Chap 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-anh đón em đi..hức..em..

NJ: được rồi, em gửi định vị đi! Anh đến liền!

-*cúp máy*

Cảm xúc không thể kìm chế, tôi khóc nấc lên...nhueng vì lý do gì chứ?

Hai tay tôi run lẩy bẩy..vào phần vị trí và bấm gửi cho NamJoon.

NJ: ngoại ô sao?

Không nghĩ ngợi nhiều, NamJoon cầm lấy chiếc áo khác được để trên ghế rồi nhanh chóng đi đến với cô!

____________________
*15p sau*

*ting..*

Messenger

NJ: 2 phút nữa anh đến nơi!

Tôi lập tức đứng lên, lấy tay áp lên hai bên tai, lấy hết sức chạy ra ngoài.

*rầm* (Bora đóng cửa)

?: aisshh...con nhãi giúp việc này ồn ào quá!

TH: giúp việc...giờ này?

Anh chau mày như nhớ ra được chút gì đấy trong cơn say rượu.

?: áh!

Anh đẩy cô ả đang ngồi trên đùi mình ngã xuống đất, hối hả chạy theo hình bóng cô.

TH: BORA! *vừa đuổi theo vừa gọi lớn*

-TRÁNH XA TÔI RA!

Tôi chạy đến cổng, cũng may mắn là xe của NamJoon vừa đỗ đến nơi.

Không còn thời gian, tôi mở cửa lên xe.

-ĐI NHANH!

NJ: Bora..

-XIN ANH ĐI NHANH ĐI!!

NamJoon liền nhấn ga chạy đi mất.

Về Taehyung, chỉ một chút nữa thôi...một chút nữa là anh có thể nắm tay cô lại, ôm cô vào lòng. Tốn bao nhiêu công sức, thời gian mới có thể kéo gần của cả hai...nhưng chỉ vì say rượu, vì sai lầm này... anh lại đánh mất cô một lần nữa..

TH: CHẾT TIỆT!

?: anh à~

Ả đào kia chạy từ trong nhà ra, bám lên người anh ta

?: chúng ta tiếp tục thôi~

TH: CÚT!

?: anh...

TH: ĐIẾC À ?!

Ả sợ xanh mặt, lập tức chỉnh lại quần áo và chạy đi ngay.

___________________
*trên xe NamJoon*

NJ: em có sao không?

Anh một tay cầm lái, một tay cầm lấy bàn tay nhỏ bé của tôi mà hỏi...

NJ: hắn có làm gì em không? Sao em lại ở đó cơ chứ!?

-anh im lặng một chút được không!?

NJ:...

Bầu không khí im lặng cứ thế bao trùm khắp xe đến lúc về đến nhà của anh...

____________________
Đi theo NamJoon vào nhà...căn nhà không quá lớn. Vừa đủ cho một gia đình 4 người ở nhưng điowjc trang trí rất hiện đại và tinh tế.

"Mùi này..."

Tôi ngửi thấy một mùi rất quen..không phải mùi nước hoa của NamJoon, càng không phải mùi xịt phòng! Mà là mùi nước hoa của phụ nữ...

NJ: em ăn gì chưa? Anh lấy đồ ăn cho em nhé!

Tôi chưa kịp trả lời thì anh ta đã nhanh chóng chạy một mạch xuống bếp.

"Ngay cả NamJoon cũng có người khác sao..?"

Đôi môi cong lên một chút, bộ dạng này của tôi có quá nực cười không nhỉ?

NJ: này?

-*giật mình*

NJ: em làm gì mà thẩn người ra thế kia?

Anh đi đến ngồi xuống cạnh tôi và đặt đĩa đồ ăn xuống. Đó là vài lát sandwich mứt dâu cùng whipping cream, và sữa.

-anh không hỏi em chuyện gì sao?

NJ: em không muốn nói thì anh sẽ không hỏi

-chúng ta..chia tay đi

NJ: cái gì!? Nhưng...tại sao??

-chúng ta không hợp

NJ: không hợp? Không hợp thế nào? Này Hwa Bora...em có chuyện gì thế? Đừng làm anh sợ

Anh đến ôm tôi vào lòng, một tay đưa lên xoa xoa đầu tôi:

NJ: tên Taehyung đã đe doạ em gì sao?

-*lắc đầu*...em chỉ thấy mình không xứng với anh...em đã lên gi-

NJ: anh biết! Anh không quan tâm! Em rõ ràng là bị ép buộc...

-NamJoon...

NJ: em không cần phải sợ hắn nữa! Chỉ cần ở bên anh! Anh sẽ không để tên đấy làm hại em!

-em tin anh được không?

NJ:....đ..được! Cứ tin anh!

-em muốn đi tắm! *nhẹ đẩy NamJoon ra*

NJ: đi theo anh

Để nguyên đồ ăn ở bàn, anh dắt tay tôi lên lầu. Đến một phòng ngủ lớn.

Tôi đứng bên cạnh, tay trong tay ngước lên nhìn anh.

NJ: phòng tắm ở kia..còn đồ...

-em mặc đồ anh

NJ: ừm *cười* anh đi lấy xà phòng cho em!

Anh buồn tay tôi ra rồi lập tức chạy đi thật nhanh.

Tôi chầm chầm tiến sâu vào căn phòng...

-woa..thảo nào anh ta thông minh thế!

Đập vào mắt tôi trong vô vàn những quyển khác..

-*lấy xuống*

Đó là một quyển sách màu xanh rêu có hoạ tiết màu vàng. Ở giữa quyển sách lòi ra một thứ gì đó..có lẽ là một bức thư hoặc một tấm ảnh.

-người này có chút quen..

Đó là một tấm ảnh, người này..có vẻ là tôi đã từng gặp hoặc đã từng thấy ảnh rồi! Nhưng nghĩ mãi tôi chẳng nhớ ra ai cả!

NJ: BORA!

Anh ta gọi lớn làm tôi giật mình mà rớt tấm ảnh lẫn quyển sách xuống đất.

-e..em..

NJ: AI CHO PHÉP EM ĐỤNG VÀO ĐỒ CỦA TÔI!?*tiến đến*

-em xin lỗi..

NJ: anh xin lỗi...*ôm Bora*

Anh nói lại với giọng bình thường.

NJ: em đi tắm đi, anh dọn lại cho

Anh buông tôi ra, đặt hay tay lên vai rồi đẩy tôi đi về phía nhà tắm.

NJ: đồ và xà phòng của em *để lên kệ cho Bora*

-*đóng cửa*

"Có một tấm ảnh mà cũng nổi nóng! Làm giật hết cả mình"

"Wao~ trong đây cũng có TV sao~"

Phòng tắm này, ngoài diện tích to lớn ra thì cái gì cũng to lớn cả =))

Nhưng đập vào mắt tôi chính là cái bồn tắm lớn và cái TV cực lớn trước mắt!

____________________
*1 tiếng 30 phút sau*

NJ: Bora! *gõ cửa* gần 2 tiếng rồi đấy!

"Aaaaa phim nóng mắt quá đi mất~~~"

NJ: ANH VÀO NHÉ!?

"Sao tới giờ mình mới xem phim này chứ! Thật là uổng phí!"

Đấy là phim 365 days. Cảnh nam chính cùng nữ chính ở trong nhà tắm làm tôi ngượng chính mặt mà rít lên trong lòng.

*RẦM!*

NJ: Bora!

Nghe tiếng gọi tôi liền giật mình quay đầu ra.

NamJoon nhìn tôi rồi liếc nhìn lên TV.

-ÁAAAAAAA!!!!! ANH BIẾN RA NGOÀI!!!

NJ: a.anh đi! Anh đi! *đi ra ngoài, đóng cửa *

May mắn là lúc nãy tôi sử dụng khá nhiều xà phòng để tạo bọn chơi, đến giờ chúng vẫn chưa tan nên NamJoon có vẻ là chưa thấy gì cả nhỉ?

Tôi nhanh chóng tắm rửa lại thật sạch xà phòng trên người mình rồi mặc đồ, tắt TV.

End chap 17

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kth