Chương 12 - Phải phạt nặng mới được!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm qua mặc dù Taeyeon bình tĩnh chào hỏi cùng cô nhưng biểu tình lại không giống chút nào hơn nữa còn để lại một sơ hở. Trong khi cô nói tên Tiffany Hwang, cô ấy lại có thể gọi "Fany...Tiffany " thân mật như vậy, nếu là người lần đầu tiên nghe được tên hẳn là sẽ gọi họ mới đúng, thế nhưng cô ấy lại chỉ nói tên, vậy có thể chứng minh hai người không những quen biết mà còn có giao tình không nhỏ.

Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, nếu cô cứ ở đây điều tra chắc chắn cô ấy sẽ giấu đi, ngược lại Tiffany Hwang có thể yên tâm ở đây, nhàn nhã sống qua ngày.

Người đàn bà họ Kim này, tâm tư quả là kín đáo.

Jessica cầm cốc rượu lên từ từ hướng về phía môi mình nhưng giữa chừng, cô đột nhiên nhíu mày, phẫn nộ nắm chặt tay chỉ nghe "rắc" một tiếng, chiếc cốc trong tay cô đã vỡ tan.

Hai mắt lãnh liệt hung hăng trừng lớn, cô thề: "Tiffany Hwang, nếu cô thật sự ở đây, Jessica tôi nhất định phải bắt được cô."

XXX

Mất ngủ suốt một đêm, cuối cùng Tiffany cũng mang đôi mắt gấu mèo thật to đi làm.

Vừa thay quần áo bước ra khỏi phòng thay đồ liền đâm sầm vào Sunny.

"Oa! Fany, cậu làm sao vậy? Mới có mười mấy tiếng đồng hồ không gặp, cậu như hóa thành động vật cần quốc gia bảo vệ vậy? Tớ nhớ rõ Hàn Quốc hiện tại bao quanh bởi hình cầu, cậu đã muốn gia nhập rồi, có muốn được gọi là Panđa? không?"

"Panđa cái đầu cậu ấy, tớ phiền muốn chết đây, đừng để ý tớ." Tiffany buồn bã.

"Làm sao vậy? Có việc gì lớn sao?"

"Hajzzz... là như vậy, như vậy, tóm lại một lời khó nói hết!"

Sunny đổ mồ hôi!

"Cậu từ sao Hỏa tới sao? Tại sao lại như vậy? Nếu một lời khó nói hết, vậy thì nhiều lời là được!"

"Quên đi, không nói nữa, tớ đi làm việc!" Tiffany vẻ mặt mệt mỏi đi về phía trước.

"Ôi chao, đợi chút!" Sunny vội đuổi theo cô, bắt lấy tay cô.

"Lại gì nữa?"

"Mới có một khách hàng vào ở khách sạn chúng ta, cho nên giám đốc bảo tớ chuyển lời lại cho cậu từ hôm nay cậu chịu trách nhiệm phòng VIP 001, 24/24 đều phải đợi lệnh!"

"Hả? 24/24? Có tăng lương không? Có trích phần trăm không? Có tiền thưởng không?"

Sunny lắc lắc đầu nhìn vẻ mặt hám của của cô nói: "Có có có, nhất định có tăng lương, trích phần trăm riêng có, tiền thưởng chờ đến cuối năm hơn nữa tiền boa cũng không thể thiếu, cậu chắc chắn phát tài rồi, chờ lấy tiền đi!"

"Vậy OK, tớ đi làm việc!"

Vẻ mặt Tiffany đột nhiên trở nên sáng láng vui vẻ hát.

Người nào đó chỉ có thể không nói gì...

......

Phòng VIP 001

Tiffany đẩy xe đưa cơm đứng trước cửa phòng, hơi sửa sang lại quần áo một chút, sau mỉm cười và ấn chuông cửa.

"Leng keng, leng keng"

"..." Không ai trả lời.

"Leng keng, leng keng"

"..." Vẫn như cũ không có ai.

"Leng keng, leng keng"

"..."

Ba lần đều không thấy ai trả lời, Tiffany kiên nhẫn đợi một phút cuối cùng đành phải lấy chìa khóa mở cửa phòng.

Vừa mới bước vào phòng đã truyền ra tiếng nước chảy róc rách.

Hai mắt bất giác nhìn về phía cửa kính phòng tắm trong suốt, tận mắt nhìn thấy nửa cơ thể của một người phụ nữ trên cửa kính trong suốt đang lay động.

Tiffany không ngờ rằng mình có thể thấy một màn hấp dẫn như vậy.

Cô nhìn chằm chằm vào nửa cánh cửa phòng tắm bằng kính trong suốt, nhìn dáng người hoàn mỹ, thân hình chuẩn, màu da trắng đang tùy ý lay động dị thường kia... đột nhiên, trong đầu cô lại hiện lên bóng dáng Jessica của bảy năm trước.

Hai mắt kinh ngạc trừng lớn sau đó vội vàng xoay người.

Tim đập "thình thịch" với tốc độ kinh hoàng, giống như đang tái hiện lại đêm hôm đó vào bảy năm trước.

"Trời ạ, mình đang suy nghĩ gì vậy? Sắc nữ sao? Chẳng lẽ tới kì tư xuân? No no no... lại nói lung tung rồi. Tục ngữ nói không sai, phi lễ chớ nhì, phi lễ chớ ngôn, phi lễ chớ xem, phi lễ chớ nghĩ, phi lễ chớ sắc... sắc tức là không, không tức là sắc, sắc sắc không không, không không sắc sắc, mình nhất định phải tâm như nước, tâm không tạp niệm, A di đà Phật, thiện tai thiện tai, a lí lộ á, Jesus phù hộ..." Cô không ngừng nhỏ giọng lẩm bẩm, hai tay nhanh chóng đem cơm trưa đặt lên bàn, sau đó chuẩn bị rời đi.

"TAO!"

Jessica trong buồng tắm chợt lên tiếng lạnh lùng nói, "Mang bộ quần áo trên giường cho tôi!"

TAO? Quần áo?

Hai chân Tiffany đột nhiên dừng lại, hơi quay đầu nhìn lên giường, trên đó có một bộ quần áo màu trắng.

Làm sao bây giờ?

Có nên mang cho cô ta không?

Trong phòng tắm

Jessica tắt vòi hoa sen, đứng thẳng trên gạch men sứ màu trắng.

Bỗng nhiên, cánh cửa bằng kính trong suốt lộ ra một khe hở, một bàn tay cầm bộ quần áo từ khe hở chậm rãi luồn vào.

Hai mắt Jessica chợt nhíu chặt, một cánh tay mảnh khảnh với nước da trắng noãn, trên cổ tay còn đeo một cái vòng tay màu bạc.

Phụ nữ?

Đột nhiên bắt lấy tay Tiffany, chất vấn nói: "Cô là ai?"

Jessica ngoài cửa sửng sốt nhưng giả vờ trấn định, không hoảng hốt bất loạn nói: "Tôi là nhân viên phục vụ của phòng VIP này, vừa mang cơm trưa tới nhưng ấn chuông không có ai ra mở cho nên mới tự mang cơm vào."

Nhân viên phục vụ?

Jessica nhíu mày, thanh âm này... dường như đã nghe qua ở đâu?

Chẳng lẽ là cô?

"Tiên sinh, xin cô có thể buông tay được không? Tôi chỉ là đem quần áo cho cô!" Tiffany nói, dùng lực cố rút tay lại.

Nhưng Jessica lại càng dùng sức bắt lấy tay Tifê không có nửa điểm muốn buông.

Cô muốn nhìn khuôn mặt người phụ nữ này.

Chợt vươn tay kia ra muốn mở toàn bộ cánh cửa phòng tắm, nhưng Tiffany nhận ra có điều không ổn, loại sự tình này cô cũng đã từng thấy qua, nên trước khi cửa phòng tắm bị cô ấy kéo ra, tay cô đang bị cô ấy nắm xoay vào trong, nhờ nước còn đang ở trên tay trơn tuột mà nháy mắt thoát khỏi, sau đó rất nhanh rút lại lập tức đẩy xe ra ngoài.

Jessica kinh ngạc nhìn cô giãy thoát ra, trong lòng bàn tay còn chiếc vòng tay màu bạc.

Jessica nhanh chóng chộp đại một cái khăn tắm dài quấn lên người mở cánh cửa phòng tắm ra, nhìn lại căn phòng đã trống không.

"Chết tiệt!" Lại để cô ta chạy thoát.

"Đại tỉ?"

TAO chợt xuất hiện trước cửa, anh nghi ngờ nhìn gian phòng trống không rồi lại nhìn trên người Jessica chỉ có 1 cái khăn.

Đã xảy ra chuyện gì?

"TAO, có thấy người phụ nữ nào chạy ra không?" Jessica lạnh lùng hỏi.

"Không có!"

"Ha..." Jessica chợt tà tứ cười nhạo, "Tưởng rằng như vậy là có thể thoát khỏi tay tôi? Tôi thật muốn xem cô là thần thánh phương nào?"

Bất thình lình cô nắm chặt chiếc vòng bạc trong tay, sau đó truyền lệnh nói "Mang cuộn băng theo dõi đến đây!"

"Vâng" TAO lập tức thực hiện.

Jessica mặc quần áo vào, tùy ý ngồi trên ghế sô pha.

TAO cầm mấy cuộn băng theo dõi lần lượt đặt trên bàn, trước tiên anh lấy cuộn băng ở giữa nhanh nhẹn gõ lên bàn phím, hình ảnh nháy mắt trở lại lúc Jessica bước vào phòng.

Hai mắt Jessica sắc bén nhìm chằm chằm màn hình, khi thì thấy mặt bên của cô khi cô ấy vào phòng, khi thì thấy lưng của cô ấy, cuối cùng... là thấy hoàn chỉnh khuôn mặt cô ấy.

Đồng tử trong mắt mở lớn, khóe miệng tà mị nhẹ nhàng nhếch lên.

Quả nhiên là cô ấy!

Cô ấy thật sự chưa chết!

Không nghĩ rằng cô ấy sẽ tự mình đến giống như bảy năm trước, chẳng lẽ là ý trời? Số phận cả đời cô ấy chỉ ở bên cạnh cô?

"TAO, chuyện tôi nhờ bạn cậu làm đã xong rồi chứ?" Cô lạnh lùng mở miệng.

"Rồi, đại tỉ!"

TAO cung kính trả lời sau đó mở hai cái máy tính khác ra, hai hình ảnh chính diện ống kính hiện lên.

"Tôi đã làm theo đúng những gì tỉ dặn, một cái ở phòng làm việc của nhân viên nữ, một cái ở cửa phòng thay đồ nữ, một cái ở cửa toilet nữ (theo dõi gì mà cả ở toilet cũng không tha _._!!), đại sảnh một cái, thang máy lầu một, nhà ăn, còn có bên trong phòng làm việc của tổng giám đốc, ... chỗ nào cũng lắp máy theo dõi kỹ càng, giờ tỉ có thể nắm giữ toàn bộ hoạt động trong khách sạn Rich."

"Tốt lắm!" Jessica hài lòng gật đầu, sau đó ra lệnh nói: "Mở hình ảnh bên trong phòng làm việc tổng giám đốc."

"Vâng"

Cô đã xác định Tiffany làm việc ở đây, như vậy bước tiếp theo chính là xem bọn họ có quan hệ như thế nào, có thể ảnh hưởng tới vật cô giấu không.

...

Toilet

Sau khi Tiffany đẩy toa ăn về phòng bếp, theo thói quen sẽ đến toilet.

Mở cúc tay áo muốn rửa sạch tay vừa bị người nào đó bắt, nhưng lại kinh ngạc phát hiện, món quà mà con gái cô tặng lại không thấy đâu nữa.

Đâu rồi? ... Không lẽ rơi trong phòng người kia?

"Ai..." Cô nặng nề thở dài, thật sự là họa vô đơn chí.

Vừa mới náo loạn như vậy, liệu khách người ta có trả lại đồ cho cô không, như vậy lương của cô sẽ thế nào? Trích phần trăm? Tiền thưởng ? Tiền boa? Cứ như vậy mà trơ mắt nhìn người khác lấy?

Không được!

Cô đột nhiên tràn đầy ý chí chiến đấu! (Chiến đấu vì tiền =)))

Nhất định phải tìm cơ hội giải thích với cô ta, cầu xin cô ta đừng đổi người khác, đương nhiên... tất cả đều phải xem mặt mũi người ta là trên hết.

"Linh linh linh... linh linh linh"

Di động chợt vang lên, cô vội mở ra, nhìn cái tên trên màn hình - Taeyeon.

Đúng là sóng này chưa hết sóng kia đã tới! Trước sau đều phải tới...

Ấn vào phím nghe, đặt ở bên tai:

"Vâng?"

"Fany, giờ có rảnh không?"

"À, có!"

"Vậy có thể tới phòng làm việc của Tae không? Tae muốn nghe câu trả lời của em!"

"... Được, em tới ngay!"

"Tae chờ em"

"Ừ..."

Tắt điện thoại đi, cô lại thở dài lần nữa, nhìn bản thân ở trên gương, khóe miệng giơ lên khổ sở...

......

Phòng làm việc tổng giám đốc.

"Cốc, cốc, cốc!"

"Mời vào!"

Cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, Tiffany chậm rãi đi đến đứng trước bàn làm việc.

Taeyeon nhìn khuôn mặt của cô, khẩn trương đứng lên khỏi ghế.

"Em đã cân nhắc kỹ chưa?" Taeyeon hỏi

"Rồi!"

"Vậy câu trả lời của em là..."

Tiffany khóe miệng hơi gợi lên.

Taeyeon đã đem con bài cuối cùng "ân nhân cứu mạng" ra, Tiffany còn có thể cự tuyệt sao? Bảy năm qua Taeyeon chiếu cố cho cô, cả đời cô khó có thể báo đáp hết, cho nên kệ cô có đồng ý hay không, câu trả lời chỉ có một...

"Em đồng ý làm bạn gái của Tae trong một tháng!"

Trên mặt Taeyeon lộ ra một biểu hiện hài lòng, cô bước qua bàn làm việc tới đứng cạnh Tiffany, cần hai tay cô ấy hưng phấn nói: "Fany, giờ Tae rất vui! Mặc kệ có phải em nói thật lòng hay không, Tae đều cực kỳ vui, Tae nhất định sẽ khiến em yêu Tae, Tae nhất định sẽ khiến em không hối hận khi đồng ý làm bạn gái Tae, vậy... giờ Tae có thể hôn em không? Với thân phận bạn trai, giờ em là của Tae, Tae không phải đang nằm mơ... một chút thôi cũng được..."

Tiffany hơi run.

Hôn?

Chẳng qua là môi chạm môi, thịt chạm thịt, da chạm da, quên đi, không hề gì...

"Ừ, có thể!"

Taeyeon thâm tình nhìn cô, trong lòng nhảy nhót không thôi, cố gắng kiềm chế xúc động, chậm rãi tới đôi môi của cô, nhẹ nhàng chạm vào.

Bảy năm thầm mến, lần đầu tiên hôi môi!

Ngọt ngào...

Nhưng hai người họ không phát hiện trên trần nhà có một camera đang theo dõi nhất cử nhất động của bọn họ.

..................

Bên trong phòng VIP

Jessica thấy rõ Tiffany và Taeyeon hôn nhau trên màn hình, hai mắt nhíu chặt, mi tâm theo đó mà túc khởi.

Không hiểu sao trong lòng nén giận, phẫn nộ đứng lên, một phát đá đổ cái bàn.

"Rầm" một tiếng vang lên, ba cái máy tính cùng lúc rơi trên mặt đất, cái bàn thủy tinh bị đập tan, mặt đất sạch sẽ trong nháy mắt trở nên hỗn độn.

TAO đứng ở một bên kinh ngạc nhìn cô, theo phản xạ bắt đầu lo sợ.

Đã bao nhiêu năm rồi không thấy đại tỉ tức giận? Hơn nữa từ trước tới giờ chưa từng thấy tỉ ấy tức giận vì một người phụ nữ, chẳng lẽ...

"Tao" Jessica chợt thấp giọng.

"Có."

"Bảy năm trước khuôn mặt của cậu đã bị lộ, từ ngày mai để Kim Tan tới đây." Cô lạnh lùng truyền chỉ thị. (chỉ là ko bjt chọn nv nào nên lấy đại kim tan =))))

"Vâng" TAO lĩnh mệnh.

Cơn thịnh nộ của Jessica vẫn chưa tiêu tan, hai tay cô nắm chặt thành nắm đấm, đôi mắt đẹp hẹp dài lại một lần nữa nhìn về chiếc máy tính màu đen vừa ghi lại hình ảnh.

Người phụ nữ ấy lại có quan hệ với cô ta, cho dù cô đã đánh mất, từ bỏ, cũng nhất quyết không cho phép bất cứ kẻ nào đụng vào, mà người phụ nữ đáng chết ấy lá gan càng ngày càng lớn, trên lưng vẫn còn ấn ký của cô lại có thể ở bên ngoài câu tam đáp tứ, xem ra... cần phải phạt nặng.

......

Sáng sớm hôm sau

Yoona tới trước cổng khu nhà cao cấp Jung gia, vẫn ngồi ở một góc cách cửa chính không xa đợi người nào đó xuất hiện.

Ngày hôm qua cậu đã đối mặt với công công thái dương suốt một ngày, cuối cùng chỉ có thể dùng hai từ "xót xa" để hình dung tâm tình trong lòng, cho dù hôm nay cậu tìm được một gốc cây đại thụ hứng bóng mát kiên nhẫn tiếp tục chờ đợi, thế nhưng nếu người nào đó không xuất hiện, như vậy cậu liền... cậu liền... cậu liền...

Tiếp tục chờ!!

Tục ngữ nói không sai: có công mài sắt có ngày nên kim, muốn biết sắt làm sao luyện thành? Không sai, trước tiên phải biết nhẫn nại...

Cho nên cậu nhẫn! Cậu nhẫn! Cậu nhẫn nhẫn nhẫn!

Thời gian chậm rãi trôi qua, một tiếng... hai tiếng... ba tiếng...

Yoona mắt to nhìn chằm chằm cánh cổng bằng sắt kia, ánh mắt chăm chú, nhưng vẫn không thấy bóng người xuất hiện, đột nhiên...

"Nhóc là ai?"

Từ phía sau truyền đến thanh âm lạnh như băng, Yoona sợ hãi lập tức dựng lên, xoay người nhìn thấy một người đàn ông cao lớn mặc bộ âu phục màu đen.

Người này cao hơn... 1 thước 90 sao?

Cậu dùng lực ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt anh ta, hùng hổ nói: "Chú hỏi cháu sao? Cháu còn muốn hỏi chú đấy? Chú là ai? Vì sao muốn làm cháu sợ? Nếu như hù chết cháu, chú có thể tìm được ai khả ái như cháu trả lại cho mẹ cháu sao?"

Người đàn ông mày hơi túc khởi, nhìn khuôn mặt cậu đang đeo kính đen.

Bắt đầu từ ngày hôm qua, có người báo lại có một tiểu quỷ khả nghi trước cổng, anh theo dõi suốt một ngày một đêm cũng không phát hiện ra thằng nhóc này có hành động gì khác thường, với lại khi trời tối, nó liền bỏ đi nhưng không ngờ ngày hôm nay lại tới nữa.

Thằng nhóc này có mục đích gì?

"Tiểu quỷ, ta cảnh cáo nhóc, nơi này không phải chỗ nhóc muốn làm loạn là được, không muốn chết thì mau cút đi!" Anh ta đe dọa.

"Chú làm cháu sợ?" Yoona tiếp cận từng bước, kiêu ngạo nói: "Bổn thiếu gia từ bé bị dọa đã quen mới không sợ chú! Hơn nữa chú dựa vào cái gì mà muốn cháu bỏ đi? Chẳng lẽ con đường này là do chú mở? Nếu đúng như vậy cháu cho chú tiền là được, còn nếu không phải chú mau tránh ra, ít ở đây gây trở ngại bổn thiếu gia cùng mỹ nữ môi trường luyến ái."

Mỹ nữ môi trường?

Người đàn ông mặt đầy hắc tuyến!

Hết chương.

Có câu nào hk hiểu thì m.n nkớ hỏi mk nha =]]]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro