Chap 4: Kế hoạch điên rồ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gương mặt mọi người thay đổi liên tục từ trước và sau khi Julie trình bày xong kế hoạch hết sức...không tưởng của mình. Nói thẳng ra đó là kế hoạch: phá đám không cho Luka có cơ hội đến gần Alice. Vì sao ư? Tất cả chính là vì màn tình củm hết sức bất ngờ trước đây, và cũng vì anh chàng ninja nhà ta mà ra. Dù không có biểu hiện gì là rõ rệt nhưng Shun-trong mắt mọi người-thì đang mất tinh thần hẳn, nhất là khi cậu chàng cứ chúi mũi vào cái thiết bị liên lạc đeo trên tay, bấm đi bấm lại hệt như người tự kỉ.

Thật ra chẳng ai dám chắc rằng cậu thanh niên tóc đen kia có tình cảm thật sự với Alice hay không. Shun vốn là người trầm tính, ít nói và không dễ để suy nghĩ của mình biểu lộ ra bên ngoài. Cả bọn từ trước đến giờ vẫn ngầm định rằng: cậu thích cô gái tóc cam dài ấy vì...họ hợp tính, nhưng không ai có thể đưa ra bằng chứng xác thực cả.  

- Đúng là nhìn Shun không ổn thật!-Dan cố nhớ lại-...mà biết đâu...

- Vậy nha! Đúng 6h sáng mai kế hoạch phải được thực thi theo những gì mình chỉ định!!!

Không để cậu chàng tóc nâu xù nói cho tròn câu, Julie-bằng vẻ mặt hào hứng hết cỡ-phóng như bay về phòng.

Cạch.

Vài giây sau...

- Haizzz...-Không ai bảo ai, cả bọn đồng loạt thở dài ngao ngán. 

________________________________________________________________________________

Trên phòng Shun.

- Ông làm ơn đừng gọi đi gọi lại như vậy được không? Khuya lắm rồi...Cháu đã hứa là sẽ mua đặc sản Nga về cho ông, ông yên tâm đi. Lần này là lần thứ 29 ông gọi cháu rồi đấy!-Giọng cậu thanh niên tóc đen uể oải. 

________________________________________________________________________________

Thể theo những gì cô nàng tóc bạch kim chỉ định: Dan và Runo phụ trách theo dõi Alice, Fabia và Ren theo dõi Luka, Julie và Ace theo dõi Shun, còn lại những bộ óc siêu việt như Marucho, Keith và Mira sẽ lãnh trọng trách điều tra lí lịch "đối tượng khả nghi". Nghe thì có vẻ rất đơn giản, nhưng...

Cậu chàng tóc xanh dương sậm ra ra vào vào ngôi nhà cứ như một bóng ma, báo hại Fabia và Ren loay hoay đến mấy lần mới tìm ra cậu trong phòng thí nghiệm. Một lần nữa, cả hai phải tròn mắt khi trông thấy Luka thao tác với máy tính chủ trong phòng: những động tác gõ, bật tắt thiết bị, nối thông các sợi dây đều được anh thao tác nhịp nhàng, chuẩn xác đến từng...milimet.

- Cháu rành về máy móc thật đấy!-Tiến sĩ Michael sau một hồi đứng quan sát anh, buông một câu thán phục.

Luka quay lại tặng ông tiến sĩ nụ cười khiêm tốn rồi tiếp tục tập trung vào công việc. Chỉ nói nụ cười đó khiêm tốn thôi cũng không ăn thua, bởi trong vài giây khi Luka nở nụ cười, phía sau thùng thiết bị, Fabia trông cứ như vừa bị hút hồn.

Cậu bạn tóc bạch kim đi cùng đã sớm nhận ra "biểu hiện lạ" trên gương mặt cô công chúa. Đặt bàn tay rắn chắc của mình lên vai cô, Ren lay nhẹ, đủ để cô thoát khỏi trạng thái...ngất ngây kia.

- Ơ...gì vậy?-Fabia hoàn hồn.

- Không có gì...

Ren thở dài rồi quay lại theo dõi tiếp. Chỉ khác là lần này, anh không tài nào tập trung vào công việc chính được nữa. Cậu thanh niên da ngăm cảm nhận được có thứ gì đó trong người mình tỏa nhiệt, sức nóng ngang với một lò phản ứng hạt nhân. Bứt rứt. Khó chịu vô cùng.

Về phía Luka, sau khi đã giúp tiến sĩ Michael giải quyết rắc rối và vận hành lại máy móc, anh quay người bước ra ngoài. Lướt qua thùng thiết bị. Dừng lại vài giây. Mỉm cười. Rồi lại bước tiếp.

Rõ ràng ngay từ đầu anh đã biết có người theo dõi mình.

________________________________________________________________________________

Còn những người khác...

Những tưởng theo dõi Alice sẽ rất dễ dàng cho Dan và Runo, ấy vậy mà cả hai lại phải cuống cuồng tìm chỗ núp hết lần này đến lần nọ. Họ không phải muốn trốn cô, mà là trốn anh chàng tóc vàng dựng đang ngồi thảnh thơi uống trà ở phòng khách.

Phải nói rằng đôi mắt Masquerade rất đẹp và hiếm gặp, với màu tím cực sắc bén như thạch anh. Nhưng không chỉ để "trưng bày", nó còn như một cặp rađa tinh vi. Mỗi chỗ Dan và cô bạn đi cùng vừa trốn vào đều bắt gặp ánh mắt Mas lia đến ngay tức khắc.

Cái nhìn và nụ cười trêu ngươi trên gương mặt ông anh Alice gần như khiến cả hai phát bực. Cũng may, Mas không thuộc dạng nhiều lời, nếu không chắc anh ta đã thông báo cho cô em mình ngay từ lần đầu tiên phát giác ra hai kẻ bám đuôi này rồi. 

________________________________________________________________________________

Trong ba người, có lẽ Shun là người khó theo dõi nhất. Sự cảnh giác của một ninja luôn mách bảo cho cậu biết bất cứ khi nào mình bị bám đuôi. Và, hôm nay quả thật là ngày may mắn cho cả Julie cũng như Ace. Anh chàng tóc đen không làm gì khác ngoài việc ngồi thiền. Đôi mắt hổ phách sắc lẻm thường ngày nhắm lại, cả người Shun buông thỏng một cách thư thái. Cậu đã quá mệt sau một ngày bị ông nội tra tấn liên tục, không hơi đâu nghĩ đến những cảm giác khó chịu, bất thường sáng nay.

Nhìn vẻ mặt thanh thản của cậu ninja, hai kẻ theo dõi đằng xa bất giác thở phào nhẹ nhõm.

________________________________________________________________________________

Suy đi tính lại, công việc khó khăn nhất vẫn thuộc về nhóm của 3 cái đầu thiên tài: Marucho, Keith và Mira. Để điều tra đủ toàn bộ lí lịch về một người quả thật không dễ. Và bất chấp lời can ngăn của Ren cùng Fabia-hai người được phân công theo dõi Luka-Mira cứ tự nhiên như không, trong tay cầm sẵn cuốn sổ nhỏ và cây viết, cô tiến lại gần đối tượng tóc xanh dương sẫm.

- Xin lỗi, tôi có thể hỏi cậu một vài câu được không?-Cô gái tóc cam nhạt cất giọng nhẹ nhàng, gì thì gì cũng phải tạo thiện ý để cậu ta khỏi nghi ngờ.

Luka, dù đang dở việc phân tích hộ chuỗi thông tin cho tiến sĩ vẫn ngước lên, chờ đợi câu hỏi. Một thoáng e dè vụt qua trong màu mắt xanh lơ như màu trời, Mira cố lấy lại bình tĩnh:

- Cậu có thể cho tôi biết tên, tuổi...và bất cứ thông tin nào về cậu chứ?

Đôi đồng tử đỏ ngầu nhìn như xoáy sâu vào người con gái đối diện, dò xét.

Mira đứng lặng im chờ câu trả lời, cô không thể tìm được một câu nào khác để vào đề gián tiếp. Theo cô, anh ta đã quá thông minh để hiểu ra ý nghĩa trong bất kì lời nói nào. Vậy thà rằng vào thẳng vấn đề chính vẫn hơn.

- Luka Aleksandrov, 17 tuổi. Cháu trai tiến sĩ Joseph Aleksandrov. Quê quán: Moscow-Nga. Được đặc cách tốt nghiệp loại ưu trường đại học Lomonosov.

Nói đến đó, cậu dừng lại rồi tiếp tục tập trung vào công việc phân tích còn dang dở. Cậu thanh niên kì lạ ấy đã tự khai ra lí lịch của mình mà chẳng cần phải...ép cung. Hơn nữa, lời nói lại đầy trân trọng và lịch thiệp, đúng kiểu một sinh viên từ trường đại học danh tiếng nhất nhì ở Nga. Nhưng chắc Luka cũng không cần nói ra, bởi lẽ sự thành thạo và đầu óc nhạy bén trong khi giúp đỡ tiến sĩ Michael thực hiện các nghiên cứu đã chứng minh được điều đó. Điều mâu thuẫn ở đây là...

- Joseph Aleksandrov? Sao ta chưa nghe nói tới nhỉ?-Ông nội Alice trầm tư nghĩ ngợi.

Trong thoáng chốc, các thao tác cậu thanh niên ấy làm đột ngột chậm lại rồi dừng hẳn. Đôi đồng tử đỏ ngầu như máu hướng về một khoảng xa xăm.

- Đúng vậy...bởi lẽ...tôi không thuộc về nơi này...-Luka lên tiếng, thật nhỏ, đến nỗi chỉ có một mình cậu nghe được.

Bên ngoài, chùm cẩm tú cầu đã rụng đến cánh hoa cuối cùng. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bakugan