3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Phù~ Nhưng mà dù sao thì Sakura này, bình thường cậu sống sao vậy?"

" Ủa?" Câu hỏi của Kotoha đã khiến Sakura giật mình thoát khỏi vòng suy nghĩ

"S... Sao là sao? Hỏi gì kì thế!?"

" Ở đây còn chẳng có bếp ga hay nguyên liệu nấu. Phòng trọ này cũng quá cũ kĩ rồi đi, và cậu thậm trí còn chẳng có đồ đạc gì mấy!!"

" Kệ tôi!! Khụ..khụ"

" Haiz" Kotoha thở dài, bằng tuổi mình mà sao thằng này nó trẻ trâu thế không biết nữa. Cứ đẩy mọi người ra xa như vậy thật là hết nói nổi cái tính nết này.

Nhìn khuôn mắt đỏ bừng cố hô hấp một cách khó khăn kia khiến Kotoha nuốt khan, cô thu xếp mọi thứ, dặn dò Sakura thật kĩ lưỡng rồi đi về. Khi đi ra đến cửa thì Sakura bỗng gọi

" Này..."

" Huh?"

" C...Cả...Cảm ơn"

"..."

" Haha ừm, cậu nghỉ ngơi cho tốt nhé! Nếu tìm được thuốc dành cho kì phát tình tôi sẽ mua cho cậu" Kotoha cười rồi vui vẻ nói dù lúc chiều khi nghe Nirei thuật lại tình hình thì cô đã chạy đi tìm mua mấy cửa hàng dược trong khu phố nhưng họ đều hết hàng, rất xui xẻo cho Sakura.

Kotoha đi ra cửa rồi đứng đó hồi lâu.

" Cậu ấy còn chẳng thể tự đi khóa cửa, để một Omega đang phát tình một mình như vậy có ổn không!? Mai mình phải đi mua vòng cổ tránh kì phát tình đột xuất cho cậu ấy, cái trường Fuurin đấy toàn Alpha, rất có hại cho mèo... Haiz chú mèo nhỏ đơn độc đáng thương còn đáng yêu nữa." Kotoha trầm ngâm trước cửa nhà hồi lâu.

" Nhưng để cậu ấy với cánh cửa không khóa như này thì không ổn lắm" Kotoha lẩm bẩm.

_______

Ngày hôm sau, thức dậy với tình trạng khát khô cổ họng và cơ thể nóng ran khó chịu vẫn như hôm qua, Sakura vớ vội một chai nước và uống hết phân nửa.

" Kì phát tình chết tiệt!!" Sakura độc thoại

Bỗng Sakura nghe thấy tiếng ai đó gõ cửa liên tục và cùng với tiếng gọi Sakura ới Sakura ời nhưng cậu thật sự không có sức để lết dậy, cở thể này thật sự rất mệt mỏi và ê ẩm, cứ mềm như cọng bún ấy.

Sực nhớ ra là cửa không khóa, nhưng tại sao người kia không tự mở cửa vào đây nhỉ?

Sau đó Sakura nghe thấy tiếng gì đó ồn ào ở bên ngoài.


"Kotoha!?"

Kotoha đang đi tới, lắc lắc chùm chìa khóa trong tay. Đến chỗ người kia, cô chợt khựng lại như nhớ ra gì đó. Vừa cắm chìa khóa vào ổ khóa để mở cửa, Kotoha vừa nói:

" Anh về đi"

" Sao vậy Kotoha? Sao em lại có chìa khóa nhà của Sakura và tại sao anh lại phải về, anh chỉ muốn đến đây thăm đàn em thôi mà?" Ume vừa cười hì hì vừa nhìn Kotoha.

" Không được, cậu ấy đang phát tình"

" Sao đâu? Cùng là Alpha với nhau, đối với anh cậu ấy như bị cảm lạnh thôi!"

Cạch

Kotoha vặn khóa rồi hé mở cửa ra, nhìn Umemiya bằng ánh mắt nghiêm nghị:

" Cậu ấy là Omega!"

" Ực" Umemiya cảm nhận được pheromone ngay khi Kotoha hé mở cửa liên tròn mắt ngạc nhiên, không khỏi nuốt khan một lần.

" S...Sakura là... là Omega!?" Ume lắp bắp

" Ừ ừ, thôi thôi ông về đi cái, khổ quá thôi em sẽ chăm sóc cậu ấy nên anh không cần lo lắng gì cả, anh ở đây sẽ gây nguy hiểm cho cậu ấy đấy!!" Kotoha vừa nói vừa xoay lưng Umemiya lại rồi đẩy anh đi.

Sau khi Umemiya đi rồi Kotoha mới thở dài mà bước vào. Đập vào mắt cô là cảnh Sakura khuôn mặt ửng hồng, đang cố gắng hô hấp bằng cả miệng và đang cố gượng để đứng lên.

"A...Ai vậy Kotoha?"

" Umemiya"

" V... về rồi?"

" Ừ"

" Sa...sao l...lại thế?"

" Sao là sao? Cậu đang phát tình nên không thể tiếp xúc với Umemiya được."

"Ủa tại sao?" Sakura nghiêng đầu khó hiểu.

" Haizzz" Kotoha thở dài mà đẩy Sakura nằm xuống.

" Cậu không nhớ những gì tôi nói hôm qua hả!??"

" Cậu nói tôi không có bếp ga và nguyên liệu...."

Sau đó Kotoha đã tu hết một chai nước của Sakura vì cô đã khát khô cổ họng do phải một lần nữa giáo dục giới tính cho Sakura nghe.

" Rốt cuộc trước đây cậu ấy được nuôi dạy lớn lên kiểu gì chứ!?" Kotoha cằn nhằn trong đầu

" Mà may thật, nếu hôm qua mình không khóa cửa lại thì Umemiya đã tự ý đi vào đây và bị mất kiểm soát rồi, thấy quả đào ngon vậy ai mà không ăn chứ... Nhưng nếu vậy thì cũng tốt mà haha" Kotoha tiếp tục tự nghĩ rồi cười tủm tỉm, trong khi đó Sakura đã vì bài giáo dục giới tính mà thiếp đi từ lúc nào

Kotoha một lần nữa thở dài, kiểu gì cũng phải nói lại lần nữa cho mà xem.

_____

Kịch trường nhỏ của Kotoha:

"Tôi thật sự muốn nhìn mặt bố mẹ Sakura một lần để xem bố mẹ cậu ấy thế nào! Thật sự không thể hiểu nổi tại sao một người 16 tuổi lại ngây thơ như đứa trẻ 10 tuổi"


Kịch trường nhỏ hôm nay tràn ngập sự tức giận của Kotoha

_______

12/06/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro