Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đột nhiên lúc này bác sĩ Lorn đang từ đâu chạy tới chỗ cậu và cô bác sĩ kia

   'Chắc là cậu đau lòng lắm, đúng không.' Ông ta hạ thấp giọng vừa chạy đến chỗ cậu vừa lo lắng hỏi han.

Cậu chẳng thèm nhìn ông ta lấy một cái chỉ lạnh lùng ngồi khoanh tay rồi đáp cho ông ta một câu.

   'Vô duyên chúa.'

   'V-vô duyên chúa sao.'

Ba từ này thốt ra tuy ngắn gọn nhưng nó phải khiến cho ông Lorn đứng hình mất mấy giây.

   'V-vô là vô cùng, duyên là duyên dáng, c-chúa là vua.'

Ông ta đứng một góc rồi tự lẩm bẩm một mình về câu nói của cậu lúc nãy, rồi sau đó ông ta chốt lại một câu khiến cô bạn của cậu ngồi bên cũng phải bật cười.

   'Là ông vua duyên dáng. Tức là cậu đang khen tôi hả.'

Cô bạn ngồi đối diện cậu, nghe xong những lời đó mà không nhịn được cười nhưng cũng chỉ biết cười trong lòng vì vừa cất tiếng đã bị ông Lorn nhìn.

Cậu ngồi cạnh cũng bất lực chẳng biết làm gì ngoài việc ngồi im rồi thả cho ông ta một một ánh mắt đúng nghĩa 'hình viên đạn'.

   'À, chỉ vì cậu Fourth đây mà tôi đã đặt một bàn ở nhà hàng Pháp rất nổi tiếng. Gilles Goujon là một bếp trưởng tuyệt vời, món gan ngỗng của ôn-....' Lời chưa nói hết đã bị cậu cắt ngang .

   'Món gan ngỗng gì đó, chúc bác sĩ Lorn đây ăn thật ngon miệng nha.'

Cậu dùng điệu mỉa mai để đáp lại lời ông Lorn rồi đứng dậy rời đi ngay sau đó. Cô bạn ngồi bên cạnh cũng không chần chừ mà đứng dậy rời đi ngay sau đó.

    'Fourth, Fourth à.'

Vì vẫn còn một số bệnh nhân khác nên cậu vừa hết giờ giải lao đã nhanh chân đi xuống phòng bệnh để kiểm tra tình hình, thật trùng hợp là Gemini cũng ở đây và hơn hết là bệnh nhân mà cậu được giao kiểm tra sức khỏe hàng ngày nay Gemini lại làm.

Fourth nhìn thấy Gemini thì liền không mấy vui vẻ vì cậu vẫn còn tức anh chuyện ban nãy. Cậu ngang nhiên đi đến giường bệnh định kiểm tra cho bệnh nhân thì đã bị Gemini ngăn lại bởi lời nói của mình.

   'Tình trạng của bệnh nhân rất tốt không cần kiểm tra.'

   'Này này, sao nói chuyện lại không dùng kính ngữ vậy hả?.'

Gemini từ nãy đến giờ vẫn không thèm nhìn lấy cậu một cái, chỉ chăm chăm nhìn vào bảng số liệu tình trạng của bệnh nhân.

   'Đây không phải là văn hóa Thái Lan hả? Cấp trên nói chuyện với cấp dưới không cần dùng kính ngữ.'

   'Công nhận anh học nhanh thật ha, với lại...bệnh án đó là của tôi.' Cậu đưa tay ra để ám chỉ hành động của anh.

   'Được thôi, nếu cần thì lấy đi.'

Anh cũng không vừa mà xé lấy tờ bệnh án đang kẹp sau đó anh dùng tay mà vò nát nó rồi đáp về phía cậu.

Cậu nhận được hành động bất ngờ mà vô cùng hoảng hốt. Không ngờ con người đang đứng trước mặt mình đây lại có một hành động vô cùng thô lỗ.

    'Kiểm tra lại bệnh án rồi sau đó mang tới cho tôi.'

Gemini rời đi ngay sau đó khiến cho cậu vừa bực lại càng thêm bực hơn

   'Ra lệnh cho ai vậy hả?.'

Nói rồi cậu bực tức đi đến phòng của Gemini mà không biết rằng cũng có một vị bác sĩ không mời mà đến đã chứng kiến toàn bộ cảnh đấu đá nhau của họ.

   'Khiến ca phẫu thuật gặp rắc rối mà cậu vẫn có thể làm ra bộ mặt này sao?'

Cậu từ lúc bước vào phòng Gemini vẫn luôn giữ một thái độ bình thản.

   'Tôi không làm gì sai hết, nếu lúc đó anh không bước vào thì tôi vẫn có thể làm chủ mọi thứ.'

   'Trong lịch sử không có nếu như, trong phẫu thuật lại càng không.'

Anh cũng không vừa mà đáp trả lại câu trả lời của cậu.

   'Tôi biết rồi, muốn trừng phạt tôi hay là sỉ nhục tôi thì tùy anh thôi.'

   'Chuyện này tôi sẽ bỏ qua cho cậu.'

   'Tại sao?'

Một nghìn câu hỏi vì sao hiện lên trong đầu cậu, tại sao cái tên 'ngựa chứng' này lại có hành động như vậy.

   'À, hay là anh sợ hậu quả hả?'

   'Cậu biết đặc xá đặc biệt mà đúng không, tiến hành đặc xá cho những tội phạm phạm tội vào dịp lễ quốc khánh. Kiểu vậy đó.'

Mặt cậu vẫn cứ đần ra như là đang xử lí đống thông tin vừa truyền đến.

   'Hôm nay tôi sẽ bỏ qua cho sai phạm của cậu, đặc xá cho ngày tôi nhận chức.'

Cậu nghe xong những lời này của Gemini thì không khỏi bật cười thành tiếng như là vừa xem diễn hề xong vậy.

   'Hahaha, tôi biết ơn đến nỗi muốn khóc luôn rồi đây này. Anh thật là quá dữ.'

   'Còn một chuyện nữa.'

Nói xong anh đưa tay xuống hộc bàn, lấy ra chiếc kính bị rơi mất một bên của mình ra để bắt tội cậu một thể. Thù này không trả nhất định không phải Gemini Norawit.

   'Đó là phiên bản giới hạn tôi mua ở Chile, mất khoảng hai tiếng khó khăn tôi mới chọn được. Cũng nhờ cậu mà nó hỏng mất rồi.'

   'Anh muốn tôi đền hả? Bao nhiêu tiền, tôi sẽ mua đến cho anh.'

Cậu đứng khoanh tay lên giọng thách thức với anh.
 
   'Tôi không cần tiền, mua lại cái khác cho tôi, một cái giống y chang mới được.'

   'Hả?'

   'Tôi đâu thể quay lại Chile được.'

Nghe xong cậu chỉ biết nuốt lại cục tức này rồi ngoan ngoãn nghe theo.

   'Được, mua một cái kính khác GIỐNG Y CHANG.'

Cậu cố gắng nhấn mạnh từng chữ cuối một rồi cầm lấy cái kính, lúc định rời đi thì anh lại cố gắng nói thêm để chọc ngoáy thêm vào sự bực bội của cậu.

   'Còn chuyện cuối cùng, khi làm việc người ta thường nhìn vào sắc mặt của bác sĩ Nattawat nhưng tôi thì không đâu.'

   'Nè anh kia...à không, đội trưởng à! Tôi chưa từng đem mác cháu trai chủ tịch ra khoe khoang gì đâu nha.'

Vừa dứt lời anh liền cầm lấy bảng báo cáo dữ liệu của đội lên cho cậu xem.

   'Đây là bảng đánh giá của đội chúng ta, dù là thảo luận hay phẫu thuật nếu như để tôi thấy thái độ không tốt của cậu thì tôi sẽ điền vào bảng đánh giá đúng như thực tế những gì tôi đã nhìn thấy chắc chắn ĐÚNG NHƯ THỰC TẾ.'

Bây giờ thì là đến lượt anh nhấn mạnh từng chữ cuối khiến cho cậu bất mãn.

   'Muốn viết gì thì viết đi, tôi không quan tâm mấy chuyện này đâu.'

Nói rồi cậu hậm hực cầm chặt chiếc kính trên tay rồi đi thẳng ra ngoài. Lúc bước chân ra khỏi phòng cậu đã để lại cho anh một ngón tay giữa xinh đẹp rồi bất mãn nói.

   'Cứ chờ đó đi rồi sẽ có ngày tôi dẫm chết anh cho mà xem đồ 'Ngựa chứng'.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro