Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trải qua sự việc ngoài ý muốn, Hải Đường cũng dừng ý định tìm Thành Thị Phi, nàng quyết định một mình đi tìm Cổ Tam Thông, sự việc hiện tại càng thực hiện sớm càng tốt, nếu còn đề dài chỉ sợ đêm dài lắm mộng. Theo như trí nhớ, Hải Đường cố gắng tìm đường hầm dẫn đến nơi Cổ Tam Thông đang bị giam giữ, mất không ít thời gian cuối cùng nàng cũng nhìn thấy bia đá khắc bốn chữ Thiết Đảm Thần Hầu. Ngán ngẫm nhìn bốn chữ trước mắt Hải Đường không khỏi phục tài của Chu Vô Thị, chỉ cần Cổ Tam Thông nhìn thấy hay nghe thấy cái tên này không được tiến lên phía trước, dù cho Cổ Tam Thông có thừa sức thoát khỏi xiềng xích thì chẳng thể nào đi thẳng về phía trước để thoát thân. 

"Cổ tiền bối...Cổ tiền bối...nếu người nghe thấy xin phép cho Hải Đường diện kiến"
Đi thêm vài bước Hải Đường muốn nhìn thấy diện mạo hiện tại Cổ Tam Thông và để tránh bị hiểu lầm kẻo mất mạng oan uổng Hải Đường đành lên tiếng gọi người nhưng đáp lại chỉ là sự yên lặng, thậm chí các sợi dây xích cũng chẳng nhúc nhích để gây ra tiếng động. Sự đáng sợ của không khí u tối tĩnh lặng càng làm Hải Đường thêm đề cao cảnh giác, dù đã chuẩn bị trước tinh thần bị đánh lén nhưng Hải Đường vẫn bị Cổ Tam Thông chế ngự, nàng còn chưa sử dụng một chiêu thức nào đã bị Cổ Tam Thông dùng hấp công đại pháp hút lên phía trước. Hiện tại chỉ cần Cổ Tam Thông cử động cánh tay nhẹ thêm một chút chắc hẳn cổ của Hải Đường sẽ gãy ngay tức khắc
"Hắn ngày càng xem thường ta, cử một nữ nhi đến không nói đằng này võ công còn kém hơn hẳn mấy người trước...nói mau, ngươi đến đây với mục đích gì"
"Tố...Tố...Tâm"
Không có thời gian giải thích nhiều, Hải Đường phải cố gắng lắm mới thốt ra được vài tiếng, không ngoài tính toán sau khi Cổ Tam Thông nghe được tên Tố Tâm cả người như có biến, đôi mắt cử động như sắp khóc đôi mày giãn ra và hơn hết hắn như mất hết sức lực, nhờ vậy Hải Đường thoát được sự khống chế. Cũng may Cổ Tam Thông buông tay nếu không chỉ sợ Hải Đường mất thở mà chết, nhìn dáng vẻ ho lấy ho để của nàng thật đáng thương. Nếu không phải đang trong tình cảnh nguy hiểm Hải Đường chắc hẳn nói vài câu nể phục tài nhìn người của Cổ Tam Thông, nàng đang vận nam trang không chút sơ hở vậy mà chỉ vài khắc ngắn ngủi tiếp xúc hắn có thể biết nàng là nữ nhi.
"Chỉ trách ngày trước ta lo cho cái gọi là thiên hạ đệ nhất nên hờ hững với nàng, giờ nàng chết rồi ngươi nhắc lại làm gì"
"Cổ tiền bối nếu thời gian quay lại người có từ bỏ võ công, từ bỏ cái danh xưng thiên hạ đệ nhất mà ở bên cạnh người mình yêu không"
Lợi dụng lúc người khác yếu lòng để bắt chuyện và gây dựng niềm tin là một sự lựa chọn khôn ngoan, thông minh như Hải Đường đương nhiên biết dùng cách để có thể lấy được sự tín nhiệm của Cổ Tam Thông. Có thể một phần do bấy lâu Cổ Tam Thông không cùng ai nói chuyện, một phần nhắc đến cái tên khiến hắn thấy ân hận nên mọi thứ mới diễn ra tốt đẹp với Hải Đường
"Ai nói ta yêu Tố Tâm"
"Hải Đường cũng đâu nói người Cổ tiền bối yêu là Tố Tâm tỷ, tự ngài có tật giật mình thôi"
"HAHA lâu rồi không được ăn nói thoải mái như thế, đặc biệt với kẻ thông minh như ngươi rất hứng thú, nhưng ta không hiểu hai mươi năm qua Chu Vô Thị chỉ phái người đến xem võ công của ta chứ chưa có ai giống như ngươi, đi tìm hiểu chuyện giữa ta và nàng ấy"
"Kỳ thật Hải Đường mạo muội đến gặp Cổ tiền bối không liên quan đến nghĩa...Chu Vô Thị" Hải Đường chỉ sợ bản thân nhận Chu Vô Thị là nghĩa phụ sẽ làm mất lòng tin với Cổ Tam Thông
Đánh giá Hải Đường về tổng thể Cổ Tam Thông cũng không có đề phòng, ngoài chuyện Hải Đường là nữ nhi thì võ công cũng chẳng được ông đánh giá cao nên Cổ Tam Thông cũng chẳng sợ chuyện gì xảy, điều mà ông đề phòng chỉ là sự thông minh của Hải Đường, và điều mà ông thắt mắt trẻ tuổi như Hải Đường làm sao biết đến Tố Tâm, chuyện của hắn giang hồ ít ai biết, cái tên Tố Tâm ngoài Cổ Tam Thông biết ra chỉ có mình Chu Vô Thị, nếu nói Hải Đường không quan hệ với Chu Vô Thị có đánh chết Cổ Tam Thông cũng không tin.
"Mạo hiểm không sợ chết, đến đây chỉ nói vài lời vô bổ, ngươi nghĩ có thể rời khỏi đây an toàn sao"
"Hải Đường không chỉ rời khỏi đây bình an mà còn phải có Cổ tiền bối theo cùng, hôm nay đến đây gặp người tiểu nữ đã hạ quyết tâm phải dẫn người rời khỏi nơi này"
"Muốn ta làm người bội tính để thiên hạ chê cười sao, ta thua tên họ Chu đó nữa chiêu nên khi thấy Thiết Đảm Thần Hầu không được bước tiếp, còn phía trên là lỗ chó, Cổ Tam Thông ta thà ở đây thêm hai mươi năm chứ không chui lỗ chó"
Hải Đường cũng hết cách với cái tôi quá lớn của Cổ Tam Thông nàng chỉ còn cách vào thẳng vấn đề, bây giờ chỉ còn cách nói sự thật mới có khả năng mời Cổ Tam Thông rời khỏi tầng thứ chín của thiên lao này.
"Tố Tâm tỷ chưa chết, tỷ ấy vẫn còn sống"
"Ngươi nói láo, chính mắt ta nhìn thấy nàng ấy vì ta hứng một chưởng của Chu Vô Thị, toàn thân xương cốt đều vỡ vụn...ngươi nói đi một người như thế làm sao mà còn sống"
Cổ Tam Thông như nổi điên, hắn dùng nội công như muốn phá hủy mọi thứ, khiến những tảng đá xung quanh bay khắp nơi, dù cố né tránh nhưng Hải Đường không khỏi bị đá văng trúng làm bị thương, nàng thổ huyết nằm đó cố thuyết phục Cổ Tam Thông tin những chuyện nàng nói là sự thật.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro