Nếu đã tới, xin đừng rời đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau này em mới hiểu
Năm tháng ấy người tới
Chỉ là vì chơi vơi
Còn em thì khờ dại
Cứ ngỡ là cả đời
Cuộc đời này khó hiểu nhất chính là tình cảm con người. Yêu thương nhau lâu đến mức nào đi chăng nữa, thì cũng có ngày trở thành người xa lạ được.
Lúc còn bên nhau thì muốn bên nhau từng giây từng phút, nhưng rồi đến lúc ra đi, thì nhất quyết một lần cũng không quay đầu lại. Phũ phàng và tuyệt tình như mình chẳng có một chút ý nghĩ nhỏ bé gì trong lòng đối phương cả. Dù sự thật khó chấp nhận đến mức nào thì người ở lại cuối cùng cũng phải chấp nhận rằng người ấy sẽ ra đi, mà bất lực chẳng thể níu kéo hay làm gì khác. Chỉ có thể chịu đựng và xem như định mệnh an bày, rằng thời điểm ấy, có lẽ là do mình đã tới bên cạnh người trong thời khắc họ cô đơn nhất, nên mới nắm đại lấy bàn tay mình. Để rồi khi đã an yên thì họ rời đi như chẳng có gì xảy ra.
Chẳng ai có thể nhìn thấu được lòng dạ con người, nhiều lúc cũng chỉ trong phút chốc mà thôi. Một phút trước còn là một phần quan trọng trong đời của nhau, thì ngay phút sau, họ cũng có thể trở thành vô nghĩa trong cuộc đời của đối phương. Tình cảm mà, đôi khi người kia thay đổi nhanh quá, bản thân mình không thể hiểu nổi, mà cũng có lúc, mình cũng không hiểu được chính mình.
...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro