Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 7

Có đôi khi , Diệp Thù cũng không thể lý giải nổi quy tắc trong thế giới mùi hương của Kỳ Linh .

Trong thế giới quan của anh , bất kỳ người nào đều là lấy mùi hương để xác nhận thân phận . Thị giác với anh mà nói chính là vướng víu , chỉ có thuần túy thưởng thức giá trị , một mình anh đắm chìm trong vương quốc mùi hương , ở nơi đó , anh là vui không có ngai vàng .

Cho nên , trên địa bàn của anh , dù cho đạt được kết luận khiến người khác khó tưởng tượng nổi , đó cũng là từ logic mà có .

Cô phải tin tưởng anh .

Diệp Thù đối diện với đôi mắt thanh lãnh ( trong trẻo lạnh lùng ) màu trà nhạt như gió thổi trong đêm tuyết rơi của Kỳ Linh , anh giống như đang suy nghĩ chuyện gì đó , hồn bay ra khỏi cơ thể , tròng mắt đen láy cũng như những chiếc lá vụn bay tứ tung , không tập trung vào điểm nào .

Cô lên tiếng nhắc nhở anh , " Kỳ tiên sinh ?"

Kỳ Linh nhẹ nhàng nhắm mắt lại , đôi mắt chuyển động một vòng bên dưới , mở miệng :" Tôi đang suy nghĩ tên của hắn ."

" Không có ấn tượng sao ?"

" Nước hoa của hắn vô vị không có gì lạ , tôi đối với hạng người bình thường không có nửa điểm hứng thú , cũng sẽ không có ý định ghi nhớ tên bọn họ . Cũng có thể nói , nước hoa tốt , chính là một nước cờ đầu , tôi sẽ mời bọn họ tiến vào thế giới của tôi ."

Diệp Thù đột nhiên hiểu vì sao hung thủ lựa chọn Kỳ Linh , anh đối với trình độ linh mẫn mùi hương đã không thể dùng tự tin để nói rõ , thậm chí là tự phụ , nhưng anh có sự tự tin tư bản cực đoan này , bởi vì anh vốn là người trong nghề . Phàm là trong linh vực này có những người thành công , đều sẽ muốn cùng vương giả là Kỳ Linh so cao thấp , ý muốn nhấn chìm tinh thần anh , chứng minh bản thân .

Như vậy , hung thủ có khúc mắc với Kỳ Linh sao ? Cho nên mới cố ý chọn trúng anh tiếp nhận vụ án này .

Diệp Thù hỏi :" Vậy , Kỳ tiên sinh trước kia có đắc tội với người nào không ? Ví dụ như chướng mắt nước hoa của ai , loại hình bị anh chối bỏ ."

Kỳ Linh nhíu mày , không nói chuyện một lúc lâu .

Diệp Thù thử thăm dò hỏi :" Nghĩ không ra sao ?"

" Có nhiều lắm , không cách nào khóa chặt mục tiêu ."

"..." Được rồi , cô thua .

Kỳ Linh lạnh lẽo cứng rắn cười một tiếng , từ sâu trong yết hầu nói ra một câu :" Theo tôi được biết , tôi không bội phục bất cứ tác phẩm nước hoa của ai , ngoại trừ cô . Cô là độc nhất vô nhị trên thế gian , cô không phải bình chứa nước hoa , cô là tác phẩm nước hoa được tự nhiên tạo thành , là vật cất giấu mà tôi đắc ý nhất , không có cái thứ hai ."

Diệp Thù mắt thấy anh lại muốn phát tác , vội vàng gấp gáp cắt đứt lời anh nói :" Đối với việc hung thủ lưu lại mùi thơm trong thuốc màu , anh có thể nhớ tới cái gì không ?"

" Nếu như tôi nhớ không nhầm , nước hoa này có tên là " Sao Bắc Cực ", tác phẩm ra mắt ba năm trước đây , tôi còn tham dự buổi trình diễn nước hoa ."

" Lúc ấy xảy ra chuyện gì sao ?"

" Có phóng viên hỏi phương pháp và nước phối mùi hương cùng với liều lượng sử dụng , kết quả điều hương sư ngậm miệng không đáp , công bố đây là phương pháp phối bí truyền . Tôi trùng hợp đi ngang qua , phân tích rõ một chút mùi hương trong nước , nói ra các vật liệu khi điều chế nước hoa liều lượng sử dụng , đồng thời cung cấp một chút phương pháp cải thiện cách giữ mùi hương được lâu hơn . Nhưng rất hiển nhiên , hắn không cảm kích , đồng thời còn muốn tìm cơ hội trả thù tôi ."

Diệp Thù á khẩu không trả lời được . Nếu như cô là điều hương sư kia , ở trước mặt bao nhiêu người bị phá đám , sợ là không chỉ trả thù đơn giản như vậy .

" Chỉ như vậy ?" Cô hỏi .

Kỳ Linh gật đầu ," Hẳn là chỉ có như vậy ."

" Vậy tôi đi đến sở cảnh sát tìm người phong tỏa tên điều hương sư này , hi vọng có thể mau chóng nắm giữ hành tung của hắn , đem hắn truy nã quy án ."

" Tôi nghĩ không dễ dàng tìm được hắn như vậy đâu " Kỳ Linh giống như nghĩ đến cái gì đó , mím môi nói ," Hắn đã sớm mượn tranh minh họa làm bại lộ hành tung cho tôi , rất hiển nhiên , hắn muốn quang minh chính đại phân cao thấp với tôi , cho nên tra được thân phận của hắn rồi cũng không làm được gì , bọn cô sẽ không tìm thấy hắn ."

Diệp Thù thấy cũng có đạo lý , kiểu hung thủ rêu rao khoe khoang cục diện mình tỉ mỉ bố trí , chỉ sợ là vì muốn tuyên chiến . Hắn vốn không sợ bại lộ thân phận , thậm chí là cấp thiết muốn để Kỳ Linh tìm tới hắn , phân cao thấp với hắn .

Như vậy , nói cách khác , từ trước đến nay hắn thận trọng từng bước , chính vì muốn cho Kỳ Linh một cái 'Kinh hỉ' .

Điều ngạc nhiên này đến tột cùng là gì chứ ?

Diệp thù nhíu mày , nghĩ thầm : Tóm lại , tuyệt đối không thể để hắn đạt được mục đích .

Nhân viên trinh sát trong tổ trọng án , bọn họ tạo thành một lực lượng bí mật , trải rộng ở các ngành nghề , trong lúc cảnh sát cần đến sẽ đứng ra , vì công việc cảnh sát cống hiến , thậm chí là cùng loại với chuyên gia phân biệt mùi hương tính tình quái gở là Kỳ Linh .

Diệp Thù nói ra phân tích của Kỳ Linh , rất nhanh liền có điều tra viên tham gia , cầm tới tài liệu cá nhân có liên quan đến tên điều hương sư kia .

Cô đem tư liệu đứa cho Kỳ Linh , để anh quyết định sách lược .

Kỳ Linh tùy ý lật hai trang , buồn bực ngán ngẩm chống cằm dưới , giống như đối với cái này không có hứng thú . Anh cấp tốc khép tư liệu lại , lên tiếng : " Xem một chút , hắn có lẽ là loại người mà tôi ghét nhất ."

Diệp Thù cũng bó chân bó tay với anh , cô bất đắc dĩ lên tiếng :" Để anh xem tư liệu , không phải vì để anh phân chia hắn có phải là người thú vị hay không , là vì muốn tìm dấu vết liên quan đến thứ hắn để lại , giúp vụ án phát triển . "

" Cho nên , cô muốn tóm hắn sao ?"

Diệp Thù đứng lệch người đàn ông một chút , nói :" Nói nhảm !"

" Ah ."

Kỳ Linh chợt đứng dậy , cẩn thận từng li từng tí xích lại gần Diệp thù . Thân hình anh vốn cao gầy , tay cho vào túi , đường cong gợi cảm của hàm dưới vừa vặn nâng trên đỉnh đầu Diệp Thù —— gần như vậy , cô đều có thể ngửi được hương hoa trà nhàn nhạt trên cơ thể người này , mang hương vị ngây ngô của thanh xuân , lại khiến người đặc biệt an tâm .

Suýt nữa bị mê hoặc , Diệp Thù cấp tốc tỉnh táo lại .

Lúc này Kỳ Linh mới đè thấp giọng nói , trầm trầm lên tiếng :" Nếu như là điều cô muốn , như vậy giống như cô mong muốn đi ."

" Anh biết hung thủ ở đâu ?"

" Không biết ."

" Vậy anh còn tràn đầy tự tin ."

" Vì cô gái yêu dấu , tôi sẽ tạo nên kỳ tích ." Kỳ Linh nói chững chạc đàng hoàng , lời như phát ra từ đáy lòng , nửa điểm cũng không giống như nói đùa .

Trái tim Diệp Thù như bị người dùng bàn tay ấm áp bóp chặt , trong chốc lát , chậm một nhịp .

Tuyệt đối không thể suy nghĩ nhiều , người đàn ông này am hiểu nhất là dỗ ngon dỗ ngọt . Nếu như bị anh mê hoặc , về sau bị cho là tự mình đa tình , vậy thì khó xử .

Kỳ Linh nhìn chăm chú tranh minh họa hươu hoang dã lần nữa , thuốc màu không tan trong nước , từ những khối màu sắc sền sệt chồng chất , hiện ra rất nhiều vết tích hạt tròn nổi lên chồng chất .

Anh xích lại gần , nhìn thẳng vào đôi mắt hươu mông lung sương mù .

Đột nhiên , Kỳ Linh cầm một con dao khắc sắc bén trên bàn , anh dùng lưỡi dao đâm thẳng vào tranh minh họa , phá mở một tầng thuốc màu nặng nề cứng đờ , từ đôi mắt hoảng sợ của hươu khoét ra được một tờ giấy dài nhỏ đường kính khoảng 1cm —— hình ảnh rõ ràng trình độ rất cao ,có thể nhìn thấy một người đàn ông đang mỉm cười .

Diệp Thù khiếp sợ sững sờ tại chỗ , tiếp nhận tờ giấy từ trong tay Kỳ Linh , chỉ cảm thấy toàn thân phát lạnh rét run , chánh tay nổi đầy da gà , mơ hồ có cảm giác mông lung khó chịu .

Để ảnh chụp đàn ông trong mắt hươu , muốn ám chỉ cái gì chứ ?

Diệp thù lại nhìn thoáng qua hình nhỏ , khả năng là bởi vì thu nhỏ ảnh chụp , ngũ quan mơ hồ không rõ tập trung một chỗ , chỉ có thể phát hiện được nụ cười lạnh lẽo cứng ngắc của người đàn ông , tràn đầy mỉa mai ... Giống như cách một tầng hơi nước tràn ngập con mắt , có người đứng ở nơi bí mật gần đó yên lặng nhìn chăm chú bọn họ , khiến người cảm thấy rùng mình .

Kỳ Linh kết luận :" Tôi hiểu rồi , con hươu hoang dã này đại biểu cho tân nương của hắn , sự tồn tại của hắn khiến tân nương cảm thấy hoảng sợ , đồng thời phản chiếu trong mắt nó . Hắn đang nhắc nhở chúng ta , thời gian còn lại không nhiều , hắn đang từng bước một đến gần tân nương ."

" Tân nương của hắn là ai ?"

" Tôi không biết , nhưng có thể khẳng định , hắn đã bắt đầu ra tay , đồng thời ẩn nấp bên mẹ của tân nương . Tin tức tốt là , tân nương còn sống , hắn chưa có ý định hạ thủ , thời gian của chúng ta không còn nhiều ."

Lúc này , Diệp Thù lại nhận được tin nhắn từ điều tra viên , cô cấp tốc ấn mở , hơi nhìn qua hai lần , nhíu mày , nói :" Kỳ tiên sinh , tôi còn phát hiện một đồ vật khá thú vị ."

" Thú vị ?"

" Thân phận của hung thủ đã bị tra ra , ba năm trước hắn ở công ty nước hoa , là cùng một nhà với anh ."

Kỳ Linh không mặn không nhạt nói :" A , hắn rất may mắn , có thể tiếp xúc gần gũi với tôi ."

" Với lại ,ba năm trước đây , công ty của các anh vào mùa xuân cho ra mắt hai kiểu nước hoa quan trọng , một loại là của anh , một loại là của hung thủ . Nước hoa của anh vừa lên thị trường liền quét sạch sành sanh , mà hắn bởi vì không phù hợp với khẩu đại bộ phận người , lượng tiêu thụ không tốt . Cuối cùng không biết vì nguyên nhân gì , hắn liền từ chức ." Diệp Thù liếc qua Kỳ Linh , thấy sắc mặt anh vẫn vậy , tiếp tục nói :" Vì vậy tôi nghĩ , quan hệ giữa anh và hắn , khả năng không chỉ có một chút xíu đâu ."

" Tôi không cần vì người bất tài trả tiền ." Kỳ Linh dùng giọng ung dung nói ra lời tàn khốc nhất lạnh lẽo cứng rắn , " Nếu như hắn bởi vậy căm hận tôi , vậy hắn chính là hèn nhát . Có người sinh ra đã kém một bậc , lớn lên nếu như không học được cố gắng , thì sẽ mãi hãm sâu dưới vực thẳm . Người đàn ông này nhiều lần bày ra sự bất lực của mình , ý muốn đạt được sự thương hại của người khác . Loại người này , đại khái là loại hình tôi ghét nhất ."

Diệp Thù nghe được anh nói —— " Có người , sinh ra đã kém một bậc " nhịp tim đập chậm một nhịp , theo không kịp tiết tấu hô hấp .

Cô biết cái tư vị gọi là sinh ra đã kém một bậc , cũng không quên được trước kia bị ném ở cô nhi viện , khoảng thời gian không có ai chăm sóc và yêu thương .

Lời nói này của Kỳ Linh , vừa đúng đâm trúng xương sườn mềm ( điểm yếu ) , đánh trúng bảy tấc* của cô , áp chế gắt gao cô trên mặt đất , thoát thân không được .

*Nguyên văn : "七寸"bắt nguồn từ thành ngữ ' đánh rắn đánh bảy tấc ' của Trung Quốc , '7 tấc' lại là vị trí của tim rắn, một khi bị trọng thương thì tự nhiên sẽ chết. Trong xã hội bây giờ , bảy tấc dùng để mô tả các điểm chính , điểm trọng yếu của sự vật . Áp dụng trong câu này có thể hiểu là đánh trúng yếu điểm của Diệp Thù .

Diệp Thù hơi nheo mắt lại , nhìn chăm chú đôi mắt không một chút rung động của người đàn ông , gằn từng chữ :" Tôi không cảm thấy ai sinh ra đã kém một bậc , đáng ghét hơn là loại đàn ông dùng ngôn luận đi châm chọc người khác ."

Kỳ Linh trong lúc nhất thời giật mình tại chỗ , âm thanh dập tắt .

" Tôi đi trước , hôm nay làm phiền Kỳ tiên sinh bắt xe về nhà . Ghế lái phụ tôi cần để vật liệu , không có chỗ cho anh ."

Kỳ Linh lúc này mới ý thức được mình nói sau , mấp máy nhẹ cánh môi có vẻ hơi tái nhợt , ủy khuất cầu toàn* nói :" Vậy tôi ngồi ghế sau ."

*Uỷ khuất cầu toàn : tạm nhân nhượng vì mục đích toàn cục .

" Ghết sau cũng cần để vật liệu ."

" Tôi có thể ngồi xổm ở cốp xe ."

" Thật có lỗi , cốp xe sau cũng đầy ."

Kỳ Linh không nghĩ ra nguyên nhân cô đột nhiên trở mặt , chỉ có thể theo bản năng , níu lại cổ tay cô , làm gì cũng không buông tay , Anh giống như một chú cún con ý thức được mình sắp bị chủ nhân vứt bỏ , gắt gao vịn lấy cửa xe , tuyệt không rời khỏi nơi quen thuộc nửa bước .

Diệp Thù thử vung tay hai lần , bất đắc dĩ người này lại bướng bỉnh muốn đòi mạng , giống như bắt lấy cọng cỏ cuối cùng cứu mạng , làm sao cũng không chịu buông tay . Cô chỉ có thể lãnh đạm nói : " Anh buông tay , tôi sẽ sắp xếp ra một vị trí cho anh ngồi , cho nên , đừng cầm tay tôi ."

Kỳ Linh gật đầu , thuận theo buông tay cô ra . Một lát sau , anh lại bổ sung :" Mùi hương trên người cô biến mất , có loại ý tứ kháng cự . Cô chán ghét tôi rồi sao ?"

Diệp Thù khách sáo mỉm cười :" Tôi và Kỳ tiên sinh vốn là quan hệ hợp tác , không có yêu thích hay chán ghét gì , chiếu cố tốt Kỳ tiên sinh , làm trợ thủ của anh , đây là chức vụ của tôi , tôi sẽ tận tâm tận lực hoàn thành nó ."

" Cô chán ghét tôi ." Anh tịch mịch nói .

Nhưng Diệp Thù không hứng thú với bộ dạng của anh , quay người đi đến nhà gửi xe .

Căn bản không có mấy cái thuyết pháp ( lời giải thích ) ghét hay không ghét gì đó .

Anh đâm trúng vết sẹo bí mật nhất của cô , nên phải trả giá đắt , chỉ thế thôi .

('・ω・')━( '・ω・)━(  '・ω)━(   )━(   )━(ω・' )━(・ω・')━(`・ω・')

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro