Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người đều quan tâm đến ba cô gái vừa gập ngón tay lại, trong lúc bọn họ không chú ý, Aou đã tự nhiên mà đặt bàn tay lên bàn lại như chưa có chuyện gì xảy ra.

“Hình như có gì đó sai sai.” Đàn chị đột nhiên kích động đến mức đứng lên: “Vừa nãy Aou còn ba ngón tay à? Sao tôi nhớ rõ ràng là bốn ngón mà.”

Vừa nói xong ánh mắt của mọi người trong sân đều đổ dồn vào Aou.

Đàn chị phấn khích thấy rõ: “Có phải cậu vừa gập một ngón tay xuống không Aou! Có phải vậy không!"

Aou nói: “Không có.”

Đàn chị cũng không ngờ rằng Aou sẽ phủ nhận, rõ ràng hơi dừng lại một lúc mới tiếp tục nghi vấn của mình: “Thế à? Tôi nhớ rõ ràng là còn lại bốn ngón tay mà."

Aou vẫn một mực phủ nhận: “Còn ba ngón.”

Có thể là do có quá nhiều người nên mọi người cũng không thể nào nhớ hết nổi, đàn chị bị một câu khẳng định dứt khoát của Aou làm cho cô phải nghi ngờ chính mình.

“Hả? Là vậy sao?"

Nhưng tiếc là đàn chị không hề cô đơn lẻ bóng một mình, Pun bên cạnh cô cũng nói: “Không phải đâu, tôi cũng nhớ là còn bốn ngón mà.”

Ngay cả bạn của Love ngồi bên kia cũng nói: “Đúng đúng, tôi cũng nhớ là cậu còn bốn ngón tay mà, chắc chắn là cậu vừa gập xuống một ngón rồi.”

Hai người vừa nói xong ánh mắt của mọi người ngồi trong sân lại hướng về phía Aou, cả Boom cũng đang nhìn cậu.

Giây tiếp theo, mọi người dời mắt sang phía Boom.

Boom kinh ngạc đến trợn tròn mắt, hoài nghi nhìn Aou.

Thằng nhóc Aou này thế mà còn không biết xấu hổ cười với anh.

Boom nuốt vài ngụm bọt, hoàn toàn không dám nhìn thẳng vào ánh mắt mong chờ của Love, dứt khoát gật đầu nói: “Đúng vậy, cậu ấy thật sự chỉ còn ba ngón tay thôi."

Xung quanh yên tĩnh vài giây.

Sau đó.

“Ai da, tôi nghĩ gì vậy chứ.”

“Hiểu lầm thôi, hiểu lầm thôi."

Quần chúng vây xem đồng loạt phát ra những âm thanh đầy mất mát.

“Là thật à? Tôi nhớ rõ ràng là còn bốn ngón mà.” Đàn chị nhỏ giọng nghi hoặc.

Nhưng vì không để Love phải xấu hổ nên mọi người cũng không tiếp tục truy hỏi nữa, rất nhanh đã cho qua chuyện này, cứ thế mà tiếp tục trò chơi.

Nhưng cái tên Aou này rõ ràng là không thích hợp để chơi trò này, tránh được một kiếp nhưng vẫn còn một kiếp nạn khác.

Mặc dù có rất nhiều người, cũng nói đến rất nhiều chuyện nhưng mà trong mười cái thì có đến tám cái cậu không có rồi, kết quả cậu từ giã cõi trần, trở thành người chết đầu tiên.

“Cậu thua rồi à?!"

Vẻ mặt đàn chị bây giờ là kiểu tôi cuối cùng nắm thóp được cậu rồi, cô là người đầu tiên vỗ tay: “Mau lên, chọn một người trong đây để bế kiểu công chúa đi."

Đàn chị vừa dứt lời đã có người lên tiếng: “Love nhà chúng tôi chỉ khoảng 40 kg thôi, nhẹ lắm.”

Nói xong lại có người nói tiếp: “Nhẹ thật đấy, nếu không thì cứ chọn Love đi Aou."

Boom nhìn về phía Love, nhìn thấy dáng vẻ vừa mong chờ vừa ngại ngùng, hoàn toàn không dám ngẩng đầu nhìn Aou của cô nàng, trong miệng vẫn còn đang nhai dâu tây.

Sau đó Boom cũng lấy một quả dâu tây lên ăn.

Nhưng Boom vừa mới vươn tay ra, từ khoé mắt anh đã thấy được Aou đang đứng lên.

“A a, này này này."

Tay Boom còn chưa kịp chạm đến quả dâu tây thì mũ áo khoác đột nhiên bị túm lấy.

Aou không chỉ túm chặt lấy mũ của anh mà còn kéo anh về phía sau.

Chớp mắt Boom đã mất đi thăng bằng, cả người ngả về phía sau.

Nhưng mà cảm giác không trọng lực này cũng không kéo dài quá lâu, bởi vì người phía sau đã đỡ được anh.

“Tôi bế Boom.” Aou nói.

Nói xong cậu lập tức khom lưng xuống bế Boom lên.

Boom kinh ngạc: “Cậu bế tôi làm gì?”

Aou cúi đầu nhìn anh: “Chỉ là bế anh thôi."

Aou nói xong, còn xốc Boom lên một cái, khiến cho Boom sợ đến mức rúc vào trong lồng ngực của Aou.

Aou hỏi mọi người: “Squat mấy cái?"

“Năm cái! Năm cái đó Aou!"

Pre ở kia hô to.

Vừa nói xong Aou đã bắt đầu ngồi xổm xuống rồi đứng lên.

Đây là lần đầu tiên Boom bị người ta bế như thế này, sợ đến mức tay chân không biết đặt vào đâu, quơ vài cái giữa không trung rồi bắt được cổ áo của Aou.

Một đám người vây xem bên cạnh chiếc bàn lập tức ồn ào hẳn lên, một vài người còn giúp Aou đếm số lần, đặc biệt là mấy cô gái, kích động đến mức quên trời quên đất.

“Cậu làm chậm một chút đi, dọa chết tôi rồi.” Tay của Boom gắt gao nắm chặt lấy cổ áo cậu.

Năm cái squat này thật ra làm xong rất nhanh nhưng xem ra đối với Boom thì chúng kéo dài rất là lâu.

Một cơn gió lạ thôi qua tai, giương mắt lên nhìn thấy hàm dưới của Aou, xung quanh nổi lên một trận ồn ào không hiểu lý do, khiến anh cảm thấy vừa nóng vừa lạnh, cả người đều căng thẳng.

Đợi đến lúc Aou buông anh xuống, Boom cảm thấy lòng bàn tay mình đã đổ đầy mồ hôi, trái tim cũng không nhịn được mà đập bình bịch liên hồi.

“Cậu nhẹ thế cơ à?” Vừa trở lại chỗ ngồi đã nghe Chen hỏi: “Sao Aou lại có thể squat một cách nhẹ nhàng như thế?"

Boom vung tay lên, chộp lấy cánh tay Chen: “Cứu mạng với, chân tôi nhũn luôn rồi.”

Chen ngay lập tức cười ha hả: “Ha ha ha ha ha ha, đến mức này luôn à, ai không biết còn tưởng Aou làm gì cậu đấy.”

Boom liếc mắt về phía Aou một chút:

“Lần sau cậu có thể nói trước với tôi một tiếng không?"

Aou cũng cười: “Biết rồi.”

Chen nghiêng đầu qua: “Cậu còn nghĩ đến lần sau à?"

Boom lắc đầu: “Thôi bỏ qua đi.”

Sau khi kết thúc hình phạt mọi người lại chơi thêm một ván nữa, mà không lâu sau đó Aou lại rơi vào thế hiểm chỉ còn có một ngón tay.

“Thật không ngờ.” Boom vẫn còn tận bốn ngón tay nhịn không được mà trêu chọc Aou: “Lúc nhỏ cậu làm gì vậy, sao có thể chuyện gì cũng chưa từng trải qua, ngoan ngoãn đến thế à?"

Aou: “Lúc nhỏ sức khỏe không tốt lắm, không ra khỏi nhà được.”

Ngữ khí của Boom lập tức thay đổi: “Bị làm sao?"

Aou: “Không sao cả, lúc còn nhỏ hơi dễ bệnh một tí, lớn lên rồi cũng không bị nữa.”

Boom gật gù.

Chỗ không tốt của trò này chính là chơi nhiều sẽ dễ chán, hơn nữa trong lòng mọi người cũng có ý định riêng nên chỉ chơi thêm ba ván đã nghỉ.

Dần dần cũng đến buổi chiều, lúc ánh mặt trời chiếu lên cỏ, mọi người tôi một câu, cậu một câu nói chuyện rôm rả quanh chỗ nướng thịt trong lúc nhìn đàn chị đang xử lí đồ ăn một cách rất thành thạo.

Cầm lấy một con sò, lúc ăn Boom cảm thấy có gì đó sai sai, lúc này anh mới nhớ ra Pun chỉ bảo đàn chị nướng một phần không hành.

Vì thế anh đi đến bên cạnh Aou, sau đó anh thấy Aou cầm đôi đũa gấp con sò dính rất nhiều hành cho vào miệng.

Đầu Boom nghiêng hẳn sang một bên, nhìn chằm chằm vào mắt Aou.

Aou: "Sao vậy?”

Boom: “Cậu ăn được hành?"

Aou lập tức biết được Boom muốn nói cái gì, cậu cười bảo: “Ăn được.”

Boom: “Vậy lần trước là sao?”

Aou: “Chiều theo anh thôi."

Boom kinh ngạc: “Cái này cũng có thể chiều theo à?"

Aou gật đầu: “Mọi thứ đều có thể chiều theo anh."

Boom cười rộ lên: “Được thôi."

Mọi người cùng nhau chơi đùa, nói chuyện phím rồi chụp ảnh, cuộc đi chơi hôm nay cứ thế mà kết thúc.

Lúc trở về xe, chỗ ngồi vẫn giống như lúc lên xe, Aou và Boom vẫn ngồi cùng một chiếc xe.

Vừa lên xe, Boom đã lười nhác dựa lưng vào ghế, xoa xoa bụng: “Hình như ăn no quá rồi."

Aou hỏi: “Có ổn không?"

“Không sao,” Boom nói: “Nhà đàn chị không hổ danh là bán quán thịt nướng, ăn ngon quá đi mất.”

Vừa dứt lời, tài xế đột nhiên bẻ lái sang một bên, Boom ngồi không vững nên trực tiếp ngã sang phía Aou.

Nhưng sau khi qua được khúc cua ấy Boom vẫn chưa chịu ngồi dậy.

“Tôi có thể dựa vào cậu không?” Boom hỏi.

Aou: “Được.”

Boom tiện thể nhắm mắt lại: “Có hơi buồn ngủ."

Aou: “Ngủ đi, khi nào đến trường tôi gọi anh dậy."

Boom cọ vài cái trên vai Aou, một một tư thế thoải mái: “Ngồi trên xe không ngủ được.”

Nhưng dù ngủ không được thì Boom vẫn muốn dựa vào người cậu.

Ngồi trong xe nóng hơn lúc ở ngoài nhiều nên chẳng bao lâu sao hai má của Boom đã nóng đến đỏ lên, tài xế mở radio, âm thanh của người dẫn chương trình đang thông báo về tình hình giao thông vang lên bên trong chiếc xe như đang thúc giục người ngồi trên xe đi vào giấc ngủ.

Khuôn mặt Boom dựa vào vai Aou, có vẻ như là đã ăn quá nhiều nên thỉnh thoảng lại đưa tay lên xoa xoa bụng.

Tầm mắt của Aou vốn là hướng về phía trước xe, nhưng chẳng bao lâu sau đã bị đôi tay trên bụng của Boom hấp dẫn.

Nhưng mà cậu cũng không nhìn tay Boom quá lâu, bởi vì cậu lại bị đôi mắt của Boom hấp dẫn sự chú ý.

Boom lúc này đang cúi đầu nhìn điện thoại, nhìn từ góc độ của Aou, hàng lông mi dài của Boom trông như một chiếc quạt nhỏ đang phe phẩy ở trên đôi mắt của anh.

Nhìn xuống chút nữa chính là đôi môi của Boom, chỗ này từng được Chen nói là một đôi môi vô cùng đáng yêu.

Tay Aou vẫn còn để ở sau eo của Boom, vừa rồi lúc tài xế bẻ lái cậu đã đặt lên để đỡ anh, đến bây giờ vẫn chưa lấy ra, nhưng mà cậu cũng không siết quá chặt mà chỉ để hờ lên.

Trong xe thật sự rất nóng, dù cho đã hé mở cửa sổ ra một chút để gió lùa vào nhưng cũng không cứu được sự nóng bức trong xe.

Cách một lớp vải dệt mỏng manh, Aou dường như có thể cảm nhận được độ ẩm trên khuôn mặt của Boom.

Nhưng mà cậu biết, một chuyến xe này mất nhiều nhất cũng chỉ có hai mươi phút.

“Phải rồi.” Một lúc sau Boom bỗng dưng ngồi thẳng dậy.

Aou thu hồi ánh mắt: “Làm sao vậy?”

Boom quay đầu sang nhìn Aou, đột nhiên cười rộ lên: “Ha ha."

Aou nghi ngờ: “Làm sao vậy?"

Boom liếm liếm môi, rồi lại nhìn xuống bụng của Aou.

Lúc này Aou cuối cùng cũng đã hiểu.

Boom hỏi: “Có thể cho tôi nhìn một chút được không?"

Aou: “Được.”

Boom thử vươn bàn tay nhỏ ra: “Cậu làm hay là tôi tự làm?”

Boom hoàn toàn không ý thức được cái tay còn lại của mình đang không đứng đắn mà đặt trên đùi Aou.

Hầu kết Aou trượt lên trượt xuống, cũng không trả lời anh ngay.

“Hả? Khó quyết định thế cơ à?” Lời nói của Boom đầy vẻ gấp gáp không chờ nổi: “Vậy thì không nhìn cũng được, tôi cho tay vào trong sờ là được rồi.”

Có vẻ như Boom thật sự rất muốn sờ, khuôn mặt mang theo vẻ chờ đợi, mắt cũng hơi căng ra.

Aou đột nhiên nở nụ cười, sau đó cậu giơ tay lên rồi dùng mu bàn tay che kín đôi mắt của chính mình.

“Boom.”

Aou gọi tên anh rồi buông tay ra, sau đó lại xoa nhẹ lên đầu của Boom.

Boom liếm liếm đôi môi, hơi thu tay về: “Làm sao vậy? Cậu ngại à? Thế nên là, không cho tôi sờ nữa?"

Aou: “Không phải đâu, vẫn cho.”

Aou nói xong trực tiếp kéo áo hoodie của mình lên cao. "Oa oa."

Boom há hốc miệng, khắp cả người là vẻ phấn khích không chịu được, còn ghé sát vào nhìn: “Nói ra có thể cậu sẽ không tin nhưng mà đây là lần đầu tiên tôi tận mắt nhìn thấy cơ bụng đấy.”

Boom cứ nhìn chằm chằm vào cơ bụng của Aou mãi, hoàn toàn không chú ý đến hơi thở có hơi gấp gáp của Aou.

“Tôi bắt đầu sờ nha.” Boom lại vươn bàn tay nhỏ ra một lần nữa.

Aou: “Ừm.”

Ban đầu Boom đưa tay ra sờ rất nhẹ nhàng, sau đó thì chọt một cái.

Oa!

Oa!

Mẹ nó!

Thật sự không ngờ.

“Được đấy, được đấy.” Boom cảm thấy vô cùng mãn nguyện, còn thuận tay giúp Aou kéo áo xuống.

Anh khen Aou: “Được đó nha, dáng người đẹp như vậy, cậu mặc quần áo thế này nên tôi cũng không nhận ra.”

Anh lại nói: “Bảo sao mỗi lần tôi đu trên người cậu mà cậu vẫn đi đứng như thường."

Anh lại lại nói: “Thắng Chen cũng vô cũng dễ dàng."

Anh lại lại lại nói: “Bế tôi cũng bế rất là nhẹ nhàng."

Aou nghe xong một loạt câu khen ngợi của Boom, cũng không nói câu nào, mà lại bắt đầu nghịch tóc Boom, xoa vài cái khiến cho đầu tóc anh rối tinh rối mù.

“Làm cái gì đấy, rối hết tóc tôi rồi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro