Phần 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ alo! Có chuyện gì nói nhanh, tôi bận! - người đàn ông ấy nói với giọng đầy lạnh lùng.
_ Em gặp một cô gái rất thú vị, muốn giới thiệu cho anh - Âu Mạc nói với giọng đầy châm chọc - nghe nói anh đang thiếu trợ lý, mai em sẽ giới thiệu cô ấy cho anh.
_ Ừ!
Cuộc nói chuyện kết thúc chỉ trong vài giây, nhưng cũng đủ để thấy được tương lai của Bán Nguyệt.

_ Này, cậu ngủ chưa? - Bán Nguyệt thao thúc không ngủ được.
_ Có gì không? - cô bạn cùng phòng nói với giọng ngáy ngủ
_ Mai thực tập ở VIX rồi, tớ thấy hơi lo!
Không có hồi âm đáp lại, cô bạn ấy đã ngủ say, để lại Bán Nguyệt thao thức chờ đời trời sáng.

Ánh sáng len lỏi vào từng ngóc ngách, bao phủ mọi nơi. Trời hôm nay trong xanh đến kì lạ. Hai cô bạn bước đi tới VIX với hai tâm trạng khác nhau, người thì thản nhiên đến kì lạ, người thì lo lắng, hồi hợp.
Khi hai người tới đã thấy cặp đôi được yêu thích Ung Kiều và Dương Nhật đã tới điểm danh. Đó là lẽ thường, phương tiện "hăng cải" sao có thể nhanh bằng chiếc BMW đắt tiền sang trọng kia.

( Dành cho những bạn không hiểu) *hăng cải : hai cẳng

Ung Kiều nhìn Bán Nguyệt với ánh mắt coi thường.
_ Xin chào, tôi là quản lý nhân viên của tập đoàn VIX, tôi ở đây để nghênh đón những người xuất sắc nhất của trường đại học Ẩm thực. Mời Hàn Băng, Vương Nhật, Ung Kiều theo tôi, chúng ta sẽ học cùng với các đầu bếp xuất sắc nhất của VIX.
_ Còn tôi? - Bán Nguyệt ngơ ngác hỏi.
_ Thì ra ai đó chỉ là bù nhìn - Ung Kiều giở giọng cười khinh bỉ.
_ Mời cô đi theo tôi - một cô gái với bộ đồ công sở đen trang nhã, lịch sự bước từ thang máy ra tiến lại gần, yêu cầu Bán Nguyệt đi theo.

Cô gái ấy đưa Bán Nguyệt lên tầng cao nhất của tòa nhà. Nơi đây xung quanh đều được làm bằng kính, có thể thấy được toàn bộ thành phố.
_ Cô sẽ làm trở lý của chủ tịch Âu
_ Trợ lý... Chủ tịch Âu? - cô ngạc nhiên, không tin đây là sự thật.
_ Mời cô vô, tôi phải đi làm việc, chào cô.
Cô gái ấy đi mất, cô không thể tin được, tay cô đẩy nhẹ cửa, một luồng khí lạnh tràn ra khiến cô thật sợ hãi, nơi đây trái ngược với căn phòng ấm áp của Âu tổng.
_ Pha cho tôi một tách cà phê không đường. - giọng nói lạnh lùng, khiến người ta cũng phải kinh sợ.
_ Vâng.
Cánh cửa chưa kịp mở ra, cô còn chưa kịp nhìn thấy gương mắt người đàn ông bên trong ấy vậy mà giờ phải đi pha tách cà phê.
Cô cẩn thận bưng tách cà phê vào đặt lên bàn làm việc của anh.
_ Cà phê của anh đây. - cô cảm thấy hơi sợ khi ở cạnh người đàn ông này
Lúc này cô mới dám ngước lên nhìn người đàn ông ấy. Người ấy mang vẻ đẹp mà có thể giết mọi cô gái, hàng long mi cong dài toát lên vẻ quyết rũ, sống mũi cao thẳng như con người anh, đôi môi quyến rũ đến lạ kì.
_ Nhìn tôi đủ rồi đấy! - sao giây phút này cô lại thấy giọng anh quyến rũ tới vậy
Anh ngưng công việc, tay cầm cốc cà phê, ngước lên nhìn cô. Bốn con mắt gặp nhau, " art cool, đứng hình mất 5s" ( nguồn : bài hát mượn rượu tỏ tình ). Vẻ đẹp của anh lại lần nữa cướp lấy trái tim cô.
_ Sao mặt cô đỏ quá vậy? - anh cười khinh thường - Những cô gái như cô tôi thấy nhiều rồi.
_ Mong anh đừng hiểu lầm, tại tôi cảm thấy hơi nóng thôi.
Anh ném sấp tài liệu cho cô.
_ Từ giờ đến trưa, cô hãy đọc hết, và cho tôi cảm nhận của cô, tôi đợi câu trả lời của cô sau giờ ăn trưa. - nói xong hắn quay lại với công việc.
Cô chăm chú làm, không để sót một giây nào, vì cơ hội của cô chỉ có một, cô không thể đánh mất ước mơ.
Hình như cô không biết rằng, anh đã theo dõi cô từ khi ở cuộc thi tại trường, vẻ đẹp của cô đã cướp lấy con tim và lý trí của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro