2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khi thi vào cấp hai, điểm thi của Jennie xếp thứ nhất lớp, được cô giáo chủ nhiệm coi là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm và được bầu làm lớp trưởng.

Nhưng không ngờ, Jennie không phải là típ học sinh ngoan ngoãn, chăm chỉ học tập, ngày ngày phấn đấu vươn lên như cô giáo nghĩ, tính cách của nàng hoạt bát và bướng bỉnh, suốt ngày làm bạn với mấy học sinh ham chơi. Dần dần, nàng cũng bị nhiễm một số "thói xấu" như đọc trộm tiểu thuyết trên lớp, tan học ngồi nói chuyện phiếm với bạn cùng bàn, có lúc còn cùng với "học sinh hư" trốn học đi xem phim, chơi game.

Cấp hai không giống tiểu học, chỉ cần dựa vào một chút thông minh là có thể dễ dàng đạt được điểm cao; cấp hai cũng không giống như cấp ba là phải cắm đầu vào học tập mới đạt được thành tích tốt, cấp hai chỉ cần hơi cố gắng một chút là có thể đạt điểm cao rồi.

Tuy nhiên, sau bài kiểm tra tháng đầu tiên, Jennie chỉ xếp thứ mười một của lớp, có thể thấy là nàng thật sự không cố gắng một chút nào.

Nàng đang cầm bảng điểm tự kiểm điểm bản thân thì bỗng nghe thấy bạn cùng bàn kêu lên ngạc nhiên:

"Lalisa lại được điểm cao nhất lớp, thật trâu bò quá đi!"

Jennie không kìm được liếc nhìn Lisa đang ngồi ở bàn phía trên, dãy đối diện. Trước đó, vì Lisa quá lầm lì nên nàng chưa bao giờ để ý đến cậu ta. Thành tích ngày hôm nay của cậu ta khiến nàng lần đầu tiên nhìn kĩ Lisa, ấn tượng đầu tiên chính là da của cô bạn này rất trắng, tóc đen và mắt sáng lấp lánh.

Không nhìn thì không biết, nhìn rồi mới phát hiện thấy cô bạn cùng lớp này thật là xinh đẹp.

Lisa cùng lúc đó ngẩng đầu lên, ánh mắt của họ vô tình chạm nhau. Lisa và nàng giống như hồ nước tĩnh lặng bỗng gặp được ánh mặt trời, không có gợn sóng, không có rung động, trông thì giống như không có thay đổi gì, nhưng nước hồ lạnh băng lại dần dần ấm lên.

Có những người mà khi bạn đã bắt đầu để ý đến họ rồi thì sẽ không kiềm chế được mà để ý đến họ suốt. Trong giờ học nhàm chán, tan học đi lướt ngang qua nhau, ánh mắt của nàng luôn dừng lại giây lát trên người Lisa. Thời gian dần trôi, Jennie phát hiện Lisa không phải người lầm lì, nhạt nhẽo như nàng vẫn tưởng, lúc nói chuyện cô vô cùng hài hước, luôn khiến người khác phải cười ngặt nghẽo. Thần kinh vận động của cô rất phát triển, bóng dáng cô trên sân thể dục uyển chuyển như rồng bay phượng múa, luôn thu hút ánh mắt của mọi người. Còn nữa, cô cũng thích hẹn bạn bè đến quán internet để chơi game chiến đấu, trình độ chơi game của cô giỏi đến nỗi khiến người khác phải ngạc nhiên.

Đương nhiên, khả năng giỏi nhất của Lisa vẫn là học, trên bảng xếp hạng thành tích, Lisa luôn đứng đầu. Thực ra, Lisa cũng không phải là người đặc biệt thích học, nhưng lúc cô muốn học thì cho dù trong lớp có những học sinh lười học nghịch ngợm hay gây ồn ào thế nào, cô cũng mải miết làm bài tập như không có ai.

Jennie cũng muốn chăm chỉ học tập, nhưng nàng vốn tính ham chơi, lại toàn chơi với lũ bạn lười học, lên lớp thì đọc tiểu thuyết, tan học thì đánh bài, về nhà cũng không chịu làm bài tập, thế nên cô bạn Lisa vừa có phẩm chất tốt vừa học giỏi này có một tác dụng không thể thiếu đối với nàng, đó chính là mượn vở để chép bài tập.

Mỗi sáng, vừa bước vào lớp, đặt cặp sách xuống là nàng từ phía sau vội vàng đập đập vào lưng của Lisa, giây tiếp theo, cuốn vở bài tập sạch sẽ của Lisa đã xuất hiện trên vai của cô.

"Cảm ơn!"

Nàng nhanh chóng nhận lấy vở bài tập và thoăn thoắt chép bài.

Bạn cùng bàn của nàng là Kim Jisoo đập bàn bực bội.

"Vừa nãy tớ cũng mượn vở của Lisa để chép mà cậu ta không cho, hóa ra là để dành cho cậu chép."

"Thế là đúng rồi, tớ là lớp trưởng mà, còn cậu ấy là lớp phó, đạo lý quan lớn ức hiếp dân thường mà cậu không hiểu sao?" Jennie vừa nói vừa chép lia lịa.

Jisoo nhoài người lên bàn nói: "Tớ khinh! Cậu mà cũng đòi là "quan" á! Chắc chắn là vì cậu xinh đẹp thì có!"

"Thôi đi mà, Lisa không phải là con người nông cạn như vậy đâu!"

Lúc đó, nàng thực sự nghĩ như vậy.

Và sự thật thì cũng đúng như vậy!

Thời gian trôi nhanh, chớp mắt họ đã lên lớp bảy. Có thể là vì lớp trưởng dẫn đầu làm loạn nên lớp họ nổi tiếng khắp toàn trường. Lãnh đạo trường vì muốn cứu một thế hệ rường cột tương lai của quốc gia nên không thể không chọn một chủ nhiệm lợi hại nhất trong trường. Chủ nhiệm mới của bọn họ quả nhiên danh bất hư truyền, đối với học sinh có thành tích tốt thì đối xử dịu dàng như gió mùa xuân thổi qua rặng liễu, ví như trường hợp của Lalisa; đối với học sinh có thành tích kém thì tàn khốc như gió mùa thu thổi ào ạt làm lá rơi, ví như trường hợp của Kim Jennie.

Trong giờ học, lúc giáo viên chủ nhiệm ra ngoài nghe điện, Lisa đang chiến đấu với một bài toán cực kỳ khó, đúng trong thời khắc then chốt như thế thì Jennie lại bận rộn chơi cờ caro với bạn ngồi bàn sau, gây ồn ào, hoàn toàn lờ đi tính kỷ luật của lớp.

Tiếng ồn ào trong lớp quá to nên cuối cùng đã làm kinh động đến giáo viên chủ nhiệm bá đạo, kết quả không nói thì ai cũng biết.

Giáo viên chủ nhiệm thực sự nổi giận, trước mặt toàn thể học sinh trong lớp đã phê bình nghiêm khắc Kim Jennie.

Jennie đang ở độ tuổi bồng bột, tan học giận đùng đùng chạy đến văn phòng của giáo viên, định nhận lỗi và xin từ chức. Trước cửa văn phòng của giáo viên chủ nhiệm , Lisa đột nhiên xuất hiện sau lưng nàng.

"Cậu đến đây làm gì?" Nàng hỏi cô với vẻ mặt ngạc nhiên.

Lisa đáp: "Cùng chung chiến tuyến với cậu."

"Cậu biết tôi đến đây làm gì hay sao mà muốn cùng chung chiến tuyến với tôi?"

"Cậu làm gì cũng được."

Ngay lúc ấy, nàng quyết định không từ chức nữa.

Vì nếu từ chức, nàng sẽ không phải là lớp trưởng nữa, Lisa cũng sẽ không phải là lớp phó, nàng không có chức vụ cao hơn cậu ta thì cậu ta cũng sẽ không cho nàng mượn bài tập để chép, càng không thể cùng chung chiến tuyến với nàng.

Sau một hồi cân nhắc lợi hại, nàng quyết định nhận lỗi với cô giáo chủ nhiệm, cầu xin sự khoan dung độ lượng.

Bước vào văn phòng, nàng định nói:

"Thưa cô, em sai rồi!" Nhưng chưa kịp nói thì Lisa đã bước lên trước một bước, đứng chắn trước mặt nàng, hiên ngang lẫm liệt nói:

"Thưa cô Bae, bắt đầu từ hôm nay, em sẽ phụ trách kỷ luật của lớp. Lần sau còn xuất hiện tình trạng như hôm nay, cô hãy hỏi tội em!"

Thời khắc đó, trong lòng nàng, Lisa bỗng trở nên thật vĩ đại!

Từ khi Lisa nhận nhiệm vụ thiết quân luật trước nàng chủ nhiệm lớp thì kỷ luật của lớp càng kém hơn.

Vì có người giúp Jennie "đội sấm" rồi nên cho dù nàng có dẫn đầu đám bạn nghịch ngợm thì cô giáo chủ nhiệm cũng không hỏi tội nàng, mà chỉ phê bình lớp phó Lisa đã khoác lác đòi một mình chịu trách nhiệm.

Ai bảo hình tượng của cậu ta vĩ đại cơ chứ!

Thời gian trôi đi rất nhanh, chẳng mấy chốc một năm nữa lại trôi qua.

Một hôm, Jennie cùng mấy bạn trốn học đến quán internet chơi game, lúc lén lẻn vào lớp thì gặp ngay phải giáo viên chủ nhiệm. Cô chủ nhiệm bá đạo đang định nổi giận thì Lisa lại đứng lên, đứng chắn trước mặt Jennie.

"Thưa cô, đây là trách nhiệm của em ạ!"

Bạn học Lalisa vĩ đại lại giúp nàng đội một quả sấm to, thế là bị cô giáo chủ nhiệm gọi lên văn phòng.

Có lẽ là quả sấm lần này khác với những lần trước nên sau khi từ văn phòng giáo viên trở về, cô nghiêm túc nói với nàng:

"Kim Jennie, sao cậu không chăm chỉ học tập, cậu không muốn thi đại học à?"

Vì áy náy, nàng chân thành nói với cô:

"Đương nhiên là tôi muốn thi đại học rồi, tôi cũng muốn chăm chỉ học tập, nhưng khả năng kiềm chế của tôi rất kém, không kiên nhẫn được."

"Cậu đã muốn học, vậy tôi sẽ quản cậu! Tôi đang tham gia lớp học thêm hay lắm, cậu đi cùng tôi nhé!"

"Hả?"

Nàng không nghe nhầm đấy chứ? Bạn học Lisa chịu đã kích lớn như thế nào từ cô giáo chủ nhiệm mà lại lên cơn muốn quản thúc nàng?

Thấy vẻ mặt khó có thể chấp nhận của nàng, cô lại nói:

"Bây giờ đã lên lớp tám rồi, cậu không học hành cẩn thận là không thi đỗ vào trường cấp ba trọng điểm đâu, mà không thi đỗ vào trường cấp ba trọng điểm... làm thế nào?"

Nàng lờ mờ cảm thấy, câu "không thi đỗ vào trường cấp ba trọng điểm" và câu "làm thế nào" hình như thiếu từ liên kết, cụ thể là thiếu từ gì thì nàng nhất thời không nghĩ ra.

Dù sao thì cũng liên quan đến nhau. Nghĩ như vậy nên Jennie có chút hồ đồ, gật đâu nói: "Được, tôi tham gia lớp học thêm cùng cậu."

Lúc này, Jisoo ngồi cùng bàn đột nhiên chen vào, hào hứng nói: "Lớp học thêm gì thế? Tôi cũng muốn đi!"

Và thế là, Jennie và cô bạn Jisoo ngốc nghếch bị Lisa lừa đến lớp học thêm quái dị siêu cấp, mà giáo viên của lớp học thêm đó chính là cô giáo chủ nhiệm bá đạo của bọn họ.

Dưới sự kèm cặp nghiêm khắc của cô giáo chủ nhiệm bá đạo, mỗi tối Jennie đều phải học đến hơn chín giờ, khi về nhà còn phải tiếp tục chiến đấu với đống bài tập khác, thức đêm nhiều đến nỗi nếu có thắp đèn dầu thì cũng cạn cả dầu.

Nhưng không hiểu vì sao, nàng không hề cảm thấy khổ cực, trái lại thấy rất phấn chấn. Đặc biệt là sau khi kết thúc buổi học, nàng cùng Jisoo và Lisa trở về nhà, ánh trăng luôn rất sáng, cảnh đêm đẹp vô cùng.

Trên con đường buổi tối vắng vẻ ấy, nàng và cô bạn Jisoo đi bộ, còn Lisa dắt xe đạp đi theo, họ cùng nhau trò chuyện, cứ thế đến khi thời gian trôi qua từ giữa hè đến cuối đông. Vào một buổi tối rất lạnh, khi họ đi ngang qua một siêu thị , Jisoo chạy vào mua mấy thứ đồ dành cho thiếu nữ, còn nàng và Lisa đứng đợi bên ngoài.

Gió lạnh thổi khiến tay nàng lạnh ngắt, nàng cố sức xoa hai tay vào nhau, bỗng nhiên có một đôi tay vô cùng ấm áp bọc lấy đôi bàn tay nàng, một luồng nhiệt nóng ran từ ngón tay lan tỏa khắp toàn thân.

Jennie ngẩn người nhìn vào đôi tay của Lisa, thì ra, tay của cậu ấy lại đẹp như vậy, vừa trắng vừa thon dài...

Sau đó, mỗi lần nhớ đến cảnh tượng này, nàng lại giận bản thân bị sắc đẹp dụ dỗ mà không phát hiện cái cách nắm tay đó vô cùng tình tứ.

Sau đó của sau đó, Jennie nghe được một chuyện, rằng nhà của Lisa không cùng đường với nhà của nàng, nhà cậu ấy ở gần nhà cô giáo, sau mỗi ngày "tiện đường" tiễn nàng về nhà, cậu ấy lại phải đi một quãng đường rất xa mới về được nhà mình.

Cảm giác đó khiến nàng đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để hỏi cậu ấy một câu: "Có phải cậu thích tôi không?"

Thế nên, mỗi ngày trước khi ngủ Jennie đều suy đi nghĩ lại vấn đề này, trong giấc mơ luôn xuất hiện hình ảnh đôi tay thon dài của Lisa...

Nhưng cũng từ ngày đó, bạn cùng bàn Jisoo của nàng không tham gia lớp học thêm nữa.

Jennie hỏi cô ấy sao không đi nữa.

Cô ấy đáp: "Trời lạnh quá, cóng tay!"

"........."

Một năm bền bỉ đi bộ tới lớp học thêm buổi tối đã không hề uổng công, Jennie thi đỗ vào trường trung học trọng điểm như ý nguyện. Nàng và Lisa cùng thi vào một trường trung học, chỉ là không được cùng lớp. Lisa được vào lớp chuyên, còn nàng chỉ được phân vào lớp bình thường mà thôi.

Sau đó, cơ hội để nàng và Lisa gặp nhau rất ít, chỉ thỉnh thoảng gặp nhau ở sân trường, cậu ấy đi cùng với đám bạn , nàng cũng đi cùng đám bạn của mình, họ không có cơ hội nói chuyện, chỉ gật đầu chào rồi lướt qua nhau.

Năm lớp mười cứ thế trôi qua trong lặng lẽ, vô vị. Nhưng rồi một bất ngờ đã xảy ra vào năm lớp mười một.

Trong đợt kiểm tra cuối kỳ ở các lớp phân ban, người luôn đứng trong tốp ba thành tích học tập của toàn trường bỗng sụt giảm phong độ, bị phân vào lớp bình thường. Lúc nghe được tin này, cằm của Jennie suýt chút nữa thì rơi xuống đất, lập tức chạy đi tìm đương sự hỏi cho ra lẽ. Đương sự thản nhiên nói:

"Có hai môn kiểm tra tôi quên không ghi kết quả vào tờ đáp án."

Là học sinh cấp ba đã trải qua cả trăm trận chiến "thi cử" mà lại quên ghi kết quả vào tờ đáp án, còn quên hẳn hai môn, chuyện này tuyệt đối không để xảy ra!

Nàng tỏ ra cực kỳ thông cảm, vỗ vai cậu ta an ủi: "Đừng sĩ diện như vậy, làm bài không tốt cũng không sao, lần sau cố gắng là được, tôi sẽ không coi thường cậu đâu!"

Lisa hất tay nàng ra, nói: "Nhưng tôi thì có..."

Sau đó, cậu ta lạnh lùng quay người rời đi, để lại Jennie hét to phía sau:

"Lalisa, ý của cậu là gì? Cậu coi thường tôi học không tốt phải không? Cậu đợi đấy, sang năm tôi nhất định sẽ thi vào lớp chuyên."

"..."

"Này, tôi có chuyện nghiêm túc muốn nói với cậu, bạn cùng lớp ngồi phía trước tôi được vào lớp chuyên rồi, cậu đi xin cô giáo chủ nhiệm, ngồi ở chỗ cậu ta được không. Như vậy tôi chép bài tập của cậu cũng tiện. Lalisa, cậu nghe thấy không hả?"

Cậu ta không ngoảnh đầu lại, cũng không trả lời.

Ngày hôm sau, Jennie bước vào lớp đã thấy Lisa ngồi ở vị trí phía trước bàn của nàng.

Nàng vui đến nỗi cười ngoác miệng, vừa ngồi xuống ghế đã vội vã lấy ngón tay chọc chọc vào lưng cậu ta.

"Lisa, tối nay nhớ làm bài tập, sáng mai cho tôi chép đấy!"

Lisa vẫn chăm chú đọc sách, coi như không nghe thấy.

Năm lớp mười một đó, những học sinh ở lớp thường đã truyền nhau một tin: Lalisa đang theo đuổi Kim Jennie.

Có ví dụ làm chứng nhé!

Ví dụ một, mỗi lần tiết học thể dục kết thúc, Lalisa đều mua hai chai nước, một cho bản thân, một cho Kim Jennie.

Ví dụ hai, sau mỗi buổi chiều, trên bàn của Kim Jennie đều có một cốc trà sữa vị cà phê, bỗng có một hôm, trà sữa vị cà phê bỗng biến thành hộp sữa tươi. Jennie lấy tay chọc Lisa từ phía sau lưng, chưa kịp lên tiếng đã nghe thấy cậu ta đáp: "Cô bán trà sữa nói cà phê sẽ làm đau dạ dày." Từ đó về sau, cốc trà sữa trên bàn Jennie đổi thành hộp sữa tươi.

Ví dụ ba, ở lớp chuyên có một nữ sinh rất xinh đẹp thích Lisa, thường mua đồ ăn ngon cho cậu ta, và những đồ ăn ngon ấy lại luôn xuất hiện trong ngăn bàn của Jennie.

Ví dụ bốn, trên các bài thi của Jennie luôn xuất hiện dấu vết ghi chép của Lisa. Cậu ta ghi rất rõ ràng cách làm bài, những nội dung quan trọng thì dùng bút đỏ đánh dấu.

Ví dụ........

Ví dụ như vậy có rất rất nhiều, mấy lời đồn thổi càng nói càng phi thực tế, đến nỗi Jennie cũng cảm thấy băn khoăn, có đúng là nàng và Lisa đang hẹn hò không?

************************************
1/7/2021

Nhớ 🌟

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro