chương 17 : hơi H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sự khó chịu dâng đầy trong lòng anh, hơi thở không tránh khỏi có phần nặng nề. Làn da của người con gái tinh tế mịn màng, anh không nhanh không chậm đặt xuống vô vàn nụ hôn từ phần cằm đến trước ngực cô, nhưng hết sức kiềm chế để không để lại vết dâu tây ái muội.

Cô mặc một chiếc váy có phần cổ áo hơi thấp, khi anh hôn lên xương quai xanh của cô, thấp thoáng có thể nhìn thấy đôi bồng đào mềm như tuyết được bọc trong áo lót. Anh khao khát được nếm thử một lần, há miệng ngậm lấy một bên, khoảnh khắc ấy, hương vị ngọt ngào tràn ngập trong khoang miệng anh.

Đó là hương vị mê hoặc có thể khiến đối phương si mê.

Tỉnh dậy từ sau cơn mơ vô số lần trong vài tháng qua, chất lỏng nóng bỏng rỉ từ nơi nào đó làm ướt đáy quần anh, nhưng dù thế nào cực hạn trong mơ cũng không thể so với hiện thực.

Giống như bây giờ, mặc dù anh chưa làm gì, nhưng cơ thể đã như thiêu như đốt, hệ thống tuần hoàn máu làm việc hết công suất, ranh giới lý trí cuối cùng còn sót lại cũng bị phá vỡ.

Cô gái nhỏ ngoan ngoãn mặc cho anh hôn, thỉnh thoảng cô cắn chặt môi rồi khẽ thở dốc, giống như tận hưởng, cũng giống như mong đợi.

Chung Ý ngước mắt, con ngươi đen thẳm của anh được bao phủ bởi một tầng sáng màu đỏ thẫm, đối nghịch với đôi mắt to tròn như nai tơ của cô.

“Thế này được không?”

Tay anh hạ xuống nút cài áo ngực mỏng manh trên lưng cô, giọng nói ồm ồm hết sức kìm nén, nhưng dù vậy, anh vẫn cho cô một cơ hội dừng lại.

Đậu Bao ôm cổ anh, dù to gan đến thế nào, vẫn vương nét thẹn thùng của một cô gái.

“Cậu nhỏ… Cởi giúp cháu…”

“Tách.”

Âm thanh nút áo được cởi bỏ, lúc này đây đôi bồng đào mơn mởn đã không còn vật gì không chế. Tiếp đó, anh kéo xuống nửa trên phần váy, đôi mắt nhìn xuống dưới chỗ mình, nơi nào đó đã sưng tấy như thanh sắt.

Thân hình mảnh mai của người con gái với mái tóc đen bóng xõa xuống đầu vai, xương quai xanh tinh tế hơi lồi lên, hòa quyện thành nét gợi cảm khó tả.

Đôi nhũ hoa tuy không lớn nhưng rất tròn trịa, núm vú hồng hếch lên tựa như một bông sen đầy cao ngạo, lại tựa như một thứ quả mọng nước, chỉ khi nếm thử nó mới hiểu nó mang hương vị ngây ngất đến thế nào.

Khoảnh khắc lòng bàn tay to rộng có vết chai dày nắm lấy nó, nhũ thịt như bị thứ gì đó đâm vào, cô xuýt xoa, “Đau.”

Anh ngừng lại động tác trên tay, không dám nắn bóp quá thô bạo. Bàn tay anh cẩn thận bao lấy nhũ thịt mềm mại mịn màng, sợ bản thân sẽ không kiềm chế được xoa mạnh, anh ngẩng đầu hôn lên khóe môi cô, ngữ khí đầy nuông chiều, “Đau chỗ nào?”

Cô gái nhỏ nghẹn ngào đưa ra yêu cầu, “Ưm… Cậu nhẹ một chút…”

Người đàn ông mím môi cười, đôi lông mày sắc bén lộ ra vẻ dịu dàng hiếm thấy, cánh môi anh đặt ở viền xung quanh nhũ hoa, nhẹ nhàng nâng lên thứ bảo vật trân quý.

Giọng nói trầm thấp dỗ dành, “Như thế này có đau không?”

“Không…” Đậu Bao nhẹ nhàng lắc đầu, ánh mắt rối loạn, “Như này… ngứa quá…”

Đôi môi anh tiến lên lên, đầu lưỡi thô ráp liếm láp viên đậu cứng rắn, sau đó thứ quả mọng nước đang trơ trọi trong không khí được anh hái xuống bỏ vào miệng, mỗi một lần liếm đều khiến người con gái run rẩy.

Đậu Bao choáng ngợp trong cảm giác tê dại đến tận xương tủy, hai tay yếu ớt đặt lên vai anh, không nói được là trốn tránh hay đón ý hùa theo.

“Ưm… hưm… Cậu nhỏ…” Cái miệng nhỏ đỏ hồng khẽ thở hổn hển, hô hấp khó khăn.

Anh mút mạnh, nơi nào đó của anh nóng bỏng và cứng rắn đang thiêu đốt cửa động phía dưới của cô qua lớp quần lót, Đậu Bao cúi đầu nhìn cảnh tượng kiều diễm này. Hàng lông mi đen dày của người đàn ông, động tác hơi kích động mơn trớn bầu ngực cô như một đứa trẻ, đầu lưỡi dày cào cào đỉnh mẫn cảm của người con gái, trước ngực như bừng lên một ngọn lửa, thiêu đốt đến tận đỉnh đầu.

Cô từ từ nhắm hai mắt lại, đồng thời đưa bầu ngực non nớt của mình đẩy sâu vào trong miệng của anh, mặc cho anh trêu đùa đến long trời lở đất…

Cô đang mơ…

Giấc mơ của cô cuối cùng đã thành hiện thực.

Rồi hai luồng của cô được người đàn ông dùng tay đùa nghịch, năm ngón tay rồi thành mười ngón, đỉnh nhũ dính đầy vệt nước trong như pha lê càng khiến nó thêm quyến rũ ướt át.

Đáy mắt cô như có gợn sóng, nhịp thở hổn hển dữ dội. Dưới sự liếm láp điên cuồng của người đàn ông, cửa động phía dưới đã rỉ nước róc rách, làm ướt đẫm quần lót của cô. Cô giữ vai anh, bất giác kẹp chặt chân anh rồi đung đưa qua lại, cố gắng làm giảm sự khó chịu, ngứa ran ở nửa người dưới.

Nhưng chỉ cần một chút cọ xát, đồ vật dữ tợn của anh dính sát vào lỗ huyệt ẩm ướt, xúc cảm đụng chạm nóng bỏng khiến cô sợ hãi, nhích người muốn chạy trốn.

“Đừng lộn xộn.” Người đàn ông vòng cánh tay dài qua vai cô, đè cô xuống, cánh môi ngậm lấy thùy tai* của cô, hơi thở nóng rực truyền vào lỗ tai cô, anh thì thầm, “Cháu cử động tiếp, tôi sẽ không kiềm chế nổi nữa…”

*Thùy tai (耳珠): Phía dưới cùng của vành tai là thùy tai.

Đêm nay đã xảy ra quá nhiều việc mất kiểm soát, còn anh chỉ đang tận dụng hoàn cảnh mà cô gái nhỏ cho rằng ở trong mơ để nếm trải vị ngọt mà anh đã khao khát bấy lâu nay.

Nhưng nếu vào sâu hơn, thân hình nhỏ nhắn của cô chắc chắn sẽ không thể chịu nổi.

Đậu Bao tựa cằm lên vai anh, nghiêng đầu đặt một nụ hôn xuống cổ anh, trong khoang miệng toàn là khí nóng.

“Muốn cậu nhỏ…”

Bàn tay nhỏ khẽ vươn tới nơi căng phồng giữa hai chân người đàn ông, cô nhếch môi nở nụ cười xấu xa.

Ngay lập tức cơ thể anh cứng đờ, gân xanh nổi đầy cánh tay, lồng ngực phập phồng lên xuống, hô hấp dồn dập kéo dài.

“Tiểu Tịch…”

“Cậu dối lòng…” Giọng nói đầy bất mãn của cô tố cáo anh, “Rõ ràng cậu nhỏ có phản ứng với cháu…”

Lòng bàn tay cô nắm lấy vật to dài vuốt ve qua lại, hạt đậu đỏ trên ngực cô cọ xát cơ ngực rắn chắc của anh.

“Cậu cứng rồi.” Cô đỏ mặt nói lời tục tĩu.

Sau đó, cô ngẩng cao đầu, mở miệng và cắn hàm dưới của anh, răng nanh răng nhọn không hề thương tiếc cắn lên.

“Hưm…” Người đàn ông hít vào một hơi, đôi mắt đỏ sẫm như màu máu, bàn tay to không chút do dự chui vào dưới váy cô, ngón tay cọ nhẹ lên điểm mẫn cảm.

“Đã ướt như vậy…” Anh không khỏi thở dài.

Ngón tay anh vuốt theo viền quần lót rồi mạnh mẽ xâm nhập, áp vào hoa tâm mềm mại ướt át, sự đụng chạm của dị vật đem đến cho cô từng đợt khoái cảm, mật dịch không ngừng chảy ra, trở thành chất bôi trơn thuần khiết tự nhiên nhất.

Lý trí đã tan thành cát bụi, giọng nói của anh khàn khàn, kích thích từng bộ phận trên cơ thể cô, cô ngây người nhìn lên.

Anh hỏi, “Thích tôi chạm vào cháu?”

Hai mắt Đậu Bao mở to, cắn môi, ngượng ngùng nói: “Cháu thích…”

Chung Ý nhướng mày hài lòng, đặt tay còn lại lên mu bàn tay cô, hướng dẫn cô cởi khóa quần anh.

Trong tích tắc có thứ gì đó nảy ra ngoài, thẳng đứng, nóng bỏng lại ngạo nghễ, thậm chí cô còn có thể ngửi thấy mùi tanh nhàn nhạt trong không khí, không khó chịu nhưng lại khiến cô nôn nao khó tả.

Khoang miệng khô khốc, cô vươn đầu lưỡi liếm đôi môi nứt nẻ của mình.

Cô muốn hạ tầm mắt để nhìn bên dưới, nhưng người đàn ông đã nhanh hơn một bước che mắt cô lại, giữ eo cô và đẩy người cô về phía trước.

Đậu Bao sợ hãi hét lên, cánh tay của cô quờ quạng trong không khí, cả người cứng lại.

Nóng quá, cho dù cách lớp vải mỏng, cô vẫn có thể cảm nhận được sự choáng ngợp của nó, đồ vật to dài với những đường gân áp sát vào âm hộ mỏng manh, áp lực quá lớn khiến người cô run rẩy dữ dội như bị điện giật.

Dù cho hoa mắt chóng mặt nhưng phần dưới cơ thể lại nhạy cảm một cách không ngờ, như chỉ cần chạm nhẹ một cái cũng khiến mật ái rỉ ra.

Cô khó khăn cất tiếng, “Cậu nhỏ…”

Anh mím môi không nói lời nào, áp đầu nhỏ của cô vào vai mình, duy trì tư thế ngồi như vậy, đôi bàn tay to lớn vuốt ve bờ mông mềm mịn của cô, anh bao bọc nó trong lòng bàn tay, nắn bóp đầy thích thú không muốn buông. Mỗi chỗ trên người cô đều là điểm cám dỗ trí mạng đối với anh.

Cho tới nay anh vẫn nhẫn nhịn không dám động vào, vì sợ một khi nếm được vị ngọt của cô, anh sẽ không nhịn được nữa điên cuồng đòi lấy.

Thân gậy vừa sưng vừa cứng áp vào hai cánh hoa ướt át, nhẹ nhàng cọ xát vào cửa động chặt chẽ đang đóng chặt, dù không dùng quá nhiều lực nhưng vẫn dễ dàng khơi dậy ham muốn sâu thẳm của người con gái. Cô khép chặt vòng tay ôm cổ anh, thu mình nép trong lòng anh.

Cơ thể anh co chặt, hơi thở hổn hển quẩn quanh bên tai cô. Gậy thịt dùng lực ma sát “chào hỏi” huyệt nhỏ non nớt, dịch ái nóng bỏng chảy từ lỗ nhỏ thấm ướt quy đầu. Người con gái khẽ rên rỉ vào tai anh, tiếng gọi “Cậu nhỏ” vẫn như ngày thường nhưng giờ phút này như từng tiếng trống gõ vào trái tim anh.

Cô bất lực buông tiếng ngâm nga đầy đáng thương, “Cậu nhỏ… Phía dưới ngứa quá… Hưm… hưm…”

Nửa người dưới của Chung Ý như muốn vỡ tung ra, anh dùng hết bình sinh cố nén ý muốn xâm nhập động nhỏ, hít một hơi thật sâu, dịu dàng an ủi người con gái, “Ngoan… Sẽ ổn thôi…”

Dịch nóng vẫn liên tục chảy ra từ huyệt nhỏ khép chặt, đến cùng, cô vẫn còn nhỏ cho nên sau vài lần trêu chọc khiêu khích thành lũy như sụp đổ. Khi tần suất ma sát ngày càng tăng, cô dần không thể cưỡng lại cảm giác vừa ngứa vừa thoải mái trong xương tủy. Cái miệng nhỏ đặt lên gáy của người đàn ông vô số nụ hôn chuồn chuồn nước, mùi rượu tỏa ra xung quanh, hương rượu ngọt ngào thấm vào da thịt anh.

“Thoải mái không?” Anh nghiêng đầu hỏi.

Đậu Bao thuận thế hôn chụt lên môi anh, thẹn thùng đáp, “Ừm.”

Người đàn ông dường như bị dục vọng che mắt, anh dùng hai tay đỡ lấy mông cô, cọ xát thật mạnh, đẩy lớp vải ren nho nhỏ vào huyệt đạo.

Cảm giác ngâm ngẩm đau khiến Đậu Bao khó chịu nhíu mày, cô vừa định mở miệng thì phần bụng nhỏ đột nhiên run rẩy dữ dội, một tia sáng trong veo lóe lên trước mắt cô, trong hoa huyệt kịch liệt co rút. Vách thịt quyến rũ mê người giống như cái miệng nhỏ mấp máy đóng mở hút lấy dị vật liên tục, rồi sau đó phun ra từng đợt dâm dịch dính nhớp.

Hành động ấy cứ lặp đi lặp lại rất lâu, đến khi cô kiệt sức, mềm nhũn người ngã vào người anh, trong phút chốc, ngay cả cử động một ngón tay cô cũng không làm được.

Hơi thở yếu ớt, cô khẽ cất tiếng “Cậu nhỏ”, hô hấp đều đều vô cùng mãn nguyện chìm vào giấc ngủ.

Chung Ý không biết nên cười hay nên khóc, phần dưới sưng đỏ của anh vẫn cận kề bụng nhỏ phẳng lì của cô, nhưng người nào đó đã yên lặng ngủ say.

Anh cong khóe môi, cười bất đắc dĩ.

Cuối cùng vẫn là anh tự an ủi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#1v1