[13] Level 238

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.... Được rồi....tôi thừa nhận mình đã ăn sâu. Nó còn sống.

Ý tôi là, nó không tệ lắm.

Nó không nhớt hay có tính axit, hay nó sẽ cắn tôi như tôi nghĩ. Có chút tính đàn hồi nữa này.

Có vị như thịt bò sống ấy.

Chúng khá ngon--

Dừng lại một chút khi nghĩ bản thân đã bị trúng thao túng tâm lí hay gì đó tương tự...tôi có nên nhè ra....

Thôi dẹp, nuốt rồi.

Tôi nghĩ sau tất cả mọi thứ, đây mới là chuyện hủy hoại tinh thần của tôi nhất.

Tôi suy nghĩ khi lật thông tin của cấp độ, hm, là một loại thực phẩm lành mạnh với vài ghi chú là đừng bỏ qua nó. Chúng tôi đi xem thử thì phát hiện một Cụm gần đó với vô số sâu bò ra, nó như một khối to với kích thước của một quả bóng với mấy cái nhọt mọc ra, búng ra vài con sâu khác nhau với ba màu. Một đống lúc nha lúc nhúc, vì là sâu kẹo nên dễ nhìn hơn chăng....trừ việc cảm giác nhìn chúng nó bò vẫn thật kinh khủng.

"Vậy là chúng ta có thu hoạch tốt rồi, này, ánh mắt gì đấy?"

". . .eh-"

Nhìn Ender thu hoạch cả Cụm và đám sâu còn lại, cậu muốn tôi trưng ra vẻ mặt gì bây giờ??? Thậm chí có giun lẫn trong đó nữa kìa, hơn nữa, cậu ta thu thập cả giun!

Ender nhìn như biết tôi nghĩ gì, cầm chút đồ đào một hố nhỏ hơi sâu xuống đất, "Nhìn này."

Một đám giun, một đám giun con nào cũng to căng mọng chui ra ở gần đáy hố, hãy tưởng tượng ai đó cho tay vào cái đống đó.....cậu ta cho tay vào cái đống đó nắm cả một nắm giun lớn lên bỏ vào lọ.

"Eww-"

Không, tôi không ổn, ai đó làm ơn cứu tôi!--

.....

Đi qua khỏi sự kinh hoàng vừa nãy, chúng tôi cũng đến thị trấn Mạch nha trao đổi một số thứ, tôi không dám nói nhiều gì đâu ngoại trừ việc bánh của họ ngon tuyệt ngay cả với hương vị tiêu chuẩn như bơ sữa.

Cơn đói đã được lấp đầy và vị giác của tôi đã được ban phước!

Ít nhất tôi sẽ không phải nhớ về trải nghiệm kinh khủng vừa nãy.

"Chầm chậm thôi nào"

Tôi ăn chúng quá nhanh à?

"Tôi biết...." Tôi chậm rãi vừa nhai vừa đáp.

Ghi lại nhật kí, tôi cùng Ender tiếp tục di chuyển để xem có phát hiện gì mới không hoặc chỉ là lượm nhặt túi nước hạnh nhân ở cánh đồng, lang thang vô định cùng nhau trong cánh đồng gần như vô tận, ánh mắt ở tôi bị thu hút bởi một con bù nhìn và khu vực với những cây lúa mì xanh mướt xung quanh nó, gọn gàng như một hình tứ giác, hình chữ nhật hay vuông gì đó.

"Này, con bù nhìn đó--..."

"Bù nhìn?!" Tôi nhận thấy Ender có cảnh giác nhìn qua ngay lập tức, nhưng lại hạ phòng thủ xuống nhanh chóng, "À....bù nhìn chú hề...... Này, muốn đến cấp 283 không?"

"....Nếu cậu đề cập thì có vẻ nó ổn..."

Sau đó cậu ta chỉ cười sau khi bảo tôi tự ̶c̶̶h̶̶ạ̶̶m̶ ̶c̶̶ỏ̶ ngắt một cây lúa mì xanh.

_____________________________

"Đây là một anh bạn bự con thân thiện, cậu thế nào rồi~?"

Tôi đang nhìn cậu ta...

....nhìn cậu ta ôm trên bụng một chú hề to bự với trang phục rực rỡ đầy màu sắc mà bắt chuyện, một lúc lo lắng xem theo phân loại thì tôi phát hiện anh chàng này thân thiện, ý tôi là họ đang nói chuyện khá vui vẻ với nhau.

<< Bubba Carnies thường có ngoại hình của những chú hề bự con mập mạp, với chiều cao từ sáu feet (aka 1,84m) đến tám feet (aka 2,44m). Khi dạ dày của Bubba bị đập, dạ dày sẽ rung lên rõ rệt và tạo ra tiếng trống rõ ràng. Bubbas thân thiện được biết đến là người có thể nhảy và tạo ra nhạc trống bằng dạ dày của họ. Bubbas thù địch mang theo một chiếc búa tạ khổng lồ nhiều màu, mà chúng được cho là đã vung vào mục tiêu của chúng >>

<< Đặc điểm phân biệt giữa Carnies thù địch và thân thiện là khả năng nói. Carnies thân thiện có thể phát âm lời nói, trong khi những người anh em họ thù địch của chúng chỉ có thể tạo ra tiếng cười có thể nghe được. >>

Thật sự còn có thể như thế này luôn sao.

Hiện tại, chúng tôi có thể được coi là đang ở trong khu vực Mê cung (The Labyrinths) của cấp độ 283. Thực thể riêng biệt ở cấp độ này là các Carnies phân thành nhiều loài phụ với đánh số thực thể là 183, những chú hề có vẻ ngoài bình thường cho đến phóng đại rõ ràng trông giống nam, nữ hoặc không rõ ràng về giới tính.

"Bạn có thể giúp hai bọn tôi đến Phòng Chờ (The Lounges) được không?"

Ender vui vẻ mở lời với Carnies đó, anh ta cũng vui vẻ đáp lời khi cất đi những quả bóng tung hứng do vừa nãy còn đang pha trò.

"Ồ được tất nhiên, lối này, đi cùng tôi nào" Và Carnies đó nói được.

Những chiếc bánh thơm ngọt ngào và bánh trái cây trao đổi qua lại với nhau, có vẻ đi cũng vui, trừ việc đi qua các sân chơi với những đứa trẻ không mặt hoặc thiếu sót bộ phận trên mặt đang nhìn chăm chăm tôi khi họ chơi xích đu và nhiều thứ khác.....tự hỏi sẽ thế nào nếu lọt vào đây một mình đây.

Mặc dù đi với một thực thể lành tính và một người đảm bảo độ an toàn như Ender, tôi vẫn không yên tâm được.

Ý tôi là, tim trong lồng ngực vẫn gõ như trống khi nhìn xung quanh.

Các Facelings trẻ con luôn rất tinh ranh và hầu hết có phản ứng thù địch, tôi tránh ánh mắt của họ và nhìn sang những hàng rào liên kết chuỗi, được bọc cao su với các cạnh được đệm bằng bọt nhiều màu sắc. Nó thường giống khu vui chơi an toàn cho trẻ em vậy...

Anh bạn Bubba Carnies của chúng tôi vừa đi vừa gõ tay lên bụng, phát ra tiếng như đang chơi trống một cách vui vẻ, một vài Carnies thân thiện khác cũng được bắt gặp trên đường đi, ít nhất nỗi lo bị tấn công một phần nào đó sẽ không xảy ra.

Nhưng cũng không phải là không có.

Chạm trán thực thể Carnies dị thường mang tính thù địch là một điều rất tệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro