Chương 10#(H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Chiến cầm lấy Áo khoác, và mỉm cười với cậu và Niệm Niệm đang trên tay mà Hàn Quân đang bế, anh hôn lên má thằng bé một cái rồi chào nó quay đi,

"Ai đấy " Tiêu Chiến về đến nhà, đứng ngoài cửa thở ra một hơi thật mạnh rồi mới đi vào, lúc vào anh lại nghe được tiếng của một cô gái đang gọi lớn,

"Sao cô lại ở trong nhà tôi " anh ngay lập tức cau mày khó chịu, nhanh chóng đi vào và chạm mặt cô gái người yêu của Nhất Bác, đứng trước cô ta hỏi,

"Anh Bác lúc trưa có uống say, anh ấy khi say lại muốn làm chuyện đó, anh ấy đã đưa tôi về nhà " cô ta nói chuyện ỏng ẹo, đắc ý, lại còn ra vẻ chảnh chọe, nghe làm cho người ta muốn cảm thấy nỗi cả gai ốc,

"A Chiến, về rồi à... " Nhất Bác trên gác đi xuống, nhìn thấy Tiêu Chiến, cậu lập tức háo hức nhanh chóng đi xuống,

"Không biết xấu hổ, chuyện của hai người, tốt nhất đừng kể tôi nghe " anh định là làm lơ im lặng không nói với cô ta, nhưng đột nhiên nhìn thấy Nhất Bác đi từ trên gác đi xuống anh liền tức giận nói lời mỉa mai, sau đó lườm cậu một cái rồi quay đi vào phòng,

"Này... A Chiến, a Chiến đứng lại... " Nhất Bác thấy anh lạnh nhạt còn lườm mình một cái, cậu liền đuổi theo anh còn kêu tên anh thất thanh,

"Bác, cứ mặc kệ anh ta đi, chúng ta đi ăn tối nha, em đói rồi " ngay lúc này Nhất Bác bị cô ta nắm lấy tay, ỏng ẹo lung lay tay cậu  bảo cậu đưa đi anh,

Nhất Bác cau mày nhìn cô ta rồi lại nhìn về phía phòng Tiêu Chiến, cậu sẽ đi để anh ở lại cho bình tĩnh trước rồi mới nói chuyện sau,

Bên trong phòng, Tiêu Chiến nghe được tiếng đóng cửa, sau đó đi ra cảm thấy căn nhà trống trơn, Nhất Bác đã đi với cô ta, anh liền đau đớn ở trong lòng,

Ngồi một lúc cảm thấy mệt mỏi vì còn men say hơi choáng váng, nên đã đi vào nhà tắm để tắm rửa cho thoải mái, tự mình nấu ít canh giải rượu uống, sau ngồi vào ghế sofa xem tài chuẩn bị tất cả cũng như sắp xếp công việc của nhân Viên ổn định,

Anh mệt mỏi rồi, cảm thấy mình không ổn, muốn buông tay thôi, ngồi một lúc anh liền dựa vào ghế mà ngủ thiếp đi,
…………

"Bye em... " Nhất Bác và cô gái đi ăn bên ngoài xong, cậu mới đưa Nhã Đình về nhà, còn mỉm cười chào cô, sau đó cô ta chui đầu vào xe hôn cậu một cái rồi nhanh chóng đi vào nhà,

"A Chiến, a Chiến " Vừa vào đến nhà Nhất Bác nhìn thấy anh đang ngủ trên tay còn cầm một bộ hợp đồng và xung quanh còn có một đóng tài liệu, cậu liền đi đến nhìn gương mặt anh, sau đó mới gọi anh nhưng gọi mãi anh vẫn không chịu dậy,

Nhất Bác liền nhìn anh mỉm cười khẽ, thì ra tật ngủ mê mỗi lần kêu gọi anh điều không tỉnh, từ xưa đến giờ vẫn không hề thay đổi,

Cậu mỉm cười, rồi nụ cười lại dập tắt đi, cảm thấy gương mặt anh vẫn không hề thay đổi, chỉ còn lại nét mặt nhợt nhạt mệt mỏi, và nụ cười ấy không còn nữa, nụ cười khiến người ta đang buồn nhìn cũng cảm thấy vui vẻ đã không còn, nhưng thay vào đó lại là gương mặt rất lạnh lùng,

"Chú đang làm gì vậy, mau bỏ tôi xuống " Nhất Bác nhìn thấy anh ngủ ở đây không thoải mái, liền bế anh đi vào phòng ngủ cho đoàng hoàng, nhưng vừa bế gần đến cửa thì đột nhiên Tiêu Chiến tỉnh giấc, sau đó cảm giác Nhất Bác đang bế mình, anh liền lên tiếng,

"Tỉnh rồi à, nhưng tôi muốn đưa anh vào phòng ngủ để thoải mái " nghe được tiếng của Tiêu Chiến, cậu liền nhìn anh mỉm cười nói, nhưng cậu không hề buông anh,

"Chú làm ơn, buông tôi xuống trước đi được không, tôi có thể đi được " Tiêu Chiến  vẫn còn trên tay cậu, khó chịu đến cau mày, còn dùng chất lượng giọng điệu lạnh lùng với cậu,

"Tôi không buông, anh đang trên tay tôi, sẵn tiện tôi bế anh vào luôn " Nhất Bác anh đang vùn vẫy, cậu liền cười đắc ý không chịu buông, vẫn cố chấp đi vào,

"Dừng lại, chú có bị gì không vậy, mau buông tôi xuống...  Ayda... Chú " anh ra sức vùn vẫy rất nhiều, nhưng không thành, thầm mắng cậu, có phải đã bị điếc hay không, chưa kịp mắng cậu, thì anh đã bị quăn xuống giường của mình,

"Chú mau đi ra ngoài đi... Chú, chú muốn làm gì " Tiêu Chiến cầm thấy hơi đau khi Nhất Bác quăn anh lên, anh liền cảnh giác lùi về ra sau tránh né cậu và lạnh nhạt đuổi ra ngoài, nhưng Nhất Bác lúc này cứ từ từ tiếng đến anh, anh liền sợ hãi quát lên,

"Chúng ta làm chuyện đó đi, tôi muốn em " Nhất Bác leo lên giường, tiến đến gần anh, nắm lấy tay anh, mà ôm anh vào lòng, nói khẽ vào tai anh, rồi áp anh dưới thân mình,

"Muốn... Muốn cái đầu chú, muốn làm thì đi mà tìm cô người yêu của chú đi " Tiêu Chiến tức giận cau mày nhìn cậu mắng, anh cố gắng vùn vẫy, nhưng thân thể không hiểu sao lại run rẫy không còn sức lực, đây là nổi ám ảnh của anh lại ập về, nên anh cố gắng kiềm chế nó mới khiến anh run rẩy đến như vậy,

"Chú... Chú làm gì vậy, chú mau thả tôi ra " Tiêu Chiến lúc này không cảnh giác, thì đột nhiên tay anh bị Nhất Bác còng lại chung với chiếc giường, anh liền hoảng loạn la hét,

"Nhưng tôi muốn em hơn " khuôn mặt cậu lúc này trở nên ham muốn hơn, cậu cúi đầu xuống vành tai của anh mà nói nhẹ,

"Nhưng... Nhưng tôi không muốn, Mau thả Ah... " anh giật thót một cái, cố gắng thoát ra nhưng chiếc còng quá cứng, anh đang chú tâm vào chiếc còng thì đột nhiên phần hạ thể của anh liền đau nhói,

"Sao lại không thành thực như vậy, miệng nói không muốn, nhưng cơ thể thì ngược lại đây này " Nhất Bác mạnh tay kéo quần anh cởi ra hết, cậu nhanh chóng đút hai ngón tay của mình vào và cười đắc ý, còn nói những lời khiến cậu mãn nguyện,

"Tôi xin... Xin chú, dừng lại đi không... " anh cảm thấy bên trong lẫn tinh thần không ổn, cơ thể anh quá nhạy cảm, cố gắng chống cự hay là vùng vẫy điều không thành, anh chỉ còn cách van xin cậu ta,

"Em có thể cho người khác làm,  thì tại sao lại không cho tôi làm, trước đây em đâu bao giờ từ chối tôi chuyện này, hay em đã thay lòng rồi " Nhất Bác tay vừa đút ra vào không ngừng, môi cứ hôn khắp người anh điều để lại dấu hôn đến bầm tím trên thân thể trắng mịn của anh, sau khi nghe anh van xin mình, còn khiến cậu bực hơn, cậu nhìn anh mặt đối mặt liền lên tiếng,

"Tôi... Tôi... Áh... " ngay lúc này anh nhìn gương mặt của Nhất Bác rất đáng sợ, đây là ánh mắt mà anh chưa bao giờ thấy được, ánh mắt tia lạnh đủ làm đâm người ta đau đớn sợ hãi, anh muốn lạy can đảm để nói gì đó, nhưng ngay lập tức phát hiện phần dưới đã có thứ gì to lớn cho vào khiến anh đau đớn đến xong người lên,

"Em là của tôi " Nhất Bác mạnh bạo đi vào sau bên trong anh với dương cụ đâm lút cán, sau đó còn lạnh lùng nói ra một cậu,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bacchien