Chap 5: Chân tướng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi từ phòng thí nghiệm của tiến sĩ Michael trở về, Luka có biểu hiện rất lạ. Không nói, không rằng mà đi một mạch về phòng, trong tay mang theo lọ dung dịch nhỏ sóng sánh, ánh lên màu xanh đục. Có vẻ như cậu lấy nó từ phòng thí nghiệm. Một thứ gì đó rất quen mà cô gái tóc cam từng thấy trước đây, khổ nỗi cô không thể nhớ được chính xác nó là gì.

Alice dù đang dở việc bếp núc cũng phải ngưng hẳn. Đôi mắt chocolate to tròn hướng về cánh cửa gỗ phòng Luka, lo lắng. Ngay từ đầu cô đã cảm thấy như có một sợi dây vô hình ràng buộc giữa cô và anh ta. Một cảm giác rất đỗi thân thương không cách nào có thể diễn tả bằng lời. Nhưng, cô dám khẳng định chắc nịch rằng đó không phải tình yêu. Bởi lẽ, thứ tình cảm thiêng liêng ấy...cô đã dành nó cho một người khác. 

Masquerade lơ đễnh cất từng chiếc đĩa vào tủ trên rồi quay lại hướng em gái mình đang nhìn đăm đăm vào. Anh vốn dĩ định làm ngơ chuyện này, giống như việc anh làm ngơ Dan và Runo lúc sáng. Với một kẻ đã từng tạo ra Lá bài tử thần và cả Lá bài dịch chuyển không gian, anh có thừa chất xám để hiểu được bọn họ rình mò chuyện gì. Còn Luka...quả thật là một con người khó hiểu, khó đoán.

Nhưng về mặt cảm giác thì không chỉ có mình Alice, anh cũng cảm thấy ở người con trai ấy có nét gì rất đặc biệt. Rất gần gũi. Nhắc lại mới thấy, Luka thường nhìn chằm chặp vào anh và Alice bất cứ khi nào hai người đứng gần cậu ta. Cái nhìn dò xét khiến anh luôn cảm thấy khó chịu. Và...cái thứ mà cậu ta cầm lúc bước vào nhà...

- Này!-Mas lên tiếng hỏi Alice-Cái thứ cậu ta cầm vào, em biết là gì phải không?

Cô em gái tóc cam quay lại nhìn Mas, gật nhẹ đầu một cách ái ngại. Quả thật cô vẫn chưa nhớ được nó, chỉ biết nó là một trong vài nghiên cứu của ông nội mấy năm trước. Những mấy năm! Làm sao cô có thể nhớ nó là gì cơ chứ!

Ôm mớ hoa thủy tiên cùng bách hợp trắng muốt vào lòng, cô gái tóc cam vơ lấy chiếc bình hoa cổ cao gần đấy, cẩn thận cắm từng nhánh hoa vào. Hương hoa thoang thoảng, dễ chịu, nhưng không đủ làm cho nỗi căng thẳng trong người cô tan biến hết. Chỉnh lại bình hoa và đặt nó lại ngay chính giữa bàn ăn, cô kéo nhẹ ghế, ngồi chống tay nghĩ ngợi mông lung.

Cả bình hoa với tông chủ đạo là một màu trắng thuần khiết, tinh khôi, pha chút vàng ở giữa của thủy tiên, chút hồng phấn ngọt ngào của bách hợp. Ít nhiều thì bó hoa cũng bắt đầu phát huy tác dụng. Những hình ảnh mà Alice đang cố sắp xếp lại trong đầu không còn rối lên như trước nữa. Dù vậy...cô vẫn chưa thể nhớ ra... 

Mas bỏ dở đống chén còn đang lau chưa hết, chống tay lên bếp nghĩ ngợi. Đoạn, đôi mắt tím huyễn hoặc ấy chuyển sang cô em-giờ đang cố vắt óc nhớ cho ra thứ Luka đem vào nhà là gì. Người thanh niên tóc vàng dựng bước đến, từ từ cúi người xuống, đặt nhẹ trán mình lên trán cô bé. Dù gì anh cũng từng là một phần con người trong cô, nên rất có khả năng...phần kí ức ấy cũng được anh nắm giữ. Nếu có thể, anh muốn anh và cô cùng nhớ lại thật nhanh. Cả hai anh em đều cảm nhận được một điều: Người thanh niên ấy phần nào đó rất quan trọng với họ.

Những hình ảnh hiện dần về trong đầu Mas, càng ngày càng rõ. Trong một nghiên cứu vài năm trước đây, tiến sĩ Michael đã xin một lượng máu của... 

"Không thể nào..."-Đôi đồng tử tím thẫm mở to, ngỡ ngàng với một chút suy nghĩ vừa thoáng qua bên cạnh hình ảnh ấy.

- Anh đi đâu vậy?-Alice thảng thốt nhìn theo Mas, dù rằng cô biết rõ anh trai cô đang hướng về đâu.

Bỏ ngoài tai câu hỏi của em gái, Mas tiến thẳng về căn phòng nằm khuất sau hành lang tầng trệt. Cũng nhanh hệt như lúc bước đi, anh mở cửa xông thẳng vào, mặc kệ có bị cho là bất lịch sự hay gì gì đó, bây giờ anh chỉ muốn xác nhận ý nghĩ vừa lóe lên trong đầu mình.

Bị bất ngờ, cậu thanh niên trong bộ đồ đen quay lại, đôi đồng tử đỏ ngầu thu hẹp rồi lại dãn ra bình thường. Căn phòng nằm ở góc khuất, đèn cũng không bật. Một màu đen mờ ảo bao phủ chung quanh. Thứ duy nhất phát ra ánh sáng là chiếc máy xám bạc, lạ hoắc trên bàn, trông cứ như mới chế tạo xong. Chiếc máy chỉ vừa khởi động không lâu, trong phút chốc, nó cho ra màn hình dòng chữ đỏ, chớp tắt liên tục: "Match".

"Xác định hoàn tất. Luka-Alpha Hydranoid. Mẫu máu và da trùng khớp."

Cạch.

Đằng sau Masquerade, chiếc khay nhựa trên tay cô gái tóc cam rơi xuống, tác động với nền gỗ âm thanh của sự bàng hoàng. 

________________________________________________________________________________

Nhóm Brawler đã thôi cái trò rình rập vớ vẩn do Julie bày ra, họ tập trung lại phòng khách, người nào người nấy đều chết trân nhìn vào đương sự trong bộ đồ đen kì lạ. Tất cả đều được nghe Alice nói sơ qua về Luka. Nhưng nếu chỉ nói sơ thì không bằng cả bọn tập trung ở đây, ba mặt một lời.

Nhận thấy mọi người đã tập trung đầy đủ, đôi đồng tử đỏ ngầu như hồng ngọc từ từ mở ra. Bằng một giọng điềm đạm, lạnh lùng, cậu thanh niên tóc xanh dương sẫm lên tiếng kể lại đầu đuôi sự việc:

- Tôi và ông tôi-tiến sĩ Joseph đang nghiên cứu về các cánh cổng không gian đa chiều, chúng tôi tin rằng, nếu có thể mở được cổng không gian đến Wonder Revolution thì cũng có thể có nhiều chiều không gian dẫn đến thế giới khác. Trong một buổi nghiên cứu, Ryu và Mai-hai người bạn của tôi đến thăm. Một sự cố bất ngờ xảy ra, nghiên cứu của tôi và ông đột ngột phát nổ, đưa chúng tôi đến một chiều không gian đối lập...còn có thể hiểu là thế giới song song....

- Thế giới song song?-Keith buột miệng hỏi, chính anh cũng khá bất ngờ về điều này.

Gật đầu.

- Là một thế giới song song tồn tại với thế giới tôi đang sống. Hay nói cách khác...chính là thế giới của các bạn. Cảnh vật và sự tiến hóa ở hai thế giới tương tự như nhau. Còn về con người...có thể ở Trái Đất mà tôi đang sống, tôi chính là tôi...nhưng ở thế giới các bạn, tôi lại là một người khác.

Đầu Dan bắt đầu bốc hỏa. Cái gì mà tôi là tôi, và tôi ở đây là một người khác? Cậu không phải là một thiên tài để có thể hiểu hết định nghĩa này. Và nếu như không hiểu điều gì, cậu thật sự cảm thấy bực bội.

Ngước lên nhìn qua một lượt, Luka thở dài. Anh biết, nếu chỉ nói suông thì không có mấy hiệu quả. Với chiếc máy thử máu và độ tương thích vừa chế tạo xong, anh đem kết quả của nó ra đối chất:

- Tôi đã mượn một mẫu máu và da trong phòng thí nghiệm đem đi thử cùng với máu và da của tôi. Kết quả phân tích hoàn toàn trùng khớp. Có nghĩa...một con người khác của tôi ở đây...là Alpha Hydranoid-Bakugan thân cận bảo vệ Masquerade và Alice.

Quả thật chỉ với lời Luka, sức thuyết phục đã tầm 80%. Để đảm bảo 20% còn lại là xác thực, anh đồng ý cho Marucho và tiến sĩ Michael thử nghiệm thêm vài lần nữa. Đến cả ADN cũng cho ra sự tương thích, ngoại trừ mẫu gen đặc trưng cho người và Bakugan ra thì tất cả hoàn toàn trùng khớp.

Thật là một chuyện kì lạ. Lạ đến không tài nào tin được.

________________________________________________________________________________

"Tôi không thể ngờ đó là tôi ở thế giới khác..."-Hydra, thông qua màn hình liên lạc từ Wonder Revolution đến Trái Đất cũng sững sờ không kém. 

"Bảnh hơn anh nhiều nhỉ?"-Phoenix cười nhẹ.

Vâng. Từ sự cố của Luka, nhóm Brawler mới có cơ hội phát hiện thêm...bí mật động trời: Phoenix và Hydra đã thành đôi khoảng một năm trước.

- P-Phoenix...?

- Hydra...anh đã...

À. Giờ đến lượt chủ nhân của hai Bakugan chết đứng.

Ngoài lời chào lúc đầu đến con người khác của mình ra, Luka không làm gì ngoài việc im lặng quan sát đôi Bakugan ấy. Cô Bakugan phượng hoàng ở kế bên gợi cho anh liên tưởng đến Mai. Có khi nào Phoenix chính là con người khác của cô ấy ở thế giới này không?

"Không thể nào đâu..."-Cậu thanh niên tóc xanh dương sậm lắc nhẹ đầu, xoay người bỏ đi. Một nụ cười nhẹ lại vừa thoáng qua trên gương mặt tuấn tú.

________________________________________________________________________________

Màn đêm phút chốc buông xuống, trong nhà vẫn là tiếng nói cười quen thuộc của nhóm Brawler. Chỉ khác là lần này có thêm sự hiện diện của Luka.

Két. 

- Gì vậy, Alice?-Cậu bạn ninja bước theo, ngay khi phát hiện ra cô gái tóc cam lẻn ra ngoài.

Đôi mắt chocolate ngước lên. Liền sau đó, cô tặng cho cậu nụ cười nhẹ nhàng tựa thiên thần, tay chỉ vào một bụi nhỏ nằm dưới gốc anh đào gần nhà:

- Nhìn này Shun! Cẩm tú cầu nở lại rồi! Mình không nghĩ nó lại tiếp tục nở sau khi đã hết mùa cơ đấy!

- Ừ!-Shun tiến lại gần cô, màu hổ phách lạnh lùng chuyển sang dịu dàng-...và anh đào cũng ra hoa rồi đây này...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bakugan