[39] Level 37: Thăng hoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi ở tạm lại trong phòng nghỉ ở Không gian văn phòng EL3A tạm thời trong khi Nevan bắt đầu làm việc gì đó với nhóm BTNG ở đây, giống như...khuân vác đồ?

Phụ một tay với cậu ta cho vui vậy.

"Vậy...đây giống một loại công việc hay gì đó?" Tôi vừa vận chuyển mấy cái thùng vừa hỏi Nevan trong khi anh ta đang nhét tất cả số chúng vào trong một cái tủ, tôi nghĩ đó là một cái tủ với không gian phi Euclid bên trong khi anh ta lôi cái tủ đó ra từ Túi đeo mòn của anh ta, nếu nói kinh ngạc thì tôi chắc chắn có đấy. Biết sao được lần đầu thấy mà, đừng nhìn tôi với vẻ mặt tân binh lần đầu biết chuyện có được không?

"Kiếm chút lợi nhuận trong Backrooms cũng là một dạng sinh tồn, chỉ cần sống sót ổn thì mọi thứ đều ổn. Không phải tự nhiên mà có người sống dai trong cái nơi này đâu =("

Sao cậu không nói thẳng ra là hai người làm thương nhân ở trong đây luôn đi, nhìn khuôn mặt đau khổ của Rebecca kìa, chính là khuôn mặt của người đau khổ vì tiền. =w=

Sau khi làm xong tất cả và thậm chí còn được Nevan chia một ít nước hạnh nhân làm thù lao, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần để di chuyển tiếp đến Cấp độ 3, "Trạm Điện". Ít nhất đó là ý định của tôi trước khi nhận được viên thuốc hình giọt nước kia.

Rebecca nhìn tôi đang còn chần chừ cầm viên thuốc trên tay còn chưa xé vỏ bọc bên ngoài, cô ấy nhún vai và cười, "Nếu cậu sợ thì có thể mở sách hướng dẫn của nghiên cứu viên thực thể kia nghiền ngẫm thêm 3 giờ đồng hồ nữa là được."

Đừng khích tôi vậy chứ, tôi cũng biết sợ mà!

Cầm nhìn một lúc tôi nhìn mọi người và thầm mong sau khi đến bất kì cấp độ nào liên quan tới nước đừng có thứ gì xơi tái tôi là được, xé vỏ bao của viên thuốc, đưa lên miệng nhai nuốt và tiêu thụ nó, nó có vị không rõ lắm cứ như đã bị tan thành nước lã ấy....hm chẳng có cảm giác gì nhiều--

Cả đám trong phòng nghỉ nhìn Trevil biến mất giống như một cách no-clip đột ngột, đứng hơi thất thần một lúc, Rebecca nhìn sang tên Partypooper nào đó vẫn còn ở đây.

"Anh nghĩ cậu ta sẽ ổn chứ? Ý tôi là...anh ta là người mới, nếu rớt vào cấp 37, cấp độ phụ hay cấp âm 2, cấp 188,8 thì nó...không hay lắm đâu."

"Cậu ta sẽ ổn thôi. =("

Ít nhất nếu rơi vào The Poolroom sẽ không tệ lắm đâu. Level 7 mới là rắc rối thật sự với đại dương, nhưng nếu thật sự đến được The Poolroom......quay trở lại Cấp độ 7 cũng rất khó nhằn đi.

Hm...

-------------------------------------------------------------

<<Cấp độ 37 , thường được gọi là Phòng hồ bơi (The Poolroom), là một khu phức hợp rộng lớn gồm các phòng và hành lang thông nhau được kết nối với nhau, hơi chìm trong làn nước ấm, nhấp nhô. Mỗi khu vực của cấp độ khác nhau rất nhiều về kích thước và cấu trúc, từ các hồ bơi và hành lang đồng nhất đến các khu vực rộng rãi hơn, có hình dạng bất thường. Các bức tường, trần và sàn của tầng dường như được xây dựng từ cùng một loại gạch men trắng, với sự khác biệt duy nhất so với màu này là sắc xanh lục của nước. Những viên gạch như vậy còn nguyên sơ một cách kỳ lạ, tất cả đều giống hệt nhau, không có một vết hư hại nào trên bề mặt sáng bóng của chúng.>>

Trước khi tôi kịp nhận biết bản thân như thế nào và đang ở đâu thì cả người dường như đều rơi xuống nước, cả người lập tức theo phản xạ mà bật dậy để ngăn bản thân chết chìm, mặc dù nước tràn vào mũi có chút khiến bản thân hơi bị sặc chút nhưng tổng thể thì vẫn ổn. Không gian xung quanh chỉ có tiếng nước róc rách, mỗi chỗ có một bể nước y chang vậy cùng màu gạch men trắng khắp mỗi ngóc ngách, trên tường có những ô cửa sổ nhưng gần như được bao phủ bởi ánh sáng chiếu vào trong. Làn nước gợi lên các cơn sóng nhỏ, có cảm giác ở nơi này cũng thật....yên bình.

Ngồi trong làn nước chỉ ngập ở phần thân dưới và nhìn xung quanh đánh giá tình hình, đây chắc chắn không phải cấp độ 7 mà bản thân cần đến, bản thân lục lọi mà mở sổ tay của các cấp độ của Latiah ra xem, cấp độ 37. Chậc, hơi xui một chút nhỉ. Không phải Cấp độ 7 như tôi đã chuẩn bị sẵn tinh thần, nhưng không sao vậy, ít nhất khi rơi xuống đây cũng không rơi xuống phần gạch men trắng.

<< Kiến trúc của Tầng 37 rất đa dạng, nhưng chặt chẽ trong thiết kế; tất cả các khu vực trong cấp độ kết nối với nhau một cách vô nghĩa, không có khu vực nào có mục đích dễ xác định. Mặc dù mục đích sử dụng của từng khu vực rất khó xác định, nhưng chúng quá lớn để phục vụ đúng chức năng của một hồ bơi. >>

<< Sự bất thường về hình học của Cấp 37 phủ nhận bất kỳ mục đích nào mà nó có thể phục vụ: các cột nhô ra khỏi mặt nước ở một số khu vực nhất định, số lượng quá lớn để có thể thực tế; nhiều vùng nước trống không có gờ để người ta có thể cẩu lên; ánh sáng được chiếu từ các góc không đều, khiến một số khu vực hoàn toàn chìm trong bóng tối; và một số cầu thang đi thẳng xuống hố nước sâu. Lối vào các khu vực sâu hơn này thường được tìm thấy ở dạng cầu thang đi xuống hoặc các lỗ trực tiếp dưới nước. Hoàn toàn không nên khám phá những khu vực như vậy do sự nguy hiểm vốn có của chúng; nếu không có thiết bị thích hợp, người ta có thể dễ dàng chết đuối ở độ sâu của cấp độ do không có đủ ánh sáng hoặc lối thoát hiểm.>>

<< Magie sulfat (muối Epsom) đã được phát hiện ở vùng nước Cấp 37. Hợp chất này khi ngấm vào cơ thể trong thời gian dài sẽ có tác dụng thư giãn tự nhiên, làm dịu cơ và giảm đau cơ thể. Bên cạnh đó, dấu vết của nhiều hợp chất không xác định cũng được tìm thấy trong nước; nguồn gốc và tính chất của những chất này hiện vẫn chưa được biết, nhưng do chúng cùng tồn tại với muối Epsom đã nói ở trên, người ta tin rằng chúng tăng cường tác dụng làm dịu của nước thông qua các phương tiện dị thường. >>

Do tính chất của cấp độ nên sẽ không có bất kì thực thể nào ở đây, trừ bệnh viêm thủy dịch, dịch hạch Hydrolitis, thường được gọi đơn giản là Hydrolitis, là một loại vi khuẩn sống trong nước ở các khu vực tối hơn của Cấp độ 37.

Chỉ cần không xuống hay tiếp xúc với những nguồn nước đó thì chắc tôi sẽ ổn thôi, dù sao bản thân cũng không muốn bị mắc bệnh và mắc kẹt ở tại đây mà. Nhưng trước tiên....làm sao để bản thân quay trở về cấp độ 7 chứ? Thật sự chỉ có cách lên chứ không có cách xuống sao? Rồi trong làm nước mà đau khổ lật sách...

".....nơi này khác gì mấy cái hồ bơi bị hợp nhất đâu chứ..." Tôi lầm bầm.

"Um, cả tôi cũng thấy vậy luôn đó !"

Má ơi hết hồn, cả người giật mình té chúi về phía trước khi có ai đó nói chuyện ở ngay phía sau, lầm bầm niệm cả kinh thánh như gặp ma, tim tôi không hold được mấy chuyện jumpscare này mãi đâu!!!

"Eh, tôi làm cậu sợ sao?"

Tôi quay người nhìn cô gái đó nghiêng đầu, xung quanh người cô ấy dường như bao phủ bởi vài giọt nước li ti đọng lại, giống như...từ nước?

"?" Cô ấy đưa tay tới tỏ ý, giống như đang muốn giúp người này đứng dậy trong khi nói tiếp, "Cần giúp chứ, Wander?"

Wander? Trong chữ Wanderer sao? Cảm giác bộ não tôi đang hoàn toàn đứng ngơ ra chết máy vì bối rối, không biết đây là ai hay là thứ gì, nhưng theo thói quen, tôi nắm tay. Cái này đổ tại phản xạ có điều kiện chứ ai biết gì đâu. Cảm giác tay cô ấy có chút....kì lạ. Chắc chắn không phải con người luôn, nó cũng có chút lạnh như nhiệt độ nước ở đây.

Cô ấy giúp tôi đứng dậy với giọng điệu kì lạ, "Vầy ra bắt tay Wander cảm giác là vầy.....ừm ừm!" thậm chí còn gật gù như hiểu gì đó.

Tôi sợ đấy. Trong hồ sơ có ghi rằng ở đây làm gì có thực thể?????? Chờ đã tôi chưa lật sổ thực thể để xem nữa, mới chỉ sổ Cấp độ.

"À, quên không giới thiệu, với cậu thì chắc chắn tôi là thực thể rồi. Nhưng có thể gọi tôi là "Sae"!" Và dường như biết rất rõ....cách mọi người nghĩ lúc đầu tiên gặp mặt, giờ thì tôi cảm thấy tò mò nhiều hơn là sợ, và cũng có chút lúng túng nữa.

Có rất nhiều thực thể đều có thể nói chuyện như thế này sao?

"Tôi....[ _____ ], nhưng có thể gọi tôi là Trevil cũng ổn. Mọi người gọi tôi vậy."


----------------------------------------------------------

Thực thể hoàn toàn thuộc quyền của @Mevan_Rion


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro