Chương 4: Anh muốn tỏ tình với em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau những sự kiện vừa qua, Khải Minh nhận ra rằng tình cảm của mình dành cho Bảo Đăng không chỉ đơn thuần là sự quan tâm của một người bạn mà đã phát triển thành một thứ gì đó sâu đậm hơn. Anh biết rằng Bảo Đăng cũng có cảm xúc đặc biệt với mình, nhưng anh cũng hiểu rằng Bảo Đăng còn nhiều nỗi lo lắng, đặc biệt là về gia đình.

Một buổi chiều sau giờ học, Khải Minh quyết định không chần chừ nữa. Anh tìm Bảo Đăng và mời anh ra sân trường yên tĩnh để nói chuyện. Khi cả hai đứng dưới tán cây, Khải Minh nhìn thẳng vào mắt Bảo Đăng, ánh mắt đầy quyết tâm.

"Bảo Đăng, mình có chuyện quan trọng muốn nói với bạn," Khải Minh bắt đầu, giọng nói trầm ấm và chân thành. "Mình thật sự thích bạn, không chỉ là bạn bè mà còn hơn thế nữa. Mình muốn chúng ta ở bên nhau."

Bảo Đăng ngạc nhiên, trái tim anh đập mạnh khi nghe những lời tỏ tình thẳng thắn của Khải Minh. Nhưng ngay sau đó, anh cảm thấy nỗi lo sợ về gia đình và áp lực xã hội đè nặng lên vai.

"Khải Minh, mình cũng có tình cảm với bạn, nhưng mình không thể. Gia đình mình rất nghiêm khắc và họ sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện này," Bảo Đăng nói, giọng nói chứa đầy sự buồn bã.

Khải Minh không bỏ cuộc. "Mình sẽ không từ bỏ dễ dàng như vậy đâu, Bảo Đăng. Mình sẽ chứng minh cho bạn thấy rằng chúng ta có thể vượt qua tất cả."

Kể từ đó, Khải Minh bắt đầu "liên hoàn thả thính" Bảo Đăng. Anh liên tục tạo ra những tình huống bất ngờ, khiến Bảo Đăng không ngừng đỏ mặt và xao xuyến.

Một ngày nọ, trong giờ ra chơi, Khải Minh bất ngờ ép Bảo Đăng vào tường, khoảng cách giữa họ chỉ còn vài centimet. Khải Minh nhìn sâu vào mắt Bảo Đăng, giọng nói chắc nịch: "Bảo Đăng, em phải thuộc về tôi. Dù cho em có từ chối bao nhiêu lần thì tôi vẫn sẽ tỏ tình cho đến khi nào em đồng ý."

Bảo Đăng đứng hình, mặt đỏ bừng trước sự táo bạo của Khải Minh. Trái tim anh loạn nhịp, không biết phải phản ứng thế nào.

Bảo Đăng đẩy nhẹ Khải Minh ra, ôm mặt đang đỏ bừng chạy vào lắm gục mặt xuống bàn. Trong đầu luôn là hình ảnh ấm áp của Khải Minh

Một buổi tối khác, Khải Minh tìm đến nhà Bảo Đăng dưới lý do trời mưa lớn và không thể về nhà. Anh xin ngủ nhờ qua đêm, và Bảo Đăng đành đồng ý dù trong lòng không khỏi ngại ngùng.

Tối đó, Khải Minh và Bảo Đăng nằm trên cùng một chiếc giường. Khải Minh giả bộ khó chịu với bộ đồ ngủ của mình và bất ngờ cởi hết đồ ra, chỉ còn lại quần lót. Anh nhẹ nhàng ôm Bảo Đăng từ phía sau, cảm nhận được sự ấm áp và nhịp tim nhanh của người mình yêu.

"Khải Minh, bạn làm gì vậy?" Bảo Đăng thì thầm, mặt đỏ bừng.

"Mình chỉ muốn được gần bạn hơn, để bảo vệ và chăm sóc cho bạn. Mình không thể chấp nhận việc bạn phải chịu đựng đau khổ và cô đơn thêm nữa," Khải Minh thì thầm vào tai Bảo Đăng, giọng nói đầy cảm xúc.

Trái tim Bảo Đăng như tan chảy trước sự chân thành và quyết tâm của Khải Minh. Dù vẫn còn nỗi lo sợ về gia đình, anh không thể phủ nhận tình cảm của mình dành cho Khải Minh. Anh cảm thấy mình được yêu thương và trân trọng, và điều đó khiến anh cảm thấy mạnh mẽ hơn.

Dưới ánh đèn mờ ảo của căn phòng, cả hai nằm bên nhau, cảm nhận được sự kết nối đặc biệt và tình yêu chân thành. Bảo Đăng biết rằng từ đây, cuộc sống của anh sẽ thay đổi, nhưng với Khải Minh bên cạnh, anh tin rằng họ có thể vượt qua mọi khó khăn và thử thách.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#boylove