Chương 4. Tiêu diệt Thẩm gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trại núi Hoài Viễn hôm nay an an tĩnh tĩnh, có một đám tay sai lâu la to lớn đứng ngay ngắn quy củ ở cửa trại.

"Đà chủ, ngoài cửa nhiều người như vậy, xông vào sợ sẽ có sơ suất a." Tên râu cá trê ngửi thấy được một tia nguy hiểm, sợ hãi khiến hắn lùi bước, "Nếu không chúng ta thử ngày khác đến xem sao."

"Mẹ kiếp, dám chạy trốn lão tử hiện tại liền băm ngươi!" Trần Song Đồng trong lòng cũng rất bất an, nghe tên râu cá trê nói hắn càng sinh ra sợ hãi, chỉ có thể dùng lửa giận để che đậy. Nếu hiện tại ngay cả hang ổ của một lũ cướp mà lão tử cũng phải rút lui, tương lai làm sao có thể đối đầu với Thẩm Mộ?

"Đà chủ yên tâm, thuộc hạ sẽ bắt sống tên cầm đầu, vì ngài lập uy." Một nam tử thân hình gầy yếu tiến lên ôm quyền, "Thỉnh đà chủ đáp ứng."

"Được! Bổn đà chủ thế mà lại quên mất danh tiếng vua ám khí của ngươi, Ninh Trúc Phương." Trần Song Đồng lập tức trở nên tự tin, hai mắt sáng lên. "Ngươi ra tay chỉ sợ là đại tài tiểu dụng mà thôi." 

(Đại tài tiểu dụng: Dùng người tài để làm việc nhỏ)

Thẩm Mộ lôi kéo Kiều Lễ kết bái huynh đệ, uống đến choáng váng liền kéo hắn lên giường. Kiều thiếu gia rất thoải mái, dư sức chơi đùa, nhìn thấy người nằm cạnh vốn là một tên mập cực kỳ xấu xí bỗng biến thành phượng hoàng: Võ lâm minh chủ Thẩm Mộ. Nghĩ lại mình không chịu thiệt mà ngược lại còn kiếm lời, cậu cũng ỡm ờ đáp ứng yêu cầu của Thẩm Mộ. 

Thẩm Mộ xem cậu một bộ nhiệt huyết, hiệp can nghĩa đảm, chủ yếu là vì vô pháp tránh khỏi lòng bàn tay Thẩm minh chủ, Thẩm Mộ liền để lộ thân phận thật, kết quả có thêm một tiểu tình nhân trung khuyển mê muội. Thẩm đại minh chủ có được một sủng vật hiếm lạ như vậy, cả ngày trôi qua vô cùng viên mãn, nếu không phải Mộ Thập Tứ thường thường đến báo cáo và nhắc nhở, hắn gần như đã quên hết sự vụ quan trọng khác.

---

Ninh Trúc Phương lặng yên không một tiếng động mà sờ đến nóc phòng ngủ nơi Thẩm minh chủ nằm, ghé vào nơi đó nghe động tĩnh trong phòng.

"Lão đại, tại sao Trần đà chủ này còn chưa tới chiêu mộ chúng ta? Vậy khi nào mới có thể xuống dưới diệt trừ Thẩm Mộ a?" Mộ Thập Tứ một bên ở trong lòng quỳ xuống nhận tội, một bên lớn tiếng nhục mạ Thẩm Mộ: "Trần đà chủ mới xứng đáng là chủ nhân của Đào Hoa Các. Để một tên tiểu tử như vậy trở thành võ lâm minh chủ thực sự là làm mất thể diện người trong giới võ lâm chúng ta!

"Không sao, Trần đà chủ là người có con mắt tinh tường, lát nữa nhất định sẽ phái người tới chiêu mộ chúng ta." Thẩm đại minh chủ diễn sinh động như thật, tự mắng mình cũng không hề vấp: "Thẩm Mộ là cái thá gì, Trần đà chủ mới là người xứng đáng".

"Đúng vậy, Thẩm Mộ không phải chỉ dựa vào gia thế tốt sao?" Kiều Lễ tức giận xen vào, "Khi hắn trở thành võ lâm minh chủ, Kiều Lễ ta là người đầu tiên đứng ra phản đối."

"Đúng vậy, Kiều tiên sinh nói rất đúng..."

"Ta đồng ý..."

Võ lâm thế gia Kiều gia tiểu công tử cũng ở trong trại? Xem ra không sai.

"Các vị, ta là người được Trần đà chủ phái đi chiêu mộ các vị," Ninh Trúc Phương tự tin từ trên mái nhà nhảy xuống, "Đã để các vị đợi lâu."

---

Khách phòng (phòng tiếp khách) phân đà thành Vân Minh.

"Triệu huynh, ta đã vất vả chờ ngươi, không nghĩ tới Triệu huynh tuổi còn trẻ như vậy đã trở thành trại chủ, võ công quả nhiên xuất chúng, có nhiều thủ hạ như vậy." Trần Song Đồng ôm đôi tay xấu xí mập mạp của Triệu Chân bằng cả hai tay, nhìn qua đám người Mộ Thập Tứ bặm trợn to béo đứng xung quanh, "(Thủ vệ) Cũng đều tuấn tú lẫm liệt ... ha ha..."

"Trần đà chủ đừng khách khí, không có gì để báo đáp lòng tốt mà ngài đã dành cho ta cùng các huynh đệ." Thẩm minh chủ, giả danh là Triệu Chân, giữ đôi tay Trần Song Đồng, đôi mắt ngấn lệ. "Ta chắc chắn sẽ vì Trần đà chủ cung cúc tận tụy, bắt lấy mạng chó kia của Thẩm Mộ!"

Thẩm minh chủ diễn vui đến quên trời đất, vô cùng cao hứng ôm lấy tiểu tình nhân của mình vào phòng mà Trần Song Đồng đã chuẩn bị.

"Triệu huynh, có yêu cầu gì cứ việc nói, bên cạnh có hạ nhân tùy thời sai bảo." Trần Song Đồng nhiệt tình dặn dò trước khi giúp Thẩm Mộ khép cửa.

"Đa tạ Trần đà chủ. Các huynh đệ của ta cũng phiền Trần đà chủ thu xếp." Thẩm Mộ mở cửa sổ, không khách khí rống lên với Trần Song Đồng, sau đó đóng cửa sổ "bang" một cái.

Trần Song Đồng lập tức thu lại nụ cười trên mặt, ra hiệu cho đám tử sĩ ẩn nấp trong bóng tối để mắt tới đám người trong nhà, hắn chắp tay ra sau lưng đi tới trước tên râu cá trê: "Đệ đệ của cha Kiều Lễ là bị nhị ca của Thẩm Mộ giết chết, cùng Thẩm gia hẳn là có thù oán, xem điểm này, nhóm người này cũng rất đáng tin."

"Đà chủ, vẫn nên cẩn thận thì hơn," râu cá trê cảnh giác mà ghé sát tai Trần Song Đồng, "Hay là tìm người thử bọn họ một chút, hoặc là phái bọn họ tiên phong tập kích, đà chủ ngài thấy thế nào?"

"Nói có lý."

---

Kiều Trạm mang mặt nạ dịch dung cầm năm cái bánh bao bước vào căn phòng phía Tây lộng lẫy, gương mặt ngây thơ và tò mò dưới lớp mặt nạ đang mở to mắt nhìn những bức tranh màu sắc trên tường, có nam nhân, có nữ nhân, có nam nhân cùng nữ nhân...... Có nam nhân cùng nam nhân? Kiều Trạm bỗng nhiên đỏ bừng mặt, bước nhanh ra khỏi phòng, tùy tiện tóm lấy một hạ nhân: "Chuyện... Chuyện là, ta có thể đổi phòng được không?"

"Sao vậy công tử?" Hạ nhân thông minh nhìn vẻ mặt không biểu tình của Kiều Trạm, liền biết vị tiên sinh trước mặt không có khẩu vị này, "công tử không thích? Vậy để tiểu nhân đổi một gian phòng khác cho ngài."

"Vậy đa tạ." Kiều Trạm sờ sờ vành tai, nắm chặt bánh bao yêu dấu.

Lấy cớ là để thao luyện, Râu cá trê để Thẩm Mộ mang theo đám huynh đệ tập trung tại giáo trường. Lúc Thẩm Mộ đến giáo trường, hắn phát hiện rất nhiều gương mặt quen thuộc, xem ra lần này hắn đã thu hoạch được rất nhiều. Vua ám khí Ninh Trúc Phương đứng sau Trần Song Đồng như một con chó trung thành; Hoàng Hàn Thanh, thiếu gia của Hoàng gia, đã từng theo đuổi Trác Bạch nhưng không thành, nhiều lần cố giết Thẩm Mộ hắn; Tào thừa tướng, gia tộc này là đối thủ của Thẩm gia, có chút công phu, năm ngoái tham dự yến tiệc ở phủ Thừa Tương có chút ấn tượng. Ha, còn có Cung Bạch Minh, đà chủ phân đà Dĩnh Khải thành, là Thẩm minh chủ này chưa đủ ưu ái ngươi sao? Những người này sẽ xuất hiện ở đây, Thẩm Mộ đã đoán biết trước.

"Các vị, hôm nay thỉnh các vị tập hợp lại đây là để bàn luận đại kế của chúng ta," Trần Song Đồng một bộ thủ lĩnh nhàn nhã bước lên đài cao của giáo trường, "Giết toàn bộ Thẩm cẩu!" (Thẩm chó =)) )

Râu cá trê luôn nghi ngờ bọn Thẩm Mộ đã nhiều lần kiểm tra lý lịch của Triệu Chân, trong khoảng thời gian này, cho dù hắn ta cố gắng thăm dò thâm sâu Triệu Chân như thế nào, kết quả cũng đều rất khả quan. Xem ra không cần phải lo lắng quá nhiều nữa, đã đến lúc đưa kế hoạch vào hành động, hắn ta chờ đợi ba năm, thật sự không thể chờ đợi thêm được nữa.

"Chúng ta nguyện ý cùng Trần đà chủ thề sống chết tương tùy, chỉ nguyện đem Thẩm gia người đuổi tận giết tuyệt!"

"Giết Thẩm Kỳ Phong! Giết Thẩm Mộ!"

"Thề sống chết đi theo Trần đà chủ!"

Kiều Trạm hai tay nắm chặt thành quyền, mím chặt môi, gắt gao nhìn chằm chằm xuống đất, những người này, không một ai có thể sống sót! Quay đầu nhìn chủ tử, đồng tử khẽ run lên, chủ tử sao lại sung sướng hô to hơn cả đám hỗn đản kia?

Mọi người đoàn kết một lòng, sau khi luyện tập, họ càng thêm tự tin vào thực lực của mình. Trần Song Đồng đã sớm chuẩn bị một bữa tiệc hoành tráng, tựa như là mừng trước việc chính mình lên làm chủ nhân của Đào Hoa Các: 

"Chư vị, Trần gia tử sĩ của ta đều trải rộng khắp thành Giang Dương, đến lúc đó sĩ tử của ta sẽ toàn lực phối hợp với hành động của chúng ta. Trong Thẩm phủ trước mắt chỉ có Thẩm Mộ cùng Thẩm quốc công, ngày thường có mười tên ám vệ, hiện tại đều bị phái đến Bắc Cương cùng Tây Nam, còn lại thị vệ trong phủ không có gì đáng nói. Đoàn kỵ binh dưới quyền Tào thừa tướng cũng sẽ tương trợ chúng ta ở ngoài thành, ngăn chặn quân tiếp viện của Thẩm gia. Tân đà chủ Tiêu Thuấn của Bình Dương thành hiện tại mới vừa nhậm chức, không rảnh bận tâm đến an nguy của tổng đà. Nghiêm Phụ, đà chủ của phân đà Bất Dạ thành, hiện đang bị bổn đà chủ ta giam trong ngục, nếu không chịu phối hợp với bổn đà chủ thì kết cục sẽ chỉ có một!"

Tinh thần của mọi người trong yến tiệc tăng lên rất nhiều, hưng phấn như thể ngày mai họ có thể trở thành hoàng đế. Thẩm minh chủ trong miệng bọn họ là đang bị vây trong Thẩm phủ, cũng đang vô cùng cao hứng phấn chấn. Tiệc rượu ăn uống linh đình, ai nấy đều lộ ra vẻ mặt phấn khích, Kiều Trạm ấn vào cái bụng mấy ngày đau nhức âm ỉ không rõ nguyên nhân, cúi đầu an an tĩnh tĩnh mà dùng bữa, thỉnh thoảng bị Mộ Thập Tứ túm cánh tay giơ lên cao phụ họa trần đà chủ đang nước miếng tung bay dõng dạc hùng hồn hô khẩu hiệu.

Vài cái khách điếm ở trấn nhỏ bên ngoài thành Giang Dương đã chật kín người trong mấy ngày nay.

Trải qua hơn một tháng thao luyện, mọi người đều cùng ngầm hiểu, trong mắt lộ vẻ sự tự tin có thể một đòn hạ gục Thẩm Mộ.

Trần Song Đồng rốt cuộc hạ quyết tâm, lệnh cho một nhóm tâm phúc hướng sườn Thẩm phủ bao bọc đánh vào trong, đồng thời phái đám người Cung Bạch Minh, Hoàng Hàn Thanh đến bên ngoài để chặn hỏa lực. Đám tử sĩ không dấu vết hành động như gió mà lẻn vào Thẩm phủ, thẳng đến sau núi Đào Hoa Các. Chờ đợi nhiều năm như vậy, mộng tưởng của lão tử rốt cuộc sắp trở thành sự thật!

"Triệu Chân huynh đệ, ngươi và các huynh đệ sẽ theo ta từ mật đạo tiến vào. Các ngươi và ám khí của Ninh Trúc Phương chính là chìa khóa thắng lợi của chúng ta." Trần Song Đồng vỗ vỗ vai Thẩm Mộ, "Sau khi chuyện này giải quyết xong, ta hứa sẽ dành cho Triệu huynh một chức đà chủ."

"Vậy Triệu mỗ ở chỗ này cảm tạ trần đà chủ." Thẩm Mộ hai tay ôm quyền cười ha hả đi theo Trần Song Đồng, nhìn hắn ta từng bước từng bước rơi vào trong bẫy của mình.

Kiều Trạm ôm lấy bộ ngực khó chịu đứng yên một lát, sau đó tiếp tục cùng đội tiến về phía trước.

"Bẩm báo đà chủ! Tử sĩ của chúng ta đã đem Thẩm Mộ cùng đám tay sai của hắn trói ở Thủy Mộc Thanh Hoa trong Đào Hoa Các!" Râu cá trê vội vàng tới báo: "Đà chủ có thể đi vào! Nhưng ngài nhất định không thể coi thường năng lực của Thẩm Mộ ... Hắn chết đến nơi cũng nhất định phản công!

Trần Song Đồng vừa thấp thỏm vừa hưng phấn đi đến cửa Thủy Mộc Thanh Hoa, đây chính là nơi mà hắn hằng mơ tới, mộng tưởng của hắn lúc này đã rất gần trong tay, kêu hắn làm sao có thể không hưng phấn! Thẩm Mộ, rốt cuộc ngươi cũng có ngày hôm nay!

"Thỉnh Triệu huynh đệ, Hoàng tiên sinh, Cung đà chủ cùng các vị huynh đệ tiến tới, chúng ta cùng nhau làm thịt đám người Thẩm gia cẩu!" Trần Song Đồng hai mắt hưng phấn đỏ bừng, cơ hồ bị dục vọng chiến thắng nuốt chửng.

Khi mọi người bước vào Đào Hoa Các, bên này Mộ Thập Tứ cùng Mộ Thập Lục đột nhiên ra tay, nhanh chóng khống chế Hoàng Hàn Thanh và người của hắn, Mộ Thập Nhất ở một bên cũng kề kiếm vào cổ họng Cung Bạch Minh, tử sĩ của Trần Song Đồng nhanh chóng xuất hiện gia nhập chiến trường ... Nhóm người đen sì khiến toàn bộ Đào Hoa Các  trở nên u ám. Ninh Trúc Phương phản ứng nhanh nhất, vừa bảo vệ Trần Song Đồng, vừa ném bay một luồng ám khí về phía Mộ Thập Tam đang chuẩn bị lao tới. Kiều Trạm né tránh, lao tới trước mặt Mộ Thập Tam, một tay bắt lấy vài mũi ám khí, đồng thời tay kia rút kiếm ra khỏi vỏ đẩy bay ngân châm đang bay về phía chủ tử. Đột nhiên, một nam tử cao gần chín trượng từ phía sau lao ra, hướng thẳng về phía Kiều Lễ, Thẩm Mộ ra tay nhanh như chớp, hắn giơ tay tiếp được một chưởng của tráng hán, đây là một chiêu pháp mạnh mẽ, không ngờ thủ hạ của Trần Song Đồng lại xuất hiện một cao thủ như vậy. Một chưởng này khiến cho Thẩm Mộ lùi lại nửa bước, nếu đánh trúng Kiều Lễ, phỏng chừng lục phủ ngũ tạng của cậu sẽ bị nát vụn.

Thẩm Mộ đang tập trung chiến đấu với cao thủ đột nhiên xuất hiện này, quay đầu liếc mắt ra hiệu cho Kiều Trạm bảo hộ Kiều Lễ, Kiều Trạm hiểu ý, vài bước vọt tới chắn trước người Kiều Lễ. 

Tử sĩ của Trần Song Đồng phát hiện ra Kiều Lễ dường như là điểm yếu của Thẩm Mộ, tất cả đều bay tới tấn công đến chỗ của Kiều Lễ. Kiều Trạm cầm thanh kiếm trước mặt bằng cả hai tay, toàn bộ cơ thể y chặn hoàn toàn Kiều Lễ đang nóng lòng muốn đánh nhau ở phía sau, Kiều Trạm một bên đán bay phi tiêu, một bên giết chết một tử sĩ đang tiến về phía mình. Y đứng dậy vung kiếm đề khí gian, nhưng đột nhiên, cảm giác trống rỗng trong đan điền đột nhiên ập đến, cơn đau âm ỉ ở vùng bụng thường xuyên mấy ngày nay lại càng trở nên trầm trọng hơn, mạch máu ở cổ và thái dương y thình thịch nhảy lên không ngừng, trước mắt lập tức trở lên mơ hồ, loáng thoáng có thể nhìn thấy ánh kiếm hướng thẳng vào tim mình, nhưng chỉ có thể đứng đó bất động. Thấy vậy, Mộ Thập Nhất giơ tay đánh Cung Bạch Minh bất tỉnh, lao tới chỗ Kiều Trạm chặn lại, giơ tay đỡ lấy Kiều Trạm đang sắp ngã quỵ xuống đất.

Trong chớp mắt, mọi người đã tấn công mấy chục chiêu. Mộ Thập Nhị đang dịch dung thành Thẩm Mộ cùng các ám vệ khác lao ra từ Thủy Mộc Thanh Hoa, chế trụ Ninh Trúc Phương từ phía sau.

"Trần đà chủ, ngươi còn chưa nhận ra lão tử là ai sao?" Thẩm Mộ một tay xé bỏ mặt nạ, một tay tóm lấy cổ tên cao thủ tráng hán kia, ném về phía Trần Song Đồng, cổ họng của tên tráng hán phát ra một tiếng "rùng ục", máu từ miệng và mũi chảy ra, Thẩm Mộ ném tên đó xuống đất, "Võ lâm minh chủ này làm ngươi chán ghét đến vậy sao? Đến nỗi khiến ngươi nóng lòng dẫn người đến lật đổ Đào Hoa Các của ta?"

"Thẩm Mộ!" Trong nháy mắt Trần Song Đồng nhìn thấy Triệu Chân xé ​​bỏ mặt nạ, hắn liền hiểu được mọi sự đã kết thúc, hắn ta sao lại ngu xuẩn đến mức, người mà hắn ta muốn giết đã trốn ở bên cạnh hắn ta lâu như vậy! Trần Song Đồng hai mắt đỏ lên, liếc nhìn bốn phía, đúng rồi! Kiều Lễ! Kiều Lễ đối với Thẩm Mộ rất quan trọng! Nếu hắn ta không có khả năng sống sót, vậy thì hắn ta cũng sẽ mang theo một tên có giá trị chết cùng!

Thẩm Mộ nhìn theo ánh mắt của Trần Song Đồng, nhìn sang, không ổn! Không còn kịp rồi!

Khi Kiều Trạm nửa mê nửa tỉnh, y mơ hồ nhìn thấy Trần Song Đồng như điên lao về phía y. Thứ có thể khiến hắn ta phản công trước khi chết, không màng tất cả xông tới, chỉ có Kiều công tử bên cạnh mình. Vừa rồi vì sai lầm của chính mình mà Kiều công tử đã nhiều chỗ bị thương, bảo hộ không chu toàn đã là tử tội. Dù sao thì cũng là cái chết, Kiều Trạm cắn răng bật dậy, nhảy lên trước mặt Kiều Lễ, nhận một đao chí mạng đang lao tới. Trong dư quang mơ hồ, y nhìn thấy chủ tử, Thập Nhất ca, Thập Tứ ca đang lao về phía y, còn có ánh mặt trời chiếu vào mặt, cảm giác ấm áp dễ chịu, ngay cả ngực cũng cảm thấy ấm áp...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro