Con quỷ bảo vệ (AkaTan)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: silverynight
(đã beta)
Bản tóm tắt:
"Cậu nghĩ cậu đang làm gì vậy?" Zenitsu hỏi trong sự kinh ngạc. "Cậu không thấy hắn là một thượng huyền sao?"

"Tớ biết, tớ biết..." Tanjirou bắt đầu, trong khi Akaza đã chắc chắn rằng vết thương của chàng trai tóc đỏ không quá nghiêm trọng. "Nghe này... tớ đã gặp anh ấy cách đây vài tháng, anh ta đã giúp tớ bảo vệ Nezuko một lần và đã hứa sẽ... trở nên tốt hơn. Anh ấy muốn chuộc lỗi."

1.
(trước chuyến tàu vô hạn)

Tanjirou không trách Zenitsu, rốt cuộc thì một thượng huyền tam bất ngờ xuất hiện chỉ để giúp ba cậu bé (thực ra là chỉ để giúp Tanjirou) đánh bại một con quỷ khác đang gây rắc rối cho họ.

Zenitsu đã tỉnh nên bắt đầu run rẩy và khóc, nhưng cậu quyết tâm bảo vệ Tanjirou, Inosuke đã sẵn sàng dùng kiếm để cố giết cậu, nhưng Tanjirou đã bước vào giữa để ngăn cản họ.
"Cậu nghĩ cậu đang làm gì vậy?" Zenitsu hỏi trong sự kinh ngạc. "Cậu không thấy hắn là một thượng huyền sao?"

"Tớ biết, tớ biết..." Tanjirou bắt đầu, trong khi Akaza đã chắc chắn rằng vết thương của chàng trai tóc đỏ không quá nghiêm trọng. "Nghe này... tớ đã gặp anh ấy cách đây vài tháng, anh ta đã giúp tớ bảo vệ Nezuko một lần và đã hứa sẽ... trở nên tốt hơn. Anh ấy muốn chuộc lỗi."
Vâng... Nếu hắn thành thật, Tanjirou không chắc Akaza có thực sự muốn bảo vệ bất kỳ ai khác không. Khi cậu gặp hắn, thượng huyền tam đã thừa nhận rằng hắn đang theo dõi Tanjirou và lúc đầu còn bối rối về mối quan hệ của cậu  với Nezuko. Sau đó Tanjirou nói với hắn  rằng cô ấy là em gái của cậu và không quan tâm em gái của mình là một con quỷ, cậu vẫn yêu thương em ấy. Và sau đó Akaza tự giới thiệu, quỳ xuống và cầu xin Tanjirou để hắn bảo vệ cậu.

Lúc đầu, Tanjirou không hiểu.

"Làm ơn... Mục đích của ta... ta chỉ cần có người để bảo vệ, hãy để ta bảo vệ em..."

"Em gái của e. cũng vậy," Tanjirou lẩm bẩm sau khi đồng ý. Khi đó, cậu nhận ra rằng Akaza là người bảo vệ cậu trong kiếp trước, khi còn là con người, và hắn cần một mục đích để giải thoát bản thân khỏi Muzan.

Và Tanjirou sẽ giúp hắn.

Từ đó trở đi, Akaza luôn đi theo cậu vào ban đêm và đôi khi là vào ban ngày, luôn cẩn thận tránh ánh sáng mặt trời; Tanjirou đã hoàn toàn tin tưởng hắn và quyết định giúp hắn trở lại thành người.

"Tanjirou... Cậu không nên–"

Hoàn toàn lờ Zenitsu đi, Akaza ôm Tanjirou vào lòng và vuốt ve má cậu, đặt cậu lên đùi mình và bắt đầu băng bó vết thương cho cậu.

Inosuke đã mất hứng thú với họ và quyết định đi tìm thứ gì đó để ăn, trong khi Zenitsu có vẻ như đang bị sốc.

Một lần nữa, Tanjirou không trách hắn ta.

"Không cần đâu, Akaza... em ổn mà."

"Em là người," con quỷ nheo mắt, vẫn tập trung vào vết cắt sâu trên cánh tay Tanjirou. "Em quá... yếu đuối. Ta cần đảm bảo em ổn."

"Anh lo lắng quá rồi."

Akaza lắc đầu trước khi nắm lấy tay Tanjirou và áp mu bàn tay đã được vệ sinh sạch sẽ và băng bó cẩn thận của cậu vào má mình.

"Để ta biến ngươi thành một con quỷ, ta có máu của hắn và..."

"Akaza, chúng ta đã nói về chuyện này rồi."

Thượng huyền tam bĩu môi nhưng không nói thêm gì nữa, thay vào đó hắn kéo Tanjirou lại gần hơn.

"Đêm nay ta sẽ ngủ cạnh em."

"Được rồi..."

Họ tìm thấy một hang động đẹp, nhóm lửa, ăn vài con cá mà Inosuke bắt được trong khi Zenitsu nhìn Akaza như thể không biết phải nghĩ gì về hắn.

Vào một thời điểm nào đó trong đêm, Nezuko chui ra khỏi hộp, trông giống như một đứa trẻ, và âu yếm anh trai mình. Akaza nằm xuống sau Tanjirou, vòng tay ôm lấy cả hai. Hắn dụi đầu vào gáy Tanjirou trước khi bảo cậu nhắm mắt lại.

Khi họ tỉnh dậy thì hắn đã biến mất và Nezuko lại quay về trong hộp.

Zenitsu nhìn chằm chằm vào Tanjirou như thể cậu ấy không thể tin được chuyện gì đang xảy ra.

"Chuyện này tệ hơn tớ nghĩ..."

"Anh ấy sẽ không làm hại ai đâu–"

"Tanjirou, hắn yêu cậu đấy!"

Anh chàng tóc đỏ lắc đầu ngay lập tức... cậu biết điều đó là không thể, Akaza là một con quỷ và điều duy nhất hắn muốn là có ai đó để bảo vệ và chăm sóc.

"Anh ấy không phải."

Zenitsu trông như thể muốn nhổ hết tóc của mình vậy.

"Cậu định nói gì với các Trụ cột?"

"Tớ sẽ không nói với họ bất cứ điều gì," Tanjirou lẩm bẩm, cắn môi dưới một cách lo lắng. "Tớ không nghĩ họ sẽ sẵn lòng tha cho anh ấy như họ đã làm với Nezuko."

"Chắc chắn là không. Họ có thể sẽ giết hắn ngay khi phát hiện ra hắn đã ôm ấp cậu trong nhiều tháng..."

"Tớ sẽ không nói cho họ biết đâu," Tanjirou khăng khăng, phớt lờ lời cuối cùng của Zenitsu.

"Họ sẽ tìm ra thôi."

"Họ sẽ không làm thế nếu chúng ta cẩn thận."

"Chúng ta? Tanjirou–"

"Làm ơn đi, Zenitsu! Anh ấy đã bảo vệ chúng ta ngày hôm qua mà!"

"Chỉ vì cậu gặp rắc rối nên tớ khá chắc là hắn không quan tâm đến tớ hay Inosuke..."

"Anh ấy đã bảo vệ Nezuko hàng chục lần!"

"Được thôi!" Zenitsu nhượng bộ, đúng như Tanjirou nghĩ. "Nhưng chỉ vì Nezuko an toàn hơn khi có hắn ở bên."

"Cảm ơn!"

Tanjirou mỉm cười rạng rỡ trước khi ôm Zenitsu, người hơi đỏ mặt trước cử chỉ âu yếm đột ngột này.

"Tớ vẫn còn có cảm giác không ổn về chuyện này..."





Có fic dài tác giả viết về cặp này mà tui lười dịch quá ae ựa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro