#2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trận đấu bất cân xứng khi bắt đầu dần phá hỏng các hành lang phòng tiệc và chấn động lớn ầm ĩ lan truyền nhiều hơn, bức tường chấm bi rạn nứt như mạng nhện với những vết cào hung tợn, những bức tường vỡ nát bởi các vết chém lớn xuyên qua cấp độ.

Tầm nhìn không hoàn toàn hoàn chỉnh khi no-clip xuyên tường liên tục, cả hai thực thể đâm sầm vào nhau đẩy xuyên qua tường cấp độ chỉ để va vào một phòng tiệc khác. Đập cán rìu xuống chỉ để vô tình đập vỡ bàn tiệc và vết rạn xuất hiện răng rắc trên sàn, tên 68 no-clip trượt xuống và biến mất khỏi bề mặt sàn và xuất hiện trở lại từ phía sau, cánh tay vung đến nhanh chóng găm mạnh vào tay áo hoodie của 67 đầy hiếu chiến, quăng mạnh khắp nơi đập như một quả bóng cao su nẩy lên xuống khắp nơi trong phòng tiệc.

Kết thúc với một cú quăng mạnh vào tường đến nứt ra, cả phần cánh tay như cá mút đá rơi rụng trên mặt sàn đầy mảnh vụn còn sót lại, Nevan tự đẩy vai gỡ bản thân ra khỏi tường một cách bình thản, chiếc mặt nạ xanh còn nguyên vẹn ngẩng lên khi nhìn thấy hắn mọc lại cả cánh tay bị đứt một cách nhanh chóng và vung vẩy nó.

Tiếp tục khi cả hai đều truy cập thẳng vào kênh no-clip và bắt đầu tự đánh úp nhau xuyên qua các bề mặt của tường, nhát chém của rìu hoàn toàn phá hỏng các bề mặt khi được ném trực tiếp vào người hắn, lách qua để tránh đi sau khi xuất hiện khỏi tường, Nevan lao ra từ phía sau túm mạnh lấy hắn, siết chặt nắm đấm và dọng tên đầu giấy mặt cười này xuống mặt sàn.

Từng cú đánh đều dùng sức mà đập mạnh xuống.

Lần nữa.

Lần nữa.

Và lần nữa.

Ầm-! ầm—!! rắc—!

Cánh tay trơn trượt như mì ống quấn chặt lấy cả cơ thể Partypooper này cho đến khi hoàn toàn siết lại cùng bộ móng vuốt găm sâu vào trong phần áo hoodie dày, giữ cho con thỏ dính lên trên người không thể thoát thân mà ngồi hoàn toàn trên người hắn. Khuôn mặt cười đầy máu chảy ra càng nhiều máu đỏ cùng mùi hôi thối đầy kim loại nặng sau những cú đấm, sau cùng trở lại nguyên vẹn không có dấu hiệu sứt nẻ, hắn mở ra một khe hở hé phát ra tiếng cười khàn cao vút như âm thanh đĩa bị xước để tiếp tục cuộc trò chuyện.

"Bắt được ngươi rồi, việt quất nhỏ =)."

"Câm cái miệng của ngươi đi, đầu túi giấy =(."

Hắn siết chặt lấy phần eo của kẻ đã rỉ máu đen không mùi kì lạ này, kéo xuống trong khi để mặc bàn tay đeo găng đã nhiễm đầy máu tanh tưởi kia bóp phần mặt trở nên biến dạng đến xấu xí cùng cực và cố xé rách phần da này ra dù không thể.

"Thật xúc phạm. Ta biết buồn đấy. =)" Hắn trêu chọc.

Hắn siết chặt hơn và kéo xuống thật sâu, gần như đem cả người Nevan cúi xuống quá gần mặt, mùi tanh hôi của chất lỏng lần nữa khiến anh ta khó chịu mà tung nắm đấm đập vào mặt hắn lần nữa, biến dạng và trở lại như thường. 

Khoé miệng vương đầy máu tách ra để lộ những thứ sắt bén bên trong cùng những cái lưỡi ngọ nguậy đang bò trườn giữa những cái răng nhọn lẫn dịch tiết mà vươn lên, bề mặt trơn trượt của chúng lưu lại một lớp nhớt nháp nên chiếc mặt nạ xanh buồn bã khi tiếp xúc. Cánh tay hắn gần như bị giật mạnh khi anh ta phản ứng lại, có vẻ ai đó cực kì ghét bỏ hành động chào hỏi này.

"Ta có tên, là Cruor, việt quất nhỏ. =)" Cruor tự giới thiệu bản thân hắn.

"Điều này có quan trọng không? =("

"Ngươi biết đấy, trận chiến này là không đủ, ta không thể giết ngươi và ngươi không đủ lực để giết ta. Thực tế là, cả hai chúng ta đều không bị thương sau tất cả. Thế nên, ta lười phải tiếp tục nó. =)"

Nó không mang lại lợi ích, niềm vui thì có nhưng nó cũng không vô tận, bắt đầu tiếp những thứ này đối với hắn sẽ thật nhàm chán. Và nó không hề có lợi vì đây không phải một con mồi dễ dàng để được đặt lên bàn ăn, trong khi đó, hắn còn chưa được ăn no đâu.

Thu lại những cái lưỡi vào trong và buông móng vuốt khỏi người của quả việt quất kì lạ này, Cruor chờ đợi câu trả lời.

".......Nevan. =("

Thả lỏng nắm đấm, Nevan trả lời với chất giọng trầm nhàm chán trước khi véo vào cái thứ vẫn còn quấn trên người anh ta và xoắn quanh một bên đùi kèm thêm tiếng cọ sát của vải. Giỡn mặt.

"Buông ra =(." Nevan trầm giọng xuống, rõ ràng không vui.

"Là ngươi chủ động ngồi xuống như thế này để đấm vào mặt ta, đừng nói đi là đi chứ. =)."

Một chút trò lém lỉnh nhỏ để chọc ghẹo con mồi, một con mồi thực sự thú vị có thể không phải là một con mồi dễ xơi, phải thật từ từ, điều này chưa được nghĩ tới nhưng hắn sẽ thử, nếu có thể lăn quả việt quất nhỏ đầy chua chát này thành một quả nhỏ ngọt vừa miệng trước khi dùng mọi cách bóp nát nó sau cũng là một niềm vui. Thật vui.

Điều gì khiến những người bạn này không cười cơ chứ?

"Ngươi muốn cái quái gì đây??? =("

"Nevan =)" Hắn bật cười, "Gọi tên của ta. Ta muốn nghe nó. =)"

"Cruor. Ngươi vui rồi chứ? =("

Thái độ của anh ta chỉ khiến hắn bật cười càng nhiều, cuối cùng thả người ra.

"Thật vui khi đã làm quen. =)"

-----------------------------------------------------------------------

"Đừng có lại gần ta với cánh tay đó của ngươi, cách xa ra, cái tên này. =("

Chĩa mũi rìu lên phần tương tự gần giống vị trí cằm của Cruor, Nevan dứt khoát bày tỏ quan điểm của anh ta khi Cruor đến quá gần, cái tên đầu giấy vàng này, hắn thậm chí không nghe lọt một chút nào khi hoàn toàn kè kè ở kế bên một cách không cần thiết cùng với mớ câu hỏi vô dụng.

"Đừng thiếu lịch sự thế Nevan, tôi chỉ đang giúp. =)" 

Chất giọng bén nhọn của hắn gần như đã giảm lại, thậm chí là thân thiện đến một mức đáng nghi. Nó không còn quá chói tai để nghe, ít nhất thì theo Nevan đánh giá như thế nhưung cảm giác sự lừa dối vẫn ở đó như cũ.

"Đội của bạn đâu Nevan? Những quả việt quất khác đã bỏ rơi bạn ở lại nơi này một mình sau một đợt hiến tế những kẻ xấu xa khác sao? Hay bạn chỉ đang muốn đi dạo ở nơi nhiều giá trị vui vẻ và tiệc tùng này hơn? Tôi thật sự rất tò mò đấy. =)"

"Đó không phải việc của ngươi. =("

Cả hai chỉ cùng nhau đi dọc hành lang tiệc trong cấp độ, hắn dường như cảm thấy thú vị nhiều hơn khi Nevan dường như đã bỏ qua các lối no-clip và các chuông báo cháy để đi lang thang ở nơi này lâu hơn, gần như không có ý định trở về Level 52 một chút nào. Điều này thật sự thú vị để tìm hiểu, cứ như đang mở một món quà và xem có gì bên trong vậy. 

Nhưng món quà này dường như không có cho phép tiến gần quá 2m.

Còn về Nevan, dựa vào những thứ thông tin và Cruor cung cấp và những kí ức khác, ở thời điểm này giữa Partypooper và Partygoer vẫn giữ một mối quan hệ nhất định với nhau một cách ổn định. Các Partypooper sẽ như cũ làm vai trò của họ cho đến khi họ gặp phải một người lang thang thù địch và họ sẽ hiến tế người đó cho đám Partygoer như một biện pháp hòa bình và đôi bên cùng có lợi. Có nghĩa là, anh cũng không thể săn cái lũ đầu túi giấy mặt cười đỏ máu này một cách không lý do vào thời điểm bình thường. Điều này thật chán nản.

"Này này này, việt quất nhỏ, bạn đang lơ tôi sao? =)" Cruor kiếm cảm giác tồn tại khi giọng nói cố tình rít lên một cách chói tai.

"Tôi đang suy nghĩ trong không gian riêng của tôi, làm ơn đừng làm phiền =("

"Tôi chỉ muốn thông báo thôi, tôi đói rồi bé yêu, có lẽ tìm kiếm một vài kẻ lang thang khác có thể bù đắp vào bữa chính mà bạn đã làm tôi vụt mất cũng là một ý hay để tôi chạy đi =)."

Trong một giây, Nevan dừng bước chân và quay đầu lại.

"Nếu ngươi rời khỏi tầm mắt của ta để truy lùng những người sống sót khác như đuổi theo một con gà tây cho bữa tối thì chúng ta có thể thêm một trận đánh nữa để quyết định =(."

"Ồ thôi nào, việt quất đáng yêu, được rồi, một bữa tiệc với bánh kem để thay thế vậy =)."

Cruor di chuyển lên phía trước, trực tiếp nắm lấy bả vai Nevan một cách chính đáng mà kéo vào một lối đi khá, xuyên qua tường và kết thúc ở trong một phòng tiệc được trang trí đầy đủ, bánh nhung kem hoàng gia ngọt ngào với màu đỏ bắt mắt và kem lạnh được phủ lên chúng trông đủ ngon mắt để đánh lừa bất cứ ai. Nevan đẩy một cái ghế ra và ngồi xuống, nhìn hắn bắt đầu ngấu nghiến những cái bánh kem làm từ thịt và tất cả những phần khác của sinh vật được gọi là con người để tạo nên những cái bánh đó, nhàm chán mà đẩy nhẹ những chiếc bánh cupcake trên bàn.

Dù sao thì, đối với Partypooper, những cái bánh này hoàn toàn ổn khi nó là khẩu phần ăn chính của nhiều loại sinh vật có lối sống ăn thịt.

Chỉ có những con người bị ràng buộc bởi giá trị đạo đức và tính đồng loại mới trở thành những bông tuyết nhỏ khi thấy chúng. Nhưng ngay cả anh cũng sẽ không ăn những cái bánh này. Kể cả khi nó rất thơm, nó vẫn rất đáng ghê tởm đối với một sinh vật không coi khẩu phần ăn thịt sống là cần thiết. Cruor ngấu nghiến gần hết số bánh lớn như một con dã thú bằng tay của hắn, cuối cùng cầm lấy một chiếc bánh cupcake nhỏ trang trí với một cái nhãn cầu có con ngươi xanh lam đưa đến trước mặt Nevan.

"Một chút đồ ăn vặt cho một kẻ buồn bã~ =)"

"Không. Giữ lấy mà ăn đi. =(" Nevan quay đi.

"Nào, tôi đã lựa ra con mắt hợp màu dành cho bạn đấy =)"

"....Tôi xin phép từ chối tất cả thành ý này.  =("

"Đúng là ngay cả khi quái dị đến cực điểm, vẫn có một số thứ khác bình thường tồn tại bên trong bạn nhỉ, tôi đã nghĩ chúng ta có thể giống nhau nhiều hơn  =)"

Hắn cười khúc khích khi anh tiếp tục từ chối, Cruor cho cái bánh vào phần miệng bắt đầu tách mở trên khuôn mặt hắn, hàm răng sắc nhọn dính ánh đỏ đen nhàn nhạt nở rộ và nghiền nát cái bánh nhỏ đó với âm thanh nhai nuốt lớn, nuốt xuống và đưa đám lưỡi liếm phần mép miệng đầy màu máu đỏ một cách thỏa mãn. 

"Thật đáng yêu. =)"

"Ngươi thật khiến người khác khó chịu =(."

-----------------------------------------------------------------------

Ý nghĩa tên của cả hai:

Cruor: blood, gore, murder, bloodshel.

Nevan: little saint.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro