Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mười ba người, được phân cho bốn chiếc xe không mới mà cũng không quá tốt.

Nhóm nữ sinh có vẻ như đã có tính toán mà lên xe trước, đẩy tới đẩy lui lại để sót lại vài người nhưng nam sinh vẫn ưu tiên nguyên tắc của bọn họ, cuối cùng những người lên xe trước thì đi trước còn những người bị sót lại thì tự sắp xếp đi sau.

Sắp xếp một hồi, chiếc xe cuối cùng chỉ còn mỗi Aou và Boom.

Sau khi Boom lên xe, anh nhẹ nhõm mà thở dài một hơi.

Có lẽ là tiếng động quá mức rõ ràng nên Aou quay đầu lại nhìn anh.

“Cả hai cô ấy đều theo đuổi anh à?” Aou trực tiếp hỏi.

Boom thấy rằng phủ nhận cũng vô dụng, vừa rồi hai người Candy, Song và mấy người bạn tốt của các cô vẫn luôn hướng ánh mắt về phía anh, anh còn nghĩ là chỉ cần anh sơ suất một tí thôi thì đám người vây xem kia sẽ ngay lập tức đẩy hai người bọn họ lên cùng một xe với anh.

Cho nên anh mới luôn đứng bên cạnh Aou, bám riết lấy Aou không buông, còn giả vờ làm ra bộ mặt sao cũng được.

“Ha ha.” Boom khó khăn cười một tiếng: “Không biết.”

Aou nghĩ thế là đúng rồi, cậu lại hỏi: “Sao hai người đều cùng nhau đến.”

Boom: “Lúc sau tôi mới biết được hai người họ đều đến, nếu không đi thì cũng trông quá cố tình rồi.”

Aou dừng một chút: “Thế nên mới kêu tôi đi theo?”

Boom: “Thế cũng không phải, chỉ là muốn gọi cậu đi cùng thôi.”

Một lát sau, Aou mới nói: “Sao lại có nhiều người thích anh thế chứ?”

Boom: “Cũng đâu nhiều lắm.”

Aou buông tiếng thở dài.

Nói đến đây, Boom cũng không nhịn được mà hỏi Aou.

“Cái cô Love kia, tôi có nghe nói.” Boom nhướng mày với Aou một cái.

Aou nghe xong thì lộ ra vẻ mặt toàn bộ sự việc đều không liên quan đến mình: “Nghe nói cái gì?”

Boom hơi dừng lại: “Không phải cô ấy thích cậu à?”

Aou: “Tôi không biết.”

Boom nghe xong lập tức nghẹn họng.

Thằng nhóc này trả lời vô cùng tự nhiên, giống như là thật sự không có liên quan đến cậu, cậu cũng không hề biết chuyện này.

Boom nhớ lại những lời Pun từng nói.

Này mà là có ý à? Có giống chỗ nào đâu chứ?

Nơi nướng BBQ tự phục vụ là một nông trại nhỏ trên núi, bởi vì có quen biết nên đàn chị thuê được chỗ rộng nhất.

Chỗ này khá vắng vẻ, quang cảnh cũng rất tốt, có cây có hoa, dưới chân còn có cỏ, mỗi khu đều có tường cao gần đến đầu gối ngăn lại, sẽ không bị dính chùm lại, cũng tiện ngắm phong cảnh hơn.

“Chỗ này cũng được đấy.” Pre vừa tới đã lập tức lấy camera ra.

Boom nhìn cậu ta, hỏi: “Đây là thắt lưng Aou tặng cậu à?”

Pre hơi kéo thắt lưng lên: “Đúng vậy, đẹp lắm phải không.”

Boom gật đầu: “Đẹp.”

Pre hỏi Aou: “Cậu đã tặng quà cho Boom nhà chúng tôi bao giờ chưa?”

Aou: “Không có.”

Pre “Ái chà” một tiếng: “Thật là ngại quá.”

“Có chứ, sao lại không.” Boom nói với Aou: “Cậu ấy cho tôi một đứa con đó.”

Pre hoảng sợ: “Gì?”

Boom cười lấy khủng long nhỏ ra: “Khủng long của cậu ấy sinh cho tôi một đứa con đó, đúng không?”

Aou: “Ừm.”

Sau đó hai người nhìn nhau cười.

Hả?

Chân mày Pre nhăn như muốn xoắn lại vào nhau, cậu ta nhìn Boom, rồi lại nhìn Boom đứng bên cạnh Aou: “Tôi thật sự không hiểu nổi hai người.”

Nói xong cậu ta cầm camera lên, chụp cho hai người một tấm hình.

Mọi người đi dạo một vòng rồi mỗi người lại vội vã đi làm việc của mình, Boom và Aou cũng đến bồn rửa tay để rửa tay.

Rửa một hồi, Boom đột nhiên nói: “Cậu còn dám nói là không biết Love thích cậu, rõ ràng như vậy có ai mà nhìn không ra được chứ.”

Lúc đàn chị giao nhiệm vụ cho mọi người, Love dừng mắt trên người Aou hết 100 lần, sau đó vừa không để ý một cái đã thấy cô ấy đứng ngay bên cạnh Aou.

Boom vừa rửa vết bẩn ở trên tay vừa nói: “Love rất đẹp mà trông cũng rất ngoan nữa.”

Aou đóng vòi nước lại: “Thế cho nên?”

“Không có cho nên gì cả.” Boom chậm rãi hít một hơi rồi cười rộ lên: “Chính cậu tự biết rõ mà.”

Aou đột nhiên nâng tay lên, vốc nước tát lên khuôn mặt sạch sẽ của Boom.

Boom căn bản không ngờ được sẽ xảy ra chuyện này nên không có thời gian để tránh đi, chỉ là theo bản năng nhắm mắt lại.

Sau đó anh kinh ngạc mà từ từ trợn to đôi mắt lên: “Làm cái gì đấy hả!”

Aou thế mà lại quay đầu bỏ đi.

Boom làm sao có thể tha cho cậu, nhưng lúc anh chạy lên đuổi theo thì Aou cũng bắt đầu chạy.

Hai người chạy một mạch vào trong đám người, Boom thấy đã sắp đuổi kịp bèn bước một bước dài rồi nhảy lên lưng Aou, duỗi tay ra, khóa cổ.

“Chạy nữa đi.”

Boom siết tay chặt hơn một chút.

Aou không chạy, cười nói: “Tôi sai rồi.”

Cánh tay Boom lại tăng thêm lực: “Ngẩng đầu lên.”

Aou nghe theo ngẩng đầu lên, cũng tiện tay đỡ lấy chân Boom.

“Lại đây, vẽ cho cậu một bộ râu.”

Boom câu lấy cổ Aou, chà bàn tay vẫn còn ướt của mình vào người cậu: “Còn dám không?”

“Không dám.” Aou nói.

Boom vẫn không buông tha: “Nói xin lỗi anh đây đi.”

Aou: “Thật xin lỗi.”

Boom: “Xin lỗi ai hả?”

Aou: “Thật xin lỗi anh.”

Boom cuối cùng cũng thấy mãn nguyện, còn vô cùng đắc ý: “Không được trốn, để anh đây giúp cậu vẽ một bức tranh thật đẹp.”

Vẽ lên trên mũi, trên mặt cũng không tha.

“Chậc chậc.”

Pre ở bên cạnh không ngừng lắc đầu.

Mặc dù thịt ở đây đều đã được xiên sẵn nhưng rau dưa thì vẫn phải tự tay xiên lại thành xâu.

Một nhóm người được đàn chị sắp xếp ổn thỏa, ai cũng có việc của mình, kí túc xá của Boom bỗng biến thành một cái dây chuyền sản xuất, Pre rửa rau ở bồn rửa tay, Chen đi đến mang qua cho Pun cắt thái, cắt xong thì đưa cho Boom và Aou xiên lại thành từng xâu, cuối cùng đưa cho đàn chị phụ trách nướng BBQ để nướng chúng lên.

Còn ở bên nhóm nữ sinh, họ đặt hai cái bàn thấp lên mặt cỏ, hai ba người ở bên cạnh đàn chị giúp chị ấy canh lửa, những người còn lại giúp nướng thịt và hải sản.

Hôm nay thời tiết vô cùng tốt, dù cho trên lịch hiện giờ đã qua mùa đông nhưng nhiệt độ vẫn nóng lạnh rất vừa phải.

Thời tiết ấm áp cũng khiến cho tâm trạng con người trở nên tốt hơn.

“Aou.” Boom đang nướng bắp bỗng dưng kêu cậu.

Aou đứng bên cạnh anh “Ừ” một tiếng đáp lại.

Boom cúi đầu: “Cậu nhìn về hướng ba giờ chỗ Chen đi.”

Aou nhìn sang bên đó.

Ở bên này, Chen đang đứng giữa hai nữ sinh, cũng không biết bọn họ nói cái gì mà cười hi hi ha ha rất vui vẻ.

“Hôm nay mới sáng sớm Chen đã thức dậy chuẩn bị.”

Boom cố gắng hết sức dùng xiên tre ghim vào quả bắp: “Cậu nói xem cái bộ dạng này của cậu ta có phải là đang để ý ai rồi không?”

Aou không nói gì mà chỉ cười cười, rồi đột nhiền duỗi tay ra, cầm cả bắp lẫn xiên tre của Boom đi.

“Anh xiên cái này đi.” Aou đưa súp lơ cho Boom, Boom nhìn súp lơ trên tay rồi lại nhìn bắp trên tay Aou, “Ha” một tiếng: “Xem thường ai vậy?”

Lời này vừa mới thốt lên, cái xiên tre mà Boom chọt cả nửa ngày cũng không vào mà Aou chỉ chọt đại một cái đã vào được.

Boom: “…”

Sức lực của Aou rất lớn, cái này Boom thừa nhận.

Nhưng mà.

“Đùa chút thôi mà.” Boom rất có khát vọng chiến thắng: “Chỉ là vừa rồi tôi chưa nghiêm túc thôi.”

Nóng xong anh lại lấy một quả bắp từ trong rổ ra.

Aou thấy thế cũng không làm việc nữa mà nghiêm túc chờ xem Boom diễn trò.

Boom cầm xiên tre lên, nhắm thẳng vào đầu quả bắp, sau đó… “Uiii.”

“Tay.”

Aou ngay lập tức túm lấy cổ tay Boom.

Có thể là làm sai chỗ nào rồi nên Boom chỉ vừa mới dùng sức thì xiên tre đã trượt khỏi tay, rơi xuống đất.

Aou xem xét tay Boom một lát rồi mới buông tay anh ra, cậu bất đắc dĩ nói: “Vẫn là để tôi làm thì hơn.”

Boom hơi siết nắm tay lại: “Ngoài ý muốn, chỉ là ngoài ý muốn thôi, tôi thật sự có thể làm được mà.”

Aou không đồng ý: “Đưa tôi.”

“Ai da cậu kêu Aou qua đây đi.” Pun đang cắt rau củ ở bên cạnh nói: “Ở đây thừa một que này, không cần tranh nhau làm gì.”

“Kêu Aou qua làm gì cơ?” Chen đột nhiên xuất hiện.

Pun nói: “Boom bên này xiên bắp không vào, tôi bảo cậu ấy để Aou làm đi.”

Boom: “Tôi không có xiên không vào.”

Chen đã thấy nhiều nên cũng không trách: “Để Aou xiên đi.” Cậu ta nói: “Cậu biết không Aou, trong phòng kí túc xá bọn tôi Boom là người sức yếu nhất, lần nào chơi vật tay cậu ấy cũng thua.”

Boom dừng tay lại, rất là không nói nên lời.

Có cần vô tình đến vậy không?

Aou thế mà còn cười anh: “Thật vậy à?”

Boom giải thích: “Không đến mức đó đâu, tôi chỉ còn thiếu một chút nữa là đã có thể thắng Pre.”

Chen vẫn rất vô tình: “Thua thì vẫn là thua thôi.”

Boom vung quả bắp trong tay lên như muốn đánh Chen, Chen ngay lập tức nhảy ra xa.

Boom: “Tay tôi là do bị chấn thương nên mới thế.”

Chen: “Đúng đúng đúng.”

Boom: “…Cút.”

Aou hỏi Boom: “Tay anh bị làm sao?”

Boom: “Lúc học cấp ba đánh cầu lông nên bị thương.”

Aou nhìn cổ tay của anh rồi hỏi: “Mấy người bọn anh ai mạnh nhất?”

Boom không tình nguyện mà dùng quả bắp chỉ Chen: “Cậu ta.”

Aou đột nhiên xắn ống tay áo lên, hỏi Chen: “Đàn anh dám thử không?”

Boom ngay lập tức trở nên kích động: “Đến nhanh đi!” Anh còn kéo cánh tay của Aou: “Tôi muốn thắng!”

Chen chỉ Boom: “Cậu rốt cuộc là người của ai vậy?”

Boom: “Người của Aou đó.” Anh nói xong lại tiếp tục kéo cánh tay cậu: “Tôi tin tưởng cậu nhất định sẽ thắng, cậu thắng cũng có nghĩa là tôi thắng.”

Aou mỉm cười: “Được.”

Chen nghiến răng ngiến lợi: “Cậu cậu cậu!”

Có thể là do tiếng ồn bên này quá lớn nên chẳng bao lâu sau mọi người đã vây lại đây xem, bầu không khí cứ như một buổi thi đầu vô cùng long trọng.

Chen xắn tay áo lên: “Đến đây đi.”

Boom rất nhanh đã đem đến một chiếc bàn trống, Chen và Aou mặt đối mặt, tay hai người đặt ở trên bàn nắm chặt lại.

Boom nắm lấy tay bọn họ như trọng tài.

“Ba, hai, một.”

“Bắt đầu.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro