5-Diary

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhật ký ngày thứ 1 của Danielle June Marsh

Chào nhật ký! Hôm nay mình lén gia đình đi đến phòng khám tâm lý của bác sĩ Heejin vì dạo gần mình thấy không được ổn cho lắm. Mình được chuẩn đoán mắc hội chứng trầm cảm mức độ 2 và cần được điều trị bằng thuốc. Bác sĩ có kê đơn thuốc và dặn mình nên viết nhật ký mỗi ngày để giãi bày tâm sự. Bác ấy nói mình cần có người trò chuyện và mình đã nói chuyện với Haerin! Vui thật!
.
.
.
.
.

Nhật ký ngày thứ 2 của Danielle June Marsh

Nói rằng bị trầm cảm nhưng sao mình vẫn cảm thấy như vậy? Chỉ là có chút khó chịu mỗi lần chợt nhớ tới cuộc thi toán cấp thành phố vào ngày tới... Mẹ đã đặt rất nhiều kỳ vọng vào mình, mình muốn làm mẹ vui, nhưng cũng muốn được nghỉ ngơi. Nhưng mình cảm thấy mệt mỏi lắm...
.
.
.
.
.
Nhật ký ngày thứ 3 của Danielle June Marsh

Hôm nay mình lén trèo rào ra ngoài để đi chơi cùng với Haerin và khi trở về nhà thì bị cha mẹ phát hiện. Họ lấy roi quật vào chân mình vài cái để dạy dỗ nhưng mình lại chẳng thấy đau, cũng chẳng muốn khóc lóc xin được tha thứ hay gì cả. Mình chỉ muốn đi gặp Haerin thôi.
.
.
Nhật ký ngày thứ 4 của Danielle June Marsh

Mình đã đứng nhất trong cuộc thi cấp thành phố! Nhưng mẹ vẫn chưa hài lòng... Bà nói rằng cuộc thi thực sự là cuộc thi cấp quốc gia, vì thế đã bắt mình phải học thật nhiều, phải thật cố gắng thì khi ấy mới có thể thảnh thơi một chút.
.
.
.
.
.
Nhật ký ngày.... Của Danielle June Marsh

Đã rất lâu rồi mình không viết nhật ký. Dạo này mình hay mất ngủ. Mình lại lo lắng lắng rất nhiều cho cuộc thi quốc gia sắp tới. Nghe nói đối thủ của mình cực kỳ đáng sợ. Cũng vì thế mà mình lo lắng lắm... Nhưng khi được trò chuyện cùng Haerin, cái cảm giác bất an ấy từ khi nào mà lại chợt tan biến. Ở bên Haerin khiến mình vui lắm! Em ấy là người duy nhất thấu hiểu con người của mình, sẵn sàng nghe mình giãi bày cho dù nó có dài dòng đến phát mệt đi chăng nữa. Vốn Haerin vẫn như một liều thuốc an thần khiến mình quên đi mọi muộn phiền trước giờ vẫn có. Nó không giống như những viên thuốc thực sự, mà đó là liều thuốc tinh thần. Cảm ơn em nhiều lắm Kang Haerin!
.
.
.
.
.

Nhật ký ngày không rõ của Danielle June Marsh

Mình bắt đầu lại lười viết nhật ký rồi... Mấy hôm nay bận tối cả mặt, chẳng còn thời gian đâu mà viết nhật ký nữa. Dạo gần đây mình hay học đến sáng vì thực sự nằm xuống cũng không thể nào ngủ nổi cho dù 2 mắt đã mỏi nhừ đi vì mệt. Mình chỉ có thể ngủ khi dùng thuốc an thần....
.
.
.
.
.

Nhật ký của Danielle June Marsh

Con khủng hoảng quá bố mẹ ơi..... Trong đầu con giờ chẳng nhét nổi chữ nào nữa rồi...cuộc thi ngày mai khiến con lo lắng nhiều lắm....
.
.
.
.
.
Nhật ký của Danielle June Marsh

Điều đó thực sự xảy ra rồi.... Mình không giành được vị trí cao trong cuộc thi ấy... Mình suýt khóc khi nghe đối phương trả lời chính xác câu hỏi cuối cùng. Nhìn khuôn mặt không chút hài lòng của mẹ làm mình cảm thấy buồn nhiều lắm... Dẫu cho Haerin có ở đây nhưng mình chẳng dám bộc bạch hết với em.... nhưng em ấy lại làm mình cảm thấy ổn hơn rất nhiều. Cảm ơn em
.
.
.
.
.
Nhật ký của Danielle June Marsh

Hôm nay Haerin và mình cùng ngồi tâm sự bên bờ biển. Em ấy nói rằng hãy chia sẻ mọi phiền muộn với em nhưng mình lại không nỡ. Để kể hết những thứ làm mình lo lắng hay buồn tủi dạo gần đây thì thực sự sẽ không bao giờ hết. Dẫu sao thì mình cũng biết ơn em rất nhiều. Cô gái nhỏ của tôi
.
.
.
.
.

Nhật ký của Danielle June Marsh

Mình lại bỏ bê nhật ký một thời gian. Mình có vẻ như lại rơi vào khủng hoảng rồi.... Bản thân đang bị chỉ trích nhiều lắm. Mình hiện giờ cũng chẳng dám mở điện thoại lên vì khi mở lên thì lại chỉ thấy những lời chửi rủa thậm tệ. Không chỉ người ngoài mà đến cả quản lý và mẹ mình cũng đến để trách mắng. Riêng chỉ có các thành viên là an ủi và động viên mình...
.
.
.
.
.
Nhật ký của Danielle June Marsh

Mình mệt mỏi, toàn thân đau nhức chỉ muốn chết quách đi cho xong. Mình đã từng có ý nghĩ ấy khi cầm con dao rọc giấy trên tay nhưng may mắn là bản thân còn kịp tỉnh táo để mà nhận thức được hành động của mình. Mình chưa muốn chết, muốn được gặp Haerin mỗi ngày! Mình yêu Haerin, mình chỉ muốn em ấy thật hạnh phúc.
.
.
.
.
.
Nhật ký của Danielle June Marsh

Haerin ơi chị mệt quá... Chị sắp không thể chịu đựng được rồi. Chị cảm thấy buồn ngủ mỗi lúc một nhiều hơn và cảm giác như cơ thể này sắp không còn có thể chống chịu cái thế giới đau khổ này nữa. Chị cảm thấy buồn ngủ quá....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro