Chương 14# (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhất Bác cậu nhanh chóng bảo trợ lý đặt một vé máy bay về lại Hàng Châu, Tiêu Chiến vẫn còn ở khách sạn, nên cậu phải nhanh chóng bay về giải quyết chuyện của cậu và anh,

"Đói quá đi " Tiêu Chiến đang ngồi xem kịch bản đột nhiên bụng kêu gào, anh phát hiện từ trưa đến gì vẫn chưa ăn gì,

*ting ting* Tiêu Chiến đang nấu nước định ăn mì gói, đột nhiên nghe có tiếng chuông reo,

"Nhất... Nhất Bác sao cậu lại ở đây... Á... " Tiêu Chiến đi ra mở cửa đột nhiên giật khi thấy người đó là Nhất Bác, anh chưa kịp nói hết đã bị Nhất Bác đẩy vào trong,

"Nhất Bác... Cậu muốn gì đây " Tiêu Chiến bị cậu áp vào tường làm anh giật mình không hiểu chuyện gì đã xảy ra với cậu,

"Chiến Chiến, chúng mình quay lại với nhau được rồi đấy, đứng hiểu lầm nhau nữa " Nhất Bác áp anh vào tường nói giọng nhẹ nhàng ôn hòa với anh,

"Nhất... Nhất Bác cậu đang nói gì vậy buông tôi ra " Tiêu Chiến vùn vẫy xấu hổ bảo cậu mau buông mình ra,

"Chiến Chiến em biết hết mọi chuyện rồi, ba đã kể hết cho em nghe, Chiến Chiến sao anh lại ngốc đến như vậy " Nhất Bác dựa vào cổ anh cúi xuống vai anh nhỏ nhẹ nói mình đã biết hết sự thật rồi,

"Nhất... Nhất Bác, cậu đã biết hết mọi chuyện rồi, nhưng cậu biết cũng không sao, giờ đây chúng ta không thể như lúc trước nữa rồi " Tiêu Chiến bất ngờ ngỡ ngàng khi nghe Nhất Bác đã biết hết mọi chuyện, nhưng cậu biết thì sao có quay lại như lúc trước hay không,

"Chiến Chiến, anh đừng như vậy nữa có được không, đừng giày vò tình cảm của nhau nữa, em vẫn còn yêu anh nhiều lắm, bao năm qua không thể nào quên anh được "

"Chiến Chiến em xin lỗi vì lúc đó không đủ cứng rắn để nhẫn nhịn thêm mà ở lại với anh, đã khiến anh cực khổ sanh con nuôi con một mình rồi, bây giờ em sẽ đền đáp cho anh và con " Nhất Bác một lần nói ra hết tất cả lòng mình như thế nào cho anh biết, nhưng Tiêu Chiến vẫn im lặng,

"Chúng ta hãy cho con một gia đình đầy đủ anh nhé " Nhất Bác nói tiếp nữa nhưng lần này nói xong môi Nhất Bác chạm nhẹ vào môi cậu,

"Nhất Bác không phải lỗi của cậu, là tôi không đủ tốt, nên đành phải để cậu đi " Tiêu Chiến không lên tiếng vì anh nghe Nhất Bác nói những lời đó đã khiến anh động tâm rồi, anh không muốn dối lòng mình nữa, anh đã khổ sở ba năm chịu đựng đủ rồi, Nhất Bác nói đúng là anh đã tự làm tổn thương tình cảm của cả hai,

"Xin lỗi cậu Nhất Bác " Tiêu Chiến lập tức ôm lấy cậu mà rơi nước mắt, Nhất Bác dường như đã yên tâm rồi, cả hai đã làm lành với nhau thật tốt quá rồi,

"Là lỗi của em, từ nay em sẽ chăm lo cho anh và con, và cảm ơn anh đã sanh một đứa con kháu khỉnh cho em " nói xong Nhất Bác hôn anh thật sâu,

"Ưm... " Tiêu Chiến bị hôn liền kêu ưm một cái, nhưng Tiêu Chiến lại đang xay mê nụ hôn của Nhất Bác,

Cảm giác này đã lâu rồi anh mới cảm nhận được, anh rất hạnh phúc, nụ hôn hay bất kỳ thứ gì Nhất Bác chạm vào, thân thể anh đều không chịu được nữa, đến nụ hôn cũng khiến anh say tình vì Nhất Bác,

"Chiến Chiến được không " Nhất Bác hôn xong liền luyến tiếc rời môi anh ra, nhìn thấy anh đang ửng đỏ mặt lên, liền lấy tay cưng chiều chạm vào mặt anh,

Tiêu Chiến liền gật đầu, rồi Nhất Bác nắm lấy cánh tay anh đi đến giường cả hai hôn nhau say đắm sau đó từ từ cởi quần Áo nhau ra,

"Nhất Bác khoan đã, tim tôi đập nhanh nên chóng mặt quá " Tiêu Chiến vì đã lâu không cảm nhận được cảm giác và hơi ấm từ cậu, và thân hình rắn chắc sáu múi của cậu, nên tim anh đập rất nhanh không thể chịu nổi,

"Chiến Chiến, cảm giác của em cũng giống như anh vậy, em rất vui " Nhất Bác nhìn anh chiều mến cầm lấy tay anh đưa lên tìm mình cho anh nghe từng nhịp tim cậu đập vì anh rất nhanh, nói xong liền hôn anh say đắm lưỡi cậu tiếng vào khoang miệng vui đùa bên trong của anh,

Tay cậu không yên phận lùa vào Áo anh xoa nắn hai hạt đậu nhỏ nhắn bên trong lớp Áo, cậu thấy mảnh Áo rất vướng víu nên đã cởi nó ra, tiện tay cởi luôn phần dưới quần anh luôn,

Môi cậu đùa giỡn đến nỗi môi anh sưng đỏ lên mới rồi ra, từ từ hôn vào cổ anh và để lại dấu hôn trên cổ anh rất nhiều, hôn sau lại tiếng xuống múc lấy đầu nhũ của anh,

"Ưa... Nhất... Nhất Bác... Nơi đó...aha... " tay Nhất Bác không yên phận lùa xuống phần thân dưới cầm lấy Tiểu Chiến của anh nhẹ nhàng xoa nắn,

"Áh... Nhất Bác... Ưa... Không... Không cần đâu...Dừng... Dừng lại đi, tôi...tôi ra mất" Nhất Bác ngồi giữa hai chân anh ngậm lấy phần thân của Tiêu Chiến,

Tiêu Chiến không cứ kêu nhưng Nhất Bác vẫn không nhả ra, cho tới khi anh đến cực đỉnh đã ra trong miệng của Nhất Bác,

"Nhất Bác xin lỗi, cậu mau nhả ra đi, bẩn lắm mau nhả ra " Tiêu Chiến xấu hổ che mặt lại kêu cậu nhau nhả ra tinh dịch lúc nãy đã ra vào trong miệng cậu, nhưng chưa kịp kêu cậu nhả thì Nhất Bác đã nuốt mất rồi,

"Của anh không bẩn tý nào " Nhất Bác nhìn anh cười gian, liền kề mặt mình vào mặt anh hôn nhẹ lên môi anh,

"Bảo bối em cho vào nha " Nhất Bác liền cởi quần mình ra, trước mặt Tiêu Chiến là một đại Vương cực lớn,

"Áh... Đau... Đau quá, Nhất... Nhất Bác không vừa đâu sẽ... Sẽ rách mất " vài năm trước lần đầu tiên ân ái với cậu, của cậu đã lớn, nhưng bây giờ còn lớn hơn, cộng với thân hình của Nhất Bác anh thật chịu không nổi,

"Xin lỗi anh chịu đựng một chút sẽ làm anh thoải mái hơn " Nhất Bác đã đưa vào phân nửa bên trong anh rất khó khăn, liền từ từ đưa vào bên trong,

"Aha... Không.... Không Bác.... Chậm chậm lại... Không chịu được nữa ah... Ưa... " Nhất Bác đã đưa vào lúc cán, cậu liền ra vào thật nhanh, khiến Tiêu Chiến không chịu được, vì đã lâu anh không làm chuyện này, bây giờ làm lại đầu anh hoàn toàn trống rỗng, mặt thì lại đỏ như quả cà chua vậy,

"Chiến Chiến, bên trong anh thật sự rất thoải mái, cứ nuốt lấy của em không buông "Nhất Bác cảm giác rất sướng khi ra vào bên trong anh, bên trong anh rất nóng,

"Nhất Bác... Bác, tôi yêu cậu " Tiêu Chiến lí trí như người say vậy, hiện giờ trong đầu anh chỉ có Nhất Bác mà thôi, anh rất hạnh phúc nước mắt anh chảy ra vừa nói mình yêu cậu,

"Chiến Chiến, em cũng rất yêu anh, em rất hạnh phúc khi anh nói như vậy " Nhất Bác nghe anh nói thế, liền cảm giác hạnh phúc mà xấu hổ đỏ cả mặt, rồi cậu đột nhiên cui vào cổ anh để trốn sự xấu hổ,

"Anh thật đáng yêu, Chiến Chiến em ra đây" sự đáng yêu làm Nhất Bác không kìm chế được mà muốn ra,

"Nhất Bác... Aha... Đừng... Đừng rúc ra... Ưa ha... Ha.. hãy bắn... Bắn vào bên trong... Ah... Tôi đi, và...aha... Ưa... Và để yên nó... Nó trong đấy, tôi... Ư ư.. Ah... Tôi muốn cảm... Cảm ..... Ưm... Cảm nhận được là tôi không có mơ... Ah... " Tiêu Chiến cảm giác Nhất Bác muốn lấy ra, anh lập tức ngăn lại không cho Nhất Bác lấy đại Vương ra, mà cho phép cậu bắn vào trong,

"Chiến Chiến em ra đây " Nhất Bác được anh cho phép ra vào bên trong cậu liền cười một cái rồi đến cực đỉnh bắn vào bên trong của anh,

Tiêu Chiến lúc này cảm nhận được dòng tinh dịch nóng bỏng của Nhất Bác đang chảy vào bên trong anh làm anh giật bắn người sung sướng thoải mái mà ngất đi,

"Nhất Bác thấy anh ngất cậu từ từ rúc ra phần thân của mình còn ở bên trong anh, cậu liền rời giường đi vào nhà vệ sinh tắm rửa, tắm xong còn cầm theo khăn ước để lau người cho anh một cách nhẹ nhàng,

Nhất Bác vừa lau vừa nhìn anh rất lâu, nhìn đến không biết chán, cậu muốn cả đời này bất cứ nơi đâu sẽ luôn luôn theo dõi anh luôn luôn nhìn anh, vì cậu sẽ luôn là fanboy của anh, vì anh là của em,

"Chiến Chiến, em nguyện kiếp này sẽ bên anh mãi mãi " Lau xong cậu vẫn ngồi đấy nhìn anh, tay chạm vào gương mặt đẹp đẽ tựa như thiên thần này, chạm qua nhưng đường nét trên khuôn mặt đáng yêu của anh rồi hôn nhẹ lên môi anh ôn nhu nhỏ nhẹ nói lên một câu,

Cậu thề với lòng sẽ nhất quyết không buôn tay anh nữa, sẽ không như lúc trước bỏ anh đi, nói xong cậu liền leo lên giường ôm anh thật chặt như thể sợ người này chạy mất vậy, rồi cả hai cùng ôm nhau ngủ,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro