Chương 7: Hoa Nhỏ của sư phụ bạo lực

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thư ký riêng!"

"Đúng vậy, cô Hạ!"

Cô hiện tại vẫn đang rất hoang mang, đột nhiên được mời đến công ty siêu bự phỏng vấn, lại được tuyển thẳng làm thư ký riêng cho lão đại của công ty siêu bự, thật sự có miếng thịt lớn như vậy rơi xuống người cô sao.. Không lẽ cô thật sự bị lừa.. đến đây rồi bị bắt cóc sau đó..

"Cô Hạ! Cô Hạ!" đang mải mê phát huy trí tưởng tượng phong phú của mình thì cô bị kéo trở về! "H.. hả?"

"Chúng ta đến nơi rồi.. mời vào! Đây là phòng làm việc chủ tịch cho người thiết kế riêng! Cô xem qua nếu có gì không vừa ý thì có thể nói với tôi, tôi sẽ cho người sắp xếp lại theo ý cô!" Trợ lý Diệu nghiêng sang một bên để cô vào phòng.

"Oa.. lớn vậy sao! Không có vấn đề, không có vấn đề! Rất đẹp!" Căn phòng rộng lớn trang trí tuy không cầu kỳ nhưng rất hợp ý cô, rèm cửa màu trắng nhẹ nhàng, cửa kính lớn có thể nhìn bao quát thành phố, bàn làm việc gọn gàng, thêm một bộ sofa, các góc phòng đều có một chậu cây. Trên bàn uống nước lại thêm một bình hoa hồng đỏ, không quá phù hợp với căn phòng trang nhã này, nhưng đây lại là loài hoa cô thích, loài hoa mang màu sắc rực rỡ đầy nhiệt huyết.

"Vậy nếu không còn vấn đề gì, chúng ta có thể bàn hợp đồng được chứ?"

"Hợp đồng?"

"Đúng vậy, hợp đồng làm việc, nói về trách nhiệm của cô đối với công việc, đương nhiên cả về lợi ích đôi bên!"

"Trách nhiệm? Trách nhiệm thế nào?"

"Cô phải thực hiện tất cả công việc mà chủ tịch giao phó, tất nhiên không quá khó khăn với cô, chỉ cần đi theo anh ấy, đợi chỉ thị là được!"

"Chỉ đơn giản vậy sao? Cái này có quá tốt không vậy!" Cô vẫn còn đắn đo không biết có nên tin tưởng hay không, dù sao cũng mới gặp có mấy lần mà đã nghe anh ta đến đây phỏng vấn rồi.. nghĩ gì thế không biết..

"AT là tập đoàn lớn, đứng đầu cả nước, dành cho nhân viên đãi ngộ cao là rất bình thường, đổi lại họ đem đến hiệu quả làm việc tốt nhất, đó mới là điều chúng tôi cần!" Trợ lí Diệu tiếp tục giải thích vô cùng bình tĩnh, chuyên nghiệp đưa ra một loạt những lợi ích thuyết phục, nhưng trong lòng đang bão giông sấm chớp không ngừng.

Đại tiểu thư của tôi ơi, công ty đãi ngộ thật sự rất cao nha! Đừng có từ chối một công việc tuyệt vời vậy! Cả tuần qua cứ từng ngày từng ngày trôi qua, sắc mặt ông chủ càng khó coi, hiện tại cô còn không đồng ý anh ta nhất định sẽ phải cuốn gói sang Châu Phi đó!

"Tôi muốn suy nghĩ thêm một chút đã.."

"Lương tháng của thư ký riêng là ba nghìn, chưa kể tiền thưởng và lương tăng ca!" Anh chàng lập tức đưa ra cú hạ dứt điểm.

"Ba nghìn sao?" Sao lại là ba nghìn? Cô khó hiểu.

"USD!"

"Cái gì!" Cô đứng bật dậy! U.. USD!

"Thành giao!" Lừa đảo cái gì, bắt cóc cái gì, người ta là đại công ty nha, sao cô có thể nghĩ xấu về một công ty tuyệt vời như vậy chứ? Dù sao cô cũng là làm việc chính đáng kiếm tiền dựa vào bản thân, cũng không phải là kẻ ham tiền nha!

Anh trợ lí thở phào nhẹ nhõm, rút khăn tay lau mồ hôi trên trán!

Hoàn tất hợp đồng, trợ lí Diệu tiễn cô.

"Cô Hạ, ngày mai cô có thể bắt đầu làm việc, văn phòng chủ tịch ở cuối hành lang, là căn phòng lớn nhất, vừa rồi chắc cô cũng đã thấy!

" Cuối hành lang.. chẳng phải ngay cạnh phòng tôi sao! "

" Đúng vậy.. để tiện công việc thôi! "

" Được rồi! "

" Cô Hạ, đi thông thả! "

* * *

Hạ Liên thở dài, cứ như là mơ vậy, mới ngày hôm qua cô vẫn còn ở cửa hàng bán hoa, tiền lương bà Trần trả rất cao nhưng cô thấy không phù hợp nên chỉ lấy lương một triệu rưỡi một tháng, dù sao bà cũng chỉ có một mình, cô lại hay được bà mời cơm, công việc nhẹ nhàng mà nhận nhiều tiền quá khiến cô cảm thấy không thoải mái. Số tiền đó cũng đủ để cô sinh hoạt trong cả tháng, còn có thể tiết kiệm lại một chút cùng với tiền làm thêm từ vài công việc khác để phục vụ cho việc học của mình

Nhưng hiện tại mọi thứ đã thay đổi, cô có thể kiếm được số tiền mấy chục triệu trong một tháng, nó đã từng là những con số quá xa vời với cô, giờ đây lại nắm trong lòng bàn tay, cô có thể dựa vào công việc mới này để sớm rời khỏi căn nhà kia, cô không muốn nằm dưới bóng của họ nữa. Cô cần tiền, cô phải trở nên mạnh mẽ hơn, cô cần sức mạnh để tìm ra mẹ, để bảo vệ mẹ và để tìm ra chân tướng trả thù cho mẹ cô.

* * *

" Thằng khốn! Mày đừng có xen vào chuyện của người khác! "

Giọng nói dữ tợn từ con hẻm trước mặt thu hút sự chú ý của Hạ Liên, cô nhẹ nhàng men theo tường nghe ngóng..

" Không muốn no đòn thì cút đi! "

" Nếu tôi nói không thì sao! "

" Đã thế bọn tao cũng không khách khí nữa, tụi bây.. lên! "

Cô đưa mắt nhìn vào trong, là một đám côn đồ, tầm chục tên, nhìn có vẻ ngu ngốc, một cô gái trẻ tuổi và.. người đàn ông cao lớn kia.. quay lưng lại cô không nhìn rõ được.. Thấy mấy tên kia chuẩn bị tấn công, cô cũng không thể đứng nhìn chúng ỷ đông ăn hiếp người khác." Dừng tay! "

" Cô em nào đây, lại thích làm anh hùng à, nhìn cũng xinh xắn đấy, đi theo anh.. á! "

" Giữ cái miệng sạch sẽ chút! "Tên đại ca chưa kịp nói hết đã bị ăn trọn nắm đấm của người đàn ông cao lớn.

Giọng nói này.. sao nghe quen vậy nhỉ..

Người đàn ông nghiêng đầu hướng nửa khuôn mặt ngược sáng về phía cô, lạnh lùng lên tiếng:" Mau cút! "

Hả? Đây là đang nói cô sao? Cái quái gì..

Cô không vui kéo cánh tay anh ta:" Này.. anh hơi bất lịch sự rồi đấy.. anh.. "

" Ai cho cô chạm vào, thứ dơ bẩn kia.. "Giọng anh ta gồng lên lạnh đi mấy phần, điệu bộ cực chán ghét hất Hạ Liên ra, quay phắt lại định động thủ.." Sao cô dám.. a.. H.. Hoa Nhỏ! "

" Sư phụ!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro