[8] Chuẩn bị.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sự lo âu và sợ hãi bên trong tôi, nó bất thường, luôn hiện hữu như xung quanh luôn không có gì đó an toàn, đó không phải là nỗi sợ với Phòng Sau mà là nỗi sợ của con người với những thứ không biết.

Thật thất vọng, tôi thấy bản thân thật....

Cơ thể tôi vì cảm xúc mãnh liệt mà sốc phát sốt, trán tôi có chút hơi nóng và cơ thể chỉ muốn nghỉ ngơi, ở trong phòng tôi không nghĩ mình có thể vượt qua cái nơi địa ngục này, điều này có bình thường không? Hay là do tôi quá yếu đuối đi chăng... Tôi làm phiền cậu ấy quá không?...

Ender dường như biết tôi đang suy nghĩ điều gì, lại động viên một cách tích cực.

"Đừng ngốc thế, lúc đầu không phải ai cũng tiến xa thế này, cậu không yếu đuối, chỉ là tinh thần cậu không sẵn sàng cho quá nhiều thứ thôi"

"Không sao đâu, chỉ cần vượt qua các giai đoạn đầu của tâm lí cậu sẽ ổn thôi, những thứ này người lang thang cũng phải trải qua để thích ứng với phòng sau"

Hoặc không thì họ sẽ phát điên, điều đó không bao giờ được Ender nói ra.

Nhưng tôi đoán, ít ai ở đây tích cực như cậu ta nhỉ?

Một thứ gì đó được ném qua, tôi chụp lấy thứ đó. Một chai nước hạnh nhân có nhãn.

Tôi nhìn Ender đang nở nụ cười hơi ma quái....well, được rồi.

Mở nắp chai nước và uống một ngụm.

Nếm mùi vị tinh tế từ bơ hạnh nhân và mùi vani nhẹ lấn áp trong mùi hoa anh đào mạnh từ hương vị của thức uống, tâm trí tôi lấy lại được sự tỉnh táo. Ra vậy, đây là lý do luôn phải mang theo nước hạnh nhân, giống như một thứ chống đỡ cho tâm trí của người lang thang sắp lạc lối. Cơ thể cũng khoẻ hơn nhiều, chỉ vài ngày theo tôi cảm thấy nơi này suýt thì làm tôi phát điên, may mắn là tôi không đủ cô đơn để điều đó thành công.

Tôi hiểu rồi.

Xốc lại tinh thần nào, không cần phải chán nản và sợ hãi đến thế, nỗi sợ không bằng khát vọng muốn sống sót của tôi được!

Tự kiểm điểm bản thân!

"Xem ai cuối cũng lên tinh thần rồi này~!" Ender cười nói với tôi khi tôi cuối cùng cũng vượt qua được bản thân.

Ăn chút bánh mì chấm với súp khoai tây nhai nuốt lót dạ do Ender mang ra, sau lại nhìn cậu ta nấu thứ gì đó, tôi chợt hỏi về việc....này.

"Nó cũng thật không dễ dàng chút nào, cậu biết điều này sẽ xảy ra?"

Ender vẫn vui vẻ giải đáp thắc mắc.

"Về sự suy sụp của những người sống sót? Tôi biết, dù sao cũng nhìn thấy đủ nhiều mà nhưng tôi cũng không giúp được, dù sao cũng là phải tự bản thân vượt qua lấy. Cậu còn vượt nhanh hơn những người trải qua một khoảng thời gian lang thang ở cấp độ 0 rồi"

Chầm chậm nói, Ender bình thản nhìn vào mắt tôi, có vẻ như đang nhìn như thể tôi đã là người rất may mắn rồi.

Khoảng khắc nhỏ của sự ngại ngùng dâng lên, chà, có lẽ là tôi cũng cảm thấy có chút may mắn.

"Được rồi, sắp tới cậu đã sẵn sàng để thám hiểm Phòng Sau chưa? Hay đi làm việc cho các tiền đồn chính phủ như M.E.G? Có một chí hướng cũng tốt mà."

Cậu ta đổi chủ đề, hướng tới vấn đề khác sắp tới cho tương lai. Đây là một kiểu định hướng nghề nghiệp à?

Làm việc cho chính phủ sao, tôi đã suy nghĩ về M.E.G và các chi nhánh lớn thu nhận khác, mặc dù hướng tới mục đích tốt cho những người lang thang nhưng cũng có chút đáng lo ngại. Còn đi thám hiểm, tệ nhất là mối nguy luôn rình rập nhưng chịu thôi, nơi này vốn nguy hiểm mà.

"Tôi đã lập đội thám hiểm với cậu rồi, có lẽ tôi cũng sẽ đăng kí đội tình nguyện thôi, còn lại.....đi do thám cấp độ cũng không tồi, biết đâu may mắn hoặc tìm nơi nào đó sống yên ổn."

Dù sao, vào đây cũng đã định sẵn không thể thoát, cứ cẩn thận sống ở nơi dị thường này mới là điều tối ưu. Nhưng mà, chuyện gì cũng có thể xảy ra.....tôi cần thông tin cũng như có một mối quan hệ ổn trong chỗ này bằng cách đi thám hiểm đã.

Còn chết? Ở thế giới thực tế, có lẽ tôi vốn mất tích và được cho là chết rồi cũng nên.

Nhưng trở về, tôi cũng chẳng nhớ mình là ai... Cứ từ từ vậy.

"Cũng được thôi. Được rồi, tự đi chuẩn bị nào, một chút kiến thức cơ bản chắc cậu nắm vững rồi nhỉ?"

"Tôi biết rồi"

Mở nhật kí, đặt bút ghi vào quyển nhật kí mốc đánh dấu ghi chú, đây mới là ngày đầu tiên của việc tôi bắt đầu hành trình mới.

Cũng như chấp nhận vận mệnh của bản thân.

____________________________

Từ lối vào của Tầng 1, cậu ta cùng đi với tôi đi thẳng xuống hành lang và đi qua một cánh cửa, sau đó bước đi tiếp cho đến khi đến cuối của hành lang. Sau đó, chúng tôi đi nhân đôi trở lại lối vào của cấp độ, sẽ có một con đường phân kỳ xuất hiện và rẽ vào con đường bên trái, tôi nhìn thấy một điểm khác y hệt. Cậu ta dẫn tôi quẹo phải sau đó ở con đường tiếp theo rẽ trái, và ở con đường tiếp theo thì rẽ phải lần nữa.

Trước mặt cả hai là hai cách cửa, dán với nhãn A và B.

"Thật sự là một cách đi rắc rối thật..."

Tôi nói bâng quơ trước khi bị kéo băng qua cánh cửa B và nhìn thấy căn phòng vẫn với hai cánh cửa đó lần nữa, lần này Ender mở cánh cửa A kéo tôi đi.

"Chào mừng đến The Hub (Trung tâm)"

....... được rồi, tôi sẽ cần một ghi chú cho đường đi đến nơi này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro