5.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jimin đã đi. Căn nhà im lặng, tình cơ hôm nay cậu lại không có buổi học. Jungkook chán nản ngồi vào sofa vàt bật Tivi lên, bấm qua những kênh truyền hình nhàm chán. Đầu cậu vô thức nghĩ về Jimin. Hôm nay có vẻ cậu không còn khó chịu quá với những đốm phát sáng của anh. Nó kiểu... ưa nhìn như nào ấy. Nhưng mà đổi lại cậu lại sợ hãi trước nụ cười của anh. Nó làm người cậu nhũn ra... cậu không có ý nói nó xấu đâu, ngược lại anh ấy cười lên rất đẹp. Có lẽ nào là do cậu ghét anh nên cậu mới phản ứng như vậy không?

À mà nói về sự xinh đẹp cậu lại nhớ đến mái tóc của anh. Vì da anh ấy trắng nên nhuộm màu hồng cũng khiến anh đẹp lên, nhưng tóm lại là cậu vẫn ghét màu hồng. Thật may vì hôm nay Jimin đi nhuộm tóc. Cậu nhắm chặt mắt đang cố gắng tưởng tượng ra anh tóc màu đen.

Ah, thật sự trông đẹp lắm.

???

Jungkook thất thần, lắc đầu mạnh. Cậu đang nghĩ gì vậy? Điên mất thôi...

Cậu mất năm phút để bình tĩnh lại, thở mạnh ra. Cậu thư giãn người ra. Nhưng mà... cậu vẫn có hơi mong ngóng thấy anh.

Chỉ là hơi thôi.

Jungkook đứng phắt dậy, quyết định lôi máy ảnh ra vệ sinh. Sẵn tiện vứt bỏ hết mấy thứ vớ vẩn trong đầu ra.


x


" Jimin. "

" Hyung! ". Cùng với điệu cười híp cả mắt lại chạy về phía người anh thân thiết của mình. Jimin đánh mạnh vào vai Yoongi, bĩu môi trách yêu anh.

" Cái anh này, dạo này trốn chui trốn lủi ở đâu vậy! "

" Vùi đầu vào mấy bản nhạc ấy mà. "

Jimin huých vai anh, rồi choàng tay khoác vai Yoongi.

" Em không ngại góp phần vào mấy bản nhạc đó đâu. "

" Em nói thế thì anh cũng không khách sáo. "

Yoongi cười, còn Jimin thì đứng kê bên vẫn cứ lắc người Yoongi không để ý đến giờ vào tiết. Yoongi lạnh giọng nhắc anh.

" Em không tính vào học hả? "

" Thôi chết! Em quên mất! "

Chào tạm biệt Yoongi, anh chạy nhanh vào trường. May mắn là hôm nay giảng viên đến trễ, Jimin bước nhanh vào lớp và thở hì hộc kiếm chỗ ngồi, xui xẻo hôm nay lớp học đông chỉ còn lại chỗ bàn đầu. Đây là lần đầu tiên Jimin đi học với bộ tóc này, anh biết cái đầu này rất là nổi bật, trước kia tóc Jimin màu tối và ngồi cuối dãy lúc nào cũng cúi gầm mặt xuống. Nên khi anh nhuộm màu này thì đa số anh nghỉ tiết hoặc nhờ bạn bè điểm danh dùm. Cũng bởi vì thế mọi người có vẻ xa lạ đối với anh vì họ chưa bao giờ để ý đến anh trước kia. Đối với người ngoài, Jimin không toát ra vẻ đáng yêu mà đâu đó chỉ là lạnh lùng, vô cảm, anh không quan tâm xung quanh. Đôi mắt chỉ có nhìn thẳng bảng hoặc nhìn xuống bàn. Anh nghe được tiếng xì xầm, nhưng lại không quan tâm. Người bạn duy nhất ở lớp của anh hôm nay cũng nghỉ tiết, anh chỉ biết cầm điện thoại trên tay và lướt. Đợi đến khi giảng viên đến thì anh dành sự chú tâm của mình vào bài giảng.

Sau hai tiết học quan trọng Jimin dọn dẹp đi về. Anh ghét đi học trong trạng thái bị xì xầm, những tiết học kia cũng không quan trọng lắm. Xui xẻo thay khi nãy giảng viên còn nhắc nhở anh về chỉnh lại màu tóc với mic đang mở của ông ta. Yeh, ông ta thành công làm sự khó chịu của Jimin tăng lên vài bậc. Anh ghét không khí khó chịu ở đây, ghét sự chú ý, nên anh nhẹ nhàng đi ra khỏi lớp.

Jimin đứng trước cổng chờ một chút. Rồi lại kêu to.

" Hyung! "

Vẫn lại là người anh khi nãy. Anh ấy hôm nay chỉ có hai tiết, và vừa tan lớp. Jimin lại tiếp tục khoác vai và kéo Yoongi cùng anh đi đến chỗ làm tóc, rồi bao Yoongi ăn trưa.

Yoongi vốn rất lười, nhưng vì là Jimin là sự ngoại lệ. Nếu anh rủ thì anh ấy sẽ đi, anh ấy luôn coi anh như là đứa em trai. Có thể nói Yoongi là người nuông chiều Jimin nhất hoặc là chỉ sau người bạn thân của anh thôi.

" Anh có nhuộm luôn không? "

Yoongi lắc đầu. Jimin liền lấy tay đụng vài cọng tóc anh ấy.

" Nah, cái đầu xanh rêu của anh, nhìn cũng không tệ đấy chứ. "


x


" Alo? "

' Jungkook à, đi ăn trưa với anh rồi đi dạo vài vòng không? Bây giờ anh đang rất chán... '

" Ừm... cũng được. "

' Vậy chỗ cũ nhé. '

Jungkook cúp máy, huýt sáo bản nhạc cậu hay nghe. Với tay lấy một chiếc áo phông trắng và chiếc quần thùng thình cậu hay mặc. Có vẻ nhìn nó lôi thôi nhưng thật sự, nó rất thoải mái... Hầu hết mọi người xung quanh đều bảo rằng những bộ đồ làm cậu trông to con hơn. Và cậu thích điều đó.

Đem theo chiếc máy ánh.

Cậu nghĩ, có vẻ sẽ chụp một vài thứ.


x


" Jungkook! "

Hoseok vẫy tay cậu, cậu liền đi đến chiếc bàn anh đang ngồi.

" Anh đã gọi món chưa? "

" Rồi. "

Cậu gật đầu và nhìn quanh quán như phản xạ tự nhiên. Không khí ở đây ồn ào, đặc trưng của những quán ăn. Hoseok và cậu cùng tán gẫu một vài thứ cho đến khi những món ăn được bày ra. Phải nói rằng đồ ăn ở đây rất ngon, vì thế nên nó đông. Đồ ăn ngon mà còn ngồi ngay cạnh cửa kính nhìn ra đường phố phải gọi là rất tuyệt. Hoseok thật là biết lựa chỗ. Jungkook cắn một miếng gà rồi lại lia mắt nhìn đường.

Phía đối diện thì Hoseok lại tiếp tục chuỗi câu chuyện người bạn cùng nhà anh ấy tệ đến thế nào. Bỗng có chút liên tưởng đến Jimin, có lẽ Jimin là người bạn cùng nhà thì cũng may mắn nhỉ? Anh ấy nhẹ nhàng, nấu ăn ngon, có mùi hơi ngọt nhưng cậu vẫn chấp nhận. Anh ấy cũng sạch sẽ, nhìn cái cổ trắng nõn của anh ấy là cậu biết.

Jungkook với tay gắp một chút mì thì bị Hoseok đá vào chân.

Cậu nhăn mày nhìn lên.

" Này, chú nhìn xem cái cậu mặc quần da có cái đùi trông săn chắc mà đẹp mắt chưa kìa. "

Cậu xoay theo hướng mà Hoseok đã chỉ, người đó đứng quay lưng về phía họ. Cái quần da của cậu ta đã làm nổi bật cái cặp đùi hơn. Cậu thắc mắc hỏi Hoseok.

" Thế? Cặp đùi như thế có gì lạ hả? "

Hoseok lắc đầu.

" Không chỉ là, có vẻ cậu trai đó vận động nhiều mới có được cặp đùi, nó không phải loại tập gym đâu. Nhìn nó có sức hút riêng mà. Phải là làm một thứ gì đó tác động đến cơ đùi chăm chỉ lắm mới có thể hoàn hảo như vậy. "

Ah, cậu quên mất Hoseok đặc biệt mê mẩn những bộ phận như vậy. Anh ấy khá kì lạ. Nhưng cậu đồng ý, trông đùi của cậu ta hấp dẫn thật, nhưng trông cái áo của cậu ta quen mắt lắm. Và Hoseok lại tiếp tục đá chân cậu.

" Gì nữa, hyung! " Cậu hơi cáu.

" Câu trai đấy đang đi về phía này kìa. Lạy chúa, cực phẩm! Nhìn đi. "

Cậu ngoái đầu lại lần nữa và nhìn. Thứ cậu lia mắt đến đầu tiên là cặp đùi đang chuyển động. Nhìn cách nó di chuyển kìa, cậu ta thật biết khoe ra thứ mình đang có. Rồi cậu lại dần nhìn lên trên.

' Keng '

Âm thanh cái nĩa rơi xuống từ tay Jungkook vì bất ngờ. Cậu trai mà hai người họ đang đề cập là Jimin? Đó là cặp đùi của Jimin? Khuôn mặt đó chắc chắn là anh ấy rồi...

Chết tiệt.

Jimin!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro