Chap 17 : Tiếng dương cầm của Misa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Misa bắt đầu đánh đàn, những tiếng piano cất lên trong trẻo nghe rất sướng tai vang lên khắp biệt thự mà không biết rằng ở dưới biệt thự bọn hắn đã trở về.

"Ồ tiếng piano sao?" Eriol nhìn lên trên tầng.

"Mấy con nhỏ đó nhân lúc chúng ta đi vắng định làm loạn biệt thự sao?" Gaul nói.

"Chúng ta cứ thử lên nghe xem sao, tiếng đàn này rất thú vị" Shou nhắm nhẹ mắt cười nửa miệng.

"Cũng thú vị đó chứ" Johan cười gió tựa lưng vào cánh cửa.

"Phiền phức thật" Zen nói.

''Love in your eyes

Sitting silent by my side
Going on Holding hand
Walking through the nights.

Hold me up Hold me tight
Lift me up to touch the sky
Teaching me to love with heart
Helping me open my mind.''Giọng hát nhẹ nhàng mà bay bổng của Misa cất lên. Cả biệt thự đang yên ắng, những tiếng piano cất lên làm cho bài hát thêm mềm mại hơn.

''I can fly

I'm proud that I can fly
To give the best of mine
Till the end of the time
Believe me I can fly
I'm proud that I can fly
To give the best of mine
The heaven in the sky.

Stars in the sky
Wishing once upon a time
Give me love make me smile
Till the end of life
Hold me up Hold me tight
Lift me up to touch the sky
Teaching me to love with heart

Helping me open my mind" Yuki đứng cạnh rap lời bài hát cùng Misa.

"I can fly

I'm proud that I can fly
To give the best of mine
Till the end of the time
Believe me I can fly
I'm proud that I can fly
To give the best of mine
The heaven in the sky

Can't you believe that you light up my way
No matter how that ease my path
I'll never lose my faith
See me fly
I'm proud to fly up high
Show you the best of mine
Till the end of the time

Believe me I can fly
I'm singing in the sky
Show you the best of mine
The heaven in the sky
Nothing can stop me

Spread my wings so wide." Misa đánh nốt tiếng đàn đó ngưng lại bài hát.

"Misa à hay lắm đó" Yume và Mahiru vỗ tay.

Misa quay mặt lại mặt vẫn điềm tĩnh, bài này cũng đã lâu rồi và cô rất thích bài này. 

''Thế à '' Misa điềm nhiên trả lời

"Rất hay rất hay" "Bốp bốp" Nghe giọng cũng biết là của tên Eriol.

Tất cả bọn hắn đều xuất hiện làm bọn nó giật mình trừ Misa là không phản ứng gì vẫn quay mặt vào cây đàn nhẩm bài hát.

"Ô ồ Misa em viết bài hát đó cho ai vậy?" Tên Eriol cười nhìn Misa.

"Tôi chẳng viết cho ai cả, chẳng qua chỉ thấy hay rồi hát thôi" Misa vẫn điềm tĩnh nói.

"Khá hay, đàn cũng rất khá" Shou tựa lưng vào cửa nói.

''Thế à ''

Misa vẫn khuôn mặt như vậy không có phản ứng ngạc nhiên nào, cô không muốn quay lại nhìn Shou 1 phần là vì hôm nay ở hồ nước, 1 phần là vì cô không thích con trai cho lắm...

"Sao các cô lại ở đây?" Gaul nói.

"Bọn tôi thấy chán nên bọn tôi mới đi tìm thử từng căn phòng rồi thấy căn phòng này nên..." Yuki nói

"Mấy cô muốn đàn thì phải nói với tôi chứ" Eriol chen vào.

"Vậy ra cây đàn này là của anh sao?" Misa quay mặt về phía Eriol hỏi.

  "Phải phải" Eriol gật đầu. 

 "Vậy lần sau tôi có thể chơi chứ?" Misa vẫn khuôn mặt đó nhìn Eriol hỏi.

"Haha Misa - chan mặt cô cũng dễ thương đó chứ, được ta sẽ cho cô chơi" Eriol gật đầu cười lớn.

"Vậy sao, vậy thì cảm ơn anh " Misa cười nụ cười đó như ánh sáng dịu dàng của mặt trăng nhưng đối với 1 người nào đó nụ cười đó làm bực mình và nóng máu có lẽ là vì Misa chưa từng nở nụ cười như vậy với anh bao giờ. Anh Shou nhà ta chứ ai nhưng khuôn mặt đó vẫn lạnh lùng yên lặng.

Bọn nó mặt thất thần quay ra phía Misa, Yume vừa lắc mạnh người Misa vừa hét lớn ''Misa hôm nay mày ngã xuống nước nên thần kinh có vẫn đề phải không ''

''Có chuyện gì vậy chỉ là quay ra nói chuyện thôi mà '' Johan ngạc nhiên

''Các anh không biết chứ từ lúc 10 tuổi đến giờ trừ người nhà cậu ấy ra thì cậu ấy chưa bao giờ nói chuyện thân thiện mà quá 5  từ với con trai đến nhìn vào mặt còn không có, cười thì lại càng không thể. Nhưng bây giờ cậu ấy lại nhìn vào mặt, nói chuyện và còn cười với con trai nhiều từ như vậy '' Yume giải thích

'' Ồ thì ra là như vậy, nhưng tại sao lại như vậy ? '' Eriol hỏi

''Là bởi vì ... '' Yuki đang định nói thì Misa xen vào

'' Yuki nói về quá khứ của người khác là không hay đâu '' 

"Mọi người mình về rồi này" Hime chạy lên tay xách một giỏ hoa hồng trắng phá tan không khí ngột ngạt đó.

"Ủa Hime đi đâu mà bây giờ mới xuất hiện vậy?" Mahiru nói.

"À hội trưởng tặng tao giỏ hoa này. Lúc tao đang đi xem những bông hoa hồng trắng trong vườn của trường vô tình gặp một người con trai ở đấy, lúc đó mới biết là hội trưởng. Xem ra hội trưởng cũng là Vampire nhưng lại rất tri thức và mọt sách" Hime cười hí hửng.

"Hế !!Cái tên hội trưởng đó thích Hime - chan của chúng ta sao?" Yume nói với bộ mặt rõ đáng ghét.

"Không thể nào" Mahiru nói.

"Cô có ý kiến gì sao Mahiru - chan?" Johan đi đến chỗ Mahiru.

"Hể?" Mahiru mặt xanh lét.

"Cô là của ta hiểu chưa, vậy nên yên phận làm kẻ hầu hạ của ta đi" Johan cười gian.

"Cái gì hả, ai là của anh chứ?" Mahiru cãi.

"Nhân tiện ở đây Misa, cô có thể đàn một bài nữa được chứ?" Eriol nói "Ta rất thích nghe piano".

"Cũng được" Misa ngồi quay vào cây Piano, đôi tay nhanh nhẹn lướt trên những phím đàn. Cô đàn bài "Proud of you" bài hát trong trẻo thanh nhạc lúc trầm lúc bổng thanh thoát một cách mê hoặc lòng người nhưng có vẻ trong bài hát ẩn chứa 1 nỗi buồn thăm thẳm. Shou khẽ nhìn Misa, ánh mắt xanh chứ ẩn một điều gì đó. Tất cả đều im lặng nhìn Misa, lúc này gương mặt thật xinh đẹp và cuốn hút nhưng cũng rất lạnh lùng.

"Misa hay thật đấy" Johan nói.

"Ta có lời khen cho cô" Gaul nói.

"Anh Shou đánh đàn cũng rất hay đấy Misa" Eriol nói.

"Shou sao ?" Misa nhìn sang Shou nhưng anh lại rất yên lặng "Phiền phức". 

''Shou tôi nghĩ là anh muốn hỏi tôi gì đó phải không ? Sao anh không hỏi luôn đi cứ nghĩ thế không giải quyết được vấn đề gì đâu '' Misa lại quay về phía cây đàn

'' Phải, cô có sức mạnh mà sao cô không dùng nó để tự cứu mình lúc ở hồ nước '' Shou khẽ mở mắt hỏi

''Lúc đó tôi không còn nhiều khí lực không thể làm gì '' Misa nói

''Vậy ra là như thế '' Nói xong Shou biến mất với bộ mặt lạnh lùng.

"Kẻ hèn mọn, lười biếng. Mọi người về phòng thôi còn các cô hãy dừng cuộc nói chuyện ở đây đi" Gaul nói xong cũng biến mất.

"Yume - chan gặp em sao" Eriol nói xong thì tất cả đều biến mất. Trước đấy Zen cũng kịp để lại cho Hime  ánh mắt lạnh như băng khiến cô nổi da gà "Mình làm gì anh ta sao???"

"Tôi thì chẳng muốn gặp anh" Yume khoang tay nói.

"Mấy tên đó thật là" Yuki nói.

Misa gật đầu nói thầm "Vậy ra Shou anh ta cũng biết chơi đàn sao, mình cũng rất muốn nghe, nó sẽ như thế nào nhỉ??Không biết có hay như mẹ mình không nhỉ"

"Misa chúng ta đi ngủ thôi!!"

''Ukm ''

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro