Chương 8: Tìm Người Cảnh Cáo Nàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Kiến Hy

Ân Kiếm Vũ cực kỳ tức giận đến hết cách, hắn phát hiện mình bị cô nàng bưng trà nước dễ khi dễ nhất này trị toàn tập. Ngoại trừ tạm thời ngoài mặt đáp ứng yêu cầu của cô, hắn không có con đường khác để đi, bởi vì Đàm Tiểu Muội giờ phút này xuất ra vẻ anh không chịu, ta liền nương nhờ nơi này, thỉnh thoảng còn có thể phi lễ với anh. Đôi mắt không đeo kiếng gọng đen của cô thế mà thật không chút kiêng kỵ soi thẳng lên thân thể hắn rà soát.

Đàm Tiểu Muội cầm chi phiếu hai mươi vạn đồng này thì toàn thân như hết đau, nàng có thể thấy mình trở nên thật xinh đẹp sau này, đi tới bên cạnh Ân Kiếm Vũ, giọng nũng nịu nói: "Ông chủ thật là người tốt, người tốt sẽ được báo đáp."

"Chỉ cần cô không lại xuất hiện trước mặt của ta, ta liền đi thắp hương bái Phật!" Ân Kiếm Vũ thật ra thì cũng không quá để ý hai mươi vạn này, chỉ là bị người như thế lường gạt, khó tránh khỏi trong lòng không bất mãn. Nhưng để mình về sau ít nhất trong vòng một tháng không cần nhìn đến cô gái này, hắn còn cảm thấy có lời, nếu không hắn không thể không gặp ác mộng mỗi ngày, dĩ nhiên một tháng sau, bản thân càng không muốn nhìn thấy cô ta.

"Hì hì, tốt, phải khấn cầu ta trở nên xinh đẹp, ta đi, đại mỹ nhân!" Đàm Tiểu Muội cười đùa nói xong, lại lấy tốc độ cực nhanh bấm lên PP của hắn một cái lưu manh nói: "Lần này trở về có thể đi ngủ rồi, chào nha~" nói xong đã chạy ra khỏi cửa chính nhà Ân Kiếm Vũ, lưu lại Ân Kiếm Vũ vuốt cái mình mông bị véo đau, khóc không ra nước mắt, đại mỹ nhân? Cô thật cho mình làm cổ đại Vương Gia!

Đàm Tiểu Muội trở về quả thật trực tiếp ngủ khò khò, nhưng Ân Kiếm Vũ liền cả đêm đều ở trong bóng ma bị phi lễ, không cách nào ngủ, ngày thứ hai vừa rạng sáng, trở về công ty, chờ Đường Hồng tới làm, hơn nữa dặn bảo an, không cho phép cái người phụ nữ gọi Đàm Tiểu Muội tới phòng làm việc của hắn.

Ân Kiếm Vũ nhìn thấy Đường Hồng thì phát hiện người phụ nữ hung dữ này so với hắn không khá hơn bao nhiêu, mắt quầng thâm lớn bằng gấu mèo.

"Ân tổng, tôi nghĩ cả đêm, thật sự là lương tâm bất an, không bằng chúng ta cho cô ấy tiền hưu trí mười vạn đồng, để cho cô ấy rời đi thôi." Đường Hồng cảm thấy với mười vạn, Đàm Tiểu Muội nhất định sẽ đáp ứng nghỉ việc, chỉ là công tư phân minh, cô sợ Ân Kiếm Vũ không đáp ứng.

"Đây là chủ ý của cô?" Ân Kiếm Vũ khóe miệng nhếch lên cười khẩy nói.

"Nhiều nhất tôi xuất thêm hai vạn, dù sao tôi cũng có lỗi." Đường Hồng đáng thương nhìn Ân Kiếm Vũ.

"Cô nếu cho là cô nàng đáng chết này dễ đuổi như vậy, thì ta hôm nay cũng không cần chờ cô sớm như vậy ở chỗ này!" Ân Kiếm Vũ cắn răng nghiến lợi nói.

Đường Hồng không hiểu hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì sao?"

Ân Kiếm Vũ lập tức đem tất cả chuyện xảy ra tối hôm qua nói ra, cuối cùng còn hung tợn nói: "Hai mươi vạn! Hai mươi vạn mà cô ta chỉ biến mất một tháng!"

"Hai mươi vạn! Ân tổng, ngài điên rồi!" Đường Hồng sợ tới mức nhảy dựng lên.

"Ta có thể làm thế nào, cô ta kiện công ty ta ngược đãi nhân viên, kiện ta giết người không thành! Hơn nữa cô ả đáng chết còn giúp ta bắt kẻ trộm." Ân Kiếm Vũ rối rắm muốn chết.

Đường Hồng lập tức ngoan ngoãn câm miệng, ông chủ đã sắp tụ máu não rồi.

"Đàm Tiểu Muội tại sao có thể trở nên như vậy? Chẳng lẽ nghèo đến điên rồi? Ân tổng, cô ấy rõ ràng là lường gạt, chúng ta cũng có thể kiện cô ta!"

"Cô có thêm chút đầu óc được không? Cùng loại người hai bàn tay trắng này lên tòa, tổn thất chính là danh dự của chúng ta, cô ta có tổn thất cái gì? Chúng ta có thể lường gạt cô ta cái gì?" Ân Kiếm Vũ liếc trợ thủ đắc lực đang đờ đẫn nhìn hắn.

"Này, vậy chúng ta không phải đành chịu thua thiệt?"Đường Hồng khiếp sợ nói.

"Thật ra hai mươi vạn này có thể để cho cô ấy biến mất còn chưa tính, cô ấy cũng đáng thương, coi như quyên góp trợ cấp cứu mẹ của cô ta đi. Nhưng mà ta thật sự không muốn lại phải nhìn thấy nữ nhân này nữa, cô đi tìm người cảnh cáo cô ta." Ân Kiếm Vũ lộ ra nụ cười tà ác âm hiểm.

"A, ông chủ, ngài nói là nhờ Nam Ca ra tay?" Đường Hồng trong đầu lập tức xuất hiện một tên đàn anh cao lớn, đẹp trai, cặn bã, tàn khốc.

"Còn chưa cần hắn ra tay, để cho hắn tìm mấy người là được, đúng rồi, ngàn vạn lần không được làm lớn chuyện." Ân Kiếm Vũ trong lòng cũng khẩn trương, chuyện này lỡ như không xong, cô gái này tuyệt đối là kẻ điên không thể chọc.

"Ok, tôi lập tức đi tìm Nam Ca." Đường Hồng cảm thấy phương pháp đó không tồi, vốn cô rất đồng tình Đàm Tiểu Muội, nhưng bây giờ cô cảm thấy Đàm Tiểu Muội quá ghê tởm, mình cũng không phải cố ý đánh cô ta ngất xỉu, cô ta tại sao có thể mượn chuyện này uy hiếp cô, uy hiếp ông chủ, uy hiếp công ty, còn lường gạt hai mươi vạn, hai mươi vạn! Cô phải đi làm biết bao lâu! Thật quá đáng!

Lại nói Đàm Tiểu Muội ngày hôm sau liền mang mẹ đi bệnh viện lớn nằm trị liệu, mời được cô y tá đặc biệt chăm sóc mẹ, cô mới rảnh đi tìm phòng. Cô nhất định dọn ra khỏi căn phòng nhỏ hẹp này, bởi vì muốn đánh rắm cũng phải nhịn, tránh làm mẹ ngất xỉu. Mà mẹ cô dù thấy kỳ lạ, nhưng dưới cái miệng biết ăn nói của Đàm Tiểu cũng chỉ có thể nghe cô, do bản thân hiểu con gái mình, dù sao sẽ không đi trộm cắp, chém giết.

"Lạc Thủy Viên, tòa nhà số 28, lầu hai, căn thứ hai có một phòng khách, mỗi tháng 1500 đồng, phía sau còn có người đào sẵn con sông cùng vườn hoa, không tệ!" Đàm Tiểu Muội đứng trước cửa công ty cho thuê xem quảng cáo, lập tức chọn trúng căn này.

Đến giờ ăn cơm tối, Đàm Tiểu Muội đã giải quyết tất cả, tốc độ, hiệu suất cao đến kinh người, dĩ nhiên cô dọn nhà rất đơn giản, đem những vứt toàn bộ những thứ cũ kỹ, chỉ lấy đi vài vật nhất định phải giữ, ở trong tư tưởng của nàng, cuộc sống cần cải thiện, có bỏ mới có được, cho nên nàng hào phóng đem đồ cũ gì cũng để lại cho chủ cho thuê nhà.

Đứng ở trên ban công lầu hai nhà mới của mình, Đàm Tiểu Muội dang rộng cánh tay, nhìn sông nhỏ xinh đẹp trước mắt lộ ra nụ cười hài lòng.

Tuần lễ thứ nhất, Đàm Tiểu Muội ăn ngon ngủ ngon, tinh thần sung mãn, chạy tới lui hai đầu bệnh viện cùng nhà, nhưng không đi công ty, dĩ nhiên nàng căn bản không sợ Ân Kiếm Vũ đuổi việc nàng, bởi vì đại mỹ nam này sớm muộn gì cũng là người của nàng.

Tuần thứ hai, nàng ra ra vào vào thẩm mỹ viện, tạo dáng làm đẹp, làm cho dáng vẻ mình tương đối giống người, dĩ nhiên đối với vóc người bản thân, nàng còn chưa hài lòng, cho nên nàng gia tăng gấp đôi lượng cơm cùng độ dinh dưỡng, cộng thêm mỗi ngày ở phòng tập thể thao ba giờ, tăng cường rèn luyện, cần phải để mình đạt được tiêu chuẩn mỹ nhân ngực to mông lớn thôi.

Tuần thứ ba, trong nhà đã hoàn toàn đổi mới trang trí, thay toàn bộ nhà mới bàng tất cả thiết bị điện máy hiện đại thích hợp, đặc biệt là máy giặt quần áo, nàng sợ tự mình giặt y phục, nhìn đôi tay thô ráp của Đàm Tiểu Muội, nàng liền thề phải đổi thành tay nhỏ bé không xương, khi sờ đàn ông mới có thể làm bọn họ rã rời.

Tuần thứ tư, bệnh viện thông báo, mẹ cần mổ, bảo Đàm Tiểu Muội chuẩn bị 12 vạn, kết quả Đàm Tiểu Muội đem toàn bộ tiền đếm nhẩm, chỉ còn không tới năm vạn, khóe miệng nàng co rút mãnh liệt, tiền hiện đại thật không đủ xài nha!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro