Rut ( SaneTan )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: silverynight
( đã beta )
Tóm tắt:

Giống như hắn đang chiến đấu trong một trận chiến nội bộ và chắc chắn sẽ đánh mất nó, alpha thở dài trước khi chỉnh một vài sợi tóc sau tai Tanjirou.

"Anh thực sự muốn ở bên em", hắn thừa nhận; omega chưa bao giờ thấy hắn hành động mềm mại và dễ bị tổn thương như thế này trước đây. "Vấn đề là anh không xứng đáng với điều đó".

Nheo mắt lại và khiến Shinazugawa cười khúc khích vì vẻ ngoài đáng yêu của cậu, Tanjirou lắc đầu.

"Đừng nói điều đó lần nữa. Anh là một người đàn ông tốt," omega đảm bảo với hắn. Cậu lấy một chiếc Ohagi và ấn nó vào môi của người kia. "Đây. Ăn với em này."

1.

Aoi thở dài khi cô đặt khay đầy Ohagi tự làm trên giường của Tanjirou. Omega nhìn vào cô ấy một cách rất đẹp cho đến khi nó khiến cô ấy đỏ mặt đến tận tai.

"Cảm ơn cậu!"

"Đừng tỏ ra dễ thương nữa", cô ấy mắng cậu. "Cậu có biết ai đã làm ra những thứ này không".

Tanjirou thở dài; cậu không chắc tại sao Shinazugawa lại hành động như vậy gần đây. Hắn đã xin lỗi cậu và Nezuko vài tháng trước và Tanjirou đảm bảo với hắn rằng cậu đã tha thứ cho hắn.

"Có phải anh ấy đang ở đây không?

Aoi lắc đầu.

"Không, alpha chỉ để lại những thứ đó trước khi rời đi. Cậu biết anh ấy đã làm điều đó trước đây."

Omega không nhận ra cậ đang bĩu môi nhĩu nhĩu, nhưng Aoi nhận thấy điều đó cũng như cách một cậu bé beta tiếp tục nhìn chằm chằm vào cậu gần như kinh ngạc.

Tanjirou quá xinh đẹp vì tính cách của cậu.

"Tớ sẽ nói chuyện với anh ấy", omega lầm bầm, quyết tâm. Cậu ấy biết lần tới cậu sẽ giữ Shinazugawa trước khi anh ấy rời đi.

***

Sau một vài lần, Tanjirou tìm cách gặp được Shinazugawa khi alpha đang lẻn vào điệp phủ; hắn cố gắng lấy haori của mình trước khi hắn rời đi.

Hắn trông ngạc nhiên khi thấy omega ở đó; có một thứ gần như dễ bị tổn thương được viết khắp khuôn mặt cậu khi hăn  nhận ra rằng Tanjirou đang cầm lấy bàn tay hắn bằng bàn tay của mình.

"Ở lại. Hãy ở lại với em lần này," Tanjirou cầu xin, mỉm cười ấm áp với alpha, khiến người khác nhìn thấy như thể cậu đang bị tra tấn. Có một chút đỏ mặt trên má cậu. "Em không muốn ăn những thứ này một mình".

"Đây là lý do tại sao anh không muốn gặp mặt em", hắn thở dài thất bại, ngồi cạnh omega ở sân sau. "Anh không thể nói 'Không' với em".

Một lần nữa, không nhận ra chính xác rằng cậu đang làm điều đó, Tanjirou bĩu môi, một nụ cười dịu dàng xuất hiện trên khuôn mặt của alpha khi hắn nhận thấy điều đó.

"Nhưng tại sao anh lại muốn nói 'Không' Shinazugawa-san? Anh không muốn dành thời gian với em sao? "

Giống như hắn đang chiến đấu trong một trận chiến nội bộ và chắc chắn sẽ đánh mất thứ đấy, alpha thở dài trước khi vuốt một vài sợi tóc sau tai Tanjirou.

"Anh thực sự muốn ở bên em, anh  thừa nhận" omega chưa bao giờ thấy anh ấy hành động mềm mại và dễ bị tổn thương như thế này trước đây. "Vấn đề là anh không xứng đáng với điều đó.

Nheo mắt lại và khiến Shinazugawa cười khúc khích vì vẻ ngoài đáng yêu của cậu, Tanjirou lắc đầu.

"Đừng nói điều đó lần nữa. Anh là một người đàn ông tốt," omega đảm bảo với hắn. Cậu lấy một chiếc Ohagi và ấn nó vào môi của người kia. "Đây. Ăn với em này."

Thay vì tự mình nắm lấy nó, alpha cắn một miếng Ohagi từ tay Tanjirou và lưỡi của anh ta không thể không liếm các ngón tay của omega sau đó.

Tanjirou đỏ mặt đến tận tai, khiến phong trụ cười khúc khích và đến gần cậu hơn.

"Thật không công bằng. Em quá xinh đẹp," alpha lầm bầm, nghiêng người để ấn trán vào nhau. "Em biết đấy... anh muốn..."

Đột nhiên, đôi mắt anh ấy tối đi đáng kể trước khi cậu đóng băng tại chỗ. Shinazugawa nhảy ra khỏi Tanjirou như thể omega đang rất nóng như một ngọn lửa.

"Anh ổn chứ? Tanjirou nhanh chóng đứng dậy khỏi mặt đất, cố gắng đến gần Trụ cột hơn, nhưng phong trụ nhìn lại trong hoảng loạn trước khi di chuyển ra xa khỏi cậu.

"Đừng đến gần hơn nữa", anh ấy cảnh báo với một tiếng gầm gừ.

"Tại sao? Việc gì đang diễn ra vậy-" nhưng sau đó, omega ngửi thấy nó trong mùi hương của hắn: alpha đang ở trong kì mẫn cảm. Mùi hương của hắn nặng hơn, nhưng thực sự rất hấp dẫn đối với Tanjirou. Một phần của cậu muốn đến gần hắn hơn và ấn cơ thể anh ấy vào alpha. "Ồ. Anh nên đến gặp Aoi và hỏi cô ấy về những chất ức chế..."

Shinazugawa gật đầu, vẫn nhìn chằm chằm vào Tanjirou như thể anh ấy sợ anh ấy. Anh ấy di chuyển chậm, giống như một phần của anh ấy không muốn quay trở lại bên trong.

"Anh có muốn em bầu bạn với ạn không? Em có thể..."

"Không!" Anh ta gầm gừ với omega, giật mình một lúc. "Anh xin lỗi, Tanjirou. Anh không cố ý... Chỉ cần đừng đến gần hơn... Nó rất nguy hiểm."

Tuy nhiên, Tanjirou không thể tránh xa. Sau khi Shinazugawa đi vào một trong những căn phòng và omega không biết gì về hắn trong vài phút, cậu quyết định hỏi Aoi.

"Anh ấy đang ở trong đó. Đã quá trễ cho những người đang kiềm chế nó lại, nhưng tớ nghĩ anh ấy sẽ ổn nếu anh ấy ở đó vài ngày. Chúng tôi sẽ chăm sóc anh ấy."

"Tớ có thể nhìn thấy anh ấy không? Tanjirou hỏi, khiến Aoi nhìn lại như thể cậu đã phát điên.

"Không. Cậu sẽ khiến anh ta khó khăn hơn nếu cậu ở đó."

"Nhưng tớ thấy một omega khác đi lại bên trong", Tanjirou phản đối. "Điều đó có nghĩa là anh ấy không...

"Cậu ta an toàn ở đó với anh ấy", Aoi cố gắng giải thích cho cậu như thể cậu là một cậu bé không hiểu một thứ rất đơn giản.

"Nhưng tại sao tớ không thể? Tớ sẽ đến đó chỉ vài phút thôi. Tớ chỉ muốn biết anh đang cảm thấy thế nào..."

"Tanjirou, Aoi thở dài, véo sống mũi. "Cậu không thể. Các omega khác an toàn với anh ấy vì anh ta không quan tâm đến họ. Anh ấy chỉ muốn cậu... Và anh ấy sợ làm tổn thương cậu."

"Cái gì?" Khuôn mặt của omega chuyển sang màu đỏ đến mức anh ấy cảm thấy như đang cháy bừng lên.

"Tất nhiên cậu sẽ là người duy nhất ngạc nhiên khi nghe điều đó!" Cô ấy nổi giận thình thịch, trông như thể cô ấy muốn nhổ tóc ra. "Thành thật mà nói, Tanjirou... Alpha đó đã yêu cậu kể từ... có lẽ kể từ khi cậu húc vào đầu anh ấy. Vâng, tớ đã nghe về điều đó. Cậu nghĩ tại sao anh ấy lại làm Ohagi cho bạn và để chúng ở đây mỗi khi cậu trở về từ một nhiệm vụ? "

"Tớ nghĩ anh Sanemi muốn trở nên tốt bụng, Tanjirou lẩm bẩm lặng lẽ, gãi má vẫn còn hồng của cậu.

"Kể từ khi Shinazugawa-san như này... có ai được anh ấy đối xử như thế không?

Sau vài giây im lặng khó chịu, Tanjirou hắng giọng.

"Tớ vẫn muốn gặp anh ấy".

Aoi nhìn chằm chằm vào cậu một lúc trước khi gật đầu.

"Tớ sẽ đưa mọi người ra ngoài và để hai người yên. Đừng quên ăn gì đó và uống nhiều nước. Mặc dù tớ cá là anh ấy sẽ quan tâm đến điều đó vì anh ấy rất bảo vệ cậu. "

Trước khi cậy có thể hỏi cô tại sao cô ấy lại đưa cho anh ấy những hướng dẫn đó, một vài kakushi bước ra cùng với hai cô gái bướm; Aoi đẩy anh ấy vào trong.

Cả căn phòng có mùi như alpha, nó quá choáng ngợp, Tanjirou lại đỏ mặt.

"Em đang làm gì ở đây vậy? Em không nên ở đây! "

"Em muốn, Tanjirou thì thầm, cảm thấy ngại ngùng. "Em muốn giúp anh..."

Shinazugawa di chuyển đi; hắn đang ở trên giường, trông như thể hắn đã tập thể dục hàng giờ. Có một vài giọt mồ hôi trên trán và cổ của hắn đang từ từ trượt xuống ngực bị sẹo của mình. Khi Tanjirou nhận thấy đồng phục của hắn trên sàn nhà, hắn nhận ra mình hoàn toàn khỏa thân dưới ga trải giường.

"Em không hiểu", alpha gần như gầm gừ, nhìn xa khỏi Tanjirou khi omega cuối cùng cũng ngồi trên giường bên cạnh hắn. "Em không muốn... em không thể đồng ý với điều này. Bởi vì anh không muốn em giúp anh. Nếu anh chạm vào em... anh sẽ... em phải hiểu rằng ann muốn mọi thứ từ em. Anh biết ann sẽ không thể cưỡng lại và ann sẽ cắn em."

"Không sao đâu, Tanjirou đồng ý, đặt tay lên má Shinazugawa để khiến hắn nhìn cậu. "Em muốn trở thành omega của anh".

Một tiếng gầm gừ chiếm hữu thoát ra khỏi môi anh ta trước khi alpha ôm lấy thắt lưng Tanjirou và kéo cậu nằm lên hắn trên giường.

"Anh xin lỗi... xin lỗi," anh ấy xin lỗi ngay lập tức, ngạc nhiên bởi phản ứng của chính mình. "Anh không muốn làm tổn thương em.

"Em biết anh sẽ không mà, Tanjirou mỉm cười, xoa mũi của họ vào nhau.

Shinazugawa lắc đầu, trông vẫn gần như sợ hãi bản thân.

"Em không hiểu... em sẽ không biết anh cần em bao nhiêu... anh hầu như không thể giữ mình ngay bây giờ. Em nên đi..."

Omega tiến lại gần hơn để hôn lên môi hắn một cách nhanh chóng.

"Em cũng muốn cái này. Em muốn ở bên anh."

Alpha không thể ngăn mình nắm lấy hông của Tanjirou và kéo cậu lại gần hơn để hôn cậu; nụ hôn của hắn hoàn toàn khác với nụ hôn mà omega bắt đầu; hắn chiếm hữu và tuyệt vọng, giống như hắn muốn nuốt chửng cậu.

"Em có chắc không?" Hắn lầm bầm trên môi của omega, những ngón tay run rẩy vì ham muốn khi hắn đang cố gắng cởi quần áo của Tanjirou.

"Vâng", cậu lầm bầm, kéo ga trải giường ra và nhận thấy rằng Shinazugawa đã khá khó khăn rồi.

"Thật sao? Bởi vì anh sẽ không thể kìm nén được nữa... em sẽ là người bạn đời của anh sau chuyện này," alpha nói, thở mạnh vào má cậu. Tanjirou tiến lại gần hơn, cuối cùng cảm thấy dương vật của Shinazugawa dựa vào bụng mình.

"Vâng, cậu gật đầu, thở hổn hển khi cảm thấy bàn tay to lớn của alpha đang xoa mông của cậu để cọ xát vào omega.

Tanjirou rên rỉ, cảm thấy bản thân mình trở nên cứng chỉ với sự ma sát của cơ thể họ.

"Em sẽ là của anh", Shinazugawa hứa với một tiếng gầm gừ tuyệt vọng, nghiêng đầu Tanjirou để liếm tuyến mùi hương của omega. "Chỉ của anh mà thôi.

Câu trả lời của Tanjirou xuất hiện dưới dạng một âm thanh lớn khi một ngón tay đẩy vào bên trong anh ta.

"Thật là một omega tốt, Shinazugawa rúm rừ rừ trong sự chấp thuận. "Đã ướt nhẹt hết rồi. Cậu không bắt đầu run rẩy cho đến khi hắn thêm một ngón tay khác; Tanjirou rùng mình khi cậu đã rên rỉ lặng lẽ lần này, bị choáng ngợp bởi làn sóng nóng mà cậu cảm thấy khi alpha bắt đầu nhẹ nhàng hôn cổ của mình

"Cắn em đi, alpha của em! Cậu ấy không thể không thút thít, hông di chuyển chống lại những ngón tay tuyệt vọng đó.

"Bây giờ không phải lúc đấy, Shinazugawa thì thầm trước khi cúi đầu xuống để mút một trong những núm vú của Tanjirou. "Anh muốn ở sâu bên trong em khi anh đánh dấu em là của anh".

Ngay sau khi nói điều đó, anh ta thêm một ngón tay thứ ba, đẩy nó mạnh và kéo dài lối vào ẩm ướt của Tanjirou hơn nữa, khiến omega phát ra một tiếng thút thít rất lớn, đáng xấu hổ.

"Thật là một điều dễ thương, nhỏ bé của em", Shinazugawa cười nhếch mép, trước khi cắn một dấu răng trên vai Tanjirou, cố tình giữ miệng anh ta tránh xa tuyến mùi hương của cậu bé. "Tôi nóng lòng muốn nghe bạn rên lên lên.

Omega không thể nói bất cứ điều gì để đáp lại vì phong trụ nắm lấy đôi môi của cậu, lần này đẩy cái lưỡi đòi hỏi của hắn vào bên trong khi hắn tiếp tục làm cậu mạnh mẽ bằng ngón tay.

Khi Tanjirou bắt đầu cảm thấy chóng mặt, alpha cuộn cả hai để omega ở trên đầu hắn trước khi hắn kéo ngón tay của mình ra.

Tanjirou rên rỉ phản đối và luấy hông chống lại alpha, âm thầm đòi hỏi nhiều hơn.

"Em đang rất muốn làm với anh, Shinazugawa cười tự mãn. "Anh thích nó. Anh yêu em."

"Shinazu-

"Sanemi", alpha chỉnh lại lời nói của cậu. Những ngón tay của hắn gần như chìm vào da hông của anh ấy khi anh ấy di chuyển Tanjirou lên cơ thể của mình một cách dễ dàng để hướng dẫn đầu dương vật của hắn vào lối vào của cậu bé. "Tên anh là Sanemi.

"Sanemi-san... À!" Tanjirou rên rỉ khi alpha đâm cậu bằng sự cương cứng của hắn và omega nhận ra rằng ba ngón tay không đủ để chuẩn bị cho cậu trước khi làm điều đó.

"Em ổn chứ?

"Vâng, cậu thở nặng nề. Nó bị rát một chút, nhưng đồng thời cậu cũng cảm thấy tốt. Cậu thích cảm thấy mình đang vươn mình quanh alpha.

Các ngón tay khác của Shinazugawa bắt đầu vuốt ve đùi cậu một cách nhẹ nhàng. Đôi mắt hắn tối sẫm vì muốn.

"Anh muốn em ngồi lên anh".

Đặt cả hai tay lên ngực của Shinazugawa để hỗ trợ bản thân, Tanjirou di chuyển hông lên và về phía trước cho đến khi cậu chỉ có thể cảm nhận được đầu dương vật của alpha bên trong. Sau đó, sau khi hít một hơi thật sâu, run rẩy, cậu di chuyển xuống nhanh chóng để nhét thứ đấy vàk mình một lần nữa bằng chiều dài cứng đó. Cậu rên rỉ; cảm giác thật tuyệt và nhân tiện Shinazugawa đang run rẩy và rên rỉ dưới cậu, rõ ràng là hắn cũng đang tận hưởng nó.

"Làm ơn hãy làm thêm lần nữa, phong trụ cầu xin, thở mạnh. Tay nắm lấy mông của Tanjirou và run rẩy vì cần thiết khi hắn cố gắng kiềm chế không tự nâng Tanjirou.

Cắn môi dưới của cậu khi hắn cảm thấy một giọt mồ hôi trượt xuống cột sống của mình, Tanjirou di chuyển lên xuống một lần nữa, khiến alpha rên rỉ. Tuy nhiên, omega không cảm thấy hài lòng cho đến khi cậu thay đổi góc độ một chút, cố gắng để dương vật của chính mình cọ xát vào cơ bụng của alpha nhiều nhất có thể.

Với một rên rỉ, cậu tăng tốc độ của mình, cảm thấy bản thân càng ướt hơn với mỗi lần cuộn hông. Nhận ra mình đang nhắm mắt, cậu mở chúng ra một lần nữa chỉ để hét lên khi Shinazugawa đẩy hông lên để đáp ứng chuyển động của mình.

"Em đang làm rất tốt, omega của anh, hắn thì thầm một cách khích lệ, gặp hông của cậu bé nửa chừng với hông của mình. Đầu gối của Tanjirou cảm thấy hơi yếu, nhưng cậu tiếp tục trượt xuống thứ to bự đó, cố gắng thỏa mãn bản thân với nó. "Em trông thật tuyệt như thế này, nhún trên cậu nhỏ của anh để thỏa mãn mình. Đẹp quá."

"Sanemi-san... Làm ơn..." Tanjirou thút thít, cưỡi hắn thật mạnh, lắng nghe âm thanh mà thịt của Shinazugawa tạo ra khi omega tiếp tục đập vào cơ thể họ.

Cậu đang chóng mặt và mệt mỏi khi cậu  cảm thấy một làn sóng khoái cảm khác.

"Chuyện gì vậy, Tanjirou? Nói cho anh biết," Trụ cột cười toe toét, đẩy mái tóc ướt của omega ra khỏi mắt hắn- . "Em có cảm thấy mệt không? Em có muốn anh làm e. trên giường cho đến khi em không thể xuống giường được không? "

"Vâng! Cậu nứng lên, gục ngã trên alpha trước khi hắn lăn chúng lại lần nữa. Khi Shinazugawa mỉm cười với cậu và Tanjirou cảm thấy lưng mình dựa vào nệm, cậu gần như thút thít nhẹ nhõm.

"Không sao đâu, omega của anh. Anh sẽ chăm sóc em," Shinazugawa hứa hẹn nhẹ nhàng trước khi dựa vào để trao cho Tanjirou một nụ hôn trên trán khi đặt cả hai chân của cậu bé lên vai rộng của mình. Chuyển động làm cho dương vật của hắn trượt ra hoàn toàn và Tanjirou bĩu rúm vì mất mát.

"Làm ơn... Bên trong," cậu cầu xin một cách tuyệt vọng khi nước mắt chảy ra từ đôi mắt to đỏ của mình.

"Không sao đâu, Tanjirou, anh hiểu rồi, Shinazugawa thì thầm trước khi đẩy mình vào bên trong, khiến Tanjirou hét lên thích thú.

Thậm chí không đưa ra cảnh báo cho cậu, alpha bắt đầu đập mạnh và nhanh vào cậu, di chuyển toàn bộ giường dưới chúng với mỗi lực đẩy.

"Em vẫn rất chặt, phong trụ rên rỉ, bàn tay di chuyển lên hông để chạm vào bụng của Tanjirou. "Đây. Anh sẽ lấp đầy em với tinh dịch của anh. Hãy lấp đầy em với những đứa con của tôi. Em sẽ trông thật xinh đẹp, hoàn toàn tròn trịa với chúng bên trong. Em sẽ là một người mẹ tốt..."

"Vâng! Tanjirou khóc khi thứ đấy tiếp tục đập vào bên trong cậu một cách không thương tiếc. "Em muốn có nhiều bé con! Làm ơn, alpha... em muốn qnb! "Tiếng hét thoát ra khỏi môi cậu lần này khác; đó là sự ngây ngất và đau đớn và niềm vui khi Shinazugawa cuối cùng đã cắn cậu và tiếp tục đâm vào cậu cho đến khi Tanjirou đi qua ngực hắn. Mùi hương của họ bắt đầu kết hợp khi nút thắt của Shinazugawa bắt đầu phát triển bên trong cậu, kéo dài cậu qua những cơn dư chấn.

"Thật tham lam, Shinazugawa lầm bầm, cố gắng tỏ ra điềm tĩnh nhất có thể mặc dù hắn đang run rẩy vì Tanjirou. "Vắt khô anh thật mạnh, bóp nút thắt của anb bên trong em.

Tanjirou cắn nhẹ vào vai alpha khi Trụ cột đẩy thêm một lần nữa trước khi liếm dấu hiệu hoàn hảo trên răng mà hắn để lại trên tuyến mùi hương của Tanjirou.

Với một tiếng rên rỉ lớn, nút thắt của alpha đạt đến kích thước đầy đủ của hắn trước khi hắn bắt đầu lấp đầy Tanjirou bằng tinh trùng.

Omega biết rằng chúng sẽ được liên kết với nhau như thế trong một thời gian. Làm cho Tanjirou rên rỉ, Shinazugawa di chuyển chân ra khỏi vai chỉ để đặt chúng quanh eo. Cẩn thận, hắn lăn chúng lại để Tanjirou không bị đè bẹp dưới sức nặng của mình.

Tanjirou thư giãn hoàn toàn trên hắn, bàn tay vuốt ve lưng cậu một cách yêu thương đang khiến cậu cảm thấy buồn ngủ.

Shinazugawa lầm bầm điều gì đó không thể hiểu được trước khi hôn lên trán Tanjirou.

Khi mắt cậu mở ra một lần nữa và cậu cảm thấy nút thắt gần như biến mất bên trong mình, Shinazugawa cuối cùng cũng kéo đi để đi sang phía bên kia của căn phòng và lấy một ly nước cho cậu.

"Uống cái này đi, Tanjirou. Em sẽ cần nó."

Khi alpha khiến anh ta ăn cả một viên cơm, Tanjirou nhận thấy điều gì đó...

"Anh vẫn còn chưa ổn, Sanemi-san.

Alpha cười khúc khích trước khi ép cậu  lại gần hắn và đập môi họ vào nhau.

Đó là một nụ hôn nóng bỏng, chiếm hữu khiến Tanjirou rùng mình.

"Anh đang ở trong lối mòn, hắn giải thích. "Em có thực sự nghĩ rằng nó sẽ chỉ là một vòng không? Anh phải làm em nhiều lần cho đến khi bụng em tròn với tinh trùng của anh... Chúng ta sẽ ở đây vài ngày..."

Tanjirou nhận ra, khi cậu che mặt bằng cả hai tay, rằng mặc dù cậu không chắc mình sẽ sống sót sau đó, omega bên trong của mình đang gầm gừ  trong dự đoán.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro