#ten

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dực Hi vội vã cầm cặp rồi chạy nhanh ra ngoài bằng cửa sau.

Hôm nay cô xin nghỉ ca chiều, lúc trước dù có chuyện gì xảy ra cô cũng quyết không bỏ làm,nhưng hôm nay cô thực sự cảm thấy không ổn.

Vừa về tới nhà Dực Hi đã nằm vật trên ghế sofa. Không hiểu sao chỉ mới chợp mắt một chút nhưng cô không thể nào mở mắt ra được,cô cảm thấy miệng mình khô khốc,mỗi cái nhấc tay nhấc chân đều vô lực.

"Hạo Đông,Hạo Hiên ca ca.Hai người nhìn xem,muội có gì nè!" Tiểu cô nương tóc búi quả đào,gương mặt tròn mũm mĩm chạy về phía hai thiếu niên có diện mạo anh tuấn.

" Muội lại chạy ra khỏi phủ sao ? Nếu như gặp chuyện gì thì sao ? " Thiếu niên trẻ tuổi hơn nhưng yêu mị không kém người đứng cạnh cất giọng sủng nịnh.Đó là nhị ca- Hạo Hiên trong miệng nha đầu kia.

" Tần An,mau ra hậu viện chịu phạt.Không được phép không ai đem thức ăn tới." Giọng nói trầm ổn,nghiêm khắc vang lên,chỉ thấy một hồng y phấp phới phiêu dật trong gió,khuất sau tán hoa đào.

Đêm khuya,một thân ảnh nhỏ bé co ro quỳ dưới mái hiên đình viện.

" Tần An,muội mau ăn.Để đại ca thấy sẽ không hay." Hạo Hiên nhanh nhẹn từ bên ngoài bước vào,trên tay cầm theo giỏ thức ăn thơm phức.

Tiểu nha đầu quỳ từ chiều đến chân cũng tê rần,đầu gối ê ẩm.Bụng không ngừng kêu réo nên không chút do dự vội vàng ăn.

"Nhị ca,huynh là tốt nhất.Sau này lớn lên muội sẽ gả cho huynh." Nha đầu ngây thơ không tim không phổi nói ra lời hẹn ước khiến chàng trai vui mừng.

Phía sau tán cây, hồng y bay trong gió.Khẽ xoay người lặng lẽ rời đi,trên tay là khay thức ăn còn nóng.Dĩ nhiên hắn đã âm thầm nghe tất cả.

Năm tháng dần trôi qua...xuân hạ thu đông không ngừng thay đổi.

Mùa đông xung quanh phủ một màu trắng xoá. Tự nhiên lại mang một vẻ lạnh lẽo,tan tóc.

Hai thân ảnh thoắt ẩn thoắt hiện không ngừng giao chiến.Âm thanh đoản kiếm lạnh lẽo hoà trong tuyết mùa đông.

"Hạo Hiên,đệ đừng chấp mê bất ngộ.Người nàng yêu là ta,cớ gì cứ muốn huynh đệ tương tàn."

"Ngươi im đi, ngươi rõ ràng biết nếu cùng ngươi thành thân nàng sẽ chết.Chẳng lẽ ngươi không thấy từ trước đến nay người ta yêu chỉ có mình nàng ? "

Tiếng nói dần bị đoản kiếm lạnh lẽo hút đi.

Thiếu nữ một thân bạch y, gương mặt thanh tú nhìn hai người trước mắt không khỏi đau lòng,tất cả...chỉ vì nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro