Chương 12: Ông chú gặp lãnh chúa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Schweith có 2 đứa em cùng cha khác mẹ.

Đứa em trai sinh cùng năm, Croisas, năm nay 17 tuổi.

Bời vì bằng tuổi, người xung quanh đều cho rằng cả hai sẽ là đối thủ tranh giành quyền thừa kế, nhưng Croisas không có một chút hứng thú nào, luôn luôn tỉnh táo tránh né.

Kể cả quãng thời gian Schweith thay đổi trở thành kẻ hay gây chuyện cũng chưa từng xung đột gì với vị "đối thủ" này, đơn giản bởi vì trong mắt Croisas không hề có ông anh Schweith, nói chính xác là không quan tâm đến toàn thể nhân loại, chỉ tập trung toàn bộ tâm trí vào nghiên cứu ma thuật.

Sau khỉ hiểu rõ Croisas chỉ đơn giản không quan tâm đến bất cứ thứ gì ngoài việc nghiên cứu chứ không phải căm ghét hay coi khinh gì mình, Schweith ngừng việc kiếm chuyện với đứa em.

Đối với cái thân phận "đối thủ tranh giành quyền thừa kế", cả hai đều không quan tâm, đặc điểm chung của gia đình Solisthea là thờ ơ với những thứ mình không hứng thú.

Một đứa em khác hiện đang ngồi cạnh Schweith, chăm chú đọc và phân tích ma pháp thuật thức.

Selestina, đứa em gái út trong gia đình, kết quả do ngài công tước Delsasis "không nhịn được rung động" mà ra tay với maid phục vụ trong gia đình công tước.

Hai vị công tước phu nhân biết chuyện, đuổi mẹ của Selestina ra khỏi dinh thự ngay lập tức.

Đây cũng chỉ là thủ đoạn tất yếu để giảm thiểu kẻ cạnh tranh trong cuộc chiến giành quyền thừa kế.

Kết quả, thân phận mẹ của Selestina được ông Creston công nhận, bởi vì đứa trẻ sinh ra là con gái nên càng được ông già yêu thương.

Về sau mẹ của Selestina vì bệnh nặng mà mất sớm, ông già Creston một mình nuôi cháu. Selestina lớn lên càng giống mẹ như tạc khiến hai vị công tước phu nhân rất chướng mắt.

Bị mẹ ảnh hưởng, Schweith khi còn bé thường hay gây sự bắt nạt Selestina, Croisas vốn đã không quan tâm đến ai càng coi Selestina như không tồn tại, khiến cô bé càng trở nên buồn bã hướng nội.

Schweith luôn luôn kiêu ngạo vì sự nghiệp to lớn tổ tiên để lại, gia tộc công tước Solisthea là phân chi hoàng tộc, gia tộc pháp sư đã bảo vệ đất nước hơn 150 năm, ước mơ từ nhỏ của cậu bé là có một ngày bước lên chiến trường, đứng ra bảo vệ đất nước và nhân dân.

Chính vì vậy mà Schweith rất bất mãn khi Selestina không dùng được ma thuật, đứa con gái vô dụng đó lại là em gái mình, con bé bất tài vẫn mặt dày quanh quẩn bên cạnh Hellfire Mage lẫy lừng danh tiếng. Quan trọng nhất là từ nhỏ đã bị mẹ mình ảnh hưởng, Schweith căm ghét Selestina một cách tự nhiên.

Thế nhưng hiện tại Schweith đã biết rằng đó không phải lỗi của Selestina, cô bé không phải kẻ vô dụng, lỗi là tại ma thuật được dạy trong sách giáo khoa, thứ phép thuật được tất cả mọi người coi là chính xác và hoàn hảo ấy vốn tràn đầy khuyết điểm và sai sót.

Trong những gì Schweith nghe kể lại, Selestina không thể phát động ma thuật, là một pháp sư hạng bét, nhưng thành tích ở tất cả các môn học khác lại rất xuất sắc, không thể gọi là kẻ bất tài vô dụng.

Hiện tại, tất cả vấn đề của Selestina đã được giải quyết.

Bởi bàn tay của vị gia sư đang ngồi trước mặt bọn họ, Đại Hiền Giả Zeros Merlin.

"Chà, giải thích khu vực này của thuật thức, sẽ có nghĩa là [tụ tập Mana, lưu lượng 10~50]. Đây là biểu thị lượng Mana tối thiểu mà một pháp sư chuyên nghiệp cần cung cấp để phát động ma thuật này, cùng với lượng Mana tối đa có thể kiểm soát. Đây là giá trị cực hạn của thuật thức, hay còn gọi là 'độ bền ma thuật'. Yêu cầu cung cấp lượng Mana tối thiểu để có thể phát động ma thuật, nhưng cung cấp nhiều hơn giá trị tối đa cũng không làm uy lực tăng lên thêm nữa. Lượng Mana dư thừa sẽ chảy ngược dòng về lại thuật thức, sau đó khuếch tán ra môi trường tự nhiên..."

Nói thật, ban đầu cậu pháp sư trẻ không hề ưa vị Đại Hiền Giả này.

Bởi vì Zeros có được sự tán thành của ông nội Creston mà cậu tôn kính, quan trọng hơn là thực lực chân chính của Zeros bao trùm tất cả mọi người, cho đến vài ngày trước, mục đích của Schweith vẫn là lợi dụng tri thức của Đại Hiền Giả mà thôi.

"Nói cách khác, chỉ cần tăng giảm lượng Mana cung cấp trong phạm vi cho phép của thuật thức, ta sẽ khống chế được uy lực mạnh yếu ? Ma pháp thuật thức cơ bản đơn giản vẫn có thể tăng cường uy lực, đúng không ?"

"Không sai, nhưng còn chưa đủ. Gia tăng lưu lượng Mana sẽ ảnh hưởng đến độ bền của ma pháp thuật thức chứa đựng Mana và chuyển hóa thành hiện tượng.

Đưa quá nhiều Mana vào một cấu trúc thuật thức yếu đuối sẽ chỉ khiến Mana khuếch tán ra tự nhiên, hoàn toàn vô nghĩa. Trường hợp quá tải khiếm ma pháp trận sụp đổ sẽ dẫn đến hiện tượng ma thuật mất khống chế, gây thiệt hại to lớn ra xung quanh, tuy bình thường chúng ta sẽ quẳng ra ngoài trước khi thuật thức bắt đầu sụp đổ..."

Ông chú pháp sư trung niên dùng thái độ như nói chuyện tầm phào tiếp tục giảng dạy chương trình học về ma pháp thuật thức...

Ban đầu Schweith còn cho rằng đây chỉ là chương trình học từ cơ bản, vốn cảm thấy không có gì thú vị. Ông chú Zeros giảng giải rất dễ hiểu, cậu pháp sư trẻ dễ dàng hấp thụ những tri thức đó thành của mình, kiến thức mỗi một ngày đều mới mẻ chưa từng nghe tới, mỗi một ngày đều trở nên cực kỳ thú vị.

"Quá khó. Không chỉ cung cấp lượng Mana cần thiết, còn phải gia tăng cường độ của thuật thức..."

"Giải quyết vấn đề này chính là ma pháp thuật thức dạng lập thể đa tầng. Sử dụng 2 loại thuật thức đặc biệt để Mana tuần hoàn chứ không bị khuếch tán, đây gọi là Spell Circuits. Mấy loại ma pháp thuật thức mạnh... xem nào... ví dụ như ma thuật diện rộng nhé, bình thường phải đem toàn bộ ma pháp trận vẽ trên một tờ Magic Paper cỡ khổng lồ mới cấu trúc nổi đúng không ?! Cắt nhỏ ma pháp trận đó ra thành nhiều phần, xếp thành nhiều tầng, dùng thuật thức đặc biệt để liên kết lại thành khối thống nhất..."

Xuất sắc ngoài sức tưởng tượng.

Từ lúc chào đời đến giờ, lần đầu tiên Schweith gặp được một người khiến cậu ta khâm phục đến thế ngoài ông nội. Ông chú Zeros không thèm nịnh nọt người cầm quyền. Trong mắt Schweith, vị Đại Hiền Giả rất coi trọng cách sống của mình, tự hào với cách sống như một pháp sư chân chính, thậm chí sẵn sàng chiến đấu với bất kỳ kẻ địch nào không hề do dự.

Ông nội Creston mà Schweith kính trọng đã công nhận Zeros là thiên tài siêu việt. Giá trị quan và thế giới quan biến hóa đã khiến cái nhìn của Schweith dành cho ông chú thay đổi. Dưới cái nhìn của cậu pháp sư trẻ, Zeros là kẻ tìm kiếm chân lý bằng thực tiễn, tiến hành nghiệm chứng qua vô số chiến trường, là tồn tại vĩ đại đứng trên đỉnh cao của ma thuật.

Ông Creston thường xuyên phê phán các pháp sư chấp nhất quyền lực, gây khó dễ cho các phe phái, kể cả phe phái mà chính bản thân ông đã từng là thành viên như Holy Loren cũng coi ông già là kẻ phản bội. Vấn đề là thực lực của ông già quá kinh khủng, thêm cả huyết thống hoàng tộc, tất cả phe phái còn không dám đe dọa cảnh cáo chứ đừng nói tới dám ám sát ông già.

Creston một mực chắc chắn rằng [mấy kẻ đam mê quyền lực không xứng là pháp sư, hoàn thiện tăng cường bản thân mới là pháp sư chân chính], chấm dứt quan hệ với mọi phe phái. Bằng cái tính chất bất khả xâm phạm của mình, ông già tự mình thành lập một phe riêng, quy mô cực nhỏ, sức ảnh hưởng lại cực lớn, "phe Solisthea".

Zeros chính là pháp sư như bước ra từ lý tưởng của Creston.

Tự mình kiếm tiền, tự mình nghiên cứu, không tham ô lãng phí, vị hiền giả dùng thực tiễn chứng minh lý luận. Vị pháp sư trí tuệ mà lại điên cuồng, sống sót qua vô số chiến trường, kinh nghiệm chiến tranh cực kỳ phong phú.

Bất cứ pháp sư nào khi đem ra so sánh với Đại Hiền Giả Zeros đều trở thành bé nhỏ không đáng nhắc tới.

"Như vậy, còn vấn đề gì không ?"

Pháp sư có thể đọc hiểu ma pháp văn tự như Zeros, chẳng lẽ còn không xuất sắc ?!

Trong thâm tâm Schweith đã coi ông chú Zeros là pháp sư vĩ đại không thể nào chạm tới, vượt lên trên cả người ông mình hằng kính trọng. Chỉ vài ngày được dạy dỗ, cậu pháp sư trẻ đã nhận ra mình chỉ là đứa bé chập chững bước chân vào con đường ma thuật.

Zeros giỏi hơn cả đoàn giảng sư của học viện pháp thuật Istal cộng lại, đại bộ phận pháp sư sẽ nịnh hót quý tộc, mong mỏi được gia nhập cơ quan nhà nước, vị Đại Hiền Giả là ngoại lệ, không quan tâm tới bất kỳ phe phái nào, nhìn như ngạo mạn, lại giống với một pháp sư hơn bất cứ ai.

"Tôi hiểu, có thể đọc được ma pháp văn tự. Nhưng số lượng ma thuật mỗi người học được sẽ không giống nhau đúng không ? Lựa chọn ma thuật nào thích hợp với mình nhất để học bây giờ ? Dựa trên lý luận của ngài, không có ma thuật nào học được hay không, bất cứ ai cũng có thể học được tất cả ma thuật các thuộc tính khác nhau, nhưng thực tế cùng một ma thuật tùy tư chất của người sử dụng cũng có khác biệt. Hiện tại còn có mấy phe phái chia theo thuộc tính ma thuật nữa."

"Nhất định là do yêu ghét cá nhân. Như ta chẳng hạn, dùng được ma thuật tất cả các thuộc tính, nhưng dùng thuận tay nhất là ma thuật hỗn hợp, cơ sở là ma thuật hệ Lightning. Tùy tình huống, nếu cần ta vẫn có thể dùng loại ma thuật khác. Tóm lại, gặp được ma thuật ưa thích ta sẽ liều cả mạng để học, gặp phải loại không thích thì chỉ qua loa đại khái...đây là tự do cá nhân của mỗi người."

Trên thực tế, có rất nhiều học sinh chỉ quan tâm học hệ thống ma thuật mà mình am hiểu, không thèm để ý đến loại ma thuật khác.

Đây là đáp án Schweith có thể chấp nhận.

"Có thể học nhưng không thể sử dụng tự nhiên à ?! Nhưng đem ma thuật khắc vào tiềm thức cũng có số lượng giới hạn. Làm sao để gia tăng số lượng ma thuật có thể sử dụng ?"

"Phạm vi cấu trúc thuật thức sẽ quá lớn. Tinh giản cho gọn lại, làm cho ma pháp trận khắc trong tiềm thức thu nhỏ lại, dung lượng bộ nhớ dư ra thì sẽ học được phép mới thôi. Pháp sư dựa vào bản lĩnh của mình, hiểu được thuật thức đến mức nào thì dùng phép tiện tay đến mức đó."

"Ma thuật đang được bọn họ nghiên cứu chiếm diện tích bằng cả tòa đấu trường cỡ nhỏ, thật quá lãng phí..."

"Đấu trường ? Đang nghiên cứu ma thuật hủy diệt hả ? Sử dụng ma pháp trận mặt phẳng thì vậy là đúng rồi. Tiêu hao Mana quá khổng lồ, không khả thi, không dùng được đâu..."

"Cứ như ngài đã nhìn tận mắt vậy..."

"Đây là đường mà mọi pháp sư đều đi qua. Ma thuật càng mạnh yêu cầu ma pháp thuật thức càng phức tạp, nghe qua là biết ngay. Kích cỡ ma pháp trận là chứng minh cho bản lĩnh của pháp sư."

Ma thuật hiện nay đều nghiên cứu như Schweith vừa nói, nhưng thuật thức của ông chú Zeros thì lại khác hoàn toàn. Ma pháp trận cấu trúc lập thể, bên trong hình lập phương là ma pháp văn tự không ngừng chuyển động tuần hoàn, chưa ai từng thấy qua, như một câu đố không lời giải.

So với ma pháp trận ứng dụng 56 âm tiết hiện đại phải tiên tiến hơn ít nhất một trăm năm. Được học tập những kiến thức quý báu này, trong tim Schweith nổi lên một thứ tình cảm tự hào pha lẫn kiêu ngạo khó nói nên lời.

"Đường phải đi sao... Người đã đi xa đến đâu rồi ?..."

"Ai mà biết được !? Nói trước là ta không có ý định chia sẻ nghiên cứu của mình với bất kỳ ai đâu, không có hứng thú, cũng không có ý định nói ra cho bất kỳ người nào."

"Vậy là tôi chỉ có thể tự đi tìm sao ? Tự mình đi đến nơi xa xôi cực đoan đó ư ?..."

"Đương nhiên ! Tại sao ta phải đau đớn giao thành quả nghiên cứu cực khổ của mình cho người khác ?! Dù sao cũng không biết kẻ được kế thừa sẽ dùng ma thuật của ta như thế nào. Quan trọng nhất là bởi vì quá nguy hiểm. Đặc biệt là mấy loại ma thuật hủy diệt diện rộng."

"Chỉ có thể dạy cho chúng tôi những thứ cơ bản thôi sao ? Nếu sau này bọn tôi sáng tạo ra ma thuật nguy hiểm thì ngài sẽ làm gì ? Tuy mật độ văn tự phải rất cao, cấu trúc thuật thức cũng sẽ rất phức tạp, nhưng thứ đó vẫn có thể dùng 56 âm thức để chế tạo ra đúng không ?"

"Ta không vô trách nhiệm đến thế đâu. Yên tâm đi. Cho dù biết thành quả nghiên cứu của ta, cũng không có ai sử dụng được đâu. Chính vì vậy nên mới không có ý nghĩa để chuyển giao cho người khác."

Schweith cảm thấy rùng mình.

Không phải vì sợ hãi, mà là vì hưng phấn.

Ngài Đại Hiền Giả Zeros sáng tạo ra ma thuật chuyên dụng cho riêng mình, người khác không ai có thể sử dụng nổi. Ma thuật chỉ tồn tại đơn thuần trong lý luận mà không ai có thể sử dụng, đơn giản chính là vô dụng.

Schweith cảm thấy vui sướng, bản thân rất may mắn khi được tồn tại ở đỉnh điểm như vị Hiền Giả dạy dỗ chân lý của ma thuật.

"Hai đứa vẫn còn rất trẻ, đầu tiên cứ dựa vào chính mình, bắt đầu từ cơ sở trước đã. Học vẹt chỉ biết ghi nhớ tất cả những thứ được người khác dạy cho, cũng chẳng khác gì trì trệ không tiến bộ."

"Ý ngài muốn tôi tự sáng tạo ra ma thuật của riêng mình ?! Thật ghê gớm, đây cũng phải là lời một giáo viên nên nói đâu !"

"Rất đơn giản thôi, chỉ cần hiểu và áp dụng kiến thức cơ bản, ai cũng làm được. Quan trọng nhất là có thể cố gắng đến cùng hay không. Hoài nghi thường thức, hoài nghi tất cả, chiến đấu với chính mình... lý luận và thực tế... pháp sư luôn luôn cô độc... Haiz..."

"Không... tại sao ngài lại thở dài ở đó vậy ?!"

Chỉ trong mấy ngày, Schweith hiểu rõ tất cả pháp sư của vương quốc ma thuật Solisthea lạc hậu đến mức nào. Từ khi quen biết hiền giả, Schweith đau đớn nhận ra tri thức của pháp sư cả nước sai lầm đến mức phi lý. Ý nghĩa của ma pháp văn tự, phương pháp đọc ma pháp thuật thức, phương pháp cấu trúc ma pháp trận, thao túng, ứng dụng... đều là những kiến thức chưa ai từng biết.

Thậm chí còn cân nhắc đến cả tâm lý khi bước vào thực chiến, kỹ thuật cận chiến cho pháp sư... đủ để Schweith hiểu ra sự chênh lệch áp đảo về bản lĩnh của họ.

"Đơn giản... ? Ý người là... tôi cũng làm được sao ?"

"Làm được. Nhưng về sau tất cả đều dựa vào bản thân cố gắng đến mức nào, hiểu được bao nhiêu về quy tắc của thế giới. Trước hết cứ học tốt vật lý đi đã, đây là cơ bản trong cơ bản, học trước là tốt nhất."

"Vật lý à... ra là thế... rất thú vị... Lần đầu tiên tôi nghe thấy một việc khiến người ta hưng phấn đến thế. Đám giáo viên trong học viện vô dụng quá..."

"Ni-sama, đây cũng không phải lỗi của những giáo viên đó, sai từ những nguwofi đã dạy họ thành pháp sư mới đúng ?! Ai cũng biết rằng sau trận chiến Evil God War, đại bộ phận tri thức về ma thuật đều thất lạc, không ai nghĩ tới thứ mình đang dốc sức nghiên cứu lại là sai lầm cả. Em thấy không ai có được kiến thức chính xác, tất cả mọi người đều vừa đi vừa tìm tòi cho đến hôm nay."

Schweith thô bạo nóng nảy, đối với mọi thứ có liên quan đến ma thuật cũng rất nhiệt tình. Mỗi một ngày đếu nghe giảng bài rất nghiêm túc, dùng cách riêng của bản thân để nghiệm chứng.

Vị pháp sư trước mắt là kẻ đã đạt tới đỉnh điểm, vẫn chưa hài lòng, vẫn tiếp tục nghiên cứu, nhìn theo bóng lưng con người vĩ đại đó, ước mơ bước chân vào lĩnh vực ông ta đang đứng, có lẽ đây là bản chất chung của pháp sư.

"Được rồi, hết giờ. Ngày mai học tiếp."

"Hả, muộn rồi sao ? Nhanh quá..."

"Đã học hơn ba giờ rồi. Không thư giãn nghỉ ngơi hợp lý thì học có nhiều cũng không nhét được tri thức vào đầu đâu. Nghỉ ngơi cũng rất quan trọng."

"Tiếc thật. Nhưng tôi rất mong chờ ngày mai."

"Sắp tới ta sẽ để cho hai đứa thử khiêu chiến ma pháp trận đa tầng. Thứ đó rất đơn giản, cả hai sẽ được chơi đùa thoải mái."

Chương trình học hôm nay đã kết thúc.

Sau khi Zeros rời khỏi phòng học, Selestina vẫn chăm chú ôn bài, Schweith không khỏi kinh ngạc nhìn cô em gái.

(Lúc trước, con bé còn không muốn lại gần mình...)

"Uhm...Selestina..."

"Chuyện gì ạ, ni-sama ?"

"Em thay đổi nhiều quá, nếu là ngày trước, việc đầu tiên em làm sẽ là tìm mọi cách tránh xa khỏi anh."

"Đúng vậy a... bây giờ em cũng dùng được ma thuật rồi, tuy chưa đạt đến trình độ như Master nhưng em cũng hơi đọc được ma pháp thuật thức rồi. Có lẽ em đã không còn như trước nữa, em cũng không rõ..."

"Người đó thật là một pháp sư ghê gớm. Anh cũng hiểu rõ vì sao em thay đổi."

Đây chỉ là cái nhìn chủ quan của 2 người, nhưng rõ ràng mọi pháp sư đều thua xa khi đem so sánh với Zeros.

Được pháp sư tối cao dạy dỗ, đối với pháp sư chưa thành thục như họ là cả một vinh quang to lớn.

Hiện tại bọn họ đang được Zeros dạy về phương pháp cấu trúc ma thuật, những kiến thức căn bản này đã được vị Đại Hiền Giả nghiệm chứng qua thực tế là chính xác, lại khác hoàn toàn những gì họ được dạy trong học viện.

"So sánh với người, anh chỉ là một tên lâu la nhãi nhép. Không biết tại sao mình lại đi gây sự đánh nhau với người cơ chứ ?! Nhưng vinh quang tối cao với một pháp sư chẳng phải là được Hiền Giả dạy dỗ hay sao ?! Thật tuyệt... à, em không phải là đệ tử của người sao ?"

"Ni-sama cũng là đệ tử mà ? Anh cũng đang được dạy đó thôi ?!"

"Anh đã có phe phái rồi, không thể trở thành đệ tử chính thức, sau khi tốt nghiệp khỏi học viện anh sẽ là quân nhân... A, chết tiệt, nếu không gia nhập mấy cái phe phái đó thì tốt rồi !"

Holy Loren hiện tại đang tập trung mãnh liệt vào thu gom quyền lực, nghiên cứu ma thuật hay chiến lược đều chỉ là thứ yếu. Ở trong loại môi trường đó thời gian dài nên tinh thần Schweith mới bị ô nhiễm.

Cậu pháp sư trẻ được mọi người xung quanh tung hô tán dương, trở nên kiêu ngạo mù quáng, kết quả là thất tình nghiêm trọng. Cứ như là bị tẩy não...

Không, Schweith đã bắt đầu nghi ngờ liệu mình có thật sự dính phải phép thuật điều khiển tâm trí, bởi vì khi tự nhìn lại hành vi của mình trong 2 năm qua, có quá nhiều thứ mất tự nhiên đến vô lý.

Phép thuật bị phá vì một lý do gì còn chưa biết, nhưng dạo này đầu óc Schweith trở nên rất thoải mái tỉnh táo, đây chính là bằng chứng. Bởi vậy, có những lời không thể không nói ra. 

"Nghe anh khuyên, sau khi trở lại học viện phải chú ý đề phòng bất cứ ai có liên quan đến phe phái. Bọn họ sẽ tìm cách lôi kéo em gia nhập."

"Thật hiếm có... Ni-sama lại cho em lời khuyên kìa... đây là lần đầu tiên á."

"Anh không phải là thằng đần ! Bây giờ em đã thay đổi quá nhiều, sử dụng được ma thuật, đọc hiểu được ma pháp văn tự... Bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho em..."

"Thật phiền phức. Em thấy mấy cái phe phái đó căn bản không có bất kỳ giá trị gì..."

"Hoàn toàn đồng ý ! Quen biết loại quái vật như Đại Hiền Giả rồi thì thấy bài giảng của mấy tên đó chỉ toàn là bốc phét. Sai lầm ngay từ căn bản rồi còn gì !"

Mấy ngày nay hai anh em đã trở nên thân thiết, quan trọng nhất là rất vui vẻ, năng lực học tập của cả 2 đều tăng mạnh, cứ như bao nhiêu gánh nặng khiến họ đình trệ đều đã bị vứt bỏ.

Càng biết nhiều, càng cảm nhận được sự thú vị của ma thuật, mặc dù chỉ học căn bản, nhưng chính từ căn bản lại tìm ra nhiều phát hiện mới. Quan trọng nhất là những gì từng nghi ngờ nay được giải đáp, bế tắc được khơi thông, lại nhìn thấy chân trời mới tinh, quá thú vị...

"Thật không muốn trở về cái học viện nát đó ! Ở đây nghiên cứu tiến triển rất nhiều..."

"Đúng vậy... chỉ còn một tháng nữa là phải trở về rồi..."

Khế ước với Zeros là 2 tháng.

Cho nên chỉ còn 1 tháng nữa bọn họ sẽ phải trở lại học viện, tiếp tục học chương trình học nhàm chán ở đó.

Cả 2 đều cho rằng đó là lãng phí thời gian.

"À, anh Croisas không trở về sao ?"

"Croisas ?! Thằng đó là thành viên cốt cán của phái Saint Ruman, hiện tại chắc đang chui đầu vào nghiên cứu rồi. Suốt ngày trốn trong phòng nghiên cứu, rõ ràng đang lãng phí công sức..."

"Đúng vậy ! Lãng phí công sức... còn đang lãng phí thời gian quý báu..."

"Tên đó nói thế này...[Anh định về nhà hả ? Vậy thì thay tôi hỏi thăm cha nhé ! Chuyện vặt thôi mà ? Dù sao anh là anh ruột của tôi...] coi người khác là bồ câu đưa tin !"

"Đúng là không thay đổi gì cả... anh ấy có lẽ rất thích nghiên cứu."

Con trai thứ nhà công tước Solisthea, Croisas chỉ say mê nghiên cứu, ngay cả nói chuyện với người khác cũng cảm thấy lãng phí thời gian, không có hứng thú với toàn thể nhân loại, chỉ ưu tiên hiệu suất là trên hết, cái thái độ nóng lòng muốn vùi đầu vào nghiên cứu đó rất có dáng vẻ của một pháp sư.

Còn Schweith lại cảm thấy những lời nói của Croisas rất đáng ghét.

"Thật sự là không hề thay đổi, cái thằng thích làm bộ làm tịch... Nhưng phải nói là nó rất xui xẻo. Ha ha ha..."

"A...Đúng là rất xui xẻo. Không được tham gia chương trình học của Đại Hiền Giả..."

"Đúng không ?! Thật mong chờ đến ngày nó biết chuyện này sẽ có biểu lộ thế nào..."

Nếu muốn so sánh, thì Schweith chính là lửa, còn Croisas là băng. Tính cách quá khác biệt khiến cả 2 đều hiểu rằng mình không thể chung sống với kẻ kia. Cũng có thể chỉ là 2 anh em chưa từng ngồi xuống nói chuyện thành thật với nhau mà thôi...

"Nhưng phải nói là thằng đó rất có dáng vẻ của một pháp sư. Gần đây anh cũng muốn cạnh tranh với nó thử xem..."

"Bởi vì hành vi của anh ấy rất giống Master. Nhưng tri thức của anh ấy không đủ, lại còn có rất nhiều tri thức sai lầm."

"Thật đáng tiếc, mặc dù anh lại cảm thấy rất đáng vui mừng. Đúng rồi... anh không ưa Zeros-sensei ngay từ đầu, bởi vì trông người rất giống Croisas..."

"Anh ghét anh Croisas đến vậy sao ?"

"Ghét nhất ! Thằng đó hoàn toàn không muốn để ý tới anh, cũng không quan tâm đến bất cứ thứ gì xung quanh. Thề có trời, nhất định anh phải ném vào cái bản mặt đó một đấm !"

Vốn chỉ là sự khác biệt về cá tính nên không hợp nhau, lại trở thành lý do cho cuộc chiến giành quyền thừa kế ngai vị công tước. Hai anh em vốn không coi nhau là kẻ địch, chỉ vì không thích nên không thèm để ý lẫn nhau mà thôi.

Đều là pháp sư, đều có bệnh chung 'kệ xác lời người khác nói'.

Nghĩ đến chuyện giữa hai người anh, Selestina thở dài.

Cô bé chỉ cầu mong đừng diễn biến thành nội chiến.

==========

Ngày hôm sau, Zeros đi vào phòng khách của dinh thự.

Lý do rất đơn giản, ông già yêu chiều cháu gái điên cuồng Creston gọi tôi tới.

"Ha ha ha... rốt cuộc... trang bị cho Tina làm xong rồi !"

"Ông cao hứng hơi quá rồi đấy. Sao tôi không thấy trang bị nào đâu cả nhỉ ?"

"Lão rất cao hứng, không nhịn được nên đã đưa cho Tina rồi. Chắc con bé cũng sắp đến rồi đấy..."

"Đã để Selestina mặc thử rồi à... vội vàng quá đấy..."

Ông già Creston phấn khích dị thường, chờ đợi cô cháu gái mặc trang bị mới đến.

Mỗi khi ông già mất khống chế, tôi lại không nhịn được nói móc.

"Không thể để con bé mặc mãi mấy thứ đồ rẻ tiền đó được. Dù sao đây là lần đầu tiên chế tác trang bị cho Tina, hẳn là sẽ rất hợp nhỉ ?!"

"...Một đứa cháu trai còn lại thì sao ?"

"Lúc trước nó có quần áo mới rồi, chắc không cần đâu. Mà đồ cho con trai đều rất cục mịch xấu xí."

"...Ông già này thiên vị quá rõ ràng rồi. Schweith cũng thật đáng thương..."

Ông già quá cưng chiều cháu gái mà rất bất công. Schweith không nhận được gì cả.

"Lão tiêu rất nhiều tiền quỹ riêng, tuyển chọn tỉ mỉ từ nguyên liệu trở đi, chế tạo ra trang bị tuyệt nhất."

"Nguyên liệu gì ? Thật hiếu kỳ, chắc chắn tiêu rất nhiều tiền hả..."

"Đương nhiên ! Vì cháu gái đáng yêu, lão sẽ bán cả linh hồn cho ác ma ! Dùng linh hồn người khác đem đi bán..."

"Ông già xấu bụng quá ngang nhiên rồi đấy."

Quá hỗn loạn, mà ông già Creston nói ra lời này hoàn toàn thật lòng, cho nên lại càng ác liệt...

Vì Selestina, ông già sẽ nghiêm túc đưa vật tế sống cho ác ma.

Ông già thương cháu gái đã thành nghiệp chướng nặng nề.

"Sớm muộn gì cô bé cũng sẽ phải lấy chồng. Đến lúc đó ông định làm gì ?"

"...Lão không cho phép, lão tuyệt đối không cho phép. Làm sao ta có thể đem Tina đáng yêu gả cho mấy tên đê tiện đó được !"

"Nếu cô cháu gái đáng yêu đó lỡ tuổi kết hôn thì sao ?"

"Đến lúc đó... đúng rồi, gả cho cậu. Yên tâm, ở quốc gia này pháp sư có đặc quyền, nam có thể một chồng nhiều vợ, nữ cũng một vợ nhiều chồng được mà."

"Đừng có lôi tôi vào như chẳng có chuyện gì thế !"

Ông già nói không nên lời.

"Cái này... có gì to tát đâu chứ... Nếu ta có chắt bế, cậu muốn biến đi đâu cũng được, ta chẳng quan tâm. Đương nhiên, xuống địa ngục là tốt nhất..."

"Rất nhiệt tình đem người ta làm ngựa giống rồi thủ tiêu luôn ha ?! Ông đã chuẩn bị tinh thần sẵn sàng bị tôi giết ngược chưa ?!"

"Bởi vì cậu định ra tay với cháu gái đáng yêu của ta mà, dám làm thế phải sẵn sàng chết đi cho ta."

"Ông sa đọa quá triệt để rồi ! Lão già !"

Chỉ cần dính dáng đến cô cháu gái, ông già này hoàn toàn là một lão già xấu tính, ngang ngược không nói lý, định cuốn cả tôi vào...

Ông chú Zeros nói móc cũng trở nên hoàn toàn không khách khí kiêng nể.

Trong khi 2 người đang tranh luận chuyện ngu xuẩn kia, cánh cửa đột nhiên mở ra, Selestina mặc trang bị chiến đấu mới tinh bước vào. Váy trắng kiểu âu, giáp ngực màu bạc, cầm tấm chắn một tay và quyền trượng đồng bộ, tuy đơn giản nhưng lại rất có phong cách.

Ngay cả giáp tay và giày chiến đều có trang trí tinh tế xinh đẹp, khiến người ta không có cảm giác như sắp lên chiến trường.

"...Ông nội... kế hoạch là dùng quái vật làm đối thủ tiến hành huấn luyện thực chiến phải không ? Đây, đây là..."

"Hỗn hợp sợi Mirthil và tơ Arachné dệt thành âu phục, giáp bằng Mirthil và vảy White Wyrm, lại có cả giáp tay với giày đồng bộ. Ngay cả quyền trượng cũng trộn đồng thau, dùng làm gậy phép được luôn. Lão già, ông tiêu hết bao nhiêu tiền đấy ?!"

"Ý, ý cậu là gì ?! Không nhiều quá đâu..."

"Những trang bị này... ít ra cũng phải xếp hạng báu vật. Ông lại còn đặt làm riêng thiết kế nguyên set theo sở thích..."

"Ồ ! A...! Mấy thứ này quý vậy cơ à ?!"

Ông già Cresston giả như không biết gì cả, nhưng không giấu được mắt thẩm định của ông chú Zeros.

Ông già tiêu mất ít nhất 1 năm dự toán của cả lãnh địa, mấy thứ trang bị đó tuyệt đối không phải tiền tiêu vặt của quý tộc hay lương hưu của một ông pháp sư già có thể chi trả nổi.

"Creston... Tôi không muốn hỏi đâu, nhưng... ông không tham ô tiền thuế đấy chứ ?!"

"Thật bất lịch sự ! Đây là tiền riêng của lão... chỉ bán đi một ít bảo vật trong kho thôi."

"Bảo vật ? Hình như cần thủ tục gì đó cơ mà ?! Ông đã được lãnh chúa đương nhiệm cho phép chưa thế ?"

Creston đột nhiên quay mặt sang hướng khác.

Chưa được cho phép rồi ! Ẩn cư rồi còn lấy bảo vật trong kho đem bán chính là tham ô của công. Ông già vì cháu gái đã phạm tội.

"Vậy không tốt à... Delsasis nhất quyết không chịu điều 7 sư đoàn làm hộ vệ. Đã vậy thì bỏ ra mấy đồng tiền lẻ này vì con gái cũng không sao mà ?!"

"Hộ vệ lại tăng ! Mà lại không hề hối hận vì biển thủ của công !"

"Ta không có nát đến thế ! Ta chỉ lấy mấy thứ báu vật tự kiếm được khi còn trẻ !"

"Chí ít cũng phải làm thủ tục. Cháu gái ông sẽ bị liên lụy đấy !"

"...Ack ! Hỏng bét, lão chưa nghĩ tới chuyện đó..."

"Ông quá liều rồi lão già, có phải ông sắp phát điên hay không..."

Ông già đã hoàn toàn mất khống chế, không cần biết lý do là gì, sử dụng tiền công quỹ phải thông qua thủ tục cần thiết, nếu không cho dù là quý tộc cũng bị định tội trộm cắp.

Ông già này đã bỏ qua mọi quy trình.

"A... Đúng là không ổn. Hết cách rồi... để ta đi xin lỗi Delsasis vậy..."

"Ông à... nói thế nào thì cũng hơi quá đáng rồi..."

"Khi hắn nói mấy chữ [hết cách rồi] đó, tức là ông già này không hề hối lỗi. Tự coi mình là trung tâm đúng là bản tính chung của pháp sư, nhưng đứng ở vị trí công tước mà làm thế thì quá tệ hại."

"Thật là... Phụ thân đúng là khiến người ta phải đau đầu, ta muốn nhắm mắt bỏ qua cũng không được, không còn lời gì để nói..."

"Ai ?"

"A... Delsasis !"

"Phụ thân..."

Ba người đồng thời quay đầu. đứng ở cửa là một quý tộc trung niên đẹp trai phong độ, tuổi tác tương đương Zeros.

Từ lời vừa rồi, tôi đoán đây là cha của Selestina và Schweith.

"Lần đầu gặp mặt ngài Đại Hiền Giả, chuyện của ngài tôi đã nghe từ phụ thân kể lại. Tôi là cha của Schweith và Selestina, cũng là con trai của ông già phiền phức đằng kia, lãnh chúa đương nhiệm của lãnh địa này, Delsasis. Gia đình chúng tôi đã gây khá nhiều rắc rối cho ngài. Nhất là... là lão già bên đó..."

"Ngài khách khí, tôi là Zeros Merlin, chỉ là một pháp sư bình thường thôi, xin đừng gọi tôi là Đại Hiền Giả. Ngài lãnh chúa, hình như ngài rất vất vả.."

"Lão già thối này chưa được cho phép đã cạy khóa kho báu vật, lấy mấy viên Magic Stone quý giá bên trong bán mất, còn cẩn thận xóa dấu vết, chuẩn bị cả bằng chứng ngoại phạm... Bởi vậy tôi mất không biết bao nhiêu công sức điều tra..." 

"Ông ơi... người đã làm gì vậy !"

Mồ hôi Creston chảy tràn như thác nước.

Công tước đương nhiệm Delsasis, ánh mắt lạnh như băng, nhìn chằm chằm lão già sa đọa.

"Mi, làm sao mi biết ?! Ta chắc chắn... không để lại chứng cứ gì mới đúng..."

"Bằng chứng ngoại phạm thất bại. Trường hợp đó, không chỉ có thời gian không khớp, khoảng cách cũng không hợp lý. Điều tra cẩn thận là tôi biết ngay. Không nghĩ tới ông chuẩn bị cả người đóng giả làm thế thân... Tên đó khai rồi, bị ông dùng tiền thuê."

"A... Khoảng cách của quán rượu đó đúng là... Tên kia thế mà dám phản bội ta !"

"Ông chỉ nói được thế thôi à ?! Đều là tại ông, người phụ trách canh gác còn tự sát, may mà cứu kịp. Tôi nhất định phải bắt ông chịu trách nhiệm..."

Ông già hoàn toàn không có dấu hiệu hối lỗi, thái độ còn giống như là đương nhiên, chẳng thèm để ý.

Xét theo khía cạnh khác, đây có thể gọi là lỡ đâm lao thì phải theo lao đến cùng.

"Haiz, được rồi, nguyên nhân căn bản cũng tại tôi chơi đùa hơi quá, nên cũng chẳng trách ông được. Nhưng ít nhất cũng làm cho xong cái thủ tục chứ !? Nếu vậy đã không trở thành náo loạn như thế này..."

"Xác thực... nghĩ cho kỹ thì nguyên nhân sâu xa khiến ông già biến thành thế này là tại ngài trăng hoa. Ngài chưa từng ngẫu nhiên nghĩ đến chuyện ngừng chơi đùa à ?"

"Không ! Sứ mệnh của ta là đem lại niềm vui cho phụ nữ !"

"Khẳng định luôn ! Đây gọi là cha nào con nấy hả ?! Hai cha con giống hệt nhau..."

"Ông ơi... ông làm như vậy..."

Từ quan điểm của Selestina, đều là lỗi tại mình mới có người tự sát không thành.

Nguyên nhân vẫn là ông nội vì mình mới hành động mất kiểm soát.

"Nhìn đi, Selestina tổn thương rồi, đều là tại cha mất khống chế đấy..."

"A ! Có lẽ ta quả thật có hơi quá đáng, thế nhưng mà... Lính canh kho báu vật mới kết hôn nửa năm đã bị vợ cắm sừng nên mới đau khổ đấy chứ..."

"Đó là tin đồn. Lý do tự sát bất thành không phải thế. Cho nên, phụ thân ạ, tự giải quyết hậu quả đi. Tôi sẽ không dọn dẹp giùm ông nữa đâu, tất cả là tại ông mất khống chế..."

"Hết cách rồi... Mặc dù không phải ta cố ý, nhưng ta sẽ giải quyết hậu quả vậy... Chậc..."

"Lão già lại còn tặc lưỡi kìa... Rất không tình nguyện..."

Ông chú dùng từ càng lúc càng hỏng bét, đã hoàn toàn gọi là lão già.

Đã quyết định sẽ không khách khí với ông già này nữa.

"Đúng rồi, ngài Delsasis, lão già này đã bán mất cái gì vậy ?"

"Hai viên Magic Stone của Wyvern, to bằng bàn tay, rất quý giá, hiện giờ không thể nào tìm lại được nữa. Nó là vật quan trọng hoàng gia ban thưởng..."

"Cỡ Wyvern à ? Tôi có, có Magic Stone của Wyvern đây..."

"Cái gì ! Xin hãy bán lại cho tôi, dù thế nào tôi cũng không muốn thấy cha mình bị xử tội."

"Được mà... này ông già, ông nợ tôi lần này đấy nhé !"

"À ờ... Hết cách rồi. Thì đành nhờ cậu vậy..."

Chỉ cần hoàn thiện thủ tục trước sẽ không gây ra rắc rối như thế này, biết vậy nhưng thái độ của ông già vẫn rất ngoan cố. Chỉ cần dính đến cháu gái, ông già sẽ trở nên rất hung hăng hiếu chiến.

Ông chú Zeros thở dài, nhưng vẫn mở hòm đồ lấy ra 3 viên Magic Stone của Wyvern giao cho Delsasis. Lúc đó biểu lộ của cả 3 người còn lại bỗng cứng đờ.

"Cái gì thế này ! To quá, lớn quá, phải to gấp đôi mấy viên Magic Stone mà chúng ta đã giữ trong kho."

"Wow, không hổ là Rừng đại ngàn Fafuran, sản xuất Magic Stone khổng lồ thế này."

"Em... em có nghe nói Master từng hạ cả Wyvern, nhưng không ngờ là con Wyvern có viên Magic Stone lớn đến thế..."

"Đồ nhặt được, miễn phí, không cần khách sáo đâu. Tôi vẫn còn 4 viên nữa. Cứ coi như đây là để cảm ơn mọi người đã quan tâm chăm sóc."

Ba người không nói nên lời.

Nói cách khác, ông chú từng một mình đối mặt với 7 con Wyvern và tiêu diệt sạch.

Wyvern là quái vật đi săn theo đàn, chỉ cần xuất hiện sẽ không chỉ có một con, lính đánh thuê liên hợp thành đoàn đội quy mô lớn để săn Wyvern cũng thường xuyên xuất hiện thương vong.

Đồng nghĩa, chỉ một mình vị pháp sư đang đứng trước mắt đây, cũng có chiến lực tương đương cả một quân đoàn.

... Thật vô cùng cảm kích, ngài Đại Hiền Giả. Xin hãy để tôi đền bù cho ngài, cả lão cha già thối này cũng sẽ..."

"Tôi không cần địa vị, thanh danh cũng không. Xin hãy cho tôi một mảnh đất, có thể làm ruộng là được."

"Ừm, nhắc mới nhớ còn chuyện đất đai này nữa. Gần đây có quá nhiều chuyện hỗn loạn, tôi quên mất..."

"Delsasis, mi đúng là đồ thiếu cẩn thận..."

"Ông nghĩ đây là lỗi của ai hả ? Lão già thối này..."

Nguyên nhân là tại ông già gây án.

"Mặc dù còn chưa có kế hoạch cụ thể, nhưng đây là để đáp lễ tạ ơn ngài đã cứu con gái và lão cha thối của tôi. Tôi sẽ khai khẩn một góc khu biệt quan này, mảnh đất đó tặng cho ngài, thuận tiện tôi sẽ tặng ngài một căn nhà luôn."

"Cảm ơn ! Cuối cùng... cuối cùng tôi cũng thoát khỏi cảnh vô gia cư rồi... lâu quá rồi..."

"Vậy quyết định mảnh đất phía sau tòa 'giáo hội kêu thảm' nhé, xung quanh đó đều là lãnh địa của tôi cả, ngài sống ở đó sẽ rất yên tĩnh. Được chứ ?"

"Có nhà để ở là được rồi, tôi không quan tâm mấy chuyện lặt vặt đâu. Đã thất nghiệp lại còn không nhà nữa thì rất mất mặt... 'Giáo hội kêu thảm' !? Đó là cái quỷ gì vậy ?"

"Ngài không biết à ? Đó là chủ đề mới nổi gần đây. Mọi người nói đó là tòa giáo hội ác mộng, tiếng kêu gào thảm thiết vang lên bốn phía. Sau khi tôi quay lại dinh thự sẽ lập tức sắp xếp chuyện chỗ ở cho ngài."

Tôi không nghĩ tới, cô nhi viện sẽ bị gọi bằng biệt danh kỳ quái như thế.

Lời đồn còn lan truyền tới tận tai lãnh chúa.

Xem ra trồng Mandrake không được xã hội đánh giá tốt rồi.[note13988]

Nhưng không ngờ Delsasis lại là một vị lãnh chúa rất dễ nói chuyện. Nếu ông ta bỏ được cái thói trăng hoa sẽ rất hoàn mỹ, vấn đề là bản thân ông ta không hề có ý định dừng tay.

Ở đây đã lâu, Delsasis chuẩn bị rời đi.

"Vậy phụ thân, tôi còn việc phải làm nên về bây giờ đây. Xin người đừng có gây thêm rắc rối nữa !"

"Được rồi ! Lần này ta có hơi quá tay... haiz... (lần sau tuyệt đối sẽ không để lại dấu vết)..."[note13989]

" "Lão già này ! Hoàn toàn không học được bài học gì cả !" "

Đây là lần gặp gỡ bất ngờ ngắn ngủi giữa ông chú và lãnh chúa.

Cuối cùng Zeros cũng nhận được nhà đất mong mỏi đã lâu.

Mặc dù còn chưa lên kế hoạch, nhưng tòa nhà đó sau này sẽ là cứ điểm hoạt động của ngài Đại Hiền Giả.

"À đúng rồi, sao tôi không thấy Schweith đâu cả thế ? Nó đang làm gì rồi ?"

"À, ngài nhắc mới nhớ, hôm nay đúng là không thấy Schweith đâu cả..."

"Ni-sama chắc là đang chuẩn bị bài ?!"

"Chuyện lặt vặt, lão không quan tâm, không thấy..."

Schweith đáng thương bị quên béng đi luôn.[note13998]

Vậy bây giờ cậu quý tộc trẻ đang làm gì ...

"Ha ha ha hiểu rồi ! Đây chính là cách đọc ma pháp thuật thức ! Rất lâu rồi không được vui vẻ thế này !"

Schweith đang cao hứng, bừng bừng nhiệt huyết phân tích ma pháp thuật thức.

Không cần biết thái độ bình thường ra sao, Schweith vẫn là một pháp sư xuất sắc và chăm chỉ.

Ba ngày sau bọn họ sẽ tiến về khu vực Rừng đại ngàn Fafuran.

Trại huấn luyện dành riêng cho lính mới là khu rừng già ngập tràn quái vật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro