Tâm bệnh cần trị (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm 10 tuổi, Nhất Bác được chuyển đến một trường học mới, được làm quen với các bạn mới, và có giáo viên mới.

Chủ nhiệm lớp Vương Nhất Bác, dưới vỏ bọc của trí thức, vỏ bọc lịch thiệp, chính là một con quỷ, yêu dâu xanh luôn có những tư tưởng xấu xa với học sinh nam.

Ấu dâm. Cưỡng dâm.

Vương Nhất Bác mười tuổi, ngoại hình ưa nhìn, ngây thơ trong sáng, vừa chuyển đến, liền được ông ta đặt vào tầm ngắm.

Chuỗi ngày kinh hoàng, bắt đầu vào một buổi sáng, cha mẹ đưa cậu đến trường muộn, giáo viên chủ nhiệm lấy lý do chính đáng, đem cậu lên phòng nghỉ của ông.

Tiêu Chiến nhìn từng cảnh tượng trôi đi, sát khí trong đôi mắt cuồn cuồn tràn tới. Cả người chìm trong bóng tối, tựa như con sói, hung hăng nắm chặt tay.

Vương Nhất Bác vừa dùng hết sức bình sinh để đẩy người ra, phát hiện uy áp bên người cực lớn, mẫn cảm với sát khí nguy hiểm toát ra từ người nọ. Cậu sợ hãi, toàn thân run rẩy kịch liệt, cả người nằm xuống sàn, chui vào gầm giường.

Cậu sợ, người này quá đáng sợ.

Tiêu Chiến đương nhiên không phải bởi vì bị cậu đẩy ra mà tức giận như Nhất Bác nghĩ. Thế nhưng những hình ảnh điên cuồng chảy qua đầu khiến Tiêu Chiến vốn tâm tình không tốt càng thêm trầm trọng, trái tim đau đớn, khí quản như bị bóp nghẹn.

Trong đầu không ngừng vạch ra những cách chết của ông già kia.

Hình ảnh không vì Tiêu Chiến tức giận mà dừng lại.

Sáng hôm đó, Vương Nhất Bác phải ở trong phòng với ông ta xuốt hai tiếng... trước khi được thả đi, bị những lời nói của ông ta, bước đầu gây nên vết thương tâm lý.

Mười tuổi, Vương Nhất Bác khi đó mới mười tuổi, đến anh đây còn không dám làm với cậu những việc đó, lão ta vậy mà dám.

Dám nhìn, dám chạm, dám vuốt...

Con mẹ nó. Đợi anh đây một chút, anh đây phải đi giết người.

Tiêu Chiến kéo kéo tâm tình, đem đống tư liệu kia cưỡng chế dừng lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro