Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 6

Đêm đã khuya , ngày mai còn phải đi làm .

Diệp Thù không có ý định 'vật lộn' với Kỳ Linh thêm , đặt tư liệu xuống , sau đó đi về phòng tắm rửa .

Cô đem nửa gương mặt chôn sâu trong bồn tắm ấm áp , vén tóc vì bị ướt mà màu tóc mái càng đậm , nghĩ thầm : Sư đệ có ý với cô ?

Diệp Thù cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới vấn đề nữ nhi tình trường , mỗi người trong đội cảnh sát đối với cô đều là anh em , đều là anh em tri kỉ như máu mủ tình thâm .

Anh em thì không thể ra tay với anh em . Huống hồ , cô hoàn toàn không quan tâm đến phương diện cảm xúc tinh tế khi yêu đương , thậm chí đối với những lời nói mập mờ không nghiêm túc hàng ngày của Kỳ Linh , cô cũng không có chút ý nghĩ thừa thãi nào .

Cũng có thể là trong tiềm thức , Diệp Thù cho rằng mình không xứng có được tình yêu .

Cô được Từ đội trưởng mang từ cô nhi viện về , lúc đi khỏi đã rất rõ ràng điều này , cô giống loại người này , vốn nên trong đêm tối tuyệt vọng dần chết đi , nhưng chỉ cần cho cô một tia ánh sáng , cô có thể dốc toàn lực từ vũng bùn đi lên , dùng hết tất cả vốn liếng cũng phải báo đáp người đã cho mình một tia ánh sáng kia .

Đó chính là cuộc đời cô , giống cái cây xơ xác kiên cường , vẫn vững vàng tại vùng đất khô cằn . cho dù là đứng đầu đối mặt với núi lửa cũng không lùi bước , chờ khi đầu xuân đến , có một chút sức sống , là có thể sinh sôi nảy nở .

Loại người như cô , chỉ có sinh tồn , có thể học cách yêu một người là thế nào sao ?

Phòng tắm bằng kính bị sương mù che kín bên trên đột nhiên xuất hiện một người , lập tức đánh gãy suy nghĩ của Diệp Thù .

Cô trầm giọng hỏi :" Ai đó ?"

Phải nửa ngày sau , bên trên kính thủy tinh mờ mới vang lên một âm thanh sột soạt nhỏ xíu , giống như một con mèo mang dã tâm bừng bừng , bị cản bên ngoài cửa , có ý đồ dùng móng tay bén nhọn phá vỡ lớp kính thủy tinh mờ ảo kia , tự tiện xông vào...

Tuyệt đối không thể có năng lực này !

Diệp Thù lấy lại tinh thần , nhỏ giọng thử thăm dò hỏi :" Là Kỳ tiên sinh ?"

Một lát sau , có người trả lời :" Là tôi ."

" Anh ở bên ngoài làm gì ?"

" Nhiệt độ ảnh hưởng rất lớn đối với mùi hương , có thể càng khiến hương thơm trở nên nồng , rời rạc phân tán đến các vị trí ."

" Nói tiếng người ."

" Tôi ngửi được mùi hương của cô ."

"..." Diệp Thù không biết nên nói gì cho phải , cô lấy tay che trán , nói ," Kỳ tiên sinh , tư liệu của anh xem xong rồi hả ?"

" Tôi có thể lựa chọn xem trước cửa phòng tắm ."

" Vì sao ?"

" Mùi hương của cô có thể khiến tôi tĩnh tâm lại , có hiệu quả an thần ."

Diệp Thù thở dài một hơi , cũng biết không thể cứng rắn với người này . Anh chưa từng xuất hiện một cách bình thường , chỉ cần không quá phận , cô đều có thể thỏa mãn anh . Đây là công việc , không phân chia tốt xấu .

" Được rồi , tôi biết rồi . Chờ một chút nữa tôi cùng anh xem tư liệu , được không ?"

Thanh âm Kỳ Linh vui vẻ hơn rất nhiều , động tác cào trên tay cũng theo đó ngừng lại .

Không qua mấy giây , anh lại mở miệng , hỏi :" Vì sao không phải bây giờ ? Mùi hương của cô rất dễ chịu , đặc biệt là dưới tình huống chịu nhiệt độ cao ."

Vậy không bằng anh ném tôi vào nồi áp suất nấu lên là được rồi , Diệp Thù nghĩ thầm .

Diệp Thù cảm thấy anh rất kỳ quái , nhưng lại không chán ghét . Bởi vì anh và cô là cùng một loại người , đều là những người không có cách nào nói điều bí mật hay sở thích với người khác .

Có thể là do bạn bè của Kỳ Linh qúa ít , ngày thường lại hay bị người ta coi là thiên tài mà sùng kính , cho nên có rất ít người nói chuyện tri âm tri kỷ với anh , hoặc là chút chuyện nhân tình thế sự thường ngày .

Vậy nên , Diệp Thù dự định lần đầu tiên làm liều , cô nói :" Nhưng bây giờ tôi đang tắm , tôi và Kỳ tiên sinh quan hệ chưa đến mức có thể ở cùng một phòng mà một người đang trong phòng tắm ."

" Như vậy , đối với cô mà nói , quan hệ như thế nào mới có thể ?"

" Nếu như là đối tượng kết hôn , hẳn là có thể ."

" Vì sao ?"

Diệp Thù quyết tâm , nói :" Không có vì sao ! Nếu như anh còn không trở về phòng mình , tôi sẽ dùng thẻ căn cước của mình thuê phòng cho anh , sau đó đuổi anh đi !"

"..." Kỳ Linh do dự một chút , đứng dậy , nói :" Vậy tôi ở trong phòng chờ cô ."

Rất tốt , rất thức thời .

Diệp Thù cảm thấy thế giới thanh tĩnh .

Khoảng chừng nửa giờ sau , Diệp Thù tắm rửa xong .

Lần theo ánh đèn lác đác còn mở trong phòng khách , Diệp Thù rón rén đẩy ra cánh cửa khép hờ .

Kỳ Linh bị quấy nhiễu , động tác trong tay dừng lại tiếng giã nhỏ vào bát sứ vang ra thanh thúy , làm trào ra một ít hương hoa sơn trà .

Anh ngược dòng tìm hiểu nơi phát ra âm thanh , nhìn về hướng Diệp Thù , hai con ngươi ban đầu lạnh thấu xương khi nhìn về phía cô trong nháy mắt , trở nên nhu hòa mà điềm đạm , giống như cảm giác ỷ lại cực mạnh , tìm được nơi thuộc về , toàn thân toàn tâm sẽ tập trung vào .

Đáy lòng Diệp Thù run lên , cô không biết làm cách nào , tránh đi ánh mắt sáng rực kia , hỏi :" Kỳ tiên sinh đang làm gì vậy ?"

Tay Kỳ Linh vẫn không ngừng , ngoài miệng thì thầm :"Chế tác nước hoa theo người ."

" Mùi hương của con người ?"

" Con người cũng có mùi hương , cái này khác với nước hoa , con nguời có mùi hương trời sinh , có thể tự động điều tiết nhiệt độ , khiến mùi hương tỏa ra . Cũng có thể nói , nhân thể chính là thể xác , là môi giới , nói một cách đại chúng thì chính là cái bình chứa nước hoa ."

Diệp Thù cái hiểu cái không :" Nếu như nói theo anh là bình chứa nước hoa , như vậy , anh là đang chế tác nước hoa sao ?"

" Đúng vậy , tôi đang chế tạo nước hoa . Cũng có thể nói , tôi là đang chế tạo mùi hương , loại mùi hương tương đồng với mùi hương của người ."

" Loại mùi này có tác dụng gì ?"

" Sẽ không bị phát hiện , dễ dàng tiếp cận cô hơn ."

" Tiếp cận tôi ?"

Kỳ Linh nghiêng đầu , mấp máy cánh môi mỏng , giải thích :" Xịt nước hoa bình thường lên người , khi ở bên cạnh cô , cô có thể ngửi được mùi hương kia đúng không ?"

" Đúng ."

" Đây là mùi nước hoa ." Anh dừng lại một chút , nói tiếp ," Nếu không xịt nước hoa ở bên cạnh cô , cô sẽ không ngửi được mùi hương nào , nhưng vẫn có thể phát giác đối phương là nguời đúng không ?"

" Đúng , vì trong thời điểm đó , có có thị giác giúp chúng ta phân biệt xung quanh ."

" Nhưng trên thực tế , con người cũng có mùi hương . Chính bởi vì cô quen thuộc người có mùi hương đó , cho nên sẽ không phân biệt bọn họ , nhưng lại có thể phát giác bọn họ ." Kỳ Linh để xuống cánh hoa đã bị khuấy nát , từng chút từng chút tiếp cận Diệp Thù , nói , " Tôi muốn chế tạo ra một loại khiến cô không thể phát hiện ra mùi hương , còn có thể để cô an tâm thoải mái hưởng thụ khi mùi hương này đến gần . Như vậy , tôi có thể để cô cũng bị cuốn hút bởi tôi , cũng như tôi bị cuốn hút bởi cô ."

Ngón tay thon dài của anh như có như không nâng lên , dọc theo hình dạng khuôn mặt Diệp Thù lướt qua . Có thể là vì khoảng cách quá gần , Diệp Thù phảng phất còn cảm nhận được từ ngón tay kia tỏa ra nhiệt khí bừng bừng .

Đang lúc Kỳ Linh muốn chạm vào cánh môi mềm mại của cô . Diệp Thù đột nhiên nhấc cánh tay , nhanh như chớp đem tay Kỳ Linh xoay chuyển ra đằng sau , liên thủ áp chế cả người trên mặt đất .

Kỳ Linh kêu lên một tiếng đau đớn , đau đến mồ hôi nóng ứa a , khóe miệng nói ra một chữ :" Đau ."

Diệp Thù không thể tổn thương anh , chỉ có thể căm giận buông tay ra , cảnh cáo anh :" Biết đau , hi vọng sau này anh có thể lấy đó làm gương mà không phạm phải lần nữa ."

Lông mi dài rậm của Kỳ Linh rủ xuống , nhiều lần động lên cánh tay bị trật khớp , nói thầm :" Cái tay này , tối nay không rửa ."

" Anh nói gì hả ?"

" Cô muốn nghe ?"

Diệp Thù tranh thủ thời gian lắc đầu ," Vẫn là đừng nói thì hơn , tôi không có hứng thú ."

" Ah ."

Diệp Thù lật qua lật lại tư liệu trên bàn , hỏi :" Những tài liệu này , anh xem qua rồi ?"

Kỳ Linh trả lời :" Xem qua ."

" Có thu hoạch gì không ? Hoặc là nói , có cách đối phó không ?"

" Có ."

" Ừm ?"

" Dùng mùi hương của con người đối phó với hắn ... Tôi đang chế tạo loại mùi này ."

Diệp Thù bỗng nhiên cả kinh :" Chẳng lẽ phải dùng tới tôi để đối phó sao ?"

Là cô trách oan Kỳ Linh sao ?

Trên thực tế người đàn ông này chỉ đang nghĩ chế tạo ra loại mùi dùng để đối phó với hung thủ , mà cô lại tự mình đa tình , xuyên tạc ý tứ bên trong lời nói của anh .

Kỳ Linh nói :" Trên thực tế , tôi chế tạo mùi hương vì cô . Đối phó với hung thủ , chỉ là thuận đường ."

Diệp Thù lấy tay che mặt . Cô đã biết , người đàn ông này không có ý tốt mà .

" Còn có , tôi phát hiện một điểm kì lạ." Kỳ Linh nói .

Diệp Thù theo bản năng nhăn đầu lông mày , hỏi thăm :" Điểm kì lạ ?"

Có lẽ là vì có thể bảo lưu một cách hoàn mỹ mùi hương lưu lại , Kỳ Linh đeo bao tay lên tay phải —— cái tay bị Diệp Thù tổn thương .

Sau đó , anh lấy ra ảnh chụp người chết khi còn sống từ trong hồ sơ , nói :" Cô còn nhớ rõ hiện trường phát hiện ra án mạng không ?"

" Nhớ rõ , anh muốn hỏi tử trạng của người chết ?"

" Đây là một bức ảnh tự chụp gần đây , sau lưng người chết trên tường chỉ có một bức tranh trừu tượng —— là con thuyền lung lay sắp đổ trong gió bão . Nhưng lúc chúng ta đến đó , trên tường có hai bức họa , còn có một bức là —— hươu hoang dã bị bắt . "

Diệp Thù gần như trong nháy mắt nhớ lại bức họa kia , cô còn bị cặp mắt mông lung sương mù của con hươu làm cho giật mình .

" Chẳng lẽ nói... "

Kỳ Linh gật đầu , " Lúc ấy tôi cố ý ngửi qua mặt đất đầy tro bụi , phía trên đã không còn mùi hương của chủ nhân căn nhà , nhưng còn một số tro cặn màu trắng , tôi không nhận lầm mùi này , chính là sơn tường màu trắng . Nói cách khác , sau khi giết người , hung thủ đem bức họa này đính lên tường . Sau đó xử lý những thứ vụn vặt trên mặt đất , lại không cẩn thận lưu lại ít tro bụi . Về phần bức họa này , khẳng định có ý nghĩa riêng ... Hắn đến tột cùng còn muốn chúng ta biết cái gì đây ?"

Diệp Thù kịp phản ứng , nói :" Tôi gọi điện cho từ đội trưởng ."

" Nếu như không tra ra được gì , thì đem bức họa mang tới đó đi . Tôi nghĩ nên nhìn kỹ một chút , con hươu lạc đường kia ."

" Được ."

Diệp Thù liên hệ Từ đội trưởng , để cảnh sát phái người điều tra . Kết quả đúng như Kỳ Linh nói , không tra ra được gì . tranh minh họa trải qua nghiên cứu của nhân viên , rốt cục chuyển tới tay Kỳ Linh .

Kỳ Linh đem bức tranh minh họa tinh xảo nâng trong ngực , như động vật , hơi ngửi mỗi chỗ thuốc màu .

Đột nhiên , anh mở mắt ra , nói : " Tôi nghĩ , tôi biết hung thủ là ai rồi ."

Diệp Thù kinh ngạc nói :" Nhanh vậy sao ?"

" Hắn trộn lẫn tác phẩm nước hoa của mình bên trong thuốc màu , tôi nhớ được mùi hương này , đây là CMND của hắn ."

('・ω・')━( '・ω・)━(  '・ω)━(   )━(   )━(ω・' )━(・ω・')━(`・ω・')

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro