Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ sau khi ra khỏi đền Musashi ,Takemichi vừa đi bộ vừa lục loại đồ cá nhân để tìm thêm thông tin

Sau khi rơi ra khỏi vòng tròn kia thì cậu đã khoắc lên mình một bộ đồng phục học sinh non trẹt này.

Ở thế giới này cậu có thân phận là một học sinh năm 2 mới chuyển đến gao trung Mizo ,18 tuổi tên Hanagaki Takemichi, và ngày mai là ngày đầu tiên câu đi học.

Bố mẹ của cậu định cư ở nước ngoài,nói không ngoa chứ,ở đây gia đình cậu khá giàu có đó chứ,hằng tuần cho câu vài ngàn yên tiêu sài.

Mà nhà cậu cũng khá to đi,cậu không ở kí túc xá hay chung cư mà bố mẹ cậu mua cho cậu căn nhà khá đẹp,to,khá gần với các thành phố lớn. Ấy vậy mà còn thêm con moto rõ đắt tiền, đi chơi tiện biết bao,mà nhà cũng ở gần trường đi bộ 20 phút là tới. Chắc lo cậu sẽ gặp bất tiện trong việc đi mua đồ hay đi chơi mà sắm luôn cho cậu 1 con.Cũng may mà Takemichi đã có bằng lái xe rồi nên giờ phải nói quá thả ga.

Sau khi về nhà,tắm rửa sạch sẽ,Takemichi mới ngồi lên sopha,tay cầm điều khiển bật tivi. Tay còn lại dùng phép để kéo đồ ăn về phía mình.

Takemichi đã thử điều tra xem cậu thế giới như nào nhưng chả tra được thông tin gì. Ký ức cũng chả có, giống như cậu tự dưng xuất hiện ở đây . Cha mẹ cậu giống như được thế giới thế thêm vào để bù vào lỗ hổng của cậu. Một thế giới kì lạ và cậu dám khẳng định cậu đến thế giới này để hoàn thành một nhiệm vụ gì đó.

Theo cảm nhận của cậu về thế giới này khá yên bình,tuy nhiên mật độ Akuma khá nhiều. Ai mà ngờ thế giới bình yên vào buổi sáng nhưng lại âm u hôi tanh mùi máu vào ban đêm.

Nãy khi ở đền Musashi cậu để ý vài người, trong số bọn họ có người có lõi hồn vàng, có người có dương khí dồi dào nhưng cũng có người bị vận xui đeo bám.

Mà nói đến vận xui thì cậu để ý, cái cậu đứng trên bậc cao đó, cứ như trước khi sinh cậu ta bị nhúng vô vàng vận xui. Cả người toát lên khí chất âm dương. Tới ma quỷ còn né, nói không ngoa chứ sau lưng cậu ta có khi có cả quỷ môn quan không chừng.

Âm khí đậm đặc,tỏa ra sát khí ngút ngời, đoản mệnh, sớm muộn gì nhưng người xung quang cậu ta đều chết, cuối cùng mới tới cậu ta.

Đây là loại âm khí mà Takemichi cực kì ghét,nó phức tạp và tốn nhiều linh lực của cậu.

Takemichi nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra, sau đó cậu mặc kệ. Làm gì xui đến mức mấy người đó học cũng trường với mình chứ? Nghĩ thế Takemichi liền không thèm quan tâm nữa,lên gường đi ngủ. Ngủ thẳng cẳng đến sáng hôm sau, mặt trời đến mông rồi mới dậy

-Bây giờ mới 8h, thanh thản đi thanh thản đi.

Dù có dậy muộn thì châm ngôn của cậu là sống chậm,từ từ hưởng thụ, cuộc sống chỉ có một cần gì phải gấp rút?

Đứng trước cổng trường, Takemichi đứng trân trân ở đó, 1 bước cũng bước.

-...? Ngôi trường này nuôi Akuma à?

Takemichi nghĩ rằng nơi này sẽ chả có mấy Akuma ở đây nhưng có lẽ cậu nhầm rồi. Xung quanh ngôi trường này toàn âm khí khiến Takemichi thật sự rùng mình. Cậu chả thể đếm được ngôi trường này có bao nhiều Akuma. Ít chắc vài chục còn nhiều chắc đến trăm rồi, chưa kể có Akuma cấp S nữa, tuy hơi mờ nhạt.

Akuma cấp S là loài quỷ nguy hiểm, người xuất hiện Akuma cấp S sẽ xuất hiện thêm 1 nhân cách nữa, nhân cách này sẽ chiếm lấy chủ thế để giết người giống đoạt xá. Giết người để hút linh hồn, âm khí để gia tăng sức mạnh.

Takemichi cảm thấy cuộc sống của mình sắp không xong rồi.

Chưa than thở được lâu, đã có người gọi cậu lại,tưởng học sinh đi muộn, muốn ghi cậu vào sổ.

-Người anh em à? Tôi là học sinh mới, vừa chuyển đến đây đó

Takemichi trân trân nhìn cậu ta ghi tên cậu vào sổ mà không làm được gì, chỉ bất lực mở mồm biện minh

-Cái chiêu này tôi quen rồi, đừng hòng lừa tôi

Thiếu niên đối diện Takemichi tai không như điếc, chẳng thèm để ý đến lời nói của cậu. Tên này nãy giờ còn chả thèm nhìn cậu một cái, đúng là khinh người.

Takemichi tức mà không làm được gì,chỉ đành bước chân vào trường tìm đến phòng giáo viên để nhận lớp.

Lớp cậu học là lớp 12A1, lớp trọng điểm mũi nhọn của trường.

-Nào nào các em, nay chúng ta có học sinh mới. Hanagaki vào đi em.

-Xin chào mọi người, tôi là Hanagaki Takemichi hân hạnh được gặp.

Đứng trước cả lớp là một thiếu niên xinh đẹp, với chiều cao 1m79. Dáng người không quá mảnh mai, sau lớp lớp đồng phục là cơ bụng khá săn chắc. Khung xương xinh đẹp,mảnh mai. Mai tóc đen hơi bông xòe kết hợp với đồng tử xanh, một màu xanh thăm thẳm của đại dương. Đôi mắt giống đại dương một màu yên tĩnh.

Sau câu giới thiệu của cậu, cả lớp ồn ào lên chút chút,nhiều người trầm trồ vẻ đẹp của cậu, có người thì ngạc nhiên, người tò mò về thành tích của cậu. Tuy nhiên, giáo viên đã đàm áp tất cả học sinh, cho cậu 1 chỗ cạnh của sổ, bạn cùng bàn của cậu chưa tới.

Nhưng vừa nhìn chỗ cậu ngồi, một vài người ngấn ngẩm,nhìn cậu đầy thương tiếc. Cậu tuy thắc mắc nhưng cũng lười, nên mặc kệ lời xì sào của cả lớp

Học được nửa tiết, cách của lớp học lại một lần nữa mở, lần này sau cánh cửa là một thiếu niên vô cùng xinh đẹp. Mái tóc vàng óng ánh, đôi mắt lam mà màu lam mang theo sự thanh bình và ước vọng quả thật rất xinh đẹp. Nhưng trên đôi mắt ấy lại mang sự mệt mỏi và nỗi buồn vô vọng.

Trên khuân mặt xinh đẹp ấy lại xuất hiện 1 vớt sẹo bên mắt trái lại không làm cho thiếu niên xấu đi càng khiến cho thiếu niên thêm xinh đẹp, một vẻ đẹp kì lạ lại thu hút.

Thì ra người này là bạn cùng bàn của cậu.

-Seishu em lại đến muộn, muốn bị đút hay gì?

Nhìn thái độ của giáo viên, có lẽ đây không phải lần đầu, giáo viên chán đến nỗi nói cũng không thèm nhìn Inui nữa kìa.

-Cô là bố em à?

Thiếu niên chả thèm để tâm, nói với giáo viên liền về chỗ ngồi, nằm xuống và ngủ

Giáo viên tức tối cũng chả làm được gì vì Inui Seishu, cậu ta là thiếu gia nhà giàu, giáo viên cũng không dám động chỉ có thể tức giận với học sinh khác.

Hóa ra mỹ nhân là người độc mồm độc địa. Cái vẻ đẹp này quả thật lạ nhưng lại thu hút vô cùng.

Nhưng Takemichi cũng chả để ý nhiều,liền tập chung vào bài học. Chứ thế mà đến giờ trưa.

Takemichi vươn vai toan đứng dậy nhưng chưa kịp làm gì thì đã bị bạn học trong lớp bu vào,ồn ào kinh khủng. Khiến thiếu niên bên cạnh tỉnh giấc,cậu ta cau mày. Vẻ mặt thiếu điều viết "cút hết hoặc bị ông đây đấm". Lười biếm mãi mới miễn cưỡng nói vài chữ

-Ồn ào chết đi được

Thiếu niên vừa mở mồm, họp chợ trong lớp đột nhiên im lặng, xách quần chạy 8 hướng,tản ra tứ phía. Take.ichi có chút bất ngờ nhìn biểu cảm từng người có chút buồn cười.

Takemichi đưa mắt nhìn đầy tán dương thiếu điều muốn giơ ngón cái lên khen thiếu niên làm rất tốt.

Cứ thế một ngày trôi qua của Takemichi khá yên bình, đến lúc tan trường thì cậu lại giở chứng muốn đi tham quan, tưởng đâu cảnh đẹp còn mãi ai ngờ cậu đi tới địa bàn của đám bất lương? Chắc thế, hôm qua xem thời sự thấy người ta đưa tin mấy đứa báo báo đánh người giống này. Chứ ở thế giới cậu làm gì có ai là bất lương,toàn nhân dân tốt.

Đó là một cụ cá cược, giữ một đám chủ nhân và nô lệ. Cái đứa nô lệ thì như con mắng ý, thấp cổ bé họng thì thôi rồi, còn đứa chủ nhân thì to béo, nói thừa cân thì lại giận. Nhưng đó không phải thứ cậu để ý, thứ cậu để ý trong 1 hai người đang đánh nhau dưới kia có một người là Akuma.

Mà Akuma này sắp hình thành rồi, chỗ này vô cùng nguy hiểm.

Bên kia, nhìn người bạn của mình bị tên Kiyomasa đánh không thương tiếc, Akkun thật sự rất tức giận nhưng cậu chỉ là đứa yếu đuối,không dám phản kháng.Nếu như cậu đâm Kiyomasa, hắn nhất định sẽ không bao giờ làm hại ai nữa. Nghĩ vậy Akkun liền chạy xuống sàn đấu dưới sự kinh ngạc của mọi người và sự khó hiểu của Takemichi

Akume sắp lòi ra rồi,tên này ra để hắn làm thịt à?

Chưa để cậu nghĩ thêm Akkun liền đâm 1 vào sườn của Kiyomasa .Bị đâm hắn điên tiết, đấm một phát Akkun liền bay đi mấy dặm, tiếp đó hắn đá Takuya đến chỗ Akkun. Hai người bị hắn đánh đến trọng thương vậy mà đám người trên kia chỉ cười nói, chế trạo họ.

Sự tức giận của Kiyomasa đã thức tỉnh Akuma, hắn vừa đánh xong Akkun và Takuya thì hôn mê bất tỉnh, từ người hắn phát ra một làn khói đen,từ làn khói đen đó xuất hiện một con quát vật khiến cả lũ bỏ chạy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro