Chập 9 : Sự cố do người khác sắp đặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Mạc Tử Thanh, anh là người như thế nào?"

Tiểu An lặng người, cô mang một đống suy tư bước đi.

" Tiểu An, nay em nghỉ sớm sao?" - Mạc Thiếu đang đi xe qua thì nhìn thấy cô. Anh lại gần :

" Tiểu An nhìn sắc mặt em không vui vậy."

" Em không sao." - Thật sự ở cái thành phố A rộng lớn này, Mạc Thiếu là người đàn ông tốt và vô cùng quan tâm đến cô.
Trong ánh mắt của anh ấy mỗi lần nhìn cô đều có một thứ gì đấy khiến cô không thể hiểu được : " Vâng, ngày mai công ty em có buổi cắm trại trên núi VIE nên hôm nay em phải về chuẩn bị sớm."

" À...Anh đưa em về nhé!"

Tiểu An thật sự thì không muốn nhiều người biết về gia đình mình nhưng Mạc Thiếu quá nhiệt tình, anh đã nhiều lần đề nghị chở cô về. Nếu cô lại từ chối, không biết anh sẽ nghĩ gì nên cô đành đồng ý để anh đưa mình đến đầu ngõ.

Ngày hôm sau, mới có 5h sáng toàn bộ nhân viên công ty và tiểu An đều có mặt để chờ xe buýt.

" Tề Hạt, chủ tịch Mạc không đi với chúng ta sao?" - Một nhân viên tò mò trả lời.

Tề Hạt giải đáp câu trả lời của cô : " Anh ta trước giờ không bao giờ tham gia hoạt động như này đâu."

Nghe vậy các nhân viên nữ đều tỏ ra khá thất vọng, trừ tiểu An. Cô thấy anh ta không đến cũng tốt, dù sao thì cô cũng chưa biết đối mặt như nào " không biết chừng anh ta chính là anh trai cô, người không muốn cô về nhất."

Mạc Tử Huân có 3 người con, tuy nhiên Mạc Hồng Hạnh là người không thích tham gia vào công việc của gia đình, cô chỉ muốn lui về chăm sóc chồng con. Chồng cô cũng là chủ một công ty dầu mỏ lớn nên đương nhiên cô cũng không lo gì cả. Còn Mạc Tử Thanh là con trai duy nhất trong nhà, nên anh ta chắc chắn là người thừa kế.  Chỉ có điều, nếu đứa con gái mất tích nhiều năm bỗng quay trở về, có lẽ mọi thứ sẽ không như ý anh ta nữa.

" Tất cả mọi người tập trung ở đây." - Tề Hạt phụ trách hướng dẫn mọi người trong buổi cắm trại này " Bây giờ chúng ta sẽ bốc thăm chỗ ở, 2 người một nơi."

Cả công ty tính luôn Tề Hạt thì có 251 người. Vậy thì nhất định sẽ có 1 người phải ở phòng riêng.

" Mọi người tự chọn bạn cùng phòng rồi bốc thăm đi nhé." - Tề Hạt nhắc nhở.

Ngay từ đầu lúc tiểu An mới vào làm Tử Trâm đã không thích tiểu An, nhiều lần hãm hại cô, có cơ hội tốt như hôm nay chắc chắn cô ta sẽ không bỏ qua, nên đương nhiên cả công ty không ai dám chung phòng với tiểu An.

" Tiểu An, chị xin lỗi." - Trần Hồng cũng không dám đắc tội Tử Trâm, cô ta vừa chức cao hơn vừa là bạn của Mạc Tử Thanh.

" Em không sao, chị đừng lo." - Tiểu An cũng đành vậy. Số cô cũng khá là đen đủi. Đã ở một mình lại còn cách khá xa phòng của người khác.

" Tiểu An, em khác ở một mình như vậy nếu có vấn đề gì thì gọi điện cho anh." - Tề Hạt cũng không phải người xấu, anh lo lắng cho cô cũng dễ hiểu thôi : Chiều nay 16h mọi người tập trung ở sân VIE để chúng ta tổ chức party nhé. Giờ mọi người mang đồ về phòng rồi nghỉ ngơi đi." Tề Hạt nói xong thì anh cũng đi về phòng.

Tiểu An cũng mang vali trở về phòng, cô sẽ phải ở đây 3 đêm. Lòng cô có chút lo lắng nhưng không sao. Cô mệt mỏi ngồi dựa vào giường ngủ thiếp đi.

" Cốc, cốc, cốc " - Tiểu An giật mình tỉnh dậy, xem đồng hồ đã 17h chiều, cô vội vàng đi mở cửa, muốn ra ngoài nhưng không biết kẻ nào đã khóa cửa.

" Mở cửa cho tôi, mở cửa." - Tiểu An lo lắng đập cửa. Điện trong phòng bỗng vụt tắt, trời lúc này đã nhá nhem tối. Tiểu An bắt đầu sợ hãi : " Làm ơn mở cửa cho tôi, làm ơn!"

Tiểu An đập cửa gào thét một lúc lâu nhưng không có tiếng trả lời. Giờ này có lẽ mọi người đang tập trung ở buổi party rồi. Trong khoảng khắc sợ hãi tiểu An dường như muốn ngất lịm, chợt nhớ về quá khứ trước đây.

"Cứu tôi với, cứu tôi với."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vietnam