Tập 13: Những Con Đường Rẽ Lối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau buổi gặp gỡ tại quán cà phê, Ann trở về nhà với một tâm trạng nặng nề. Chị cảm thấy như vừa đánh mất một điều gì đó vô cùng quý giá trong cuộc đời mình. Nhưng cũng chính lúc này, Ann nhận ra rằng việc cố gắng giữ mối quan hệ này trong bóng tối đã gây ra bao nhiêu đau khổ cho cả hai. Chị quyết định sẽ không trốn tránh nữa, mà đối diện với chính mình và những gì chị thực sự muốn.

Tuy nhiên, cuộc sống không cho phép Ann dừng lại để suy nghĩ quá lâu. Chỉ vài ngày sau, Ann nhận được một lời mời tham gia một dự án phim mới từ một đạo diễn nổi tiếng. Đây là cơ hội mà bất kỳ diễn viên nào cũng mơ ước, nhưng lần này, Ann cảm thấy mệt mỏi với việc đóng vai một người mà chị không còn muốn trở thành.

Chị nghĩ đến Cheer, người luôn sống hết mình với những gì mình đam mê. Điều này khiến Ann cảm thấy quyết tâm tìm lại chính mình. Nhưng chị cũng biết rằng việc này không hề dễ dàng, nhất là khi Justin vẫn còn quá nhiều ảnh hưởng trong cuộc đời chị. Justin là một người đàn ông quyền lực và luôn muốn kiểm soát mọi thứ, kể cả quyết định của Ann.

Một buổi tối, khi cả gia đình Ann đang ăn tối, Justin bất ngờ hỏi về dự án phim mới mà Ann được mời tham gia. Chị im lặng, nhưng ánh mắt của chị không giấu nổi sự do dự. Justin nhận ra điều đó và ngay lập tức nói: "Anh nghĩ em nên nhận dự án này. Đây là cơ hội tốt để em trở lại đỉnh cao."

Ann cố gắng mỉm cười nhưng không thành công. "Em không chắc mình muốn làm điều đó nữa, Justin."

Justin nhíu mày, rõ ràng là không hài lòng với câu trả lời của Ann. "Em đang nói gì vậy? Đây là cơ hội mà không phải ai cũng có được. Em biết anh đã bỏ ra bao nhiêu công sức để đảm bảo em được tham gia không?"

Ann nhìn Justin, người đàn ông mà chị từng nghĩ là sẽ mang lại hạnh phúc và sự bình yên cho cuộc đời mình. Nhưng giờ đây, chị nhận ra rằng mình đã sai. "Justin, em nghĩ chúng ta cần nói chuyện."

Cuộc trò chuyện giữa họ trở nên căng thẳng khi Ann quyết định đối mặt với những cảm xúc thật sự của mình. Justin không thể hiểu tại sao Ann lại từ chối một cơ hội lớn như vậy, và điều này khiến anh ta tức giận. Nhưng Ann biết rằng chị không còn lựa chọn nào khác nếu muốn thực sự tìm thấy hạnh phúc.

"Em đã mệt mỏi với việc cố gắng làm hài lòng mọi người. Em cần thời gian để tìm lại bản thân mình," Ann nói, giọng nói của chị kiên quyết hơn bao giờ hết.

Justin cố gắng thuyết phục Ann, nhưng chị đã quyết định không quay lại với những điều mà chị không còn đam mê. Cuối cùng, Justin phải chấp nhận quyết định của Ann, dù trong lòng anh vẫn chưa hoàn toàn hiểu tại sao chị lại thay đổi đến vậy.

Sau cuộc trò chuyện căng thẳng với Justin, Ann quyết định liên lạc với Cheer một lần nữa. Chị biết rằng để có thể tìm lại chính mình, chị cần phải giải quyết mọi chuyện với Cheer, cho dù điều đó có khó khăn đến đâu.

Cheer đã quyết định rời khỏi Bangkok và bắt đầu một cuộc sống mới ở Chiang Mai, nơi cô có thể tập trung vào nghệ thuật mà không bị áp lực từ cuộc sống xô bồ. Khi Ann gọi điện, Cheer đã ngạc nhiên nhưng vẫn nhận cuộc gọi.

Ann hỏi: "Em có ổn không?"

Cheer trả lời nhẹ nhàng: "Em ổn. Còn chị?"

Ann im lặng trong giây lát, trước khi nói ra những điều mà chị đã ấp ủ bấy lâu: "Chị muốn gặp em, lần cuối."

Cheer im lặng, nhưng cuối cùng cô cũng đồng ý. "Được, lần cuối."

Cả hai quyết định gặp nhau ở Chiang Mai, nơi mà mọi thứ sẽ được đưa ra ánh sáng. Ann biết rằng đây là cơ hội cuối cùng để nói ra những điều mà chị đã giấu kín bấy lâu, nhưng chị cũng biết rằng dù có nói ra hay không, thì đây cũng sẽ là lần cuối cùng chị và Cheer có thể ở bên nhau mà không bị ràng buộc bởi quá khứ hay tương lai.

Khi máy bay chạm xuống đường băng ở Chiang Mai, Ann cảm thấy một cảm giác nhẹ nhõm nhưng đồng thời cũng nặng nề hơn bao giờ hết. Chuyến đi này không chỉ là để gặp lại Cheer, mà còn là để tự tìm kiếm câu trả lời cho chính mình. Chị chưa bao giờ tưởng tượng rằng cuộc đời của mình lại có thể đi đến một ngã rẽ như vậy. Bản thân chị, một người luôn kiểm soát tốt mọi thứ, giờ đây lại cảm thấy mình hoàn toàn mất phương hướng.

Ann bước ra khỏi sân bay, hít thở không khí trong lành của Chiang Mai. Khung cảnh nơi đây khác xa với sự ồn ào của Bangkok, nhưng lại mang đến một sự yên bình khó tả. Chị gọi một chiếc taxi để đưa mình tới nơi hẹn với Cheer.

Cheer đã chọn một quán cà phê nhỏ nằm giữa một khu vườn cây xanh mướt, tách biệt khỏi sự náo nhiệt của thành phố. Ann đến nơi, bước vào không gian yên bình ấy với một tâm trạng đầy xáo trộn. Cheer đã ngồi sẵn ở một góc, cốc cà phê nóng trước mặt nhưng dường như cô không động vào. Cả hai im lặng nhìn nhau, trước khi Ann ngồi xuống đối diện.

"Em thay đổi nhiều đấy," Ann mở lời, mắt nhìn Cheer với ánh nhìn đầy cảm xúc. Cheer cười nhẹ, nụ cười mà Ann đã từng yêu thương và quen thuộc.

"Còn chị vẫn như ngày nào," Cheer trả lời, giọng điềm tĩnh nhưng ẩn chứa một nỗi buồn sâu lắng.

Ann nhìn thẳng vào mắt Cheer, không muốn né tránh bất kỳ điều gì nữa. "Cheer, chị đến đây không chỉ để gặp em, mà còn để tìm lại một phần của mình. Chị đã đánh mất bản thân suốt những năm qua, và chị biết em là người hiểu rõ chị nhất."

Cheer lặng lẽ lắng nghe, không nói gì. Ann tiếp tục, "Chị đã nghĩ rằng chị có thể sống mà không cần nhìn lại quá khứ, nhưng thực sự thì không thể. Chị luôn tự hỏi nếu chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu, liệu mọi thứ sẽ khác đi không?"

Cheer khẽ cười, nhưng trong ánh mắt cô không có niềm vui. "Chúng ta đều đã có những lựa chọn của riêng mình, Ann. Và mỗi quyết định đó đã đưa chúng ta đến nơi chúng ta đang đứng ngày hôm nay. Chị không thể thay đổi quá khứ, và em cũng vậy."

Ann biết Cheer nói đúng. Cả hai đã đưa ra những quyết định mà giờ đây không thể nào quay lại để sửa chữa. "Chị biết điều đó," Ann nói, giọng nghẹn lại. "Nhưng chị không thể ngừng suy nghĩ về những gì có thể đã xảy ra nếu chúng ta không để mọi thứ đi quá xa."

Không gian giữa hai người trở nên nặng nề. Cheer nhìn Ann với ánh mắt dịu dàng nhưng kiên quyết. "Ann, chị đã có gia đình, có cuộc sống của riêng mình. Em cũng đã chọn con đường mà mình muốn đi. Chúng ta không thể thay đổi điều đó, nhưng điều chúng ta có thể làm là học cách chấp nhận và tiếp tục."

Ann cảm thấy như trái tim mình bị bóp nghẹt. Những gì Cheer nói hoàn toàn đúng, nhưng điều đó không làm dịu đi nỗi đau trong lòng chị. "Chị không biết mình có thể làm được điều đó hay không," Ann thú nhận. "Nhưng chị sẽ cố gắng."

Cheer im lặng trong giây lát, rồi nhẹ nhàng nắm lấy tay Ann. "Chúng ta không thể quay lại, nhưng chúng ta có thể tiếp tục bước về phía trước. Dù không đi cùng nhau, nhưng em sẽ luôn ở đây, trong lòng chị."

Ann cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay của Cheer, và chị biết rằng đây có lẽ là lần cuối cùng chị có thể cảm nhận điều đó. "Cảm ơn em, Cheer. Cảm ơn vì đã ở bên chị trong suốt thời gian qua."

Cheer mỉm cười, nhưng nụ cười ấy đầy đau khổ. "Em cũng cảm ơn chị, Ann. Chúng ta đã có những kỷ niệm đẹp, và em sẽ luôn trân trọng chúng."

Cuộc trò chuyện kết thúc trong sự im lặng. Cả hai đều biết rằng đây là lúc phải nói lời tạm biệt, nhưng không ai muốn rời đi trước. Ann cảm thấy như thời gian đang ngừng lại, và chị muốn giữ lại khoảnh khắc này mãi mãi. Nhưng cuối cùng, chị cũng phải đứng dậy, nhìn vào mắt Cheer lần cuối cùng trước khi quay lưng rời đi.

Khi Ann bước ra khỏi quán cà phê, chị cảm thấy như vừa mất đi một phần quan trọng của cuộc đời mình. Nhưng đồng thời, chị cũng nhận ra rằng đây là điều cần thiết để chị có thể tiếp tục sống. Chị không còn trẻ để mà mơ mộng về những điều không thể, nhưng chị cũng không quá già để không thể bắt đầu lại từ đầu.

Ann bước vào chiếc taxi và nhìn ra ngoài cửa sổ, lòng chị trĩu nặng nhưng cũng có phần nhẹ nhõm. Chị biết rằng mình đã làm đúng, và giờ đây chị phải đối mặt với cuộc sống mà mình đã chọn. Cheer sẽ luôn là một phần của chị, nhưng chị cũng biết rằng mình cần phải tiếp tục bước đi, dù cho con đường phía trước có khó khăn đến đâu.

Sau khi trở về từ Chiang Mai, Ann cảm thấy mình như một người hoàn toàn khác. Chuyến đi đó không chỉ là một cuộc hành trình gặp lại người cũ, mà còn là một hành trình nội tâm để chị có thể tìm lại chính mình. Nhưng dẫu vậy, khi trở lại với cuộc sống thường ngày, Ann nhận ra rằng việc tiếp tục sống mà không có Cheer là một thách thức không hề nhỏ.

Sáng hôm sau, Ann tỉnh dậy với một cảm giác trống rỗng. Ánh nắng chiếu qua cửa sổ, nhưng trong lòng chị chỉ là một màn đêm u tối. Ann bước vào phòng tắm, nhìn mình trong gương, và tự hỏi mình sẽ phải đối mặt với cuộc sống này như thế nào. Những ký ức về cuộc gặp gỡ với Cheer vẫn còn rõ nét, và chị biết rằng mình sẽ phải nỗ lực rất nhiều để có thể tiếp tục mà không để chúng làm cản trở bước đi.

Trong những ngày sau đó, Ann lao vào công việc với một cường độ đáng kinh ngạc. Chị tham gia vào các dự án mới, xuất hiện trên các chương trình truyền hình, và cố gắng làm cho mình bận rộn để không còn thời gian nghĩ về Cheer. Nhưng dù có cố gắng đến đâu, Ann vẫn không thể ngừng nhớ về những khoảnh khắc họ từng có với nhau.

Một buổi tối, khi Ann đang chuẩn bị cho một buổi quay phim, chị nhận được một cuộc gọi từ Justin. Chồng chị, người luôn bận rộn với công việc kinh doanh ở nước ngoài, cuối cùng cũng có thời gian để gọi cho chị. Ann cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe giọng nói của anh, nhưng đồng thời cũng cảm thấy có một khoảng cách vô hình giữa họ.

"Em không khoẻ sao?" Justin hỏi, giọng trầm ấm nhưng có chút lo lắng.

"Em ổn, chỉ là công việc dạo này hơi bận rộn," Ann trả lời, cố gắng giữ cho giọng mình bình thường.

"Anh biết, nhưng em có vẻ không ổn lắm." Justin tiếp tục, giọng anh dịu dàng nhưng quyết liệt.

Ann thở dài, cảm thấy mình không thể giấu được cảm xúc trước mặt Justin nữa. "Em chỉ đang... cố gắng tìm lại mình sau một thời gian dài. Anh hiểu mà, phải không?"

Một ngày, khi đang trên đường đến một buổi họp báo, Ann nhận được một tin nhắn từ một người bạn cũ. Đó là lời mời tham gia một dự án điện ảnh mới, một bộ phim mà Ann cảm thấy rất hứng thú. Bộ phim không chỉ là một cơ hội để chị tiếp tục phát triển sự nghiệp, mà còn là một cách để chị tìm lại niềm vui trong công việc.

Ann đồng ý tham gia dự án, và bắt đầu chuẩn bị cho vai diễn mới của mình. Bộ phim này sẽ là một thử thách lớn, nhưng cũng là một cơ hội để Ann chứng tỏ rằng mình có thể vượt qua mọi khó khăn.

Trong quá trình làm việc, Ann bắt đầu nhận ra rằng cuộc sống không chỉ là những mối quan hệ tình cảm, mà còn là những giá trị khác mà chị cần phải trân trọng. Chị bắt đầu tìm thấy niềm vui trong những điều nhỏ bé, trong công việc, trong tình bạn, và trong chính bản thân mình.

Hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro