Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Lục Đại Vĩ cùng Phó Tri Thư quay lại, hai người họ nhìn thấy máu xanh vương vãi khắp trên mặt đất.

Còn chảy đến gần ngôi nhà cỏ.

Phó Tri Thư cau mày "Máu từ đâu chảy ra nhiều vậy?"

Giây tiếp theo dường như anh ta nhận ra điều gì đó, lập tức nhìn về phía chuồng lợn.

Thấy bộ dạng nửa sống nửa chết của tôi.

Vẻ mặt anh ta giãn ra, ôn hoà nói "Lục Đại Vĩ, đừng đem người chơi chết"

Lục Đại Vĩ lập tức xua tay " Sẽ không chết, cô ta không dễ chết như vậy đâu"

Nụ cười trên mặt Phó Tri Thư biến mất "Lục Đại Vĩ, nếu như cô ta chết, sẽ đem lại rất nhiều phiền phức đến trong thôn"

Lúc này Lục Đại Vĩ mới không cam lòng mở chuồng lợn ra, đỡ tôi lên.

Phó Tri Thư cũng đi theo, ngồi xuống trước mặt tôi. Lấy ra chiếc khăn tay lau sạch sẽ vết máu trên mặt tôi.

"Người câm, tỉnh dậy"

Lục Đại Vĩ ghét bỏ hành động quá dịu dàng của Phó Tri Thư "Phó bí thư,  ngài không cần phải như vậy!"

Lập tức cầm cuốc lên rồi đập xuống cơ thể tôi.

Máu từ trên người chảy ra càng nhiều, cuối cùng tôi cũng mở mắt.

"Không chết là tốt"

Tôi bị Lục Đại Vĩ kéo lên, Phó Tri Thư đứng dậy lại phát hiện mấy con ốc đồng đang bò nhúc nhích trên người tôi.

"Thật bẩn"

Anh ta cau mày, cầm lấy một con ốc ném sang một bên rồi dùng chân nghiền nát nó.

Anh còn muốn lau vết máu cho tôi, nhưng tôi lại mỉm cười nhặt chiếc vỏ ốc vỡ dưới chân rạch một đường trên da anh ta.

Mà dòng máu màu xanh của tôi thuận theo vết thương bị rách chui vào.

"Mẹ kiếp! Mày làm gì vậy đồ điên kia!"

Phó Tri Thư lập tức đẩy tôi ra, đôi mắt nhìn vào tôi tràn đầy ác ý.

Lục Đại Vĩ cũng ngay lập tức chạy tới kiểm tra vết thương của Phó Tri Thư " Phó bí thư, ngài không sao chứ?"

Mẹ Lục  cũng từ trong nhà chạy ra hét lớn " Trời ơi, Đại Vĩ! Phó bí thư, đột nhiên trong nhà xuất hiện rất nhiều ốc đồng! Thật ghê tởm!"

"Trong nhà cũng có ? Để tôi đi xem!"

Mẹ Lục mang theo Phó Tri Thư khẩn trương vào nhà xem xét.

Lục Đại Vĩ ở lại chuồng heo trông coi tôi.

Thái độ ngoan ngoãn vừa nãy ở trước mặt Phó Tri Thư lập tức thay đổi, hắn ta hung dữ nhìn tôi "Mày đã ngủ cùng Phó bí thư rồi sao?"

Tôi không thể nói nên chỉ mỉm cười nhìn anh ta.

Thấy nụ cười của tôi, hắn ta dường như bị kích thích, tức giận giơ cái cuốc bên cạnh lên.

"Đồ gái điếm, Đồ chó đẻ, đã có con rồi còn không an phận"

Hắn ta hạ từng nhát cuốc xuống, máu tôi văng xa hơn, nụ cười trên môi tôi càng lớn.

Điều đó càng khiến hắn ta nổi điên, những nhát cuốc hạ xuống ngày càng tàn nhẫn.

"Đồ đĩ điếm, mày đây là muốn tìm chết"

"Xem hôm nay tao dạy dỗ mày như nào!"

Máu bắn ngày càng xa, ngày càng nhiều.

Nụ cười quỷ dị trên mặt tôi cũng càng lúc càng sâu.

Lục Đại Vĩ không biết rằng máu của tộc ốc chúng tôi sẽ ký sinh trên cơ thể ký chủ, mà bây giờ một lượng máu lớn chảy ra như vậy có thể ký sinh được cả núi người.

Một nhát cuối,

Tôi tắc thở, thân thể đầy máu nằm trơ trọi trong chuồng lợn.

Lúc này Lục Đại Vĩ mới cảm thấy hoảng.

Hắn ta lẩm bẩm "Tôi không cố ý giết người, đây là do cô tự tìm đến, đáng đời"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro