43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 43: Cố Phương Hoa

Trong những suy đoán loạn cào cào trên mạng kia về Trí Mân, cuối cùng vẫn có một người đúng, đó chính là Trí Mân xác thực là người thành phố A.

Hai người buổi chiều bay đến thành phố A, gặp bà nội của Trí Mân, bà tuổi đã cao, nhưng tinh thân lại vô cùng tốt, cũng không thấy di chứng của cái chân bị thương, đi đường nhanh như là đang bay, nhà của bà nội Trí Mân ở lầu một của một đại viện, trong sân có không ít hoa quả.

Bà nội Phác nhìn thấy Thái Anh, dường như vô cùng hài lòng, nắm lấy tay của cô liên tục gật đầu: "Đúng là một cô gái tốt, so với trên tivi còn mặn mà hơn, Trí Mân của chúng ta gặp đại vận rồi."

Thái Anh cười hi hi với bà, không khí ngược lại vô cùng hòa hợp, đáng tiếc chính là Thái Anh không được xem ảnh hồi bé của Trí Mân như mong muốn của mình, dù sao hoàn cảnh hồi bé của anh rất đặc thù, bà nội cũng không dư rả nhiều tiền để cho anh đi chụp hình.

Thái Anh không hỏi chuyện của bố mẹ anh, Trí Mân cũng không nhắc lại, nhưng trước khi bọn họ rời đi, bà nội lặng lẽ kéo tay Thái Anh, đề cập một chút về chuyện này.

Hiển nhiên là bà không biết Thái Anh đã sớm biết chuyện này, chỉ mơ hồ nói Trí Mân trước kia không được vui vẻ, bây giờ tuy tốt hơn nhiều, nhưng lại sợ trong lòng anh vẫn còn hình bóng của chuyện đó, bảo Thái Anh chú ý một chút, nếu Trí Mân một số lúc không muốn nói chuyện, không được chiều theo ý của anh mà phải buộc anh nói chuyện với mình mới được.

Thái Anh đồng ý, hai người trở về Bắc Kinh, Trí Mân phải rời đi để chuẩn bị cho bộ phim mới, tên của bộ phim mới hình như đã xác định rồi, tên là "Thi Nhân", bối cảnh của bộ phim này là ở thế kỉ trước nói về một vị thi nhân là Cố Phương Hoa, tên tuy nữ tính, nhưng khí khái rất nam nhi, viết rất nhiều bài thơ hay, nhưng vì bị trầm cảm, lại dính đến ma túy, chết ở lúc mới có 35 tuổi, là một nhân vật hết sức bi kịch.

Thái Anh hiểu được Trí Mân muốn diễn Cố Phương Hoa, liền cảm thấy hơi lo lắng trong lòng, nhưng rồi lại cảm thấy với trình độ của Trí Mân, không đến mức sẽ nhập vai quá sâu vào vấn đề, huống chi chính cô cũng không nhẹ nhõm gì. Liễu Trạch cuối cùng cũng hiểu được trình độ của Thái Anh, không có mơ mộng hão huyền để cô đi diễn "Thi nhân", mà đến Tinh Diệu giúp cô lấy được vai nữ chính của một bộ phim khoa học viễn tưởng.

Tên của phim này là "Bạn gái người máy", ý nghĩa như tên, nhân vật nữ chính là một người máy..

Liễu Trạch cầm kịch bản vô cùng vui thích mà ném cho Thái Anh, Thái Anh thì hoàn toàn phục rồi.

Liễu Trạch: "Thái Anh, nam chính là Hồng Họa, diễn xuất cũng được nha."

Lại cầm hợp đồng đưa cho cô: "Hơn nữa lúc em xuất hiện rất đặc biệt, cho nên không cần quay ngoại cảnh, cơ bản là quay ở trong rạp xanh, thời gian quay phim chỉ cần hai tháng thôi!"

Thái Anh xem kịch bản một chút mà bị giật mình không nhẹ, phim này coi như là phim hài, diễn viên nam chính sống trong thế giới của người máy hoành hành, mọi người đều có robot đắt tiền, lúc trường học tổ chức cuộc thi robot, hắn chỉ có thể lượm những người máy hỏng đã vứt đi để tái chế lại, nhưng không nghĩ đến kết quả lại rất tốt, người máy của hắn đoạt giải nhất. Sau đó bị cuốn vào một âm mưu, cuối cùng con robot này có tình cảm của con người, nhưng cũng vì thế mà bị chết. Nam chính thì công thành danh toại, chế tạo thêm rất nhiều người máy có hình dáng giống như vậy.

Cả bộ phim xác định là một bộ phim hài kết hợp tình yêu, đám đàn ông có độ tuổi từ 20 đến 30 tuổi, Thái Anh đọc xong kịch bản thì cảm thấy đây chính là làm nhục phim khoa học viễn tưởng!

Liễu Trạch nói: "Sản phẩm của Tinh Diệu làm ra, sẽ không quá kém đâu, mặc dù vị trí và phác thảo hơi làm quá một chút, nhưng nội dung kịch bản cũng không tệ đâu, có lúc cười có lúc khóc, cũng không quá kém."

Thái Anh nói: "Trí Mân có nhìn cái này không? Anh ấy có đồng ý cho em nhận không?"

Liễu Trạch: "Cái này mà anh ta cũng muốn quản? Chồng của em quản nghiêm quá rồi."

Thái Anh: "Từ góc độ công việc mà nói, anh ấy là tiền bối của em, em tham khảo ý kiến của anh ấy một chút cũng rất bình thường mà."

Liễu Trạch nghĩ rồi nói: "Bây giờ anh ta đang thảo luận kịch bản của "Sao không chia ly" rồi, đúng rồi, nữ chính của phim "Thi nhân" đã định rồi, vẫn là Hạ Ngữ Băng. Hà Bất Ly rất thích cô ấy, nói cô ấy có linh khí."

Thái Anh hơi hâm mộ Hạ Ngữ Băng.

Đúng lúc "Xa không với tới" cũng được công bố, trailer phát lên, Thái Anh mở ra xem, tình tiết đại khái cũng không khác lắm so với Trí Mân nói, Hạ Ngữ Băng và cô trước kia có cách ăn mặc rất khác nhau, tóc màu đen, mặc một cái váy dịu dàng, ở trong biển người cùng Trí Mân nhìn nhau một cái.

Ánh mắt hai người vừa chạm nhau, trong nháy mắt Thái Anh liền cảm thấy được cái gì gọi là đóng phim, sau đó Hạ Ngữ Băng rất tự nhiên mà rời ánh mắt đi, mỉm cười dịu dàng với chồng của mình ở bên cạnh, còn Trí Mân thì cúi đầu xuống, đi về một phía khác.

Bối cảnh và âm nhạc vừa hấp dẫn vừa giật gân, hình ảnh nhạt dần, cuối cùng xuất hiện bốn chữ thật to "Xa không với tới".

Thái Anh vô cùng bùi ngùi: "Em mà có diễn xuất như này thì tốt rồi."

Liễu Trạch nói: "Hạ Ngữ Băng là sao Tử Vi từ trên trời hạ xuống, ngay từ bộ phim đầu tiên đã lấy được vai nữ chính, em không nên so sánh cùng cô ta, huống chi em cũng có ưu điểm nha, so với cô ấy thì em có một quản lí tốt. Hôm qua cô ta bị phóng viên chụp được ảnh cùng một người đàn ông vào trong khách sạn, Hoa Lại vì ép tin tức này xuống cho cô ta mà không biết đã mất bao nhiêu máu rồi."

Thái Anh cầm lấy kịch bản về nhà xem, xuống dưới lầu liền thấy một đống fans, cảm thấy hơi đau đầu.

Tiểu khu của cô căn bản không có cái gì gọi là bảo an, truyền thông mà đã biết thì fans cũng rất nhanh sẽ biết rõ, mặc dù Thái Anh rất cảm kích những người này, có thể để mọi người đến dưới lầu nhà mình chờ đợi đã là quá mức rồi, nhất là mỗi nhà ở tiểu khu đều dễ tiếp cận, bọn họ thậm chí còn lên lầu gõ cửa.

Kì thật sau khi trở về Bắc Kinh, Trí Mân có đề cập cô có thể đến ở nhà của anh, ở Bắc Kinh Trí Mân có vài chỗ bất động sản, cô có thể chọn ở một gian, cũng có thể tạm thời ở chung với anh... cái kiểu mỗi người một phòng.

Thái Anh đầu tiên nói phải suy nghĩ thêm, bây giờ lại phát hiện bản thân nhất định phải dọn đi...

Thái Anh tham gia hai lần đọc kịch bản, cơ bản không có vấn đề gì, mà bên Trí Mân cũng bận rộn nhiều việc, phải đi một chuyến đến Hồng Kông và Tô Châu để thăm dò thực cảnh cùng Hà Bất Ly, hai người chỉ có thể gọi điện trò chuyện trên Wechat, lúc gặp mặt thì đã là một tuần sau khi "Xa không với tới" khởi chiếu.

Thái Anh cầm vé phim, ngồi ở hàng thứ hai xem, chờ phim chiếu được 10 phút, Trí Mân ngồi xuống cạnh cô, chắc hẳn anh vừa thoát ra từ chỗ phóng viên ở sau sân khấu.

Thái Anh xem vô cùng say mê, nói nhỏ: "Hạ Ngữ Băng thật xinh đẹp."

Trong phim chiếu đến cảnh nam nữ chính lần đầu gặp mặt, Hạ Ngữ Băng mặc một bộ áo cưới màu trắng, nam chính thì đang chụp loạn xạ.

Trí Mân nói: "Không bằng em."

Trong bóng tối, Thái Anh nhạy cảm ngửi thấy một chút mùi khói thuốc, nhưng không nói gì, toàn tâm toàn ý xem phim, đây không phải là một bộ phim lấy nước mắt, không nhanh không chậm, nhưng lại không để người xem cảm thấy thong thả chút nào, Thái Anh sau khi xem xong buồn bã vô cùng, sau đó tiếng vỗ tay dần dần vang lên, Thái Anh cũng vỗ tay theo, đèn ở rạp chiếu phim sáng lên, Thái Anh thở dài một hơi, quay đầu nhìn Trí Mân: "Anh diễn quá hay..."

Trí Mân không biết đã tựa vào ghế ngủ từ lúc nào,Thái Anh tiến tới, phát hiện dưới mắt của anh có hai vòng đen xanh, có lẽ ngủ không đủ.

Thái Anh hơi lo lắng, cô giơ tay muốn đẩy Trí Mân, Hạ Ngữ Băng ở bên kia liền đi tới, liếc qua Trí Mân, lại liếc qua Thái Anh, đối với Thái Anh tùy tiện giương khóe miệng coi như là chào hỏi.

Đến gần nhìn, Thái Anh phát hiện Hạ Ngữ Băng ăn mặc rất khoa trương, tóc rất ngắn, tai trái có một hàng bông tai, rõ dàng là diện mạo dịu dàng, nhưng hết lần này tới lần khác ăn mặc rất phách lối.

Cô ta nói: "Cô và Trí Mân gần đây có phải tình cảm không thuận hay không?"

Thái Anh sững sờ, không hiểu sao cô ta lại hỏi câu như vậy.

Hạ Ngữ Băng nói: "Rất thuận lợi sao? Vậy chẳng lẽ là do anh ta nhập vai diễn quá sâu? Cô nhìn anh một chút đi, tôi không muốn mình quay phim được một nửa thì nam chính gặp chuyện không hay."

Lời này thực không dễ nghe, Thái Anh ngượng ngùng nhìn cô ta, không tiếp lời, Hạ Ngữ Băng nhún nhún vai, xoay người đi, Trí Mân chậm rãi tỉnh lại, xoa mi tâm: "Phim xong rồi?"

Thái Anh: "Xong từ lâu rồi. Anh không sao chứ? Tại sao lại mệt mỏi vậy?"

Trí Mân hơi mệt: "ừ, anh làm việc là sẽ như vậy, không sao đâu."

Thái Anh nói: "Thế nào là không sao, anh hút thuốc lá."

Lần trước anh và Lữ Việt nói về kịch bản, cũng mệt mỏi như vậy, nhưng trên người không có mùi thuốc, bây giờ trên người lại có.

Thái Anh căn bản không thấy qua Trí Mân hút thuốc, Lâm Thì Tập cũng nói bây giờ Trí Mân rất ít hút thuốc.

Trí Mân nhìn Thái Anh, cười cười: "Kịch bản viết quá tốt, xem xong trong lòng không kìm được."

Thái Anh: "Được rồi, không nói cái này nữa, em dọn qua nhà anh đấy."

Trí Mân hơi ngạc nhiên, Thái Anh nói: "Em... Nhà của em có fans đến."

Trí Mân trịnh trọng gật đầu: "Fans có thể đến thì anti cũng có thể đến, em dời đi sớm một chút, muốn nghỉ ngơi ở đâu cũng được hết."

Thái Anh: "Anh sống ở đâu?"

Trí Mân: "Gần đây ở biệt thự lần trước đưa em đến."

Thái Anh do dự một chút, nhìn vẻ mặt không tốt của Trí Mân, nói: "Vậy em cũng ở đó, đúng lúc cách tổ phim rất gần. Em...vẫn là ngủ phòng khách."

Trí Mân: "Được, sáng mai anh chuyển đồ giúp em."

Hôm sau quả nhiên Trí Mân giúp Thái Anh dọn nhà, thoạt nhìn thì anh so với hôm qua có tinh thần hơn một chút, Thái Anh suy đi nghĩ lại, cuối cùng đem chuyện mình ở chung với Trí Mân báo cáo lại với Liễu Trạch, Liễu Trạch lại không hề ngạc nhiên, chỉ nói cô "Cẩn thận" một chút.

Đến biệt thự của Trí Mân, Thái Anh mới hiểu được Trí Mân quay bộ phim này rất tốn công sức, Cố Phương Hoa này trước kia yêu hoa mẫu đơn, trong nhà coi như là có tiền, trong sân trồng rất nhiều hoa mẫu đơn, gọi là Phương Hoa các, sau này trong nhà xảy ra chuyện, liền đem bán những cây quý, những cây không quý mà nở hoa thì đem cắt bỏ toàn bộ, muốn bọn chúng "Sinh thì không chết, chết thì không bại, bại thì không suy."

Vừa vào sân nhỏ biệt thự của Trí Mân, lần trước vẫn là hoa cỏ bình thường, lần này thay đổi thành mẫu đơn hết rồi.

Thái Anh ngẩn người, không nói cái gì.

Chính cô cũng phải quay "Bạn gái người máy", nhìn thấy Trí Mân như vậy, càng thêm động lực vứt bỏ cái thành kiến đọc và tìm hiểu kịch bản, trên đường cô nhiều lần cười ra nước mắt, mặc dù phim là hài, nhưng  nói cho cùng vẫn có chí tiến thủ tích cực, nhân vật của Thái Anh là bình hoa, nhưng cũng không phải là qua loa là có thể diễn tốt.

Thái Anh bỏ ra hai ngày, còn tìm được dịp làm thức ăn cho Trí Mân, Trí Mân thoạt nhìn rất bình thường,  cũng không hề thấy anh hút thuốc, Thái Anh thả lỏng trong lòng, trực tiếp đến tổ phim, tổ có sắp xếp khách sạn cho cô, nhưng bởi vì quay ngay tại Huairou, cho nên thỉnh thoảng rảnh rỗi vẫn có thể về, Thái Anh nghĩ là vào tổ phim trước hai tuần lễ để cho mọi người có ấn tượng tốt với mình, sau đó có thể thường xuyên trở về.

Không ngờ vừa vào tổ nửa tháng, Showbiz liền xảy ra chuyện lớn, đêm khuya Hạ Ngữ Băng đua xe trên đường núi gặp tai nạn, xe hỏng người chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro