Triệu tập Thương hội (Trung)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ánh mắt lạnh như băng cùng nụ cười lịch sự của chú ấy như thể muốn nói với tôi rằng 'đừng có mà cầm đèn chạy trước ôtô'.

"Mọi bữa tiệc trà mà ta tham gia, thì Rinsham và cài tóc đều nhận được rất nhiều phản hồi tích cực, về phần những chiếc bánh pound thì sẽ là: rất dễ dùng và có phần giản dị. Và những lời khen ấy phần lớn đến từ Klassenberg và các giáo sư của Học viện Hoàng gia, nên ta nghĩ rằng sẽ sớm phải chuẩn bị sách dạy cách nấu những món đó."

"Klassenberg ư? Đại quý tộc của nơi ấy cũng tham dự sao...?"

Gustav-san như thể quên cách hô hấp, mắt ông mở to trước những lời tôi vừa nói.

Ông ấy chắc đã quá quen với danh xưng và cấp bậc của các Lãnh địa khác, bởi vì hầu hết các hoạt động xuất nhập khẩu được thực hiện ở Ehrenfest phần nào đều có sự góp mặt ông ấy .

Ngược lại, thì Benno-san và Otto-san chỉ nhắc lại danh xưng của Klassenberg.

"Tiểu thư Rozemyne, trong tương lai các lãnh địa khác sẽ dự định như thế nào ạ?"

"Mùa giao thiệp ở Học viện Hoàng gia vẫn còn chưa bắt đầu, nhưng ta đã phải vội vã trở về Lãnh địa sau khi kết thúc khoá học nhằm tham dự Nghi lễ Dâng hiến. Vậy nên, ta chỉ mới tổ chức tiệc trà với Ứng cử viên Lãnh chúa của Klassenberg và một số giáo sư tại Học viện cùng với nhị hoàng tử mà thôi. Nên ta không biết mọi chuyện sẽ ra sao trong khoản thời gian mà mình vắng mặt."

"Tiểu thư Rozemyne, người vừa mới nói rằng mình CHỈ vừa mới tổ chức tiệc trà với một học viên đến từ một Đại Lãnh địa và các giáo sư của Học viện cùng với một thành viên trong Hoàng tộc đúng chứ? Điều đó có nghĩa là...?"

Gustav-san im bật, mặt tái xanh trong khi liếc nhìn Otto-san.

Quả không hổ danh là một người được rèn dũa qua nhiều lần làm việc cùng Quý tộc trên cương vị là Chủ phường hội trong nhiều năm trời.

"Thực vậy. Ta muốn nhờ Thương đoàn Gilberta chuẩn bị một chiếc cài tóc cho Nhị hoàng tử. Ngài ấy sẽ gửi tặng thứ đó cho Ứng cử viên Lãnh chúa của Klassenberg trong buổi lễ Thành nhân của vị Tiểu thư ấy."

Không chỉ Gustav-san, mà đến cả hầu cận của ông ấy cũng phải choáng ngộp trước yêu cầu vô lý của tôi.

Họ nhìn Otto-san bằng ánh mắt thương cảm, nhưng bản thân Otto-san lại không mấy bận tâm đến việc đó.

"Liệu tôi có thể biết thêm chi tiết về màu tóc cũng như sắc phục mà vị Tiểu thư ấy định trình diện trong buổi lễ Thành nhân đó, có được không ạ? Sau cùng thì tóc vàng cũng có rất nhiều sắc thái khác nhau mà."

Otto-san lên tiếng thúc giục trợ lý của mình, Theo-san chuẩn bị ghi chú lại những chi tiết mà tôi miêu tả.

"Ngài ấy thường được sánh như Nữ thần Ánh sáng. Màu tóc thì có phần giống với màu tóc của Lutz, và ta nghĩ nó sẽ còn giống hơn nữa khi ngài ấy bắt đầu sử dụng rinsham. Bộ lễ phục của ngài ấy sẽ lấy sắc đỏ làm màu chủ đạo, theo phong cách của Geduldh."

Sau đó, chúng tôi thảo luận xem nên chọn loại hoa nào đính kèm với hoa koralies và cả kích thước của chúng sẽ như thế nào nữa, v.v.

"Otto, cậu có hiểu tình hình hiện tại của chúng ta không đấy?"

Gustav hỏi với vẻ hoài nghi, khuôn mặt hơi nhăn nhó.

"Chiếc kẹp tóc đó sẽ được dâng lên cho Hoàng tộc đấy."

"Tôi biết, nhưng thế thì có vấn đề gì cơ chứ? Nhị hoàng tử thích chiếc kẹp tóc mà tiểu thư Rozemyne đang ​​sử dụng. Và chúng ta là Lãnh địa duy nhất sản xuất được chúng vào thời điểm hiện tại. Và nếu chúng tôi, Thương đoàn Gilberta tạo ra được một chiếc kẹp tóc tuyệt nhất từ trước đến nay. Thì về mặt lý thuyết, nó sẽ là chiếc kẹp tóc tốt nhất cả nước. Chưa kể..."

Otto nhìn vào chiếc kẹp tóc tôi đang sử dụng. Đó là cái mà Tuuli đã làm cho tôi, lúc tôi còn đang trong quá trình điều trị.

Chú ấy tiếp tục:

"Những người thợ thủ công của Thương đoàn Gilberta ngày càng thành thạo hơn với mỗi chiếc kẹp tóc mà họ tạo ra, và họ cũng đang tạo ra những kỹ thuật mới và cả những mẫu kẹp mới nữa".

"Tôi rất tự hào về họ. Nếu chúng tôi sử dụng chất liệu sợi chất lượng cao cấp nhất và để những người thợ lành nghề nhất của chúng tôi gia công, tôi tin chắc rằng chúng ta sẽ đáp ứng được kỳ vọng của tiểu thư Rozemyne ​​và cả vị Hoàng tử kia."

"Nhưng Klassenberg và Hoàng tộc thì có hơi..."

Gustav-san lại bắt đầu, có vẻ vẫn chưa hài lòng.

Ông ấy là người duy nhất trong số họ hiểu rõ khoản cách giữa Ehrenfest và Klassenberg nhất.

Benno-san chỉ nhún vai.

"Chủ phường hội, có vẻ như ông nên nhìn nhận lại vấn đề thì hơn đấy. Phục vụ một Ứng cử viên Lãnh chúa Klassenberg và một thành viên trong Hoàng tộc còn không đáng sợ bằng việc phục vụ tiểu thư Rozemyne đâu,"

Chú ấy nói thế với tông giọng giễu cợt.

"Benno, cậu so sánh kiểu gì mà đáng sợ vậy hả!!!"

"Dù là Ehrenfest hay là một Lãnh địa khác, thì việc họ đến từ đâu cũng không quan trọng...., thất bại đồng nghĩa với cái chết. Bất luận có là ai trong giới quý tộc, bọn họ đều có thể nghiền nát chúng ta như lũ giòi bọ."

Đơn giản là do xuất thân, giới quý tộc có thể buộc các thương nhân là thường dân làm bất cứ điều gì họ muốn. Benno đã kết luận như vậy, đối với các thương nhân, phục vụ giới quý tộc của Ehrenfest cũng giống như phục vụ Hoàng tộc vậy (sau cùng thì nếu tính theo phân cấp thì họ cũng giống như một Công quốc chuyên chế.). Bọn họ không thể phạm bất cứ sai lầm nào.

Tinh thần phải vậy chứ =))).

TN: toàn văn thì bé Mine bảo mấy ông này can đảm đến ngớ ngẩn, nhưng thôi tôi sẽ dịch như trên kèm một dòng note sẽ hay hơn.

"Ông chỉ việc chuẩn bị chiếc kẹp tóc cho Hoàng tộc thôi, và việc đó là phần việc "dễ nhất" rồi đó,"

Tôi lên tiếng nhắc nhở. Đây là lệnh, và làm việc cho tôi còn dễ dàng hơn rất nhiều so với việc phục vụ cho một vị đại quý tộc khác.

Chưa kể, họ còn không phải giao dịch trực tiếp với người nhận; chỉ có mình Sylvester-sama phải chịu trận thôi =)))).

"Tiểu thư Rozemyne, hạn chót là khi nào ạ? Buổi lễ Thành nhân của vị Tiểu thư ấy khi nào thì diễn ra ạ?"

"Lễ Thành nhân ở Học viện Hoàng gia sẽ diễn ra vào cuối đông. Chú sẽ phải hoàn thành chiếc kẹp tóc vào trước lúc đó."

"Đã rõ ạ."

Hiện tại, vấn đề về chiếc kẹp tóc của Eglantine-sama đã xong, tôi cảm thấy như thể trút được một gánh nặng trên vai.

Đã đến lúc thay đổi chủ đề rồi.

"Bây giờ thì, về phần giấy thực vật, cái tên của nó đã tiết lộ luôn thành phần nguyên liệu rồi. Vậy nên, ta hay gọi nó là 'loại giấy mới' hồi ở Học viện Hoàng gia, nhưng gọi như thế lại không mấy nổi bật. Do đó nó cần một cái tên mới."

"Ngài có đề xuất nào không ạ?"

Benno hỏi.

"Liệu có liên quan đến Gutenbergs không...?"

Từ biểu cảm của chú ấy, tôi có thể đoán rằng chú ấy đang cảnh báo rằng không được đặt một cái tên kỳ lạ.

" "Giấy Lutz" thì sao, vì cậu ấy là người đầu tiên làm ra nó mà."

"Tôi có thể phản đối chuyện này bằng cách đề xuất một cái tên như "Giấy Mine" không ạ?"

Lutz ngay lập tức lên tiếng phản đối, nói rõ rằng "Giấy Lutz" là cái tên duy nhất dù cho tận thế có đến thì cậu ấy cũng không bao giờ chấp nhận nó.

"Với tôi thì NHƯ VẬY sẽ hợp hơn đó ạ."

"Giấy Mine" ấy hở? Không. Tuyệt đối không. Tên của mình không cần phải ghép chung với nó.

Sau khi nhìn Lutz bằng ánh mắt thông cảm, Mark-san xin phép được lên tiếng cùng với một nụ cười ấm áp.

Tôi cứ thế cho phép luôn.

"Tôi có thể đề xuất việc thêm tên Tỉnh ở mỗi nơi loại giấy được sản xuất không ạ? Ở Illgner gia công sản xuất sẽ cho ra loại giấy hoàn toàn khác với loại được gia công ở Ehrenfest đấy ạ, vậy nên, tôi nghĩ người nên sử dụng cái tên là "giấy Illgner" và "giấy Ehrenfest"."

"Việc đó cũng sẽ giúp chúng ta truyền bá tên tuổi của Ehrenfest ra toàn thể đất nước,"

Benno-san lên tiếng ủng hộ ý tưởng này.

Chất lượng và loại giấy sẽ khác nhau tùy thuộc vào loại gỗ được dùng làm nguyên liệu. Và tên địa lý không chỉ dễ nhớ hơn tên người mà còn giúp quảng bá cho Lãnh địa của chúng tôi.

"Được. Vậy thì từ giờ chúng ta sẽ sử dụng cái tên "giấy Ehrenfest" ,"

tôi ngay lập tức chấp thuận, và ngay sau đó liền nghe thấy tiếng thở dài nhẹ nhõm của Lutz.

"Tiểu thư Rozemyne, liệu giấy Ehrenfest có thể trở thành một thương phẩm phổ biến không ạ?"

Benno-san lên tiếng nhằm xác nhận.

"Còn quá sớm để khẳng định. Ta vẫn thường sử dụng chúng trong các lớp học cũng như ở thư viện, nhưng ta không chắc việc mọi người ở Ehrenfest có làm điều tương tự hay không. Hiện tại, nó đang thu hút sự chú ý của các giáo sư, những người có xu hướng vùi đầu vào công việc bàn giấy. Học viên thì ít có hứng thú."

"Tôi cũng nghĩ vậy,"

Gustav-san vuốt cằm đồng tình.

"Các Ứng cử viên của Lãnh chúa và chính bản thân các vị Lãnh chúa có thể tiếp tục mua giấy da mà không cần bận tâm đến giá cả. Trong khi đó, các Quý tộc hạ cấp khác vẫn không đủ khả năng chi trả cho việc sử dụng giấy Ehrenfest hàng ngày, ngay cả khi nó rẻ hơn một chút so với giấy da."

"Ta đang cấp một ít giấy cho các học viên khác nhằm chép sách trong thư viện với hy vọng biến nó thành một thứ gì đó có thể sử dụng thường xuyên hơn. Dù vậy, những học viên có địa vị cao thường được cấp giấy da, nên rốt cuộc thì vẫn chưa đâu vào đâu."

Gustav-san nói thêm.

"Khi xử lý công văn số lượng lớn, giấy tờ sẽ tiện lợi hơn nhiều, và chiếm ít không gian hơn bảng gỗ. Nhưng tôi nghĩ ở thời điểm hiện tại, chuyện đó còn quá khó hiểu đối với các học viên".

Hóa ra, ông ấy đã ngừng sử dụng bảng gỗ và hiện tại tất cả công việc ghi chép cho Thương hội đều được thực hiện bằng giấy thực vật. Nó chiếm ít không gian hơn và khiến việc vận chuyển tài liệu trở nên dễ dàng hơn rất nhiều, điều mà Benno-san đã tự mình trãi nghiệm trong lúc vận chuyển chúng đến Illgner và Haldenzel. Mấy tấm ván gỗ chiếm quá nhiều không gian.

"Tiểu thư Rozemyne, nếu ngài kiến nghị lên ngài Lãnh chúa để hợp thức hóa việc sử dụng giấy thực vật cho giới Công chức của Ehrenfest thì có lẽ sẽ vẹn cả đôi đường đó ạ"

Gustav-san lên tiếng gợi ý.

"Nếu họ tự mình trãi nghiệm thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều, và với trãi nghiệm đó thì họ cũng có thể dễ dàng giới thiệu nó tới các Lãnh địa khác."

"Ông nói cũng có lý. Ta sẽ đề xuất việc này lên Sylvester-sama."

Chúng tôi cũng muốn các Công chức của mình sử dụng thương phẩm xuất khẩu hàng đầu của Lãnh địa.

Thực tế thì, họ sử dụng càng nhiều càng tốt.

Tôi không muốn trở thành khách hàng số một cho sản phẩm của chính mình làm ra một chút nào đâu. Và vị trí thứ hai hiển nhiên thuộc về Thần điện và Thương hội. Chúng tôi cần loại giấy này được sử dụng ở khắp dinh thự, để hợp thức hoá nó trong giới quý tộc thông qua các Công chức.

———————

TN: lại là tôi Sin đây. Xin lỗi vì đã sủi suốt vài tháng :v lý do thì vấn đề cảm xúc thôi. Cảm giác vừa đọc vừa dịch nó rất nản nên tôi đã cố dành một ít thời gian để thưởng thức bộ truyện này trước rồi mới bắt đầu dịch lại 🐸 cũng như dành thời gian thẩm vài bộ light novel slice of life 🐒. Nên việc dịch truyện vẫn sẽ tuỳ hứng nhé :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro