Chap 4: Tình phụ tử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khánh Nguyệt dứt khoát bước đi ,cuộc sống tương lai của chính mình ,nó đã định sẵn, cố gắn hết mình làm việc dành dụm nuôi con ,hai mẹ con sống vậy là đủ ,đau một lần rồi !.nó không muốn bị đau một lần nào nữa .

" Khánh Nguyệt em về với anh đi ,anh chăm sóc cho hai mẹ con em thật tốt ,anh hứa mà,anh thề đó !...em tin anh một lần này nữa thôi được không ?" ..
Thành Phó ôm kéo nó vào lòng cầu xin ,cảm giác hoảng sợ mất đi thứ vô cùng quan trọng ,dày vò tâm hắn như bị cắn xé ..

"Buông ra !..tôi buông tha anh rồi thì  anh cũng nên buông tha cho tôi chứ ?.trước thì bảo tôi như bảo mẫu quản mất tự do của anh ,sau thì chạy theo bảo tôi về ! Anh xem tôi là gì ?..là thứ không thích thì vứt ,thích thì mang về à ?"
Khánh Nguyệt vùng vẫy ra khỏi vòng tay hắn ,ánh mắt rét lạnh không chút cảm xúc ,..nhưng có ai biết tâm nó đau cỡ nào chứ !..nhớ hắn đến tê dại tâm rồi điên cuồng làm việc để quên , cứ tưởng có thể quên đi, vết thương có thể lành ,nhưng khi hắn xuất hiện nó mới biết cảm giác vẫn như trước ê ẩm vết thương vì nhớ thương lại càng ăn sâu hơn, đục khoét tim nó ..

" không ..không phải vậy đâu Nguyệt ,nghe anh nói đã ..lúc đó chỉ là anh tức giận mới nói như vậy .Anh không hề muốn vứt bỏ em ,em quan trọng với anh như vậy sao anh có thể chứ ?.." nắm chặt tay nó như sợ nó biến mất , không bao giờ để bảo bối của hắn biến mất lần nào nữa ..

Giựt mạnh tay hắn ra ,đột nhiên bụng bắt đầu quặn từng cơn đau ,càng ngày càng đau ,ngừng rồi lại đau từng cơn dấu hiệu trở dạ ..
" Khánh Nguyệt ,em bị sao vậy...? đừng..đừng  làm anh sợ !."
Thành Phó dường như sắp mất hết bình tĩnh..

" mau ..á ..đau ..sắp sinh rồi ..mau .." nó rít từng tiếng trong kẽ răng đau đớn ,đôi chân đứng không vững níu lấy tay hắn để trụ vững ..

.....
Thành Phó ngồi chờ thấp thỏm lo lắng   ,..nghe tiếng nó kêu đau trong phòng sinh,hắn vò đầu bức tai qua lại sợ hãi , bảo bối đang đau đớn vì sinh con cho hắn,nhất định hắn sẽ bù đắp lại tất cả cho nó nhất định ..

Phòng sinh mở cửa ," chúc mừng anh, sản phụ mẹ tròn con vuông "
Thành Phó vô cùng vui mừng chạy vào phòng tìm nó ,Khánh Nguyệt mệt mỏi nhắm hờ mắt vô cùng mệt mỏi.

Biết bàn tay hắn sắp chạm vào mặt ,nó né sang hướng khác nhắm chặt mắt không điếm xỉa .
Thành Phó cứng đờ ,bàn tay trên không trung im lặng rụt về ,nở nụ cười xót xa , nhìn cái lưng nhỏ hướng về phía hắn mà đôi mắt sắp nhòa nước ,..

2 tuần nằm viện dưỡng sức ,hắn ở túc trực bên cạnh chăm sóc nó, nhưng cả một cái liếc nhìn hắn ,nó cũng lười ,xem như không khí chẳng quan tâm chẳng quen biết .

Giao hết công việc cho cấp dưới đôi khi họp trên vi tính , không rời nó nữa bước ngày ngày chơi đùa với con gái cho đến ngày xuất viện  ..

Khánh Nguyệt ẩm con về nhà , Thành Phó như cái đuôi sau nó không rời ,tới cửa nó bỏ hắn ở ngoài đóng cửa lại ..
" em cho anh vào với được không ?...để anh chăm sóc em được không ?  Em vừa sanh còn yếu lắm ,khi nào khỏe đuổi anh đi anh cũng chịu nữa được không ? .em nghe anh nói không ?" .. hắn gõ cửa gọi nó tha thiết.

" oa oa huhh..." con gái trong tay Khánh Nguyệt bật khóc òa lên
" bảo bối ngoan đừng khóc...ngoan mẹ thương mà ,nín nín " mặc nó dỗ cở nào cũng không nín ..
" em mở cửa ra đi ,anh phụ em dỗ con ,mở cửa cho anh đi ."

Nó bước ra mở cửa ,Thành Phó vô cùng vui vẻ chạy lại phía Khánh Nguyệt
Đưa tay bế con gái vào lòng ,tiếng khóc dần nhỏ lại rồi nín bặt ,đôi mắt tròn xoe giống nó y đúc còn ngập nước ,bàn tay nhỏ nắm lấy ngón tay hắn ư e vô cùng đáng yêu ...
Giống như biết mẹ đang ức hiếp cha nó hết mình kháng nghị ...

Hai cha con ngồi chơi đùa với nhau con bé cười khanh khách không ngừng ..đây là sự tương thông tình phụ tử cha con sau ?...

Singapre,23/10/2018

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro