Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Biết được Thành Thị Phi gặp rắc rối khi bị đám thái giám bắt đi tịnh thân nên Hải Đường đi một chuyến cứu giúp. Cổ Tam Thông đã chết, đường hầm bí mật kia cũng không còn, ai biết được Thành Thị Phi có xảy ra chuyện hay không. Hải Đường chỉ vừa cứu được Thành Thị Phi chưa chạy được bao xa đã bị bọn Tào Chính Thuần phát hiện nên nàng mới lẩn trốn còn Thành Thị Phi thì cho hắn một cước bay qua cửa sổ hướng phòng Vân La.
Trốn trên mái nhà nhìn cảnh tượng Thành Thị Phi bị Vân La đánh không có đường trốn, Hải Đường cũng xót xa, nếu Thành Thị Phi mà có võ công Vân La tuyệt nhiên không phải đối thủ. Không thể ra mặt, Hải Đường chỉ biết từ xa đánh lén Vân La, giúp Thành Thị Phi một chút và nhìn cái cách hai người nói chuyện Hải Đường không khỏi bật cười "thì ra lúc trước hai người không đánh không quen nha".
Thấy mọi chuyện yên ổn, Thành Thị Phi cũng lo ngủ nên Hải Đường đi giúp Thiên Nhai một tay, đáng lý ra giờ này nàng và Thiên Nhai đang canh chừng cô công chúa giả dạng đến từ Tây Vực theo lệnh của Chu Vô Thị nhưng Hải Đường đã nói với Thiên Nhai bận việc đến sau, nàng đâu khờ đến sớm để trúng một chưởng của tên kia rồi sau đó còn bị Thiên Nhai biết được thân phận.
Trở về Hộ Long Sơn trang sau một đêm canh chừng với một Thiên Nhai bị thương nơi lòng ngực do quyết đấu, Chu Vô Thị không khỏi suy tư
"Hải Đường lúc đó con làm gì, sao không hỗ trợ Thiên Nhai để nó bị thương"
"Con..."
"Nghĩa phụ trách oan huynh ấy, lúc đang xem chừng cô công chúa kia vì...vì cô ấy đang tắm nên con mới bảo Hải Đường ở lại còn bản thân theo dõi tên hầu cận của cô ta, Thiên Nhai phát hiện cả người hắn đằng đằng sát khí, đây chắc hắn là một võ lâm cao thủ, chỉ tại bất cẩn nên Thiên Nhai bị phát hiện, nếu không có Hải Đường huynh cứu giúp kịp thời e là Thiên Nhai đã bị bắt giữ"
"Với võ công đông doanh của con mà không phải là đối thủ của hắn thì tên này chắc không dễ đối phó...Thiên Nhai con trở về nghỉ ngơi trước có Hải Đường ở lại là được rồi"
"Dạ, nghĩa phụ"
Sự tường thuật của Thiên Nhai khiến Chu Vô Thị thả lỏng một phần cơ thể, hiện giờ Thiên Nhai bị thương mà Hải Đường có vẻ là đối thủ của tên cận vệ khi cứu được Thiên Nhai, giúp cả hai trốn thoát thì Chu Vô Thị giao toàn bộ nhiệm vụ lần này cho Hải Đường. Hải Đường cũng không vội nhận lời đề nghị, nàng tỏ vẻ ngạc nhiên và cho bản thân không phải là đối thủ của tên kia, chỉ vì lúc đó có sự hỗ trợ qua lại giữa nàng và Thiên Nhai nên cả hai mới thoát được.
"Ta sẽ cho Nhất Đao yểm trợ con nên không cần lo lắng"
"Tạ nghĩa phụ"
"À, còn việc này, rất hệ trọng, con nên nhớ không được tiết lộ ra ngoài, thái hậu đêm qua bị thích khách bắt đi"
Chu Vô Thị giao cho Hải Đường điều tra chuyện thái hậu mất tích, giờ thì nàng biết được tối qua bọn người Tào Chính Thuần truy đuổi không phải nàng và nàng cũng tự trách sao lại quên chuyện thái hậu bị bắt, xem ra phải nhờ Thành Thị Phi để biết được thái hậu bị giam ở đâu. Để tránh sáng sớm Thành Thị Phi dụ dỗ Vân La xuất cung Hải Đường lấy lý do do thám nên nhờ Chu Vô Thị dẫn nàng đi một vòng hoàng cung. Chu Vô Thị nghe có lý nên không ngại dẫn Hải Đường đi một chuyến, theo những gì bọn thái giám nhát gan kể lại biết phòng Vân La có kẻ lạ mặt nên Chu Vô Thị nhanh chân đi xem.
Hiện tại Thành Thị Phi chỉ là một kẻ bình thường, không phải là đối thủ của Chu Vô Thị nên rất nhanh bị bắt lấy, nếu không có sự bướng bỉnh của Vân La cầu xin e là Thành Thị Phi đã là linh hồn dưới tay Chu Vô Thị.
"Hoàng thúc hắn là thuộc hạ mới của con, sao người ra tay không nể tình chút nào hết"
Thành Thị Phi vừa đứng lên đã trốn sau lưng Vân La, chề môi thách thức Chu Vô Thị, dù tức nhưng Chu Vô Thị cũng để ngoài tai hắn không có thời gian đôi co với kẻ không đâu, riêng Hải Đường đứng phía sau Chu Vô Thị không nhịn được mà cười lén "kẻ có thù dù trong hoàn cảnh nào cũng không ưa nhau, mới gặp chưa gì đã biểu hiện hết ra ngoài"
"Vân La con đừng giỡn nữa, thái hậu đêm qua bị thích khách bắt đi, con biết chuyện này chứ"
"Cái gì, mẫu hậu bị bắt, chuyện lớn thế này sao không ai báo với con hết vậy" gạt đi cái tay của Thành Thị Phi đang để trên vai mình Vân La tiến lên trước vô cùng ngạc nhiên nói chuyện với Chu Vô Thị
"Tình hình hiện tại rối ren, vì thế con đừng gây thêm chuyện, ta sẽ cho người bảo vệ con và hoàng thượng"
"Nếu hoàng thúc bảo vệ được thì mẫu hậu đâu có bị bắt"
"Con nói vậy mà nghe được sao, hoàng cung được Tào Chính Thuần bảo vệ chứ không phải Hộ Long Sơn trang, chuyện đến bước này ta mới đành nhúng tay vào nếu không bọn thái giám kia sẽ nói hoàng thúc này lộng quyền"
Nhìn sự tức giận của Chu Vô Thị, Vân La cũng biết bản thân nói sai nên nàng mới nhỏ nhẹ
"Vậy hoàng thúc bảo ai đến, Thiên Tự đệ nhất hay địa tự địa nhất"
"Là Huyền Tự đệ nhất, Thượng Quan Hải Đường đồng thời là trang chủ của thiên hạ đệ nhất trang...Hải Đường còn không mau bái kiến quận chúa"
"Vao, trang chủ của thiên hạ đệ nhất vậy là đệ nhất của đệ nhất rồi" Thành Thị Phi không kiên dè sau khi Chu Vô Thị giới thiệu Hải Đường nhưng có vẻ như mọi người không để ý lắm chỉ có Vân La ngặt ngặt đầu có vẻ xem thường cái cách nói thái quá của Chu Vô Thị về con người trước mắt. Vân La không đợi Hải Đường bái kiến đã đi quanh người Hải Đường quan sát từ trên xuống dưới, Vân La đánh giá Hải Đường không tệ, diện mạo hơn thẳng các nam nhi khác, làn da không những trắng mà đôi mắt còn to và đẹp, nhìn vào đôi mắt Hải Đường không rời Vân La có cảm giác quen thuộc "ánh mắt này đã gặp ở đâu mà trong quen thế, cái chớp mắt này..."  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro