Một bé con và gia đình của nó (AllTan)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: silverynight
( đã beta )
Bản tóm tắt:
Trong một trong những nhiệm vụ của mình, Tanjirou tìm thấy một cậu bé (chắc chắn không quá hai tuổi) vừa mất cha mẹ vì một con quỷ.
Bây giờ, Tanjirou biết rằng có lẽ có người phù hợp hơn để chăm sóc đứa trẻ; omega thậm chí còn không có bạn đời nên cậu không thể chào đón đứa trẻ vào một gia đình ổn định, nhưng omega bên trong cậu đã quyết định rằng đứa trẻ bây giờ là em bé của mình và thế là hết.
Các Trụ cột đặc biệt tốt với đứa bé của cậu, họ mang đồ chơi cho em và chơi với em mỗi khi họ nhìn thấy. Tanjirou thấy cậu đang nhìn họ tương tác với chú bé con của mình với một biểu cảm thích thú trên khuôn mặt.

"Nghe này, tớ không có ý nói là họ không yêu Kiyoshi, tất cả chúng ta đều yêu, nhưng các trụ cột thực sự đang cố gắng gây ấn tượng với cậu," Aoi thốt lên một ngày nọ, như thể cô không thể giữ điều đó trong lòng nữa.

1.
Trong một lần làm nhiệm vụ, Tanjirou tìm thấy một cậu bé (chắc chắn không quá hai tuổi) vừa mất cha mẹ vì một con quỷ.

Cảnh tượng này thật đau lòng và câu chuyện thì quen thuộc đến nỗi omega bên trong Tanjirou ngay lập tức cảm thấy có sự kết nối với đứa trẻ. Đứa trẻ thích cậu, cậu bé ngay lập tức nhảy vào vòng tay an toàn của Tanjirou và không buông cậu ra sau đó.
Bây giờ, Tanjirou biết rằng có lẽ có người phù hợp hơn để chăm sóc đứa trẻ; omega này thậm chí còn không có bạn đời nên câuk không thể chào đón đứa trẻ vào một gia đình ổn định, nhưng omega bên trong cậu đã quyết định rằng đứa trẻ bây giờ là bé con của cậu và thế là hết.

Cậu trở về điệp phủ và đưa em bé của mình đến gặp các cô gái để đảm bảo rằng nó hoàn toàn ổn. Tanjirou cần phải ở bên cạnh em ấy mọi lúc vì cậu bé có vẻ trở nên lo lắng khi ở gần bất kỳ ai không phải là omega.

Tanjirou biết được tên của em là Kiyoshi sau khi đứa trẻ đủ thoải mái để bắt đầu nói chuyện. Phải mất một thời gian để cậu bé tin tưởng Nezuko, nhưng thật may là cô bé có mùi rất giống Tanjirou.

Khi đứa trẻ bắt đầu gọi cậu là Mẹ, Tanjirou không thể ngăn mình rơi nước mắt trước khi vui vẻ dụi đầu vào má đứa trẻ.

Cậu luôn muốn có con, nhưng vì chưa có bạn đời và cũng chẳng có ai hứng thú với cậu nên Tanjirou quyết định gạt bỏ suy nghĩ đó sang một bên.

Đôi khi cậu cần phải để Kiyoshi của mình lại điệp phủ, tuy nhiên, mọi người đều rất yêu quý em ấy nên Tanjirou biết rằng cậu bé sẽ an toàn ở đó.

Các Trụ cột đặc biệt tốt với đứa bé của Tanjirou, họ mang đồ chơi đến và chơi với em mỗi khi nhìn thấy em. Tanjirou thấy mình đang nhìn họ tương tác với đứa con của mình với vẻ mặt trìu mến.

"Nghe này, tớ không cố ý nói là họ không yêu Kiyoshi, tất cả chúng ta đều yêu, nhưng các trụ cột thực sự đang cố gắng gây ấn tượng với cậu," Aoi thốt lên một ngày nọ, như thể cô không thể giữ điều đó trong lòng nữa.

"Ý cậu là gì?"

"Cậu đùa tớ chắc, Tanjirou!"

Omega không hiểu và cậu càng bối rối hơn khi nhận ra cô ấy khá bực bội. Tuy nhiên, cậu bị phân tâm vì Kiyoshi vui vẻ chạy về phía mình, cười khúc khích trước khi trốn sau chân cậu vì các Trụ cột đang chơi trốn tìm với em.

"Mẹ ơi, đừng nói!"

"Mẹ sẽ không nói với họ bất cứ điều gì đâu, bé con," Tanjirou mỉm cười trước khi đặt một ngón tay lên môi.

Rõ ràng là có một đứa trẻ rất vui vẻ, rất phấn khích đang cười khúc khích phía sau cậu ấy, nhưng Kanroji giả vờ thất vọng khi không tìm thấy em.

"Mẹ ơi, chú ấy là kẻ xấu!"

Vì một lý do nào đó, Shinazugawa luôn đóng vai phản diện và quái vật trong những trò chơi nhỏ của họ. Anh ta gầm gừ, mặc dù đó là tiếng gầm gừ nhẹ nhàng nhất mà Tanjirou từng nghe từ alpha.

Cậu mỉm cười với vị thần gió, cố gắng cho anh ấy biết cậu biết ơn thế nào khi phong trụ đang chơi với bé con của cậu ấy và cậu nhận thấy Shinazugawa đỏ mặt và hơi bối rối trong giây lát trước khi giả vờ bị Himejima đánh bại.
"Đi thôi! Đưa mẹ đi cùng nhé!"

Trước khi Tanjirou kịp nói bất cứ điều gì, Rengoku đã ôm cậu vào lòng và Tomioka bế Kiyoshi đang vô cùng phấn khích đến nơi an toàn trong "lâu đài" của họ.

Cuối cùng, tất cả bọn họ vào trong, nghỉ ngơi trong lúc ăn trưa trước khi đứa bé ngủ thiếp đi trên đùi Tanjirou.

"Cậu đã làm rất tốt khi chăm sóc cậu bé này, Tanjirou," Kocho bình luận, đột nhiên trông có vẻ hơi lo lắng. Omega chưa bao giờ thấy cô như vậy. "Vì vậy, ta không có ý ám chỉ rằng cậu không lo lắng, nhưng cậu đã bao giờ cân nhắc đến việc chọn một người bạn đời để giúp cậu nuôi nó chưa?"

Các Trụ cột khác dừng việc họ đang làm để dành toàn bộ sự chú ý cho cậu; giống như bất cứ điều gì Tanjirou định nói đều rất quan trọng với họ vậy.

"Tất nhiên, em muốn thằng bé có bố hoặc có thể là mẹ", cậu cười toe toét một lúc trước khi đỏ mặt và xoa xoa gáy: "Ngoài ra... em muốn có một gia đình lớn..."

"Ta có thể trở thành alpha của em," Uzui ngay lập tức đề nghị khi Tokito cố ném đá vào hắn trước khi tình nguyện trở thành alpha của Tanjirou.

Mọi người khác cũng làm như vậy; họ đẩy người khác và nhe răng với nhau, cố gắng nói với cậu tại sao mỗi người trong số họ sẽ là lựa chọn tốt nhất cho cậu ấy.

"Mọi người thật tốt bụng," Tanjirou nói, mỉm cười trìu mến với họ. "Em biết mọi người đã thích Kiyoshi của em, nhưng mọi người không cần phải hy sinh việc kết hôn với em để tiếp tục chăm sóc bé con của em. Tất cả đã giống như gia đình của em đấy rồi rồi..."

"Hi sinh?" Iguro thở hổn hển, tức giận. "Ai nói với em điều vô lý như vậy? Em chẳng là gì ngoài gánh nặng cả, Tanjirou!"

"Ta có cần phải dạy cho em một bài học không?" Shinazugawa gần như gầm gừ, cẩn thận cắn vào má Tanjirou. "Bất kỳ ai cũng sẽ rất may mắn khi có em là omega của họ!"

Họ thực sự là bạn tốt của nhau.

"Cảm ơn, nhưng không cần đâu–"

"Chúng ta muốn!" Rengoku cuối cùng cũng lên tiếng, khiến câhn giật mình. May mắn thay, đứa bé của cậu vẫn đang ngủ, mặc dù các cô gái bướm đã vào để đưa nó về phòng.

"Anh làm gì vậy-"

"Chúng tôi yêu em, em yêu à. Mọi người cũng muốn có Kiyoshi làm đứa con nhưng lý do chính khiến chúng tôi muốn kết hôn với em là vì chúng tôi yêu em."

Dần dần, màu đỏ trên má Tanjirou lan xuống cổ khi Kanroji nói chuyện với cậu.

"Ồ."

"Không quan trọng là em có muốn sinh thêm bé con hay không, chúng tôi chỉ muốn ở bên em thôi", Tomioka trấn an cậu, nắm lấy cả hai tay cậu.

"Em không thể... dm không thể lựa chọn!" Cậu thốt lên, xấu hổ. Cậu cũng yêu tất cả bọn họ và sẽ rất đau lòng nếu phải kết đôi với một trong số họ...

"Em không cần phải làm thế đâu," Himejima trấn an cậu. "Em có thể cưới tất cả chúng tôi."

Với một tiếng thở dài nhẹ nhõm, omega nhận ra rằng họ nghiêm túc về chuyện này. Cậu ấy hơi bối rối và giấu mặt sau đôi tay trước khi gật đầu và thốt lên một câu rất ngại ngùng: "em rất muốn!"

Không ai ngạc nhiên khi cậu kể với họ, ngay cả Nezuko; Aoi lẩm bẩm điều gì đó như "cuối cùng cũng đến rồi!" và Kiyoshi của cậu chỉ vui mừng vì có thêm nhiều bố mẹ, những người có thể sẽ làm bất cứ điều gì cho em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro