Neymar sẽ từ chối anh. Nhưng càng như vậy, anh càng giữ chặt em hơn.

"Ney."

...

"Ney."

Loại phản ứng hóa học nào đang diễn ra giữa ánh mắt của hai người gặp nhau trong không trung? Cris cẩn thận đưa ngón tay cái lên trên đôi môi hé mở của em và lướt qua. Tim anh đập thình thịch trước cảm giác mềm mại, ấm áp.

Rồi môi họ chạm vào nhau, thêm một lần nữa. Cái hôn dường như vĩnh hằng và Neymar chỉ nhắm mắt lại khi Cris nới lỏng bàn tay anh để ôm chặt lấy cậu.

"Tôi yêu em."

Neymar mở to mắt và nhìn anh.

"Anh đã nói với ai khác điều đó chưa?"

"Tôi khác họ sao?"

"Cái quái gì...?"

"Tôi hỏi rằng 'tôi có khác những người anh đã chơi đùa hay không?'"

Neymar muốn trở nên khác biệt.

Neymar hy vọng cậu sẽ là một và duy nhất của anh.

Hơi nước thoảng qua trong mắt Neymar. Cris muốn đưa tay ra ngay lập tức, lau đi những giọt nước mắt đó và hôn lên chúng. Anh cảm thấy như mình sắp phát điên lên vì ngu ngốc và vì đã làm em khóc. Anh có rất nhiều câu hỏi. Nhưng lại chẳng thể thốt ra điều gì.

Neymar rời khỏi mà không nói lời nào trừ một câu duy nhất.

"Tôi không hứng thú với những người 'hoàn hảo'."

Buổi hẹn hò đầu tiên ngắn ngủi của họ đã kết thúc như vậy.

Cris dùng đầu ngón tay mò mẫm trên chiếc ghế sô pha. Chiếc ghế vừa được anh làm ấm cách đây vài phút giờ đã nguội lạnh. Ngồi trên đó, Cris suy nghĩ về những lời mà Neymar để lại cho anh trong nhiều ngày qua. Neymar khác với những người anh từng hẹn hò. Em khác. Nhưng sự khác biệt ấy dường như chưa đủ.

"Tôi khác họ sao?"

Tại sao Neymar lại để lại một câu như vậy? Biểu hiện của em khi em nói trông có vẻ hơi đau đớn. Cũng có vẻ buồn. Chỉ nhìn thôi cũng khiến tim anh đau nhói.

Thời khắc kết thúc mối tình đơn phương khủng khiếp sắp đến.

____________________________________

Trong một tuần, Cris không liên lạc với cậu. Không có cuộc điện thoại gọi cho cậu mỗi ngày, không có studio đến thăm cậu, và không có bó hoa mà anh luôn đem đến. Không có khuôn mặt nào mỉm cười khác thường, cũng không có cái nhìn thoải mái mà anh hay cho cậu thấy.

Trên đường về nhà, Neymar không ít lần suy nghĩ về Cris. Cậu yêu anh. Nhưng cậu không sẵn sàng nhìn thấy một Cris quá hoàn hảo. Sự hoàn hảo ấy làm cậu sợ, cậu sợ một ngày nào đó anh sẽ rời bỏ cậu. Vì tình yêu đối với Cris có lẽ chỉ là một trò chơi.

"Neymar!"

Nghe một giọng nối quen thuộc gọi tên mình, Neymar dừng bước. Hôm nay, không có hoa hồng, không ăn mặc đẹp hay bất cứ thứ gì khác khiến Cris trông hoàn hảo. Một chiếc áo khoác khoác hờ hững, một chiếc áo sơ mi mặc ở nhà nhàu nát, quần jean bù xù và mái tóc màu đen lúa mì rối bù. Khác xa với Cristiano Ronaldo hoàn hảo trên TV, một người đàn ông bình thường. Khi Neymar nhận thấy Cris đang chạy trước mặt mình, cậu mở to mắt nhìn chằm chằm vào anh như thể đang xấu hổ.

"Cris...?"

"Ney..."

Trước khi cậu có thời gian để đọc những cảm xúc chứa đựng trong giọng nói đó, Cris thở một cách nặng nhọc và đứng trước mặt cậu, giao tiếp bằng mắt với cậu. Một cảm xúc không tên lóe lên trong mắt cả hai.

À.

Cris nhận ra chính mình trong ánh mắt của Neymar. Anh nhận ra bản thân trong dư ảnh qua đôi hàng mi.

Đó là một Cristiano mà em muốn.

"Hôm nay không có hoa hồng."

Không có bỏ hoa nào được trang trí bằng ruy băng vàng. Tôi đứng trước mặt em mà không có bỏ hoa chuẩn bị sẵn để chiếm lấy trái tim em.

"Không có người đàn ông hoàn hảo."

Neymar bật cười. Đó là điều mà cậu chưa bao giờ tưởng tượng được. Cris đứng trước mặt Neymar với mái tóc không chải chuốc hoàn hảo, không quần tây áo vest, chỉ là một về ngoài vô cùng bình thường.

"Tôi..."

...

"Tôi yêu em."

Tôi yêu em, Neymar. Cris vụng về thể hiện sự chân thành mà anh đã che giấu. Bất chấp lời thú nhận lộn xộn, anh lo lắng về tiếng đập thình thịch của trái tim mình sẽ bị em nghe thấy, nhưng có lẽ đó cũng không tồi.

Chỉ một cơn gió thoảng qua giữa hai người. Cris vuốt mái tóc rối bù của mình và kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của em. Bây giờ không còn đường lui nữa. Cris trước mặt em bây giờ như một người không biết trang điểm, không cần những câu mật ngọt hay những lời thì thầm ngây ngất luôn thường trực trên môi. Ngoại trừ việc chỉ thành thật và thổi ra từ tình yêu bằng tất cả sức lực của mình.

"Anh có nói điều đó với ai khác không?"

"Không!"

"Có ai khác nhìn thấy điều này không?"

"KHÔNG!"

Người khiến tôi phải chạy trong mớ hỗn độn này, người khiến tôi phải tỏ tình một cách vụng về. Sự tồn tại khiến tôi giống như bị mê hoặc, khiến tôi như lạc lối trong mê cung chính mình tạo ra.

"Chỉ có Neymar Jr mới được thấy thứ này."

Nghe vậy, Neymar bật cười. Một nụ cười rạng rỡ hơn bất kỳ nụ cười nào em từng cho anh thấy. Em cười ngay ngắn và đẹp đẽ, như thể những chùm ánh sáng sẽ chiếu xuống sau lưng em bất cứ lúc nào. Trái tim Cris đập mạnh, và anh thấy em ngập ngừng một lúc.

"Nói lại đi, Cris."

"Tôi yêu em, Neymar Jr."

Như thể không thể chịu đựng được nữa, Neymar thu hẹp khoảng cách, dang tay ra và ôm lấy Cris. Cris đứng đó một lúc lâu, mở rộng vòng tay và sẵn sàng ôm lấy em. Anh vòng tay quanh người em để phòng em có trốn thoát, khóa chặt em trong ngực anh, hôn lên má em và mái tóc đẹp của em.

"Tôi yêu em."

Cris khẽ thì thầm, chạm nhẹ vào chóp mũi em. Hàng mi chuẩn bị chạm vào nhau di chuyển dọc theo mi mắt khẽ rung rinh rồi dừng lại.

Môi anh chạm vào chân tình của anh. Và thời gian dừng lại.

Tựa như vĩnh hằng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro