[HashiToga] Thác loạn [R18 tục] (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: OOC, Seg tục, R18, chim có bái, trẻ dưới tuổi vị thành niên, rape, gangbang(hint), dirtytalk, vi phạm nhân quyền.

Thế giới ngầm thác loạn và hỗn mang của chúng nó nằm ngoài vòng pháp luật, mọi quy tắc và thông lệ đều vượt qua ngưỡng của hai từ nhân đạo. Dòng tiền được tiêu khiển bằng chất gây nghiện và vũ khí, tồn tại song song với giang hồ băng đảng và mafia và hàng loạt các tổ chức ngầm khác.

Một phần hoạt động không bao giờ thiếu trong muôn hình vạn trạng các loại giao dịch bất hợp pháp, là loại mua hàng phù hợp với đại đa số nhu cầu và thị yếu của dân đen. Buôn người.

Già trẻ lớn bé trai gái, gia cảnh từ nghèo kiết xác đến con ông cháu cha, thế hệ nối dõi theo những CEO lớn bậc nhất đều chỉ là một thứ mặt hàng được đem ra để người ta lựa chọn như đồ vật, giá trị của họ được đong đếm bằng từng đồng cắt lẻ.

Togame được đánh giá là một món hàng rẻ mạt. Thậm chí, là đồ thuộc vào hàng bán đổ bán tháo, trị giá không nhích nổi ngang hàng với một chú cún con trên thị trường. Tuy nhiên, sở dĩ Togame vẫn còn được rao bán như một mẫu đơn có tiềm năng là bởi thể trạng bất bình thường của em: Gen giới tính và thể trạng trả ra trên giấy khai sinh là nam, nhưng bộ phận sinh dục vốn có của em lại tiêu biến hoàn toàn vào năm Togame mười hai tuổi. Thay vào đó là "thứ đó" của nữ giới: Lồn.

Togame đã lọt vào mắt xanh của thủ lĩnh băng Nikrento khét tiếng thế giới ngầm: Hashirao. Ánh mắt gã đã bừng sáng như tìm thấy một tia thú vị trên sàn đấu giá ngay khi em bị lũ môi giới ép xuống sàn, vạch trần trụi thân thể ngọc ngà, tuy khỏe khoắn lại gầy nhom đáng thương, nước da trắng ngần bị bầm dập thâm tím, vài vết xước rướm máu ước lượng dài độ bốn năm phân.

Togame bị còng tay sau lưng, hai chân dang rộng cho thiên hạ chiêm ngưỡng chốn tư mật mà em đã giấu diếm nhẹm đi trong suốt ba năm ròng vì hổ thẹn và tủi thân. Bọn môi giới buộc chặt bắp chân và đùi em rồi cố định xuống sàn như cách mà dân chợ khống chế một con cua, khiến nó tự nhiên mà mất đi khả năng phòng vệ của mình.

Tiếng xì xầm vang lên mỗi lúc một nhiều, nhiễu loạn hơn, những lời nói dâm dục và lăng mạ xâm nhập vào từng tế bào thần kinh của Togame, trong em dấy lên muôn vàn loại cảm xúc tột cùng. Sợ hãi, tủi thân, nhục nhã. Togame khóc không thành tiếng, nước mắt em rơi lã chã, đôi ngươi xanh ngọc long lanh trong bể nước, khuông miệng xinh xắn mím chặt uất nghẹn.

- Thật tội nghiệp, số phận sinh ra đã phải làm đĩ.

- Lồn thằng bé múp quá, non nớt và còn đang rỉ nước nữa!

- Tao thèm trẻ em quá, mình mua nó đi, rẻ mà?

Mức giá khởi điểm còn chưa kịp vang lên, kiện hàng từ khi nào đã biến mất đầy bí ẩn. Chẳng là băng Nikrento trứ danh chuyên dàn xếp những vụ cướp tinh vi và chuyên nghiệp, thảo nào mấy buổi đấu giá nhỏ lẻ này chẳng là vẫn đề gì to tát.

Lệnh của ông trùm Hashirao, nhất nhất tuân theo. Togame được mang về dâng tận miệng gã, bấy giờ thảm kịch mới bắt đầu.

Tấm vải mà Togame đang bám víu bị gã giựt phăng đi, em lõa thể trước ánh mắt của một con thú đói thì chẳng khác mẹ gì thuốc kích dục. Cặc nó cương cộm căng đũng quần đến độ khóa kéo cũng phải chào thua, còn mặt gã thì đỏ ửng, miệng chảy lem nhem nước dãi. Em hoảng hốt bỏ chạy, song đã bị Hashirao khống chế nhấn đầu ghì xuống gối, tay siết chặt cổ chân em.

Hashirao banh hai bên đùi của Togame, trước mắt là lồn non nhỏ nhắn hồng hào mời gọi gã thẳng tay đưa hai ngón vào mở miệng hàu, luồn vào cửa âm đạo mà chọc ngoáy. Vách thịt mềm mại ấm nóng bao trọn lấy gã, co thắt liên hồi như muốn mút sách những ngón tay đang bạo dạn đâm chọc vào sâu bên trong. Dâm thủy chảy ra khiến động tác của gã thêm trơn tru, cứ vậy mà móc lồn Togame để nó rộng hơn. Em bị một loạt các kích thích đến đánh vào đại não, nước mắt sinh lý tự động ứa ra, bộ dạng yếu đuối càng khiến tên dâm loạn như Hashirao muốn bắt nạt.

- Đ-đừng mà! Hức! Đau quá! Á...

- Gọi tao là chủ nhân của mày.

Gã đút nhiều ngón tay hơn, tốc độ ra vào nhanh hơn và bạo lực hơn, thích thú nhìn ngắm gương mặt bị đày đọa đến cùng cực của Togame. Một tay của gã đang rảnh rỗi, chẳng có việc gì đâm ra chán, Hashirao chuyển xuống xoa nắn cặp mông căng mộng như đào chín cây, tha hồ bóp đã đời. Bầu thịt tròn trịa vừa in vào lòng bàn tay thô ráp của gã, phải gọi là vô cùng vừa vặn và mướt tay. Hashirao rút tay khỏi cái lồn dâm đãng, trực tiếp đút thẳng vào vòm họng của Togame, ra lệnh cho em mút bằng sạch mới thôi. Khuôn miệng em bị gã khuấy tung lên, nước bọt trào ra trượt xuống má rồi cằm, viễn cảnh và âm thanh nhóp nhép gợi tình hết mức.

- Ưm, hah... ức!

Thiếu điều chẳng phải vì gã không thèm nước lồn, gã muốn trực tiếp mà ăn sạch con hàu đang mấp mấy bên dưới. Togame nhắm nghiền mắt thều thào, đầu óc em trống rỗng, bên dưới vì ma sát mà rát tấy, đến dâm thủy cũng không thể giúp gì nhiều cho cam. Em uất nghẹn khóc nấc vì đau, mặt bụng phẳn lì nhấp nhô theo nhịp hô hấp.

Togame nhân lúc Hashirao không chú ý bèn vùng lên, em gắng hết sức đạp gã rồi lọ mọ chạy đến cửa phòng. Song, gã điềm tĩnh đến lạ, chống cằm ngồi trên giường như thể trước mắt là một màn kịch nhàm chán. Trong căn phòng sang trọng, từ lúc tiếng lách cách khóa phòng vang lên, ấy là lúc mà em tối mặt, tuyệt vọng đến không ngờ.

- Con điếm nhà mày không thoát được đâu.

- Tránh xa tôi ra, cút đi!

Hashirao xách hai chân em gác lên vai, hông Togame bị nhấc lên cao khiến cái lồn nhỏ sát rạt vào mặt gã, đến cái nỗi mà hơi thở ấm nóng của gã phà trực tiếp lên miệng nhỏ ẩm ướt, cảm giác vô cùng kì lạ và bất an. Togame sợ hãi vùng vẫy, song vẫn không có chút tác dụng với Hashirao. Gã liếm nhẹ lên hai mép lồn hồng, rồi lưỡi gã lia đến môi bé, áp lực khiến dâm thủy trào ra từ niệu đạo.

- Cũng không tệ đâu nhóc con.

Thứ chất lỏng trắng trong hơi trơn tuột kích thích đầu lưỡi của gã khiến Hashirao càng hưng phấn. Gã há miệng ngậm toàn bộ âm vật của Togame, lưỡi lưu manh liên tục đá vào hột le mà mút lấy mút để, bao nhiêu tinh hoa đều bị Hashirao tham lam ăn bằng sạch. Togame ưỡn người rên lớn, cậu nắm tóc Hashirao theo bản năng, cố gắng đẩy lão biến thái đang từ tốn thưởng thức món ăn thượng hạng.

Hashirao đéo thích điều này. Hắn bú mạnh hơn nữa khiến Togame giật bắn người, hai tay em buông thõng mất sức, hai chân bị tê liệt kể từ lúc gã vác chúng lên vai khiến máu ít lưu thông, Togame nằm trên giường thở gấp yếu ớt, hai tay che mặt xấu hổ.

Mãi một lúc lâu sau Hashirao mới thả Togame ra, em sõng soài trên tấm drap giường ướt đẫm dâm thủy, mồ hôi và nước bọt, đôi mắt sưng lên vì khóc nhiều. Hashirao không hài lòng, gã dùng còng xích hai tay em trên đỉnh đầu, chỉ có vậy mới thấy được biểu cảm thú vị của con nô lệ này chứ. Gã không chỉ hưởng thụ khoái cảm từ việc đụ mà còn là sự tra tấn tinh thần đối phương.

- Muốn tao tha cho mày thì nghe lời tao. Gọi chủ nhân đi!

- Chủ nhân...Á!

Togane thều thào, em ngượng đỏ mặt nhưng vẫn phải làm theo những mệnh lệnh bỉ ổi của gã. Đột nhiên, Hashirao lại bóp mông em, gã thích thú xoa nắn, đã đời lại đánh bôm bốp lên hai cánh mông đáng thương. Đầu Togame bị dí xuống mặt giường, phía dưới chổng lên cao như con chó cái động đực, tất cả đều là sắp đặt của gã.

- Thèm cặc lắm sao con chó cái? Tao cho mày toại nguyện.

- Đừng mà...

- Gọi chủ nhân!

Hashirao lại tét vào mông em nhưng mạnh hơn, dấu tay in lại đỏ chót trên bầu thịt nhìn thấy thương. Togame thét lớn, hay tay bị còng trên đầu siết chặt, ánh mắt đau đớn nhắm nghiền chịu sự đày đọa của Hashirao.

Mức độ kiên nhẫn của gã có giới hạn. Hashirao lật người em lại banh hai bên đùi ra, cái lồn non rỉ nước vẫn mấp mấy múp rụp mời gọi gã đến đụ. Gã cảm thán

Không thể phủ nhận rằng mặc dù đã mười lăm tuổi nhưng bộ phận sinh dục của thằng đĩ mà gã đang dí cặc vào lại tươi ngon như mấy đứa mười hai, có khi còn hấp dẫn hơn những nô lệ hình người gã đã cướp được trước đây.
Hashirao trực tiếp đâm cặc dài hơn ba mươi cm vào lỗ lồn đáng thương đang thẹn thùng hé mở.

Togame la lên đầy đau đớn, đồng tử co thắt còn nước mắt thì ứa ra thành dòng. Màng trinh của em rách toạc như miếng giấy trắng mong manh bị đâm thủng, máu tươi ồ ạt chảy ra bôi trơn thay cho nước lồn đã bị Hashirao húp hết từ trước. Gã ra sức đưa đẩy, hai quả cầu thịt liên tục dập vào mép lồn non đỏ chót phát ra âm thanh bập bập vang vọng cả căn phòng. Nhịp đẩy mạnh mẽ hơn bao giờ, mỗi một cú thúc đều đẩy lên tận ruột non khiến Togame vô cùng buồn nôn, khổ nỗi đã hai ngày rồi em chưa có gì bỏ bụng, thành ra có muốn cũng chẳng ói được.

Hashirao miệt mài cày cấy trên cơ thể non nớt của một đứa mười lăm tuổi, Togame run rẩy tiếp nhận từng cú đẩy như một ngón đòn đánh vào xương tủy, đau đớn vô cùng. Phía dưới rách toác chảy máu, đau như bị xé làm đôi vậy.

Gã cắn mạnh vào xương quai xanh của Togame, răng nanh cắm sâu vào da thịt, máu đỏ ứa ra chảy dọc theo bờ ngực căng mịn của Togame. Em khóc lớn, mắt trợn ngược vì cơn sốc đột ngột thấu xương tủy, hai tay bị cố định trên đỉnh đầu tê tím ngắt.

Hashirao đẩy như máy khâu, vừa nhanh mà vừa mạnh, mỗi lần đều chạm đến tận điểm G sâu bên trong âm đạo nhưng Togame làm sao sung sướng cho nỗi. Đau đớn vẫn dày vò em đều đều đến chết đi sống lại, ấy vậy mà ác nhân đằng kia nào có hứng để tâm. Thứ gã muốn chỉ là dâm dục thác loạn để thỏa mãn đầu dưới, một kẻ lấy tình dục trẻ em làm trò tiêu khiến.

Kinh tởm

Togame nghĩ, gã kinh tởm, nhưng bấy giờ em cũng chẳng khác Hashirao là bao. Sau cùng cũng đã bị vấy bẩn, bị tống vào chốn địa ngục trần gian khó tìm lối thoát. Em tuyệt vọng, mím chặt môi đến bật máu uất nghẹn.

- Làm ơn...đừng bắn vào trong...

Togame tha thiết cầu xin, ánh mắt em hoảng sợ khi con cặc của gã đàn ông cao lớn phía trên căng lên chuẩn bị xuất. Mặc cho thân dưới có van nài thế nào, bản tính khó dời, Hashirao lại càng hứng thú. Gã càng nghe đến càng nứng, con cặc càng căng lên trướng bên trong Togame.

- Mày mang bầu trông đẹp lắm đĩ ạ. Mang được đứa con của tao là rất vinh hạnh đấy!

Hashirao cố tình đâm sâu vào tận tử cung Togame, bắn lượng lớn tinh dịch đặc vào bên trong. Em giật nảy người, mặt bụng phồng lên vì nghẹt ứ tinh. Đôi mắt xanh ngọc ướt đẫm, đôi mày chau lại, khuông miệng em méo mó. Togame nhìn xuống gậy thịt khổng lồ vẫn đang cắm vào lồn nhỏ mà lòng dấy lên sự bất an tột cùng.

Hashirao nhấp nhả, gã thả lỏng để tinh dịch chảy ra rồi lại lưu mạnh đốc thúc tống chất lỏng ấy vào ngược lại. Gã cười hiểm, thì thầm bên tai Togame đáng thương.

- Như thế này thì chắc chắn dính nhé!

- Ư...hức...tại sao...

- Vì mày là đĩ của tao.

Hashirao nắm tóc Togame giật ngược về phía sau, gương mặt tàn tạ của em nhíu lại vì đau, chân tay bủn rủn không ngớt. Gã chơi Togame thêm vài hiệp nữa, song cuối cùng lại đâm ra chán. Gã mà, có ai thỏa mãn được quá một đêm?

Cổ tay em hằn tím vết còng, thân tàn ma dại thoi thóp trên tấm drap ướt đẫm tinh dịch. Hashirao ra rất nhiều và đặc, thành ra bụng em vẫn còn tàn tích sau trận mây mưa, tinh dịch chảy ra không ngớt.

- Chán vãi lồn, chỉ có thế.

Hashirao búng tay, từ ngoài cửa bước vào một đám lính được cho là cấp dưới của gã. Gã thì cười, còn Togame thì nhắm mắt buông xuôi. Nói không ngoa, có lẽ em sẽ bỏ mạng tại đây. Ánh mắt xanh ngọc đã từng tràn ngập ánh sáng hi vọng và thơ ngây bấy giờ chỉ còn lại một màu xám xịt, đáy mắt em đục ngầu như cá ươn, lim dim sẵn sàng chìm vào một giấc ngủ sâu.

Mệt mỏi thật, đã ba ngày không có đồ ăn và không được ngủ rồi.

Togame có vùng vẫy khi tiếp tục bị xâm hại nhưng em đuối sức lắm rồi, nhanh chóng bị năm người đàn ông lạ mặt khống chế. Lũ khốn ấy sờ soạng khắp nơi, liếm mút như linh cẩu đói đang rỉa cái xác cuối cùng trước khi mùa đông đến.

Họ tận dụng Togame như một món hàng đã qua sử dụng, chơi một lúc ba cửa hở của em. Bốn tên bên dưới và một tên bên trên, ra sức đưa đẩy miệt mài.

Thời gian đối với Togame bấy giờ chỉ còn là một khái niệm vô nghĩa. Em chẳng biết mình đã lạc vào cái chốn chó đẻ này được bao lâu rồi, cảm giác như đã năm tháng, năm năm em ở đây rồi, liên tục bị đâm chọt tứ phía. Người Togame ướt đẫm tinh dịch, đâu đâu cũng nhớp nháp và hôi tanh mùi đàn ông lạ.

Bên dưới cũng không còn cảm giác gì nữa, có lẽ đã nhiễm trùng từ đời nào rồi. Togame bị bắt ép nuốt mớ chất lỏng gớm ghiếc, cổ họng rát tấy và khô khan đến nỗi em không thể cất nỗi tiếng khóc than yếu ớt của mình. Togame cảm thấy khó thở, em hô hấp chậm dần, và rồi ngất lịm đi.

- Nó chết rồi, quăng đi.

Chút ý thức cuối cùng của Togame cho em biết rằng mình đã bị cuốn sơ xài trong một tấm khăn nhỏ rồi họ thẳng tay ném em ra bãi rác gần đó trong một con hẻm tối mịt, đến cả lối ra đường lớn còn xa vời vợi. Em dựa vào tường thở thỏ thẻ như mèo con, những bông tuyết lạnh buốt thấm lên lớp da non nhạy cảm. Togame còn chẳng đủ sức để run rẩy trước cái băng giá này, đầu tóc rũ rượi dần bị phủ lên một lớp tuyết dày.

Em nghĩ. Em sẽ bỏ mạng tại đây.

Tầm mắt em mờ dần, mờ dần, đen kịt lại, ý thức rời đi như chưa hề tồn tại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro