🌸8 - Sakura là một giống cái siu lợi hại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhân cơ hội đó Sakura hoá thành mèo, nhanh nhẹn thoát khỏi vòng tay của Umemiya, vượt qua sự đuổi bắt của đám người thú, phóng đến bộ điều khiển trung tâm.

Một con Sói đen to lớn chắn trước mặt cậu, chính là thú hình của Umemiya.

Hai người đồng thời nhảy lên, gần như chạm vào trần nhà, chuẩn bị va chạm trực tiếp. Bỗng Sói đen cúi người xuống.

Sakura cũng không có ý định va chạm với anh ta, cách biệt về hình thể không cho phép cậu làm điều đó, thấy thế cậu duỗi chân ra, giẫm lên đầu sói đen, vượt qua nó vững vàng đáp đất.

Một vài sợi lông Sói bay trên không trung, rơi xuống mũi Sakura khiến cậu hắc hơi.

Sói đen lập tức đi đến gần bên cậu, ánh mắt lo lắng nhìn từ trên xuống dưới.

Sakura lúc này đã tức giận, quay lưng đi cái đuôi vung vào mặt Sói đen.

Sói đen hoá thành hình người, dùng hai tay kéo Sakura lại, xoay tới xoay lui
lật qua lật lại không sót một góc nào. Quay người trách mắng đám thuộc hạ: "Nhiều người như vậy, lại không giữ được một giống cái, các ngươi nên trở về huấn luyện nhiều hơn."

Sakura cũng hoá lại thành người, vỗ vỗ trên quần áo đến khi không còn sợi lông Sói nào nữa mới thôi.

Ánh mắt cậu rơi trên người Umemiya, nghiêm túc nói: "Tôi có thể sửa được."

"Được, giao cho em." Umemiya bất đắc dĩ đành phải đồng ý, những người khác thấy vậy cũng không có ý kiến.

Cậu trai nhỏ không cao bằng bộ điều khiển trung tâm, Sakura phải lấy ghế leo lên mới nhìn xem được.

Mạch điện bên trên này phức tạp hơn nhiều mạch điện bên dưới, Sakura cầm một sợi dây lên xem xét rồi đặt xuống.

Cậu mở không gian hệ thống, kích hoạt chế độ bàn tay siêu việt.

Sakura lại lần nữa nhìn lên, một kế hoạch sửa chữa hoàn hảo xuất hiện trước mặt. Nhìn một lúc Sakura nhảy xuống dưới, vững vàng tiếp đất, đi đến bảng điều khiển.

Sakura cay mày, khéo léo bấm vào phần phụ trợ, yêu cầu mật khẩu.

Sakura nắm lấy bàn tay của Umemiya ấn vào đó, mở khoá thành công, xong xuôi dứt khoát vứt tay Umemiya đi một cách vô tình rồi tập trung vào hoàn thành công việc trước mắt.

Nửa giờ sau.

Sakura lấy tay lao mồ hôi, sau đó thở phào nhẹ nhõm, "Xong rồi."

Người thợ sửa chữa ngập ngừng ấn nút khởi động, đèn trong phòng bật sáng, không khí bắt đầu lưu thông, nhiệt độ từ từ ổn định trở lại.

Đôi mắt người thợ phát sáng, nhìn chằm chằm Sakura.

"Thủ lĩnh, viện nghiên cứu của chúng ta cần những nhân tài như vậy, ngài có thể..."

"Không." Umemiya dứt khoát nói, việc này quá nguy hiểm.

Sakura gật đầu đồng tình với Umemiya.

Ai mà rảnh, ông đây còn phải tích đủ một tỷ điểm để trở về nữa.

Thợ sửa chữa có chút thất vọng, nhưng cũng không giấu được sự hưng phấn, "Thật sự quá lợi hại, vật này từ trước đến nay chưa có ai thành công sửa chữa được, thủ lĩnh tìm đâu ra một giống cái lợi hại như vậy?"

Sakura nhếch môi tự hào, đắc ý nhìn về phía Umemiya như đang nói: Này thì xem thường tôi.

"Thật xin lỗi." Umemiya có chút do dự, sợ Sakura không quan tâm liền nói thêm,"Là ta đã đánh giá thấp em rồi, sau này bất cứ việc gì cũng đều nghe em."

[Đinh! + 100 điểm tổng 1100 điểm.]

Sakura sửng sốt, sử dụng vật phẩm khen thưởng của hệ thống vậy mà cũng được cộng điểm.

"Tôi ra ngoài một chút." Phất lờ Umemiya, Sakura nói xong nhanh chóng bỏ ra ngoài.

Đôi tay đang dừng giữa không trung nắm chặt lại, Umemiya hướng mắt nhìn bóng dáng khuất dần của Sakura.

Kaji vẫn luôn âm thầm để ý động tĩnh bên này, nhìn thấy hành động đó của Umemiya, cười khẩy, quay người bỏ đi.

Hắn nghĩ nên cảnh giác với giống cái mới đến đã hút hồn thủ lĩnh của bọn họ này.

Trong góc khuất không ai để ý đến, một bóng đen không tiếng động âm thầm đi về hướng Sakura vừa rời đi.

"Giống cái này...Chắc người đó sẽ thích."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro