Duy nhất p2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thanh Bảo nghe tiếng giọng nói quen thuộc của Thế Anh . Cậu bất động đơ cả người mà đứng ở đó .

" Sao vậy? Cưng có chắc là cưng thẳng không?" Thế Anh nói với giọng điệu chọc ghẹo.

Thanh Bảo không thèm đáp lại lời của anh mà vẫn chật vật với cái hong đau đớn của mình mà đi vô phòng bếp . Thế Anh thấy vậy thì cười khổ , anh vừa thấy buồn cười vừa thấy xót . Buồn cười vì Thanh Bảo không dám nhận mà hai bên tai cậu còn đỏ chót thế kia . Xót vì tối hôm qua đã hành cậu quá nhiều để giờ cục bông đáng thương phải lết lết từng bước mà đi . Thế Anh nhìn cậu chật vật một lúc rồi chạy tới bế sốc cả người cậu lên .

" Nào! Lỗi anh để anh sửa" Thế Anh nói xong rồi bế cậu chạy một mạch lên trên phòng . Mặc cho cục bông đáng thương có dẫy dụa rồi phản kháng lại như thế nào thì Thế Anh vẫn mang cậu lên trên phòng . Anh nhẹ nhàng đặt cậu xuống rồi để cậu nằm trong tư thế thoải mái nhất .

" Bây giờ em cần gì? Nói đi để anh lấy cho? Cần gì thì nói anh làm luôn"

Thanh Bảo lườm Thế Anh sau khi nghe câu nói đó của anh . Dĩ nhiên là cậu còn giận Thế Anh nhiều lắm . Nhưng nghĩ kĩ thì đang mệt mỏi thì có người tự nguyện hầu hạ từ A-Z như này thì còn gì bằng nữa . Thanh Bảo quay ra nhìn Thế Anh , cậu cầm tay anh rồi đưa qua đưa lại . Thế Anh thấy em bé của mình đang mè nheo với anh thì cũng cười .

" Sao? Muốn gì anh chiều?" Thế Anh vừa nói rồi xoa đầu cậu .

" Tao đói" Thanh Bảo nhìn Thế Anh với ánh mắt long lanh cực kì đáng yêu làm cho anh suýt chút nữa thì không kìm lại được .

Thế Anh không nói gì liền bế cả người của Thanh Bảo . Lần này khác với lần trước , cục bông không phản kháng lại mà nằm gọn trong lòng bàn tay . Thế Anh đặt nhẹ nhàng cậu nhóc xuống giường . Anh chỉnh lại mền gối cho cậu .

" Nãy anh có đi siêu thị mua đồ rồi , em thèm gì để anh nấu "

" gì cũng được " Thanh Bảo trả lời như vậy là vì đối với cậu thì món nào Thế Anh nấu cũng ngon . Một phần vì tay nghề bếp của anh được cậu đánh giá khá cao , còn phần còn lại là vì công sức anh đã chịu khó nấu ăn .

" Em vẫn còn giận anh chuyện tối qua sao?"

" Giận gì đâu"

" Thế sao trả lời với anh như thế?"

Thanh Bảo thấy anh như vừa định quát nó . Cậu nhanh trí mà dỗi trước khi bị quát vào mặt .

" Anh định quát tao đấy à?" Cậu giận dỗi rồi dơ hai cái má bánh bao ra trước mặt Thế Anh .

Thế Anh thấy hai cái má bánh bao đấy thì không tự chủ được . Anh dơ tay lên nhéo cả hai cái cùng một lúc . Anh vừa nhéo vừa ngắm nhìn em bé nhỏ xinh của mình đang giận dỗi . Không biết là do Thanh Bảo quá dễ thương hay không mà anh đè cậu ra lúc nào không hay .

Thanh Bảo bị đè ra thì kêu cứu nhiều lần nhưng không ai hay . Phải tới lúc Thanh Bảo phản ứng lại rồi đạp vào con hoạ mi của Thế Anh một cái đau điến thì giờ này chắc cậu đã bị Thế Anh làm nhiều thứ hơn rồi . Đang trên mây thì bị tác động vật lý lên cậu bé của mình , Thế Anh tỉnh lại rồi nằm gục dưới sàn nhà . Trong anh bây giờ thê thảm không nói lên được điều gì , cứ như thế mà nằm co ro , khúm núm lại rồi tận hưởng cảm giác thốn tới cực độ . Đây không phải lần đầu anh bế cậu rồi bị đá vô chân giữa nhưng nó vẫn thốn như lần đầu vậy .

Thanh Bảo thấy Thế Anh vì cậu mà chật vật nằm ôm cậu nhỏ ở dưới đất . Tự dưng cậu cảm thấy mình hơi quá , nhưng mà cũng do tên kia đè cậu ra trước chứ bộ . Cậu suy nghĩ một hồi , cảm giác tội lỗi dâng trào cả cơ thể cậu .

" Anh có sao không?" Thanh Bảo tiến lại gần Thế Anh rồi hỏi .

" Anh...không biết...nữa! Chắc là ổn" Thế Anh nhăn nhó mà trả lời cậu .

" Còn sống là tốt rồi "

Thế Anh nghe cậu trả lời mình thản nhiên như vậy thì giận dỗi lắm . Anh chỉ muốn ôm cậu thôi mà bây giờ lại thành ra suýt vô sinh như này thì chết .

" Em phá quá! Cứ như này rồi lỡ anh vô sinh thì sau này em lấy gì dùng?"

Thanh Bảo nghe thế thì bất động cả người . Cậu nhớ lại cái đêm địa ngục tâm tối đó , bản thân đã van xin rồi khóc lóc lẫn nịnh nọt Thế Anh như thế nào . Cuối cùng thì cậu vẫn không nhịn được mà rên rỉ dưới thân của Thế Anh , nhưng cậu cũng phải công nhận là của anh to và cứng thật . Nó làm cậu thỏa mãn và thật lòng muốn làm nữa! Nhưng cậu biết bản thân nên giữ liêm sĩ và chuyện cậu muốn làm tình với anh nữa chỉ nên giữ trong lòng . Mối quan hệ của hai người đang là anh em thân thiết , tự dưng chừ do say xỉn mà thông nhau nên là cậu cũng hoang mang với nghiệt ngã lắm .

Thanh Bảo cứ đứng đó , cậu thấy Thế Anh dường như muốn cậu tới đỡ anh dậy vì nãy giờ anh cứ ngồi lì ở dưới đất rồi bày vẻ bộ mặt hờn dỗi trong mà mắc ghét . Nhưng thôi , lỡ đạp người ta một cái điếng cả người thế kia thì không xin lỗi cũng kì .

Thanh Bảo tiến tới , cậu cầm tay anh rồi kéo anh đứng dậy . Vừa kéo lên thì Thế Anh lại cơ hội mà xà vào lòng cậu . Thế Anh một tay ôm eo còn tay còn lại thì bóp bóp cặp đào căng tròn của Thanh Bảo . Dường như cậu cũng biết mà đánh vào tay của Thế Anh một cái .

" Này chỗ đấy đang đau đấy!"

" Sao lại đau?"

" Đcm do ai mà tao ra như này hả Thế Anh? Anh trả lời tao nghe đi"

Thế Anh thấy thỏ con của mình đã xù lông lên . Anh cũng biết điều mà nhẹ nhàng lại với bờ mông của cậu .

" Thế Anh! Chiều chở tao về nhà đc ko?"

" Cái gì? Về nhà? Sao không ở chơi với bữa nữa với anh?"

" Anh bị điên hả? Tao đã ở nhà mấy bữa nay rồi với lại mai tao phải đi khai giảng ở trường "

Thế Anh suy nghĩ thì thấy cũng đúng . Hè đã hết rồi cậu và anh cũng phải đi học lại nữa . Nhưng mà một ngày nếu không gặp cậu thì Thế Anh sẽ buồn rồi chết mất .

" Hay em dọn qua ở với anh luôn nhe rồi sáng mai anh chở em đi học "

Thanh Bảo nghe mà suýt nữa cười thành tiếng . Thằng cha này bị điên hả? Cậu với anh không chung trường với lại Thế Anh cũng không rảnh rỗi gì , bài tập trên trường của anh nhiều gấp mấy lần của cậu . Thanh Bảo nhìn anh rồi suy nghĩ , có khi nào tên này có vấn đề về thần kinh không?

Trong lúc Thanh Bảo đang suy nghĩ thì Thế Anh rút chiếc điện thoại ra .

@Anh Bùi
Ê

@Phạm Hoàng Khoa
Sủa lẹ

@Anh Bùi
Cho Bảo ở lại nhà tao thêm vài tháng được không? Hoặc gã luôn cũng đc

@Phạm Hoàng Khoa
Mày có vấn đề không vậy Buồi?

@Anh Bùi
Tao nói thật

@Phạm Hoàng Khoa
Chưa uống thuốc đk?

@Anh Bùi
Nói lại! Tao không giỡn

@Phạm Hoàng Khoa
Thôi đi! Mai trả nó về cho tao để nó còn đi học

@Anh Bùi
Cho bảo ở với tao có gì tao dậy học cho luôn
Mày ra giá đi để tao chuyển khoản

@Phạm Hoàng Khoa
Mày có chuyển cho tao chục củ tao cũng éo bán thằng Bảo cho mày mô

@Anh Bùi

@Phạm Anh Khoa
Nó về nhà là tao đuổi ra!

______________________________________

Mấy bà bình chọn để ủng hộ cho tui nhe:3

Hẹn mấy bà mấy chap sau:>> dạo này tui hơi bí ý tưởng nên chắc chap sau ra hơi lâu!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro