[34] Memory Fluid.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

❗❗❗Cảnh báo❗❗❗

KHÔNG NÊN ĐỌC KHI ĐANG ĂN!!!

.


.


.


.


.


.


.


.


.

.


.


.

.

.


.

.


.

.






Nhìn mấy con dòi đó chậm rãi cắn cánh tay của cô bạn Partyhuman kia chỉ còn lại thịt rỉa vụn nham nhở với xương trắng hiện rõ, tôi mà thấy chắc cũng trợn mắt mà che lại miệng mình ngăn cái cảm giác khó chịu lâng lâng trong cuống họng trước đó, Ender trước đó đã cẩn thận đeo bao tay từng chút một những con đó, lấy ra để vào một cái hộp khác bên bếp, cẩn thận không để rớt con nào vì nó sẽ là một vấn đề lớn nếu chúng thoát ra dù chỉ là một con. Lúc tôi cất xong mọi thứ khác thì cũng theo vào xem cậu ta đang làm gì, cậu ta chuyển đống dòi trắng thân dài đó từng chút một đi, nhìn cách chúng vung vẩy là bụng tôi cứ nhộn nhạo cả lên.

Ender thành công chuyển hết số giòi đó vào hộp lớn để trên bàn bếp, liếc mắt nhìn qua tôi, "Bình tĩnh đi Trevil, nó không tệ lắm đâu."

"Chúng là thứ gì, dòi! Hơn nữa còn ăn cánh tay của Aurelia sắp xong rồi kìa, cậu bắt ra làm gì???" Tôi nhìn cái đám lúc nhúc đó, dời mắt đi tự hỏi sao lại nhìn cái mớ kinh tởm đó. Tôi kiềm chế không làm ra vẻ mặt ghê tởm, được rồi, đây là Backrooms, đây là thứ sắp tới tôi phải đối mặt.

"Thực ra, đây cũng là tai nạn mấy cậu đem về đấy. Chúng cũng không phải vật ăn xác bình thường, là Wormling hay cậu muốn nói là Sâu não hay Giun Con cũng được."

Vẫn đeo bao tay, Ender đưa cánh tay với lấy đồ vật kế bên bắt đầu nghiền ép chúng ra trong khi bắt đầu giải thích một cách tự nhiên như đã đối mặt với mấy thứ kinh dị này đến quen.

"Một vết cắn với 0,5 ounce thịt được tiêu thụ từ một người, nó sẽ lấy mất kí ức của người đó tùy thuộc vào vị trí vết cắn."

Tôi nhìn cậu ta nghiền ép chúng, tiếng nhớt nháp và phần giun bị nghiền ép vang lên trong phòng bếp... Đứng tựa để bản thân không xỉu ngang mà nghe, cảm giác như từng tầng da gà da vịt nổi lên toàn thân muốn phát ớn.

"Vậy.....cậu tính làm gì với chúng?" Tôi dời mắt, giữ bản thân bình tĩnh để hỏi mục đích.

"Được rồi." Đảm bảo đám giun dòi này bị nghiền ép toàn bộ một cách kĩ càng, Ender bắt đầu công đoạn trích xuất nước ép và tiếp tục mỉm cười khi nói, "Dung dịch thô ép từ đám này sau khi chúng ăn thịt người, đun sôi lên và để nguội sẽ làm ra một thứ sẽ mang cho người dùng kí ức của người mà chúng ăn thịt. Gọi là Memory Fluid."

Ăn thịt người để lấy kí ức, khoan, nếu Memory Fluid được sản xuất thì chẳng phải sẽ có một trang trại nuôi giun ăn thịt người vì mục đích này sao??!? Khoan, kí ức, thịt, cánh tay!!

Khoan đã.

"Cánh tay của..... Đệch, cậu trích xuất kí ức của Aurelia?!"

"Phải, đúng là vậy. Nhưng chỉ là một phần từ cánh tay thôi, dù sao đây cũng chỉ là một tai nạn và cánh tay đã tách rời ra rồi mà, không phải là toàn bộ khi ăn thịt cả một người đâu, kí ức hiện tại của cô ấy vẫn ổn. Và...hy vọng cậu đừng có mà học theo đấy, Memory Fluid là một chất cấm như ma túy ở Backrooms trong danh sách của M.E.G, chúng cũng có thể được pha chế thành bia nên...cẩn thận thêm về cái đám nghiện nữa đấy."

"Tôi sẽ gọi Lati bắt cậu...." Tôi cợt nhả nửa đùa nói, Ender bật cười, "Vậy à, tôi còn tính cho cô ấy một lọ đấy."

Ooohhh, Latiah nhất định sẽ đánh vào đầu cậu vì điều này. Hy vọng thế.

Đun sôi chất lỏng bằng một nhúm nhỏ muối lửa, tôi chỉ chậm rãi nhìn Ender mở tủ lấy ra một ít các loại lọ nhỏ khác bắt đầu cân nhắc trong khi phần nước dung dịch đang chuyển thành một màu trong hơi sáng lờ mờ xanh lục nhạt.

Chà, cậu ta thật sự nghiêm túc luôn đấy à....

Chợt, ngoài phòng khách có tiếng cửa mở, tôi nhìn ra, Nevan với bộ dạng luộm thuộm bởi máu dính trên quần áo, một ít thịt, vụn nến bám trên áo và một số ít kem dính trên người, Nevan hạ rìu để bên góc tường sau đó quay người cẩn thận đóng khoá cửa lại. Có vẻ....quá nhiều máu một chút.....với cả đống kem nữa.

"Mọi chuyện ổn đấy chứ? Tôi đi lấy hộp cứu thương--"

"Không cần đâu, tôi chỉ cần...tắm rửa, ugh. =(" Nevan cắt ngang, quay lại bất mãn nhìn cả ống tay áo và ống quần bị nhuộm sẫm lại bốc ra mùi tanh tưởi với mùi thơm kinh tởm của mớ kem bơ mà khó chịu nói, mở cửa đi đến phòng tắm thẳng một mạch rồi quay lại mang theo đồ lau sàn mà xử lí chỗ phòng khách. "Chuyện ở Level Fun tôi đoán sau khi Au quay lại cũng khá....hài hước"

"Hm? Thú vị đấy. Kể tụi này nghe với."

Để mớ dung dịch qua một bên cho nguội, Ender đầy hứng thú cởi bao tay nhìn ra. Nhìn bộ dạng này, có lẽ cậu ta biết chuyện gì sẽ xảy ra?? Nevan đi thay đồ tắm sạch sẽ mới bắt đầu kể lại sự việc bên đó.

"Về nước siêu hạnh nhân chúng ta dùng cho Aurelia, nó có tác dụng tốt, ít nhất là doạ cái đám mặt vàng có nụ cười máu kia cách xa cô ấy 5 mét. Chúng chạy khắp phòng tiệc là đằng khác, mặc dù khả năng chạy của mấy tên ồn ào đó chỉ tầm 30 giây, Aurelia doạ chúng chạy, chúng doạ người lang thang chạy, Au vì người lang thang mà chạy nhanh hơn. Nên....bên đó chẳng khác gì đang diễn hài cả. =("

Tông giọng vẫn như đang đi xuống trầm thấp, tôi vẫn có thể nghe ra sự vui vẻ của anh ta trong đó. Có vẻ, tình hình không hẳn là tệ mấy sau khi Aurelia quay lại đó.

Tạm thời không nói mấy chuyện khác.

"Hahaha, đáng lẽ tôi nên đi cùng để ghi hình lại!.... Có vẻ không phí công sử dụng lắm nhỉ." Ender bật cười.

Chà, có vẻ ai đó đã dự đoán trước được trò hay. Giờ thì Level Fun có vẻ đang thật sự "vui vẻ" đấy.

"Ít nhất Ramner (thủ lĩnh của các 68-B) cũng thả lỏng được một lúc trước khi phát động cuộc tấn công tiếp theo. Thật sự anh ta đã chớp thời cơ ngay khi lũ thích tiệc tùng đó mang PartyHost ở khu gần nhất chuyển phòng tiệc....=("

"Câu trả lời cho mớ cậu đang lau đấy à?"

"Phải. Nhưng dù sao cũng tốt khi bớt một PartyHost. Mặc dù trong khoảng tiếp theo không rõ một PartyHost khác của khu vực sẽ xuất hiện hay không nữa, nhưng tạm thời mọi thứ vẫn khá ổn. Chắc tôi nên cảm ơn Au vì cơ hội hiếm có này rồi. =("

Gật đầu trả lời xong, Nevan cầm chổi lau sàn kết thúc đống vết bẩn của ngày hôm nay mang về xong thì bắt đầu đi tổng vệ sinh lại cây rìu lớn...một đống bừa bộn cho hôm nay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro