Chương 29 - Quá Khứ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô chạy vội vã đi tìm anh hai , trong lòng thì lại hồi hộp khi đứng trước mặt tên họ Hoàng kia .

Lúc đầu khi nghe đám fan của anh ta ù ồ , cô nghĩ chắc là một công tử thiếu gia đào hoa , hay trêu ông ghẹo bướm , hai tay ôm nhiều cô mỗi bên cơ . Nhưng những thứ suy nghĩ kì lạ , vớ vẩn đó như bị gió thổi cuốn bay đi , là một chàng trai lịch sự , tốt bụng và còn dịu dàng với cô .

Trái tim càng ngày đậm mãnh liệt có thể nghe rõ từng nhịp đậm , không thể bình thường như lúc đầu , mà hình bóng anh ta cười với cô đã làm khoảnh khắc ấy ghi sâu vào não bộ không thể nào quên được.

*Qua ngày mai

Vừa tới trường cô đã vội bước xuống xe , ngước nhìn ngay cổng thì cứ ngỡ mình bị hoa cả hai mắt .

"Hả , hả . ?? Người đó không phải là Hoàng Bắc Thần kia ư !"

Chưa gì đã liền cầm cặp đi nhanh đến chỗ Bắc Thần đang đứng .

"Này Bắc Thần, anh đang đứng đây đợi cô gái nào vậy thế !?"

Quả thật , cô định hỏi anh ta đang đứng đợi ' bạn " sao ? Thì đột ngột hay đổi sang ' cô gái ' để cố tình trêu đùa anh ta .

"Cô gái đó tên là Lâm Thiên Tử đấy ! Em có biết cô gái đấy không ??"

Nào ngờ trêu được anh , giờ lại bị trêu theo cái cách " gậy ông đập lưng ông " . Không biết nên vui hay buồn đây ta .

"Anh được lắm . ! Mà cô gái đó đang đứng trước mặt anh này , sao còn không cùng cô ấy đi vào trường ??"

"Đợi cô gái đó nói thì tôi mới đi vào chung được chứ !"

Cùng anh đi vào , hai người vừa cười vừa đùa dỡn thân mật với nhau mà không thèm quan sát xung quanh có bao la cặp mắt nhìn .

Một người là thiên kim nhị tiểu thư tinh ranh của Lâm Gia  , còn người kia là đại thiếu gia và cũng là người thừa kế của Hoàng Viên Gia bên tận Anh Quốc . Ở sau họ có vài cô gái là fan của anh ta , không cam tâm nhìn tận mắt người mình thích lại đi cùng cô . Đối với bọn họ , ai ai mà tiến gần đụng chạm anh thì họ đều ghét bỏ .

Có điều khi ngắm nhìn cả hai từ xa mới biết họ đẹp đôi đến cỡ nào . Nhưng trong tương lai của hai người , người tính không bằng trời tính , tình vừa se duyên chớm nở không được bao lâu thì đã tàn phai .

* 1 năm sau

"Này này tụi bây nghe tin gì chưa ?? Hoàng thiếu gia và Lâm tiểu thư đang hẹn hò đó !!!"

"Thiệt không đó trời ! Mấy hôm bữa chế mới nghe tin là hai người đó qua lại hơn 1 năm . Lúc đầu hoảng loạn tưởng thật nào ngờ là giả , chả có sức thuyết phục nào !!"

"Lần này không phải giả đâu , đây là thật 100% luôn ! Tuy chả cam lòng nhưng phải công nhận hai người đẹp đôi thiệt !"

Trải qua 1 năm gian nan , cả hai người dần thích nhau . Chính cô là người đầu tiên thổ lộ tình cảm của mình dành cho anh từ khi mới gặp . Thời gian đầu hơi e ngại , nhưng cả hai cũng tập thói quen  coi đối phương là người quan trọng..

Hôm nay , cô không đi chung xe nhà mà ngược lại đi chung với Bắc Thần . Dù gì mối quan hệ của họ đã lộ rõ ra , tung truyền đến tai cả trường nên cứ thoải mái vô tư đi cùng nhau .

"Anh không thấy hơi ngại sao Thần ?!"

"Ngại cái gì chứ ! Dù gì mọi người đã biết thì cho họ thấy tận mắt tin luôn đi ! Em sợ gì à ?"

"Ha . .ha ! Làm gì có chứ , chỉ là em thấy hơi ngại một tí ấy mà ."

Tay anh với lấy cô rồi quấn hai tay quanh cổ , làm cô quấn quít thêm nữa . Mặt cô đỏ hết cả lên , tay chân lấn quấn không thể thoát ra khỏi vòng tay của Bắc Thần .

Canh vừa lúc anh hai cô đi lướt qua , tay cô nắm lấy áo với vẻ mặt như van xin được giúp đỡ. Anh hai cô thở dài , đi lại dùng tay tách cả hai đứa cách nhau ra rồi nắm tay kéo cô đi vào lớp .

CÒN TIẾP~>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro