[ Sinhtus ] We're Just Friends

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Song Luân ( Trường Sinh ) × Anh Tú Atus ]
• Warning : 🔞
_______________________________________

- ANH SINH ! Buông em ra ! Con mẹ nó ! Anh điên rồi...

Trường Sinh liên hồi ép sát Anh Tú vào bờ tường cứng cáp mặc cho em giãy giụa mạnh mẽ đến cỡ nào. Hắn ra sức khoá chặt cơ thể em vào lồng ngực rắn chắc của mình. Mất kiểm soát chà đạp môi dưới của em bật cả máu.

Cơ thể nóng như lửa đốt hối thúc tâm trí hắn lăn giường với em. Hắn hung hăng xé nát chiếc áo sơ mi đen huyền của em, hàng cúc banh ra rơi lóc tóc xuống sàn để lộ cơ thể trắng bóc đầy mê người của Anh Tú. Hai hạt đậu nhỏ hồng của em vô ý ưỡn lên, trưng bày một cách đẹp đẽ trước mặt hắn.

Nó hấp dẫn hắn cúi xuống, bú mút mạnh bạo, dùng răng nanh của mình giày vò hai nhũ hoa đến sưng to, in hằn dấu răng lên đó. Hắn đặt tay lên vòng ba căng đét của em, nâng lên và thô thiển ném em lên giường.

Tú khóc nức nở, khoé mắt em phiếm hồng trông đáng thương vô cùng. Biết không thể chống lại sức mạnh cường đại của hắn, em dùng bàn tay đã run rẩy tột cùng của mình nắm lấy cổ tay của hắn. Em i ổi cầu xin hắn hãy suy nghĩ lại :

- Hức... Cầu xin anh... Hức... Chúng ta là bạn mà... Anh mất trí thật rồi...

- Chứ không phải em yêu anh sao ? Bây giờ anh say rượu, chả phải có lợi cho em à...

" Chát "

- Con mẹ anh ! Hức... Anh coi tình cảm của em như cỏ rác à ?... Thằng chó !

- Được thôi, nếu em đã gọi tôi là thằng chó, tôi khốn nạn cho em xem !

Hắn cúi xuống, lột sạch quần của em. Banh hai chân của em dạng ra thành hình chữ M, phô ra bên đùi trong nuột nà đầy mê hoặc. Trường Sinh hít hà theo từng tấc thịt thơm tho, dùng chiếc mũi cao của mình cạ cạ vào phần hậu huyệt non nớt, lên cao lên xuống. Hắn rê đầu lưỡi một vòng tròn theo nếp lỗ nhỏ, tận dụng phần nước bọt để bôi trơn cho phần dưới.

Anh Tú lần đầu tiên được người khác liếm láp hậu huyệt, không kiềm chế được mà vò tóc hắn, cố đẩy đầu hắn ra.

- Cút... Mau cút ra...

- Ngoan nào, baby. Để sức cho phần sau chứ.

Hắn chồm lên, dây dưa miệng lưỡi không ngừng với em để chặn lại cái miệng xinh. Bằng hai ngón tay, hắn nới lỏng có phần kĩ càng hơn mọi lần trước với các " baby " khác. Em ráng bấu lấy bắp tay chắc khỏe của hắn, chịu đựng khoái cảm kì lạ mà hắn mang lại. Nửa tủi hổ vì bị hắn nhân lúc yếu thế nhất lại làm càng với em.
Thấy nới đã đủ, Trường Sinh bắt đầu đổ gel lên tay, xoa theo chiều dài to lớn, bôi quanh cửa huyệt một ít.
Đặt đầu khấc ở lỗ nhỏ, định đâm vào thì bị em ngăn lại.

- Bao... Bao đâu ? Má nó, đeo vào...

- Cần gì bao. Chơi trần sướng hơn. Với lại tôi cũng có nhiễm bệnh nào đâu. Yên tâm. Nhé, bé cưng.

- Không mu... Ahh... Đau...

Nhân lúc em không chú ý, Trường Sinh rướn người bất ngờ. Một phát đâm đầu khấc to béo xen vào lỗ nhỏ thít chặt. Tay em chống lên cơ bụng sáu múi săn chắc của hắn.

- Nhẹ... Nhẹ chút...

Bị cảm giác co bóp khít lấy, khoái cảm rợn người bao quanh thân cặc màu thâm khiến hắn mất tự chủ không quan tâm đến đây là lần đầu của em mà hết sức đâm rút, kịch liệt đến mức kéo theo mị thịt xung quanh mút chặt con cặc. Hai tay xoa quanh bầu ngực của em, gảy vài cái lên hạt đậu nhỏ. Thi thoảng ấn chặt nó xuống.

Anh Tú hổn hển mím chặt môi, không muốn rên rỉ truớc bộ mặt giả tạo của hắn. Vài tiếng trước mới vừa nhục mạ em trước mặt đám bạn của hắn, tay ôm gái điếm nay lại đụ em điên cuồng trên giường. Thật chán chường.

- Sao em không rên lên ? Có mỗi mình anh ở đây, sao phải ngại ? Baby ơi.

Đáp lại gã đàn ông là một tràng im lặng, nhưng hắn không tức giận chỉ bật cười bất lực. Lực hông tăng càng mạnh càng nhanh, ép hai chân em ghì xuống vùng bụng. Hai cơ đùi khoẻ khoắn của hắn va đập mãnh liệt vào bờ mông núc thịt mềm mại của em. Phía trên vòng tay quanh cần cổ của em, bóp mạnh khiến em khó thở, buông ra vài lời rên rỉ.

- Hức.... Ư.... Ư... Hức....

Qua mấy phát đâm rút mãnh liệt, hắn run người, chợt rút con cặc đang phình to chèn ép lỗ nhỏ sưng phồng ra vang lên tiếng " pặc " ám muội. Vội vã trườn lên trên bên cạnh gương mặt xinh đẹp của em, tuốt vài cái, phun dòng tinh trắng đục ấm nóng bắn lên mặt của em, vương vài giọt lên mái tóc đen mượt, một ít còn vấn lên đôi môi mỏng của, mí mắt của em. Hắn sướng lân lân, gục vào hõm cổ em, mút mạnh để lại vài dấu hickey đỏ chót.

- Làm tiếp được không, em ?

- Không muốn... Ư....

- Anh thông báo thôi. Anh đâu có hỏi.

- Ư... Khốn khiếp.... Hức...

_______________________________________

- Ahhh.... Mệt... Mệt quá... Ô... Tê.... Tê... Không làm nữa.... Không làm nữa...

Đã mấy tiếng trôi qua, hắn vẫn không buông tha cho em. Vết tinh trắng đục trên má, môi, ngực, bụng em vẫn còn đó. Cơ thể em rã rời, còn chẳng nhấc nổi một ngón tay nào, hai mắt em mê man, vô định nhìn lên trần nhà. Xung quanh một màu tối đen, không luồng sáng, em chỉ thấy thân ảnh hắn vẫn đang miệt mài cày cấy. Tinh dịch ngấm lâu với tốc độ chịch choạt kinh người của hắn tạo thành nhiều vũng bọt trắng kết dính quanh mép hậu huyệt, làm ướt đám lông mu rậm rạp của hắn.

_______________________________________

- Em dậy rồi à, Tú ? Em muốn ăn gì không ?

Trường Sinh, hắn vừa tắm xong. Còn đang lau mái tóc đang ướt của hắn, đã thấy em dậy, nằm nghiêng qua một bên, thẫn thờ nhìn vào khoảng không. Người em chằng chịt dấu hôn, vòng eo thâm tím một mảng. Vì hôm qua khóc quá khăng, mí mắt em giờ sưng to. Đôi môi đỏ tấy.

Nghe thấy hắn hỏi, em không trả lời. Đoán chắc em không muốn tiếp chuyện với hắn sau đêm hôm qua, hắn thong thả mặc quần áo, nắm tay cầm. Lúc ấy, em mới mở miệng, chăm chú nhìn hắn.

- Vậy bây giờ chúng ta là gì, anh Sinh ?
Là người yêu à ?

Biết em đang hỏi với giọng điệu đầy mỉa mai, ngầm muốn khẳng định lại mối quan hệ giữa mình và hắn, hắn thản nhiên đáp :

- Of course, no. It's 419. We're just friends. Ok ? Byee, my baby. We will meet again soon.

Trả lời em xong, hắn mở cửa, đáp lại em một nụ hôn gió. Không chú ý đến em, từ bao giờ em đã đổ lệ rồi, thấm ướt cả một mảng gối lớn.

_______________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro